Thiên sát cô tinh

Chương 46 : Giả ý

Như phi đang thừ người ra liền lấy lại tinh thần, nàng cầm tay Uyển phi, cảm động nói: “Uyển phi tỷ tỷ, muội muội xin lỗi người, muội muội không nên tin người, tỷ tỷ, đừng đau buồn.” Uyển phi lau nước mắt, nắm tay Như phi, cười chua xót, bất đắc dĩ nói: “Thôi, đây đều là chuyện đã qua, bổn cung không muốn nhắc lại nữa, muội muội cũng đừng nhắc lại nữa.” Như phi gật đầu, mỉm cười nói: “Uyển phi tỷ tỷ, chúng ta ra hoa viên đi.” Nàng liếc nhìn hoa viên hỗn loạn, ngượng ngùng đỏ bừng mặt. Uyển phi khẽ cười nói: “Đi thôi, muội không biết hoa viên như thế này còn có cảm thụ khác sao? Chúng ta ngồi kia tâm sự thôi, còn có thể cảm nhận tình cảm chị em.” Như phi ngoan ngoan theo sau Uyển phi, biểu tình giống một con thỏ nhỏ, Uyển phi vẫn mang theo nụ cười lạnh, cho tới lúc quay đầu lại trong hoa viên, trên mặt liền khôi phục nét mặt dịu dàng, “Tới đây, chúng ta ngồi đây đi, muội muội, nói cho tỷ tỷ biết vừa rồi vì sao muội lại tức giận?” Như phi ngồi xuống, nén giận nói: “Tỷ tỷ, tỷ có biết đệ nhất công chúa bây giờ được thương yêu biết là bao không, Hoàng Thượng tốt với nàng như thế, bảo vật gì đều đưa tới đó, kết quả sáng nọ muội muội ra ngoài đi dạo, đúng lúc thấy có người bưng đồ vào, ngăn lại xem lại thấy đó là đá quý lớn như vậy……..” Nàng vừa nói vừa khoa tay múa chân, có vẻ tức giận không nhỏ. Uyển phi kinh ngạc nói: “Lớn thế sao, thế sao Hoàng Thượng không ban cho muội muội? Trước kia có bảo bối gì không phải Hoàng Thượng đều ban cho muội muội trước sao?” Như phi oán hận nói: “Đều là tại công chúa này, càng tức giận là muội muội mang về cung, sau đó Hoàng Thượng biết liền nói muội muội nóng tính, sau đó nhốt muội muội tại đây, không được ra ngoài, tỷ nói muội có tức không.” Uyển phi vỗ vỗ vai an ủi Như phi: “Được rồi, đừng nóng giận, không đáng đâu, Hoàng Thượng vẫn rất thương muội, bây giờ chẳng qua là thấy có lỗi với công chúa kia thôi, muội nghĩ xem, mười năm trước Hoàng Thượng vô cùng thương yêu nàng, kết quả lại tưởng nàng chết trong trận hỏa hoạn, bây giờ quay trở lại, tất nhiên sẽ yêu thương như thế. Chờ muội sinh hạ, người khẳng định sẽ trở lại bên muội.” Như phi không phục kêu lên: “Không được, tỷ tỷ, muội muội không chịu được, hiện giờ trong lòng Hoàng Thượng đều là đệ nhất công chúa, không hiểu nàng có cái gì tốt, dù thế nào muội muội cũng làm rõ mọi việc, hơn nữa hôm nay Hoàng Thượng còn muốn đánh muội, nhưng nghĩ tới đứa bé trong bụng muội nên không ra tay……….. ô ô ô……….” Nói xong Như phi gào khóc, nước mắt rơi tí tách xuống đất. Uyển phi bất đắc dĩ thở dài, an ủi: “Coi như hết, muội muội, nàng chỉ là một công chúa, không phải tần phi gì cả, có cái gì phải tranh giành? Muội cứ coi như ngủ mơ, cái gì nhịn được thì nhịn, muội nhìn tỷ tỷ coi, không có quyền lực hậu cung, không phải vẫn tốt hay sao?” Như phi nức nở: “Không được, tỷ tỷ có thể không nghĩ tới nhưng muội không làm được, cho dù nàng chỉ là công chúa, cho dù Hoàng Thượng vì áy náy mà yêu thương nàng ta, nhưng muội không chịu được thái độ Hoàng Thượng đối với muội, nói sao thì muội cũng đang mang đứa con của người trong bụng, tại sao người có thể nhẫn tâm như vậy. Ô ô ô ………..” Trong mắt Uyển phi lóe lên một tia hung ác, nhưng không ai phát hiện, Uyển phi dịu dàng vỗ lưng Như phi, bất đắc dĩ thở dài nói: “Muội muội, tại sao muội cứ nghĩ quẩn trong lòng, thôi, nhìn bộ dạng muội như thế này tỷ cũng không chịu nổi, tỷ tỷ nhắc muội một câu, trong bụng muội chính là long thai, nếu xảy ra chuyện gì thì ai cũng không tha thứ được, cho dù có là người được yêu thương nhất.” Như phi kinh ngạc đứng dậy, hoảng sợ nói: “Không được, tỷ tỷ, đây là con của muội, không được, muội sẽ không để nó gặp chuyện gì.” Nàng bước lui về phía sau, ánh mắt nhìn Uyển phi giống như đang nhìn quái vật, một quái vật mà bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt nàng. Uyển phi nhanh chóng cầm tay Như phi, kích động nói: “Muội nói gì thế, tại sao tỷ tỷ lại hại con của muội, ý của tỷ tỷ là khiến Hoàng Thượng thất vọng đối với công chúa, muội nói xem nếu Hoàng Thượng thấy nàng muốn hại con của muội, người có thể thương xót công chúa này sao?” Như phi bình tĩnh, nàng trầm mặc trong một lát rồi ngẩng đầu lên, kiên định nói: “Được, tỷ tỷ, chúng ra diễn vở kịch này thôi, chỉ cần làm cho Hoàng Thượng trở lại bên cạnh muội, muội đồng ý. Tỷ tỷ, phải làm thế nào?” Uyển phi mỉm cười nói: “Rất đơn giản, muội tới Nghi Ngữ cung tìm đệ nhất công chúa, sau đó bổn cung đi tìm Hoàng Thượng, tới lúc đó dẫn Hoàng Thượng tới Nghi Ngữ cung, đến lúc đó muội diễn cho Hoàng Thượng thấy cảnh nàng ta bắt nạt muội, càng thảm thương càng tốt, tỷ không tin Hoàng Thượng còn có thể bao che nàng.” Như phi bán tín bán nghi nói: “Vậy có được không tỷ tỷ? Có nguy hiểm gì không?” Nàng lo lắng, lỡ như con của mình bị sảy, nàng nên làm gì bây giờ………. Uyển phi kiên định nhìn nàng, khẳng định nói: “Yên tâm, bổn cung sẽ ra hiệu cho muội, đến lúc đó bổn cung sẽ giả vờ té ngã rồi hét to một tiếng, sau đó muội liền bắt đầu đóng kịch, được không?” Như phi do dự một chút, Uyển phi bỗng nhiên thở dài: “Thôi quên đi, nếu muội muội không tin tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng không có cách gì đối với Hoàng Thượng, muội muội cứ tiếp tục mong chờ vận may.” Như phi kiên định gật đầu: “Tỷ tỷ, muội làm, tỷ tỷ, khi nào chúng ta hành động?” Uyển phi suy nghĩ, nói: “Tốt nhất là hôm nay, bây giờ muội phải tới Nghi Ngữ cung, tỷ đi tìm Hoàng Thượng ngay lập tức, tin rằng chuyện hôm nay sẽ khiến người đi ngay.” Như phi gật đầu, sau đó gọi hạ nhân: “Tiểu Kì Tử, Tiểu Lan, theo ta tới Nghi Ngữ cung.” Chỉ thấy cung nữ vừa đánh người cùng thái giám đi tới, cung kính đứng một bên, bỗng một mùi hương kì lạ bay vào mũi bọn họ………… Như phi hít sâu một hơi, ngửi thấy mùi hoa hải đường nồng đậm, vui mừng nói: “Xem ra hôm nay ông trời cũng ủng hộ muội, tỷ tỷ, muội muội đi trước, tỷ mau tới tìm Hoàng Thượng.” Nói xong nhanh chóng rời đi, có vẻ khi ngửi thấy mùi hoa hải đường, tâm tình trở nên rất tốt. Uyển phi nhìn ba người rời đi, khóe môi nhếch lên lạnh lùng, nàng cười nhạt nói: “Ma cô, đưa tờ giấy này cho Hoàng Thượng, đừng để người khác phát hiện, trước hết hồi cung, chờ xem trò hay.” Ma cô nhận tờ giấy, thân ảnh chợt biến mất, Uyển phi hài lòng rời đi, nghĩ tới màn kịch do chính tay mình dựng lên liền thấy vô cùng hài lòng……………..