Một mùa đông nữa lại đến, cái rét thấm vào da thịt. Cô là Nguyễn Ngọc Trúc Anh – một cái tên đặc biệt cho một cô bé 17 tuổi với những cá tính đặc biệt. Cô thích những cơn gió se lạnh vào mùa đông bởi chỉ đơn giản là cô thích mùa đông nhất. Những bông tuyết thật đẹp, nó rơi đầy trên áo và tóc cô. Một màu trắng muốt bao phủ khắp không gian và có lẽ những bông tuyết trắng tinh và trong sáng kia cũng giống như tâm hồn cô vậy. Khẽ thả bông tuyết trên tay ra cô bước vào để chuẩn bị đồ... 2 năm trước, trong một tai nạn giao thông, mẹ đã vĩnh viễn rời xa cô. Thời gian đầu bố cũng cố gắng yêu thương như mẹ cô đã làm với cô. Nhưng sự cô đơn đã khiến ông đi thêm 1 bước nữa. Mẹ kế rất ghét cô nên tìm mọi cách để đuổi cô đi khỏi nhà. Kể từ đó cô từ một cô bé dễ thương, hồn nhiên trở thành một cô gái lạnh lùng và vô cảm. Cô trở nên hờ hững với tất cả mọi thứ. Cô lên phòng thu dọn tất cả đồ đạc của mình, cũng không nhiều chỉ mất hai va ly quần áo và vài vật dụng ,sách vở trong một cái ba lô to. Cô đã quyết định rời xa nơi này, bỏ lại những ký ức để bắt đầu lại từ đầu. Cô đã tự tìm cho mình một ngôi nhà ở thành phố mới và sẽ chuyển đến đây. Bố cô là một ông chủ của một tập đoàn nên rất bận, ông đồng ý cho cô chuyển đến một thành phố khác bởi ông không muốn con gái mình phải sống ở đây- nơi gọi là nhà nhưng đối với cô lại là nơi cô đơn nhất. Ông nói sẽ cho cô một khoản tiền để lo tiền học và sinh hoạt phí tháng đầu, mỗi tháng ông sẽ gửi một lần cho cô. Ngồi trên xe hơn 6 tiếng, , xe đỗ ở bến cách nhà hơn 500m. hơi khó khăn với hai cái vali và cái ba lô to sụ nhưng cuối cùng cô cũng tìm ra nhà của mình. Mở cửa ra. Phòng không lớn, có hai 3 gian một gian sinh hoạt khoảng 40m vuông, ở đây kê một cái sô pha và một bàn uống nước. phòng ngủ khoảng hơn 25m và có một cái giường đôi, một tủ quần áo, một cái bàn nhìn đã cũ nhưng chắc chắn,một cái giá sách. Còn một gian bao gồm khu bếp, nhà tắm và nhà vệ sinh. Tuy nhỏ nhưng khá sạch sẽ. trên bàn bếp có mấy cái xoong chảo và mấy dụng cụ nhà bếp nữa,còn có một cái tủ lạnh . Có vẻ bố đã nhờ chủ ở đây sắp xếp cho cô. Sau khi nhìn quanh nhà cô quyết định đi mua thêm mấy vật dụng để lau dọn phòng. Lát sau cô khuân về cái chổi quét nhà, cây lau nhà,mấy cái rổ, nước lau nhà, mấy cái cốc…khó khăn lắm mới lôi được chúng về vì quá nhiều. dù đang mệt phờ nhưng cô vẫn đứng dậy lau dọn nhà cửa sạch sẽ. những việc này, mẹ kế bắt cô làm suốt ngày nếu bố không ở nhà nên cô khá thành thạo kể cả việc nấu nướng nữa. trong bếp đã có sẵn một cái bếp điện nên cũng chả lo lắng gì là mấy. Khi nhà cửa đã sạch sẽ, thoáng mát, cô hài lòng rồi đi tắm…. Bước ra khỏi phòng tắm trong cảm giác dễ chịu, cô nằm xuống cái giường đôi,.đang là mùa hè nằm trên chiếc chiếu trúc mát lạnh, đọc nốt cuốn tiểu thuyết rồi mệt quá cô ngủ luôn mà chưa kịp ăn gì.. Sáng hôm sau…mở mắt ra khi mới hơn 5h, đi vào nhà tắm làm vệ sinh buổi sáng, xong ra ngoài mua đồ ăn, .vác về cả thùng mì gói, vài quả trứng và ít rau xanh. Cũng may là siêu thị cách đây rất gần và nếu muốn làm thêm thì đây là một nơi lí tưởng. cô nghĩ mình cũng phải xin việc làm thêm nếu không thì rất bất tiện vì cô không muốn quá phụ thuộc vào bố và mẹ kế...