Thiên Tài Cuồng Phi
Chương 45
“Tính mạng khó bảo toàn?” Lông mày Nam Cung Thần nhướng lên, nhìn Nam Cung Thiên nằm dưới mặt đất, bước tới.
Tất cả mọi người đều nghĩ hắn tới để cứu Nam Cung Thiên, dẫu sao Nam Cung Thiên cũng là người gia tộc Nam Cung dù chỉ là chi thứ, nhưng nhìn thấy hành động tiếp theo của Nam Cung Thần mọi người đều ngây ngốc, mở mắt trừng to nhìn thanh niên tuấn mỹ phiêu dật kia.
Chỉ thấy Nam Cung Thần nâng chân, đá thật mạnh làm Nam Cung Thiên bay ra ngoài, “Phanh” một tiếng, Nam Cung Thiên nằm sấp trên chiếc bàn đã gãy làm hai.
“Phốc phốc!” Máu tươi phun ra, sắc mặt Nam Cung Thiên tái nhợt, phát ra hơi thở yếu ớt.
“Như vậy mới đúng là khó bảo toàn tính mạng, muội nói đúng không? Tiểu muội muội Nhược Ly.” Mở chiếc quạt xếp, Nam Cung Thần nhìn về phía Dạ Nhược Ly đang đứng yên, khuôn mặt tuấn dật cười thật sáng lạn, cũng không thèm để ý ánh mắt mọi người xung quanh đi thẳng tới chỗ Dạ Nhược Ly: “Tiểu muội muội, muội quả thật đến đây rồi.”
Tiểu … muội muội?
Khoé miệng Dạ Nhược Ly giật giật, cái này đúng là xưng hô đã lâu rồi chưa nghe.
Chu Tước híp híp mắt, cảnh giác đánh giá Nam Cung Thần, theo lời hắn nói ra thì chắc hẳn không phải là kẻ địch, nhưng … hắn là ai? Hình như có quen với chủ nhân, bất kể như thế nào Chu Tước tuyệt đối không cho phép nam nhân nào tiếp cận chủ nhân.
“Thần thiếu gia, ngài…” Thật vất vả Long Vũ Cầm mới hồi phục tinh thần, nghe thấy Nam Cung Thần nói thế, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng hiện tia ganh ghét nồng đượm. Tiện nhân này, rốt cuộc là ai, tại sao lại biết nhân vật tôn quý như Thần thiếu gia, nàng ta không cam lòng, thật sự không cam lòng!
Nắm chặt quyền, trong mắt Long Vũ Cầm đầy sát khí, vừa vặn lại bị Nam Cung Thần phát hiện ra, lạnh lùng quét mắt nhìn Long Vũ Cầm. Lúc đầu nàng ta còn tưởng rằng Nam Cung Thần để ý đến mình nhưng khi cảm nhận được sự lạnh lùng của hắn, toàn thân không khỏi run lên, cắn chặt môi, không nói thêm lời nào.
“Tiểu muội muội, đã đến Thiên Vũ quốc rồi thì ta đưa muội đến gia tộc Nam Cung nhìn qua một chút.” Nhìn về phía Dạ Nhược Ly, thần sắc Nam Cung Thần hoà hoãn ngay lập tức, sau đó nói với hai người phía sau: “Hai người các ngươi đem Nan Cung Thiên về gia tộc Nam Cung đi, nói hắn là do ta đả thương đấy.”
“Vâng, đại thiếu gia.”
Hai người kia đi đến bên cạnh Nam Cung Thiên nâng hắn lên rồi bước ra ngoài.
“Nhược Ly muội muội, chúng ta đi thôi.” Thu hồi ánh mắt, Nam Cung Thần nở nụ cười, cặp mắt đen như bầu trời đầy sao, loé lên ánh sáng chói mắt.
Dạ Nhược Ly vuốt cằm, trầm tư một lát, ánh mắt nhìn về bốn người Chu Tước: “Mấy người các ngươi ở đây chờ ta, ta đi một lát sẽ trở về. không cần lo lắng cho sự an toàn của ta.”
Nàng đồng ý đi theo Nam Cung Thần tới gia tộc Nam Cung cũng chỉ muốn biết rõ về gia tộc này. Ba năm này, tam quốc đều có phân nhánh Ám Dạ các nhưng ở Thiên Vũ quốc vẫn chưa có. Bởi vì Thiên Vũ quốc khá gần Bắc Sơn, quá mức nguy hiểm, nàng không muốn gia tộc Bắc Ảnh phát hiện ra lực lượng nàng đang phát triển.
Lại thêm Chu Tước, nhất định sẽ bị để ý, nên trong ba năm này nàng không ngừng nỗ lực phát triển võ thuật như vậy nàng mới có thể không kiêng kị điều gì nữa, đây chính là nguyên nhân nàng ẩn nhẫn suốt ba năm.
“Không được!” Chu Tước hung hăng trợn mắt nhìn Nam Cung Thần: “Chủ nhân, thằng này là thằng nào? Người và hắn cùng nhau rời đi? Như vậy sao được? Ta không đồng ý, nếu người muốn đi cũng phải cho ta đi cùng, dù sao ta sẽ không rời xa chủ nhân.”
Dạ Nhược Ly liếc nhìn dung nhan anh tuấn của Chu Tước, trầm mặc một thoáng rồi nói: “Long Phi Thanh, Dạ Phi Linh, Nguyệt, các ngươi ở đây chờ ta, Chu Tước đi cùng với ta, đến lúc đó thấy ai ngứa mắt thì cứ việc đánh.”
Nam Cung Thần sững sờ trừng mắt, trước mặt dòng chính của gia tộc Nam Cung, nàng lại trực tiếp nói muốn đánh người gia tộc Nam Cung? Chẳng lẽ nàng cho rằng người gia tộc Nam Cung dễ dàng để nàng đánh vậy sao? Bất quá, chẳng hiểu tại sao hắn chẳng những không khó chịu mà ngược lại còn thấy cực kì thú vị.
Nữ nhân này quả nhiên không giống người bình thường, khó trách Cung Vô Y lại có hứng thú với nàng như vậy, làm cho hắn cũng thấy hào hứng theo.
“Nhược Ly muội muội, chúng ta đi nào.” Nam Cung Thần xếp quạt, nở nụ cười mê hồn, không chút che giấu hứng thú của mình.
Nhìn bóng dáng bọn họ dần biến mất, Long Vũ Cầm cắn chặt răng, móng tay trắng ngà đâm sâu vào da thịt cũng không thèm để ý, tràn đầy hận ý nhìn chằm chằm Dạ Nhược Ly, nếu ánh mắt có thể giết người thì chắc chắn Dạ Nhược Ly đã chết từ lâu rồi.
Ngoại trừ mấy người Dạ Băng Nguyệt cũng không có người nào để ý đến thần sắc của Long Vũ Cầm.
Gia tộc Nam Cung, Nam Cung Thần dẫn Dạ Nhược Ly và Chu Tước đi vào, không khỏi hấp dẫn nhiều ánh mắt nhìn theo, hạ nhân của gia tộc Nam Cung không khỏi thắc mắc thân phận của hai người này như thế nào, tại sao lại ở cùng chỗ với thiếu gia Nam Cung Thần?
Không để ý đến ánh mắt của những người xung quanh, Dạ Nhược Ly quay đầu nhìn dung nhan tuấn mỹ, dò hỏi: “Nam Cung Thần, có thể nói cho ta một số chuyện của gia tộc Nam Cung được không?”
Bỏ qua ánh mắt giết người của Chu Tước, Nam Cung Thần không sợ chết vỗ vỗ đầu Dạ Nhược Ly: “Nhược Ly muội muội, muội nên gọi ta là Nam Cung ca ca hoặc là Nam Cung đại ca ca, như vậy ta mới trả lời câu hỏi của muội, nghe lời, bây giờ gọi một tiếng cho ta nghe xem.”
Lập tức ánh mắt Chu Tước nhìn cánh tay đang vỗ đầu Dạ Nhược Ly: “Chủ nhân, ta thấy tên này thật ngứa mắt, ta có thể đánh hắn không?”
“Có thể,” Dạ Nhược Ly nhẹ gật đầu, vuốt ve cằm nói: “Bất quá phải đợi hắn nói xong về gia tộc Nam Cung rồi mới đánh được, nếu không ngươi đánh hắn đến mức không nói được, chúng ta biết tìm ai để hỏi đây?”
Nghe vậy, Nam Cung Thần hoàn toàn cân nín, xem ra gí trị của mình là những tin tức của gia tộc Nam Cung, cho dù là như vậy, bọn họ cũng không cần nói thẳng ra như thế chứ.
“Ta có thể nói cho muội biết một số chuyện của gia tộc Nam Cung, trong bốn gia tộc nổi danh thì gia tộc Nam Cung có thực lực mạnh nhất, cũng bởi vì gia tộc Nam Cung có một người là Luyện Đan sư Huyền Thiên đại sư, tuy thực lực của hắn không phải là mạnh nhất nhưng có thể luyện chế ra được rất nhiều đan dược, cho dù là lão gia chủ gia tộc Nam Cung là một Tinh Huyền sư, nhìn thấy hắn cũng phải kính nể vài phần…Này, Nhược Ly, muội đi đâu vậy?”
Dạ Nhược Ly không thèm để ý đến Nam Cung Thần tiến thẳng về phía sân nhỏ, ngửi thấy mùi trong sân bay tới, mày liễu không khỏi nhíu lại.
“Nhược Ly muội muội, không thể đi đến chỗ đó…”
Nói chưa xong, Dạ Nhược Ly đã bước hẳn vào trong sân, thấy vậy, sắc mặt Nam Cung Thần biến đổi sau đó trong nội viện một tiếng rống giận dữ vang lên: “Ngươi là người nào? Ai cho phép ngươi vào đây? Đều là do sự xuất hiện của ngươi hại ta luyện đan thất bại, còn không nhanh cút ra ngoài cho ta!”
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
20 chương