Thiên Vu
Chương 814
- Ngươi… Ngươi làm sao có thể thành công… Làm sao có khả năng!
Một đám người Mạc Bắc hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu sau khi tận mắt chứng kiến Vũ Hóa Phi thành tựu thân thể tử nguyên bảy màu, hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình, nhìn Vũ Hóa Phi, ngơ ngác rồi lại khó có thể tin.
Vũ Hóa Phi thành tựu tử nguyên thân bảy màu, da thịt cả người trở nên óng ánh long lanh, bên trong phảng phất đang chảy xuôi dòng máu bảy màu, đại tự nhiên quanh thân diễn biến diễn hóa vô cùng vô tận, hắn đứng lặng ở trên hư không, nhắm mắt lại, cũng không còn che giấu kích động trong lòng. Lúc mở mắt ra, trong con ngươi tràn đầy hưng phấn, rù rì nói:
- Thực sự là vậy, nguyên lai là thật… Chú định mệnh của ta là con trai đại tự nhiên, thật sự… Ha ha ha…
Vũ Hóa Phi ngửa đầu cười ha ha, theo tiếng cười này của hắn, bốn mùa xuân hạ thu đông biến đổi, sấp chớp đan xen, cuồng phong bão vũ, băng hỏa mấy ngày liền… Thực là điên cuồng, thực khiến người ta kinh thán.
- Ha ha ha! Vũ Hóa Phi ta chính là thiên tứ đại tự nhiên chi tử, ai dám không phục!
- Ha ha ha! Vũ Hóa Phi ta có mệnh được chú định được trời xanh quyến luyến, thành tựu đại tự nhiên chi tử!
- Ha ha ha… Trần Lạc! Ngươi có thể làm khó dễ được ta?
Trước đó Mạc Bắc hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu cũng kích động rêu rao lên muốn chiến một trận với Trần Lạc, lúc đó phần lớn mọi người đều thổn thức tán thán, hiện tại Vũ Hóa Phi đồng dạng cũng rêu rao lên muốn chiến một trận với Trần Lạc, lần này mọi người không còn tiếp tục thổn thức, bởi vì ai cũng biết Vũ Hóa Phi đã vượt qua đại tự nhiên thẩm phán, đồng nghĩa với được đại tự nhiên chi mẫu thừa nhận và tán đồng, từ nay về sau, hắn là con trai đại tự nhiên, chấp âm dương biến, chưởng ngũ hành, tuy không phải pháp tắc tự nhiên, nhưng cũng tuyệt đối có thể xưng tụng là tiểu pháp tắc tự nhiên.
Núi Táng Cổ không hổ là tạo hóa chi địa, xưng là cánh cửa vận mệnh cũng không quá, sau khi tiến vào tựa hồ thực sự có thể thay đổi vận mệnh một người, Vũ Hóa Phi này chính là một ví dụ rất tốt. Trước khi tiến vào, hắn ngay cả danh thiên kiêu cũng không xứng, nhưng sau khi tiến vào núi Táng Cổ, hắn dĩ nhiên thành tựu tử nguyên thân bảy màu đại tự nhiên, có thể nói là con trai đại tự nhiên, thành tựu cỡ này tuyệt đối ngự trị trên những thiên kiêu huyết mạch, quả nhiên là trời đất xoay vần, cuộc đời thay đổi.
Người như vậy có rất nhiều, trong mấy ngày sau đó, càng ngày càng có nhiều người đi ra từ trong núi Táng Cổ, theo thống kê không chính xác, hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu có đến mấy chục người, trong đó có lẽ có một vài thiên kiêu, nhưng càng nhiều hơn là một ít tiểu nhân vật vô danh, một lần nữa khiến người ta cảm thán núi Táng Cổ thần kỳ, cũng cảm thán vận mệnh bất công.
Rất nhiều người cố gắng cả đời, khổ tu mấy trăm năm, dù cho tu vi đạt đến cảnh giới Vu sư đại thần thông, cũng không thể hòa vào đại tự nhiên, nhưng hiện tại những người kia, trong đó thậm chí có người muốn tư chất không có tư chất, muốn ngộ tính không có ngộ tính, muốn cái gì đều không có, chỉ bất quá tiến vào núi Táng Cổ một chuyến, nhưng mỗi một người đều hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu, Vũ Hóa Phi càng hoành tráng hơn, trực tiếp thành tựu tử nguyên thân bảy màu đại tự nhiên.
Thế nhưng, thành tựu tử nguyên thân đại tự nhiên, trở thành đứa con của đại tự nhiên cũng không chỉ có riêng Vũ Hóa Phi, khi núi Táng Cổ hiện thế ngày thứ hai mươi bảy, lại có một người thành tựu tử nguyên thân đại tự nhiên, tương tự cũng ở trước mắt vô số người thuận lợi vượt qua đại tự nhiên thẩm phán, hơn nữa còn là một nữ nhân, chính là Bạch Phiêu Phiêu.
- Không nghĩ tới thiên hạ này trừ Vũ Hóa Phi ta cũng có người có thể thành tựu đứa con của đại tự nhiên.
Nơi đây, trên khuôn mặt che kín bởi vẻ ngạo nghễ của Vũ Hóa Phi, rất nhiều là khí thế ngạo thị quần hùng, chắp tay đứng ở hư không, hận không thể nhếch cằm lên đến tận trời, vênh váo tự đắc nhìn Bạch Phiêu Phiêu đồng dạng cũng trở thành đứa con của đại tự nhiên.
So sánh với hắn, Bạch Phiêu Phiêu trông có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, nói là bình tĩnh, không bằng nói là nghi hoặc, nàng ngưng mắt nhướng mày nhìn lên bầu trời, tựa như đang nghi hoặc điều gì, nàng nhìn thoáng qua Vũ Hóa Phi, cũng không nói gì.
- Bạch Phiêu Phiêu, nếu như ta đoán không sai, ngươi cũng chiếm được đại tự nhiên chi mẫu quyến luyến trong núi Táng Cổ?
Vũ Hóa Phi giống như đang tra hỏi Bạch Phiêu Phiêu, bất quá càng nghe tới càng giống như cố ý giảng cho mọi người nghe, nói rằng Vũ Hóa Phi hắn chiếm được đại tự nhiên chi mẫu quyến luyến trong núi Táng Cổ.
- Ngươi cũng vậy?
Bạch Phiêu Phiêu hỏi ngược lại.
- Ha ha!
Vũ Hóa Phi cười cuồng ngạo, nói:
- Vũ Hóa Phi ta chính là đại tự nhiên chi mẫu khâm điểm thành đứa con của đại tự nhiên.
Bạch Phiêu Phiêu đang muốn đáp lại, lúc này, trong hư không đột nhiên xuất hiện chín vầng thái dương, chín vầng trăng tròn, năm ngôi sao đại biểu cho ngũ hành, một màn này thực là đồ sộ, khiến người ta phải than thở nhìn vào.
- Cửu Dương biến, Cửu Âm hóa, ngũ hành diễn, đây là… Đây là Cửu Ngũ thẩm phán của đại tự nhiên.
- Trong đại tự nhiên, cửu ngũ vi tôn.
- Chỉ có một loại tình huống mới có thể khiến đại tự nhiên giáng xuống Cửu Ngũ thẩm phán, đó chính là có người thành tựu mẫu nguyên bảy màu đại tự nhiên.
Trong đại tự nhiên, có tử nguyên liền có mẫu nguyên, mẫu nguyên là tồn tại vượt trên tử nguyên, là tồn tại có thể vận dụng pháp tắc tự nhiên.
- Mẫu nguyên bảy màu đại tự nhiên! Là ai! Đến tột cùng là ai thành tựu mẫu nguyên đại tự nhiên.
Đếm không hết người tụ tập tại biên hoang đều rất khiếp sợ, liên tục mấy ngày, có mấy chục người hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu không nói, Vũ Hóa Phi và Bạch Phiêu Phiêu càng thành tựu là tử nguyên đại tự nhiên, hiện tại lại có người thành tựu mẫu nguyên đại tự nhiên, chuyện này quả thực quá khiến người ta không thể tin nổi, không biết đến tột cùng là ai.
Khi Cửu Ngũ thẩm phán đại tự nhiên hình thành, mọi người mới phát hiện một người chẳng biết đi ra từ núi Táng Cổ lúc nào, hơn nữa còn là một phụ nữ, nhìn nàng đẹp như ẩn như hiện, đẹp như không chân thực, đây là một nữ nhân xa hoa mờ ảo đến cực điểm, là nàng Hiên Viên Đồng, người được học phủ Trung Ương xưng tụng là nữ thần ờm ảo, nàng dĩ nhiên thành tựu mẫu nguyên đại tự nhiên.
Trời ạ!
Trong tiếng ồ lên, tiếng khiếp sợ, tiếng than thở của mọi người, Cửu Ngũ thẩm phán của đại tự nhiên bắt đầu giáng lâm, trong lúc nhất thời, đại tự nhiên trở nên rung động, như đại địa hồi xuân, bên trong thế giới, hoa xinh cỏ đẹp tỏa ra, cây cối khỏe mạnh trưởng thành, dãy núi chập trùng, biển rộng rít gào, hoa tuyết bay tán loạn, cuồng phong bão vũ, thiên lôi địa hỏa, toàn bộ đại tự nhiên sôi trào, tựa như Âm Dương đệm nhạc, ngũ hành ngâm xướng, hợp thành bản thánh ca tự nhiên, tiếng ca vang vọng.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương