Hôm nay là sinh nhật của Hoài An . Thiệp được phát đi khắp lớp và nó cũng có một cái . Nó mang bản tánh con trai nên cái vụ mua quà này thật khó khăn..... Vậy là nó quyết định chung quà với Hạ Huyền . Nhưng lại nảy ra vấn đề mới : HUYỀN CŨNG KHÔNG BIẾT MUA GÌ . Thật phiền phức . Nó ra " tham khảo " ý kiến mấy boy . Nó hỏi mấy câu đại loại : " nếu hôm nay là sinh nhật bạn gái bạn thì bạn tặng gì ? " hoặc :" Nếu hôm nay là sinh nhật người yêu bạn , bạn sẽ tặng gì ? "...( nghe không khác nhau mấy ). Hầu hết đều có câu trả lời là " Không biết " tuy nhiên , nếu có lại vô cùng đặc sắc . Hoàng là một ví dụ
- Hoàng , nếu hôm nay là sinh nhật của Linh , bạn tặng gì ? ( nhân vật Linh : bị mọi người trêu là người yêu của Hoàng )
- Không nói
- Thôi , Hoàng đập chai , nói đi .......
- Không
- Xin lỗi mà , nếu hôm nay sinh nhật người yêu bạn thì bạn tặng gì ?
- Ờm ...... tớ sẽ tặng cô ấy tất cả những gì tớ có , nhưng là người tớ yêu và yêu tớ , thật đó , tất cả
- .......
- Sao ?
- Woa , hâm mộ Hoàng quá , chị nào làm người yêu cậu sướng ghê , hé hé
- Tớ mà lại
- ( chạy đi hét ầm lên ) Linh ơi , Hoàng nói sẽ tặng bạn tất cả những gì cậu ấy có kìa
-............... Cả lớp trật tự một cách đáng ngạc nhiên , có hai người cười tươi như hoa ( Hải Anh và Linh chứ ai :p) và một người mặt sầm lại , vạch đen rõ ràng ......
... Một cơn gió lành lạnh thổi qua một tiếng nói nặng như đá và cũng lạnh như đá
- Nhắc lại cho tớ , bạn vừa nói gì
- he......he......k.h.ô.n.g.c.ó.g.ì
- Thật ?!!!
- Aizzz , Hoàng ka ka , làm gì mà ghê thế , đệ xin lỗi
- Một câu mà được à ?
- Thôi mà , sau tớ không thế nữa
- Không thể chỉ thế mà xong được
- Oài, vậy cậu muốn gì ?
- Cái kẹo trong túi cậu đang lòi ra đó
< Cả lớp té ghế >
- WHAT ? KHÔNG THỂ ĐƯỢC
- Thế nào , muốn chọn cái gì đây ? Mất kẹo hay mất mặt ( nghĩa nào cũng được , phát huy trí tưởng tượng đi )
- Hix ... hix ... cậu thật bá đạo , đây = =
- Thế mới ngoan ....
.... À , xin giới thiệu thêm là chị Hải Anh vô cùng thích kẹo , thích cực kì , ai cũng biết điều này . Chị ấy vô cùng ăn tham ( hơi quá thì phải ). Từ đó mọi người rất hay mang kẹo ra dụ chị cho quay bài , hay làm cho việc gì đó. = = !!!
... Quay lại với thực tại , chấm dứt màn lan man...
Bọn boy nhào lấy Hoàng ...... dành giật kẹo. ( cái trò khỉ gì vậy ?) Hơn ai hết , bọn boy rất hiểu là kẹo của ai có thể " dỏm " chứ của Hải Anh thì ngon vô đối . Cái kẹo tung từ bên này sang bên kia tiếng ầm ầm vỡ chợ . Bọn con gái hồ hởi chống tay nhìn màn đấu võ tuyệt vời của các boy ... Ra chơi kết thúc cũng là lúc kết quả được công bố : chiếc kẹo thuộc về bạn ................. Hải Anh . Cả lớp xỉu thêm lần nữa .... .
... Chiều đến , vụ quà cáp lo xong xuôi , mọi người hùng hổ tiến đến nhà Hoài An.... Tiệc bắt đầu. Theo thông lệ , mọi người hát bài Happy Birthday trước rồi Hoài An thổi nến cắt bánh . Chính lúc này , đại tiệc mới nổ ra.
... Mọi người bắt đầu chén . Hải Anh vô cùng phấn khởi với cái đoạn đánh chén thế này nên nó ăn vô cùng tự nhiên. Thiên nhìn nó chằm chằm nhưng mà nó vô tư quá , không để ý gì luôn. Thiên ngồi đối diện với nó . Hạo ngồi cạnh Hoàng và Hoàng ngồi cạnh Thiên. Nó tung bim bim lên , bim bim " hạ cánh" ngay mồm nó . Hạo vỗ tay , cười cười : " Được , duyệt " rồi bắt chiếc nó . Mấy lần đầu cậu còn làm rơi chứ sau cũng trúng phóc . Vậy là Hạo và nó thi tài năng " ăn bimbim " theo phong cách nobita. Thiên Hoàng tất cả mọi người chăm chú dõi theo và kết quả là nó thắng ( điều đương nhiên ) ... Nó vui vẻ cầm cả đĩa quẩy ( tất nhiên ai ăn thì với tay lấy ) gặm nhắm . Đang ăn , cảm giác có cái gì nhìn chằm chằm mình , ngẩng lên thì thấy Thiên nhìn nó . Nó ngây thơ hỏi :
- Mún ăn hả ? Đây này , ăn không ?
- ..... < lắc đầu >
- Không thì nhìn cái gì mà nhìn ?
-....
- Ak , hay là nhìn Lam ? Lam , có người mún nói chiện kìa ( Lam là cô bạn được cả lớp trên miệng nói là ny Thiên nhưng mà mọi người suy nghĩ thế nào thì .... biết rồi nhỉ ? )
... Thiên đơ cây cơ, nó nói nhảm gì vậy nhưng chẳng nhẽ lại phun ra là nhìn nó ? No, no không thể , thế thì mất mặt chết cậu rồi .
Lam thích Thiên từ lâu rồi nhưng vẫn rõ sự thật , nói :
- Nhìn Hải Anh thì có ...
... Nó bơ đi , coi như không nghe thấy ... Hoàng nghịch ngợm , lấy cái bánh oneone , phết kem < từ bánh sinh nhật > lên rồi kẹp vào , đưa cho nó ăn . Nó hoan hỉ , nhận . Cả lớp lại nhìn nó . Thiên cũng vậy . Và mọi người lại xì xầm < tự suy nghĩ nhá > . Nó kệ , ăn vẫn ngon. Hoàng nhìn nó cười cười . Thiên nhìn nhưng không nói gì cả .... Đại chiến nổ ra khi bóng đèn phụt tắt < điện yếu > . Cốc coca khai màn hất tung tóe . Nó mau chân chạy lại sau cánh cửa, trốn một trận chiến " ác liệt " . 5 phút sau, đèn lóe sáng , mọi vật rõ ràng thật. ... Tất cả đều díh bánh kem, nước ngọt. Có mỗi Hoàng và nó trốn được , còn lại đều nhìn như rác , đẶc biệt là Thiên. Phải miêu tả cậu như thế nào nhỉ : mặt được trát " kem dưỡng da" trắng muốt , tóc " xịt gôm" trắng phớ , áo " phun sơn" trắng ... Cậu nhìn đáng thương vô vô cùng . Mọi người tranh nhau lao ùn ùn vào nhà vệ sinh , chỉnh lại bộ dạng, nó , Hoàng và Thiên < đông quá anh này không đi được> ở lại dọn dần ... Thiên giúp < chính xác hơn là cùng > nó nhặt rác , phân loại kẹo và rác . Hoàng quét dọn. Bọn nó vừa cười vừa nói truyện... Nó vỗ bộp vào lưng Thiên , Thiên giật nảy hỏi :
- Làm cái gì thế hả ?
- Cởi áo khoác ngoài ra , kinh lắm
-....
- Cởi ra đi
-.....
-.....
- ừm
Thiên vâng lời nó răm rắp. Bọn kia ra , nhìn thấy cảnh này cười cười , lại xì xầm . Hạo , Hoàng cười thì vẫn cười nhưng đáy mắt có tia hụt hẫng.
........
Ngày mới đến ....
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
9 chương
31 chương
51 chương
35 chương