Thiên Vu

Chương 603

Ma Quân Thất Dạ dứt lời thân hình biến mất, gã không thèm nhìn mấy đại nhân vật Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, cấm vệ quân, mười Vinh Diệu đoàn, không một ánh mắt nào. Mặc kệ ngươi là cấm vệ quân Hoàng thành, Thần Thánh quân đoàn Thánh thành, Quang Minh quân của Quang Minh thành đều không đáng lọt vào mắt Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ. Nghĩ lại xem, Ma Quân Thất Dạ dám giết người của vân đoan, dám tuyên bố máu nhuộm vân đoan làm sao để mắt tới đám đại nhân vật này? Bọn họ không có tư cách, dù là tư cách làm đối thủ của Ma Quân Thất Dạ. Chờ khi Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ biến mất, hắc ám cắn nuốt thiên địa dần biến mất, uy bá thế còn sót lại cũng tan biến. Các đại nhân vật Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, cấm vệ quân đứng ngây tại chỗ, gục mặt xuống, biểu tình cực kỳ khó xem. Mãi đến lúc này bọn họ mới nhận ra mình cách biệt Ma Quân Thất Dạ lớn cỡ nào. Lại nhìn hai, ba mươi vạn người té ngã trong phạm vi trăm dặm, các đại nhân vật hút ngụm khí lạnh, linh hồn run rẩy. Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ thật sự quá cường đại. Hai, ba mươi vạn người như con kiến trước mặt Ma Quân Thất Dạ. Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, cấm vệ quân tiếng tăm lừng lẫy, uy chấn thế giới không đáng là gì trước mặt Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ. Ba quân còn nhân danh bảo vệ, giữ trật thế giới? Đúng là trò cười. Hoàng hôn buông xuống, hắc ám bao phủ, cắn nuốt đất, che trời. Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ, bá thế đến chỗ nào, đánh đâu thắng đó. Không thể tưởng tượng thực lực thật sự của Ma Quân Thất Dạ khủng bố biết bao. Bọn họ nhớ đến truyền thuyết liên quan Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ. Cánh tay trái bị vải đen bao kín thật sự có lực lượng hủy thiên diệt địa sao? Bọn họ không dám úy nghĩ, không tưởng tượng ra được. Các đại nhân vật Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, cấm vệ quân nhìn Đồ Lão Tà hoa tay múa chân ngắm nghía tử nguyên gì đó lấy từ chỗ Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ, định quát mắng lão cấu kết ma đầu. Nhưng các đại nhân vật nhớ lại Ma Quân Thất Dạ khủng bố, lời đến bên môi nuốt ngược về, chỉ đành nén giận im lặng. Về Trần Lạc, các đại nhân vật không dám suy nghĩ, không dám cướp về. Vì vừa rồi bọn họ nghe rõ ràng Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ nói Trần Lạc là huynh đệ của gã. Vì hắn, Ma Quân Thất Dạ dám uy hiếp vân đoan càng đừng nói Hoàng thành, Thánh thành, Quang Minh thành gì đó. Bên ngoài Thanh Đế thành, trong phế tích, mọi người hôn mê lục tục tỉnh lại. Bọn họ không biết chuyện gì xảy ra, mơ hồ nhớ là ba quân giành Trần Lạc, cuối cùng người vân đoan giáng xuống. Đột nhiên ban ngày biến đêm đen, sau đó thì... Không nhớ. Ký ức của đa số người ngừng tại đây, bọn họ không nhớ chuyện xảy ra sau đó. Mọi người thức dậy đã không thấy bóng dáng Trần Lạc, người vân đoan, đại nhân vật Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, cấm vệ quân đâu. Mọi người mờ mịt, không hiểu tại sao mình xỉu, hỏi ngời khác thì không ai biết. Bọn họ không biểt Trần Lạc đi đâu, sống hay chết. Đương nhiên đa số người không quan tâm những điều này, Trần Lạc sống hoặc chết, hắn đã đi đâu không ảnh hưởng gì cuộc sống của bọn họ. Tất cả là người bình thường, không như mười thương các sợ Trần Lạc ảnh hưởng ích lợi của mình, không phải người quyền thế lo hắn ảnh hưởng quyền lợi. Sinh hoạt của bọn họ không bị ảnh hưởng gì, cùng lắm là sau bữa cơm có thêm chuyện tán dóc. Chuyện Trần Lạc là Tiêu Du Tử, sau một năm lại nghịch thiên mà đi truyền khắp thế giới trong thời gian ngắn nhất. Tứ hải chấn kinh, bát phương oanh động. Thế giới có rất nhiều người song tu vu pháp, trận pháp, ít ai kiên tì được lâu, người có thành tích ưu tú cả hai lĩnh vực càng hiếm hơn. Người song tuyệt thiên kiêu vu pháp, trận pháp như Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên tính khắp thiên hạ một bàn tay đã đếm hơn. Trần Lạc nghịch thiên cả vu pháp, trận pháp, khoa trương hơn cổ tích gấp trăm lần. Càng khiến người khó tin là Trần Lạc có được thành tựu trong hai lĩnh vực có thể nói là kim cổ đệ nhất, trước không ai, người sau khó thể vượt qua. Hai linh nguyên Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, ba bước mở mười linh luân thành tựu đại viên mãn, có hai kỳ công cai thế Thôn Thiên Phệ Địa, Vạn Diệu chi môn, độ thiên nhiên thẩm phán, thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, chấp âm dương, chưởng ngũ hành. Thành tự như vậy ai có thể vượt qua? Mười bốn tuổi sáng tạo ba thành tựu, tinh thần lực mênh mông, tạo nghệ trận pháp vô song, búng tay ngưng diễn ngàn vạn phù văn, trong khoảnh khắc khắp nơi là trận pháp, toàn là trận pháp hoàn mỹ, tùy ý bày cửu cung thái nhất đại trận cục, rành tất cả trận pháp lĩnh vực không gian, minh tưởng trạng thái đại tinh thần vô cực đệ nhất thiên hạ. Thành tựu trận pháp như vậy ai có thể vượt qua? Một năm trước Trần Lạc dùng vu pháp đấu thiên kiêu, đấu đại nhân vật, đấu pháp tắc, đấu thiên nhiên, đấu với trời. Một năm sau, hôm nay Trần Lạc dùng trận pháp đấu thiên kiêu, đấu đại nhân vật, đấu pháp tắc, đấu thiên nhiên, đấu với trời. Chiến tích như vậy ai dám nói có thể vượt qua? Thử hỏi trong thiên hạ ai dám, ai có thể hai lần thành tựu thất thải tử nguyên chi thân? Không có ai. Thử hỏi thiên hạ, ai dám, ai có thể hai lần nghịch thiên mà đi? Không ai. Bất đắc dĩ người như Trần Lạc quá nghịch thiên, trời không chứa hắn. Hai lần Quang Minh Thủ Vệ đoàn thông qua thiên nhiên thẩm phán, thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, cuối cùng vẫn bị trời linh hồn hư vọng. Một năm trước Trần Lạc mất thành tựu vu pháp, tu vi. Ngày hôm nay, sau một năm Trần Lạc mất thành tựu trận pháp, tinh thần lực. Một năm trước Trần Lạc là thành phế nhân, một năm sau hôm nay hắn lại trở thành phế nhất, không biết sống hay chết. Dù Trần Lạc sống sót, sau này hắn chỉ có thể làm một người bình thường. Ki Trần Lạc mât tu vi vu pháp còn có thể đi đường trận pháp, bây giờ hắn mât tinh thần, tinh thần hải căn nguên của trận sư bị trời linh hồn hư vọng tán loạn. Hai con đường vu pháp, trận pháp đều đứt thì còn đường nào khác để đi? Không còn. Hai lần độ thành tựu thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân, hai lần độ bị đại thương thiên thẩm phán thành phế nhân. Điều này khiến người vô cùng thương tiếc, tiếc cho Trần Lạc. Cái tên Trần Lạc rực rỡ như ngôi sao, huyễn lệ nhiều màu như pháo hoa. Nhưng sự rực rỡ chỉ kéo dài một khoảnh khắc. Đối với vạn năm kim cổ thì một năm chỉ tính là trong khoảnh khắc, nhưng không ai có thể phủ nhận Trần Lạc là truyền kỳ rực rỡ nhất thời đại kim cổ. Lĩnh vực vu pháp của Trần Lạc là truyền kỳ không thể vượt qua, lĩnh vực trận pháp cũng là truyền kỳ không thể xóa nhòa. Trần Lạc là truyền kỳ vui buồn lẫn lộn, không gì sánh kịp trong thời đại kim cổ. Trần Lạc xứng là truyền kỳ bá đạo, ngông cuồng, tùy ý, tiêu sái, phong lưu nhất thời đại kim cổ. Sẽ không ai quên một năm trước Trần Lạc kiếm chỉ lên trời cuồng ngạo, bá đạo cỡ nào. Sẽ không ai quên một năm sau Trần Lạc đối diện đại thương thiên thẩm phán thì tùy ý, tiêu sái.