Thiên sát cô tinh

Chương 45 : Hư tình

Uyển phi nói với nữ tử đứng ở cửa hoa viên: “Ma cô, ngươi cùng bổn cung tới Ngọc Lan điện.” Trên đời này e rằng chỉ có Ma cô là người nàng tin tưởng nhất, hơn ba mươi năm qua Ma cô luôn ở bên mình, lẳng lặng an ủi mình, cũng không chỉ trích việc mình làm. Nàng kia xoay người lại, khuôn mặt xinh đẹp và vô cùng hiền lành, gật đầu đi tới bên cạnh Uyển phi, cung kính đứng một bên, cũng hỏi rốt cuộc Uyển phi muốn làm gì. Uyển phi cùng Ma Cô đi tới Ngọc Lan điện, Ngọc Lan điện cũng không cách Uyển Trữ cung quá xa, cho nên một lát sau hai người đã tới. Vừa tới cửa điện đã nghe thấy tiếng động binh binh bang bang, còn có tiếng cầu xin tha thứ, khiến không khí trở nên u ám kinh khủng…. Khóe miệng Uyển phi gợn lên, trên mặt vẫn là bộ dáng dịu dàng, trong mắt cũng là cười nhạo, cả tòa cung điện không có một thị vệ hay cung nữ thái giám, xem ra thị vệ đều bị điều đi, còn về cung nữ thái giám chắc hẳn bị phạt bên trong, xem ra lần này Như phi tức giận không nhỏ, lại dùng nhiều người để hạ hỏa. Uyển phi nói khẽ: “Chúng ta vào thôi!” Nói xong hai người liền bước tiếp, trên lối đi đều là mãnh vỡ bình hoa đồ sứ, không có thứ gì nguyên vẹn, hoa viên cũng bị Như phi giày vò, nơi nơi đều là mảnh vụn của hoa lá cây cỏ, hoa hải đường bị cắt lung tung, chỉ còn mùi hương nồng đậm trong hoa viên, Uyển phi không khỏi cảm thấy đáng tiếc, mùi hương thế này nhưng nàng lại không ngửi được…. Mà trong phòng, một cung nữ bị thi hình đối diện Như phi, trên tay nàng cầm một thanh chủy thủ, có một cung nữ từ từ cắt, một đao một đao, khiến nàng bị da tróc thịt bong, tiếng kêu rên bên tai không dứt, nghe thảm thiết đáng sợ, gần đó các cung nữ khác đều run rẩy quỳ gối, mồ hôi lạnh rơi trên mặt đất, động cũng không dám động, sợ rằng tiếp theo sẽ tới lượt mình….. Mà thái giám bên kia đều quỳ trên mặt đất, một số đã quỳ rạp trên đất, thở cũng không dám thở, trên người bọn họ đều da tróc thịt bong, quần áo rách nát, trên người mang vô số vết thương, máu tươi nhỏ từng giọt trên đất, một gã thái giám bộ dạng hơn ba mươi tuổi đứng đó, trên tay cầm một cây roi, mà trên ghế bên cạnh còn đặt một cái chậu lớn, mỗi roi tiếp theo sẽ ngâm trong chậu một chút, mà mỗi một roi xuống đều dùng hết sức….. Uyển phi trông thấy màn này, trong mắt vẫn bình tĩnh không gợn sóng như trước, khóe miệng mang theo nụ cười thanh nhã, nàng tới trước cửa, điềm đạm gọi: “Như phi, ngươi đang làm gì thế? Tại sao lại đối xử với hạ nhân như thế này?” “Uyển phi tỷ tỷ, ngươi tới rồi.” Như phi vừa thấy Uyển phi liền vui mừng cười, thế nhưng sau đó nàng đâm chủy thủ vào ngực cung nữ kia, lạnh lùng phân phó cung nữ một bên: “Kéo xuống đi, đem đi chôn.” Cung nữ run rẩy trên mặt đất mang người kia ra, không biết đây là người thứ mấy, nhưng may mắn kế tiếp không phải nàng, vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, thật sự là rất đáng sợ………. “Chẳng qua muội muội chỉ dạy bảo lại vài cung nữ thôi, tỷ tỷ không biết chứ, tiện nhân này ỷ mình có chút sắc đẹp, dám quyến rũ Hoàng Thượng, thật là không biết sống chết.” Như phi khẽ cười, ưu nhã lấy khăn tay lau vết máu, sau đó ném tới trên người thái giám, nàng mỉm cười đi tới cạnh Uyển phi, phấn khởi nói: “Uyển phi tỷ tỷ đã lâu không tới? Làm sao hôm nay lại tới thăm hỏi muội muội thế?” Uyển phi điềm đạm cười: “Đâu phải bổn cung lâu không tới, Như phi muội muội không phải bị thai nghén nên không thoải mái sao? Bổn cung tới thăm nhưng đều bị chặn ngoài cửa, nhưng hôm nay sao muội muội lại nổi giận như thế, cẩn thận động thai khí, ảnh hưởng tới đứa bé.” Hừ………. Hôm nay niềm nở như thế chắc là có việc muốn cầu ta, gặp chuyện oan ức mới nhớ tới bổn cung, bây giờ lại muốn lấy lòng bổn cung. “A ! Đây nhất định là do đám hạ nhân không biết tốt xấu bất kính với tỷ tỷ, lát nữa muội muội sẽ dạy dỗ lại bọn chúng.” Nói xong hung hăng trừng mắt với đám cung nữ, một đám cung nữ run rẩy đứng đấy, động cũng không dám động. Uyển phi dịu dàng cười, điềm đạm nói: “Muội muội không nên vì việc nhỏ này mà tức giận? Hạ nhân cũng vì muốn tốt cho muội, muội nên biết rằng tức giận sẽ làm hại tới thân thể, đặc biệt muội còn hoài long thai, thân thể là quan trọng nhất.” Như phi xót thương xoa xoa bụng, đau lòng nói: “Muội muội cũng không muốn tức giận, dù sao trong bụng muội cũng đang có đứa bé, nên cũng hy vọng nó sẽ khỏe mạnh, nhưng trong lòng muội vô cùng đau lòng, nỗi bực dọc này không có chỗ trút ra, Uyển phi tỷ tỷ, ta……….. “ Nói xong trong mắt Như phi chan chứa đầy lệ, nhìn vô cùng đáng thương, người không biết còn tưởng nàng mới là người bị ngược đãi. Uyển phi lấy khăn tay lau nước mắt cho Như phi, dịu dàng an ủi nói: “Muội muội đau lòng chuyện gì có thể nói cho tỷ tỷ, chẳng lẽ muội muội không tin tỷ tỷ hay sao? Cho tới nay tỷ tỷ luôn đối đãi với muội muội như ruột thịt, thấy muội muội đau lòng thế này, trong lòng bổn cung không chịu nổi.” Như phi cảm động nhìn Uyển phi, nói: “Uyển phi tỷ tỷ, muội có lỗi với tỷ.” Nói xong Như phi liền quỳ xuống đất, nhưng bị Uyển phi nhanh chóng cản lại, Uyển phi lo lắng nói: “Muội muội làm gì thế, hiện tại đang có thai, tại sao lại làm chuyện như thế.” Như phi được Uyển phi nâng lên, khóc lóc kể lể: “Uyển phi tỷ tỷ, muội có lỗi với người, là người đem muội từ trong thanh lâu ra ngoài, hơn nữa giúp muội vào cung làm phi tử, có người bắt nạt tỷ cũng đòi lại công bằng cho muội, tỷ giúp muội nhiều như vậy nhưng muội lại nghe lời gièm pha, đều là muội đáng chết, nếu tỷ tỷ giận muội cũng không biết nói gì.” Tại sao nàng lại ngốc đến thế, Uyển phi nương nương tốt với mình như vậy, nàng lại nghe lời người khác, bây giờ cũng chỉ có nàng thật tình đối tốt với mình. “Hóa ra muội muội nghe lời xúi bẩy của người khác, cũng khó trách việc xa lánh bổn cung, bổn cung sẽ không trách muội, dù sao bổn cung cũng có chuyện muốn nói.” Uyển phi nhẹ nhàng vỗ vai Như phi, đáy mắt hiện ra một chút đau lòng, nàng hơi thở dài nói: “Bổn cung nên nói sớm với muội, nhưng bí mật này vẫn là vết thương trong lòng bổn cung, thật sự không muốn nói ra.” Như phi hơi sửng sốt, nghi hoặc hỏi: “Uyển phi tỷ tỷ có gì cứ nói, đừng ngại.” Chẳng lẽ có hiểu lầm gì ở đây, không lẽ từ trước tới giờ mình đã hiểu làm tâm ý của nàng? Uyển phi đau buồn nhìn Như phi, vươn tay vuốt ve hai gò má nàng, từ từ nói: “Bổn cung có một người em gái, tình cảm rất tốt, hai người luôn bên nhau, nhưng………. Nàng vì cứu bổn cung nên bị người cưỡng hiếp, sau đó nàng thắt cổ tự sát, nàng là người duy nhất bổn cung mắc nợ cả đời này, rồi ngày đó bổn cung gặp được muội, muội quá giống nàng, cho nên bổn cung mới………. Xin lỗi, bổn cung đã không nói cho muội……” Nói xong Uyển phi che mặt khóc, xem ra vô cùng đau lòng………