Nó và anh phi hai con ngựa sắt trên đường. Mệt nhoài , Lâm chẳng muốn suy nghĩ gì nữa , theo nó đi.... Đến nhà nó , Lâm mới tỉnh ra. Rất tự nhiên như đã biết trước , nó mở cửa , dắt xe của nó và Lâm vào, đi vào nhà. Lâm lững thững vào. Lúc sáng vội, không để ý lắm còn bây giờ , anh đã thấy hết vẻ đơn giản của căn nhà này. Để Lâm ngồi xuống ,tựa vào tường, nó vào bếp... Mệt mỏi quá, anh dựa hẳn vào đấy, tay lôi con S5 ra , lên F chút... Nó vẫn chưa đăng xuất ra . Trên màn hình là tin nhắn của nó với một ai đó có nick là NGƯỜI ĐẶC BIỆT. Những dòng tin nhắn đập vào mắt cậu. Người này là con trai. Lớn tuổi hơn nó. Một đoạn tin nhắn rất nhí nhảnh. Hửm, lại có ông anh nào sao, có vẻ thân thiết đấy... Cậu chậm rãi vào trang cá nhân... Ngồi đọc chán chê, cậu lên trang chủ. Vài dòng statut ngọt ngào, yêu đương. Một đống thông tin võ , xe đua, siêu xe , xe phân khối lớn ,anime, manga, toán , quần áo nam, vài dòng troll.... Cái này.. cậu cảm tưởng là nick F của một thằng con trai. Trang nhà. Vài dòng statut ở chế độ chỉ mình tôi:
Haiz, nếu có một ước mơ, mình ước trở thành con trai
Thằng em ol của mk bị mk lừa, toàn gọi là a mà xem chừng nó wy mk tóa.
Phũ thật, mk có lẽ là người không tim, vậy mà mấy người có tim cứ đi tìm tim mk hoài, họ k mệt sao ? Nhưng làm sao để tách họ ra nhỉ ?!!
...
Một mùi thơm chặn một vài hành động chuẩn bị xảy ra của Lâm. Cái này không cứng nhắc , lạnh lẽo như mọi khi. Không phải món Pháp, Trung , vv..vv... mà là vài món việt. Cơm thay cho mì, thịt bò xào thay thịt bò sốt vang. Rau muống luộc thay salad trộn,.... Nó tạo trong cậu cảm giác thân thương của gia đình, êm ấm. Đăng xuất tên của nó ra , khóa máy lại, cậu tìm đến nơi tỏa ra mùi hương ấy... Trước mắt cậu là căn bếp bé tin hin, có lẽ hai người đứng thẳng nhau thì đủ . Ở đó , các món ăn được bày ra . Cũng có vẻ ngon đấy. Nó quay ra , thấy Lâm đứng đó nhìn vào. Mặt nó tỏ thái độ không tán thành cho lắm :
- Anh nhìn cái gì mà nhìn hoài , dải chiếu ra còn dọn cơm.
Cậu làm công việc mà bình thường cậu chẳng động đến bao giờ. Một phần vì cậu là thiếu gia, một phần vì nhà cậu ăn ở trên bàn... Tại quán ăn lúc đó :
- Anh Lâm đâu ?
- Không biết .
- Cái gì , anh là chủ quán mà không biết nhân viên đi đâu sao ?
- Cậu ta tan ca rồi.
- Cái gì ? Tan ca ? Chết tiệt, thật không ra gì . Anh muốn phá sản sao ?
-Trần tiểu thư, vấn đề giữa 2 người không nên cua thêm quán của tôi vào , ok ?
- Hừ.... đợi đấy.
Ông chủ đang thu dọn tàn cuộc 2 nhân viên của mình gây ra. " ai đó" quả là quái mà, rốt cục bắt cậu lãnh đạn thay , ôi , nhận nhân viên này vào làm là đúng hay sai ta ?
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
9 chương
31 chương
51 chương
35 chương