Thiếu gia ác ma yêu tôi
Chương 29
Tôi kéo rèm cửa phòng thay đồ rồi thay. Nhìn cái bộ mà nhân viên vừa đưa đâu giống đơn giản đâu nhỉ (?) Tôi mặc kệ rồi mặc nó vào.
Thiết kế khá là đẹp và cầu kì 1 chút, chất lượng vải tốt. Đây là bộ gồm áo và váy tách biệt. Áo hở vai, tay áo ko dài lắm, phần ngực có gắn chiếc mặt trăng, phía dưới gắn liền mặt trăng là 2 lớp rem. Áo khá ngắn nên có hở tí phần bụng. Chiếc váy có 2 lớp. Lớp trên ngắn nhưng thiết kế khá trơn tru, vừa mắt. Phản lại với lớp trên, lớp dưới thiết kế bình thường, lại chẳng mấy cầu kì, bên trái có ghi "FGS" và mặt trăng to kế bên, bên phải có mấy ngôi sao.
Tôi ngó đầu ra ngoài, có chút ngượng nhìn Lạc Thần. Anh ta để ý thấy tôi nhìn mình nên ngẩng đầu lên khỏi cái điện thoại. Anh ta có chút khó chịu, tiến lại gần khiến tôi giật mình. Lạc Thần kéo tay tôi ra rồi bảo:
- Đứng đấy làm gì? Ra đây coi!
- Tôi ra rồi thì đừng có cười đấy
- Đã bik thế nào đâu mà cười
- Nhớ đấy!
Tôi ngượng ngùng bước ra. Lạc Thần dò xét từ trên xuống dưới bộ đồ của tôi. Dò cho đã con mắt của hắn rồi quay đi, bảo với nhân viên
- Đổi bộ khác đi!
- Vâng, Dạ Thiếu (nhân viên nói rồi nhanh chóng đi kiếm bộ mới cho tôi)
- Đấy, thế mà bảo ko cười (tôi tức điên máu hét vào mặt hắn)
- Tôi có cười đâu, chỉ kêu đổi thôi mà?
- Anh kêu đổi bộ thì tức là nó rất buồn cười rồi. Khỏi dấu!!!
- Ai nói nó buồn cười hả? Tôi thấy cô mặc nó khá hở hang nên mới kêu đổi đấy, được ko?
- Rồi, rồi, cảm ơn Dạ Thiếu đã quan tâm. Thế Dạ Thiếu đây thấy bộ nào mới ko hở hang đây ạ?
Tôi bĩu môi, lèm bèm. Lạc Thần chau mày, tiện tay lấy cái bộ kế bên mình rồi bảo:
- Đây này!
Trời ạ! Cái bộ gì thế này? Kín từ trên xuống dưới. Kín cổ, kín tay, kín bụng, nói chung ko để chừa da thịt gì cả. Đã thế màu nó thì tối mù tối mịt. Nhìn như đồ dành cho bà già. Nghĩ thế, tôi phản đối kịch liệt:
- Hâm à !?! Đồ như thế mà bắt tôi mặc là ý gì đây?
- Ý gì đâu. Nó kín thế này nè, ko phải tốt hơn cho cô chứ cho ai?
- Thời đại bậy giờ là phải Teen nó mới hợp hiểu chưa? Thôi, nói chung là anh đi ra ngoài xe chờ đi. Thay xong tôi ra
- Teen gì chứ!?!
Anh ta mặt như có chút tiếc nuối, rồi đi ra ngoài. Nhân viên lúc nãy quay lại đưa tôi bộ đồ mới
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
15 chương
16 chương
38 chương
12 chương
10 chương