Nó đi học , vẫn tomboy như mọi khi... 7h kém 10 nó ra khỏi nhà, thong dong đạp chầm chậm , ngắm kĩ để khắc sâu cảnh nơi này , nó sẽ sớm phải tạm biệt nơi đây. Đến cổng trường , đối diện với nó là khuôn mặt của Thiên.... Cả trường vắng tanh, chỉ có 2 đứa đang tiến vào trường . - - !!!. Cất xe rồi chúng thong thả đi song song lên lớp. Hoài oaj, nói đủ thứ truyện trên đời rồi quay ra trêu Linh với Hoàng ... Hai bạn hồn nhiên như điên , nói cười thì thầm , chỉ trỏ .... cả lớp đứng ngoài cửa nhìn nhìn... Tiết 1 kết thúc , nó chạy vội xuống sân giếng giặt dẻ lau. Nó thong thả đi dưới sân trường , băng qua chỗ bọn con trai 11A4 chơi đá bóng như không . Một thằng nghịch ngợm, ý giỡn chơi, đá quả bóng vào m.ô.n.g nó. Quả bóng " trúng mục tiêu" , bọn con trai cười nhăn nhở , vang khắp sân, làm mọi người chú ý . Trước khi quả bóng bay lại , nó dùng lực nhẹ, hất quả bóng lên, thuần thục thực hiện động tác vô-lê ngược một cách đẹp mắt , trúng lun mặt cậu vừa sút bóng kia. Nhả từng chữ ra khỏi miệng bằng âm băng, nó lạnh lùng : " Tôi biết cậu định làm gì , nhưng tôi muốn ý đồ của cậu thành công để rồi trả cho cậu một cách xứng đáng ". Lúc nó chấm dứt câu nói , quay người đi, cũng là lúc mọi người quay ra nhìn cậu. Một dòng máu đỏ tươi chảy ra khỏi mũi cậu ta với vết hần bóng trên mặt. Cậu tức giận hét lên : " Tôi sẽ không tha cho cậu TRẦN NGUYỄN HẢI ANH. ". Nó đi coi như chưa thấy và làm gì hết , lại quay về với vẻ " hồn nhiên , ngây thơ " , vui tươi huýt sáo líu lo. Nhưng cái âm vực lúc nãy của nó vẫn chưa đi theo chủ nhân , ở lại , vấn vít vào tâm trí tất cả những ai vừa chứng kiến cảnh ấy , họ vẫn đứng như đóng băng , cảm giác nhiệt độ vừa giảm mấy mươi độ cùng với nỗi ngạc nhiên tột độ vì họ mới thấy mặt nó luôn hồn nhiên , tinh nghịch nhưng giọng nói ,,,,, rất băng. Tất cả điều đó cũng đúng với 3 cậu bạn thân nó bàng hoàng chứng kiến cảnh vừa rồi .... Vô-lê ngược là một động tác khó , rất khó thực hiện . Hơn nữa , với người chưa từng được thấy đá bóng lần nào như nó và là NỮ càng đáng ngạc nhiên... Và nó lúc nãy,,,,,, sao mà khác quá.......................... .... Tan học , Thiên gọi nó , muốn hỏi nó hôm nay làm sao. ĐI học , nó vẫn cười , vẫn hồn nhiên nhưng cục hơn ngày thường ,đụng tí là đánh người , giọng nói nhẹ bâng nhưng cảnh cáo người khác ... Cậu gọi to nhưng nó như không nghe thấy < tai đeo headphone mà nghe đk thì gọi bằng thánh > . Nó lấy xe , về trước . Cậu lẽo đẽo đuổi theo sau . Đến chỗ rẽ , cậu chợt nghĩ phải về nhà thì thấy trước mặt nó là mấy thằng côn đồ. Máu anh hùng trỗi dậy , cậu xông lên , định đánh chúng nhưng thật đáng tiếc , chúng chỉ nói chiện với H.Anh: - Nhóc , nhìn nhóc chất đó , có mén lỳ k , cho tẹo. -... - hey , nghe thấy gì không ? -.... - Mày khinh bọn tao à ? -..... dương mắt nhìn - Bọn mày , đánh thằng này cho tao ... ... 3 tên xông vào , đánh hội đồng một " thằng nhóc ". Thiên bị choáng do chúng gọi H.Anh là nhóc , đơ mặt nhìn ... H.Anh cảm nhận được " nguy hiểm " , tung chân đá một phát chúng bạn vừa phát ngôn, tiện thể xoay một vòng , hạ nốt 2 cậu còn lại , đầu lắc lư theo nhịp tai nghe ... Nó cười hả hê với " chiến tích " : 3 "cái xác " nằm " phơi mông " . Bất chợt nhìn thấy Thiên , nó hỏi : - Sao cậu lại ở đây ? -.... - Thằng điên kia , sao lại ở đây < tất cả volume được tập trung > Lúc này Thiên mới thoát khỏi trạng thái đơ cây cơ , giật thót mình trả lời : " Mình muốn hỏi hôm nay bạn làm sao ấy mà ? " - Mà cậu đi theo tôi đến tận đây ? - uh - Khùng . - Điên. - Rào.. rào ... rào : mưa . Mưa xuống cắt đứt đoạn đối thoại. Nó hét vội : " Nhanh ,đạp xe theo tớ về nhà ". Thiên vội vã gật đầu , đội mũ , đạp vội theo nó về nhà ............. nó . May mà nhà nó có mái che, chúng nó đứng tạm trong lúc nó lấy chìa khóa . Cậu ngắm nhà nó : đơn giản . Tiếng khóa lách cách , nó dẫn cậu cất xe , vào nhà . Người nó và cậu ướt lạnh , run lên bần bật. Mưa vẫn rả rích rơi. Mà nhà cậu .............. xa nơi này lắm . Cậu tự nhiên thấy mình điên X/ Nó bắt nhịp suy nghĩ của cậu nói : " Bố mẹ tớ đi công tác, không có nhà . Mà nhà cậu ở xa. Giờ cậu gọi điện về nhà , bảo ở nhà bạn một hôm , cứ nói là nhà bạn nam là được ". Cậu vội vã, không cần suy nghĩ , thực hiện lun. Xong người ướt thế này cũng cần tắm rửa chứ , mà quần áo thì ướt , lấy đâu ra đồ để mặc ??? Nó chậm rãi nói : " Tớ mặc hầu như là đồ nam , dùng tạm đi." . -_- !!! không còn gì để miêu tả nó . Nó nói xong , nhanh nhảu đi tắm trước ... Trong lúc nó tắm , cậu ngồi hong người tiện thể nghía cái nội thất . Trong nhà nó , phòng khách có mỗi cái bóng đèn compac sáng rực rỡ , một bàn máy vi tính , một bàn học , một tủ quần áo lớn kèm kệ ti vi , một cái chiếu cuộn tròn trên nền đá hoa. Tường nhà sơn màu vàng bạc thếch theo thời gian. Trong phòng tắm có tiếng róc rách chảy , cậu bừng tỉnh ...... Nó nhanh nhảu bước ra , đi vào phòng lựa cho cậu một bộ rất " mèn ly " rồi bảo cậu đi tắm đi, nó nấu cơm cho.... Cậu chậm chạp bước vào phòng tắm ... Đang tắm , tự nhiên , cậu giật mình . Mọi lần thực hành nấu ăn , kĩ năng của nó rất tệ : cá rán cháy , trứng ốp khét , canh cạn nước,..... Giao cho nó nấu ăn, cậu điên , điên thật. Cậu vội vã tắm nhanh, tròng quần áo vào. Một mùi hương nhẹ nhàng , ấm áp nhưng hơi lành lạnh tràn vào người cậu . Khoan khoái . Bình thường đứng với nó , cậu chưa từng ngửi thấy mùi này . Quần áo nó có mùi này , thật dễ chịu. Chưa tận hưởng xong hương thơm, cậu chợt nhớ ra đại sự , vội vã chạy đi tìm nhà bếp. OMG ! Cái nhà bếp nhà nó bé tẹo, to chắc chừng hai cái bàn chập lại thoai... Nó không buồn ngẩng lên , bảo cậu : " Ra rải chiếu " . Cậu khóc thầm trong lòng : nó đã nấu xong. phát này đời cậu tàn rồi T_T. Cậu rải chiếu xong bị nó sai vặt bê bát , xách nồi cơm ra . Nó đích thân bê mâm. Cậu khóc ròng trong bụng , he hé mắt nhìn mâm cơm. OMG! Mâm cơm rất là đẹp mắt : có thịt bò xào , rau cải nấu, trứng ốp . Cậu nuốt nước bọt , chuẩn bị tinh thần ăn thì bị nó mắng :" Đồ heo, đi rửa tay đi rồi vào xới cơm". T_T cái kiểu j vậy ? Sạch sẽ ghê gớm . Mà cậu vừa tắm mà !!! Cậu lại lượn vào nhà tắm , thực hiện năm bước rửa tay với lifeboy rồi xới cơm. Xong xuôi, cậu gắp cuống cuồng . Nó vừa ăn vừa thở dài ảo não : - Toàn món tớ thích ăn. Hôm nay tính ăn mảnh , bị cậu chiếm mất một nửa rồi . -.... - Ăn nó vừa thôi , tớ ăn mới . - Cho chừa , ai biểu mời tớ về nhà. -.... -.... Cả hai tập trung gắp .... Bát đĩa nồi cơm sạch trơn , cậu nói với nó : - Ế, mà sao cậu bít nấu vậy ? Bình thường cậu toàn phá sự nghiệp ăn uống của lớp cơ mà . - Không thích làm - Sao lại thế ? - Lần 1 là có lần 2 , mệt xác - Lười vô đối . - uh Cậu nghĩ bụng , nó nấu cơm ngon vậy mà không trưng dụng được thiệt phí nha. - Hey , có phải tớ nấu ngon không ? - Tạm được ? - Thật . -uh - Uh thì đi rửa bát đi, tớ nấu rồi - T_T Cậu đối xử với khách thể hả ? - Không , cậu là đi ở nhờ - =.= ... Cậu lặng lẽ rửa bát còn nó thì ngồi xem hoạt hình . Cậu chợt nghĩ , ăn cơm cùng với nó rất vui, thấy ấm áp , có cái gì đó rất tuyệt, như .... vợ vs chồng . Mặt cậu đỏ bừng lên. Cậu lắc lắc đầu xua đi ý nghĩ " zớ zẩn " đó.... Uể oải lê xác lên phòng khách , cậu ngồi phịch xuống ghế. Cậu giật điều khiển , chuyển kênh iTV. Nó tức tối kêu : - Trả điều khiển đây - Làm gì ? - Mở kidsTV cho tớ . - Cái giề ? < răng đập xuống đất> - Xem " Thất kiếm anh hùng " phần 4 - Đồ trẻ con - Cậu thì người lớn ? - Dĩ nhiên , phải như tớ đây , lớn rồi , nghe nhạc chứ ai xem hoạt hình - Hì , cậu không xem hoạt hình chắc ? - uh - Cậu có một tuổi thơ thật bất hạnh - What ? - Trẻ em mà tuổi thơ không được xem hoạt hình là bất hạnh. - -_- !!! Cậu muốn die à ? - Không . - ....Mùa đông năm nay vắng e ở đây Vắng đôi bàn tay của người Và bỗng thức giấc giữa đêm đôi mi lại ướt nhòe Mùa đông giờ đây khóc e đâu Để cho mùa đông tê tái Làm sao a quên e mỗi khi đông sang Mùa đông lại luôn nhớ e... < Đông này em ở đâu - Du Thiên > ... Tiếng hát từ ti vi làm gián đoạn vụ cãi lộn... Nó ngồi tỉnh bơ như không . Miệng lẩm nhẩm hát theo, Thiên ... đập bàn nhà nó . Chớp thời cơ , nó cướp điều khiển , mở Kidstv. Thiên đơ hình . Hiện đang là phim Thất kiếm anh hùng phần 4. Nó chăm chú xem , tay ôm cái điều khiển . Thiên hồi lâu cũng chăm chú dõi theo , cùng nó bàn luận : - Sao cái thằng Hồng Miu rẻ rách vậy ? - Không phải Hồng Miu mà là Hồng Miêu, nó mới bị mất võ công, Thỏ Lam bị mất trí nhớ còn bọn còn lại bị hóa nhỏ - Sao lại thế... ... Bla,,, bla.... Phim hết, cả hai đi học bài. Thiên phải theo nó vào phòng nó học. Trong phòng đơn giản một màu đen . Mấy bộ quần áo ..... teen nam treo trên móc treo, mấy thùng các tông sữa đựng sách < giá sách > , một cái bàn cọc kẹc < nhưng đủ to> . Sách vở nằm lộn xộn, xếp thành mấy chồng ... Thiên mượn sách vở ngày mai của nó để học bài , chuẩn bị bài . Nó lại mở nhạc to đùng , toàn rap , tay cầm bút làm bài ở đâu đâu. - Không chuẩn bị bài ngày mai à ? Thiên hỏi nó - Xong từ hôm có tiết rồi - !!! - .... - Thế đang làm bài ở đâu vậy ? - Đề thi thử lớp chọn Toán đại học sư phạm - !!! Rảnh rỗi - Chắc thế. -... - Học bài đi , tớ đi giặt quần áo . - Nhà cậu có máy giặt mà - Máy đó chỉ để vắt , giặt tay. - ... Nhà này... quái. - uh, học đi. .. Nó lon ton chạy đi giặt quần áo . Nước chảy róc rách . Thiên tập trung làm bài đến mệt nhoài . Cậu định đi đánh răng , 10h30 rồi chứ ít gì. Nó giặt quần áo , vắt xong , đi từ dưới nhà lên nói: - Trong phòng tớ có một cái bàn chải mới , lấy mà dùng . Uh , cậu vừa định nói mượn mà nó đã nói trước rồi... Đánh răng xong , nó ol game , lên zing chơi. Cậu đến hoa mày với nó. Rồi nó ol F. Nick anh trai kết nghĩa nó sáng. Nó ngồi chat với anh, kệ thằng bạn ngồi cạnh.