Thiên Niên Sầu Thiên Kiếp U Mê
Chương 23
Trong suốt một năm sau chẳng ai biết Kỷ Quân Đằng đã đi đâu,tựa như đã tan biến hoàn toàn,mọi người chỉ nghe Khắc Vân nói nàng tu luyện không thành gây hại đến nguyên thần,hiện giờ đang bế quan tịnh dưỡng,Đường Diễn chưa mấy tin lắm,hắn là người lôi kéo nàng vào chuyện này,vạn nhất xảy ra chuyện bất lành lúc đó hắn làm sao ăn nói với phụ mẫu của nàng,lo lắng sợ nàng chết dưới tay Khắc Vân,từng phái người âm thầm điều tra tung tích,đến nay vẫn bạt vô âm tín chưa có bất kỳ tia tin tức nào,hiện giờ An Đế quốc lại xảy ra chiến loạn,Đường Triển Lân là ngọn đuốc khai hỏa cho cuộc chiến lần này,hắn mang theo bảy mươi vạn binh sĩ bao vây kinh thành,những kẻ cản đường đều chết không toàn thây,hàng vạn binh sĩ theo phe của Thượng Quan Tôn sớm tử trận vì thủ thành thất bại,không cách nào ngăn được sĩ khí của những người theo phe hắn,quân phiến loạn ép buộc Đường Diễn thoái vị nhường ngôi,hoàng đế đang gặp nguy hiểm,dân chúng bàng hoàng lo sợ tháng ngày tương lai lại chìm trong bóng tối,Đường Diễn tự tại ngồi trên đế ngai,nét mặt uy nghiêm không có chút sợ hãi.
"Ngươi mau tước vũ khí quy phục,bằng không đừng trách trẫm xử trí theo quốc pháp"
"Hừ,đừng vọng tưởng bản vương sẽ quy phục,từ trước đến nay ngươi luôn xem thường bản vương,hôm nay sẽ để cho ngươi nhìn rõ đã sai lầm thế nào"
Đường Triển Lân ra hiệu cho binh sĩ xông lên hành thích chính phụ hoàng của mình,hắn sớm biết Đường Diễn muốn lập Đường Bách nhị hoàng tử lên làm người kế vị,vậy còn hắn thì sao,bao nhiêu năm qua hắn cố gắng là vì cái gì,hắn chỉ còn một bước đã đứng trên đỉnh cao của quyền lực,không ai có thể ngăn nổi quyết tâm của hắn,thà mang danh sát phụ đoạt ngôi còn hơn phải làm kẻ bại trận,Đường Diễn phẫn nộ tung ra một chưởng pháp đánh bay đám người bất kính,chậm rãi bước xuống đế ngai,nhanh như chớp tiến đến bên hắn,bàn tay hữu lực xiết chặt cổ của hắn,không ngờ vào lúc này hắn lại rút ra con dao sắt bén đâm vào ngực Đường Diễn.
"Nghịch tử..."
Đường Diễn phẫn nộ đánh bay Đường Triển Lân,hắn sớm biết nhi tử bị gian thần làm cho hồ đồ,lợi dụng đi giết hắn sau đó là đoạt ngôi,niệm tình phụ tử hắn quyết định cho cơ hội hối lỗi,chẳng ngờ Đường Triển Lân vẫn mê muội vô tri tin tưởng vào Khắc Vân,nhẫn tâm muốn sát hại hắn,thật quá thất vọng,Đường Triển Lân đã không còn đường quay đầu,hôm nay nếu Đường Diễn không chết thì hắn sẽ đánh mất tất cả,ván cuộc này chỉ có thể thắng không thể thua,hắn vận dụng toàn bộ nội lực tung ra một luồng sát khí cường đại đánh cho đại điện rung chuyển mạnh,thạch trụ đổ sập xuống,trong làn sương khói hắn nhìn thấy Đường Diễn đã nằm bất tĩnh trên mặt đất,không rõ sống chết,thân thể bị một trạch trụ đè lên,trên miệng đều là máu tươi,hắn còn chưa kịp cười đắc ý thì nghe được thanh âm bên ngoài truyền đến.
"Phản tặc thật to gan,người đâu mau bắt giữ hắn"
Đường Triển Lân kinh ngạc quay đầu lại nhận ra Khắc Vân không biết từ bao giờ đã đến,giờ phút này hắn mới biết đã trúng kế của Khắc Vân,nguyên lai Khắc Vân muốn lợi dụng hắn để giết chết Đường Diễn,sau đó là giết hắn với danh nghĩa trả thù cho hoàng đế,đến khi sự việc kết thúc liền có thể đường đường chính chính lên ngôi,những binh sĩ lao đến đều bị hắn chém chết,huyết tanh nhuốm đẫm cả cung điện.
"Nếu bản vương chết thì tên gian thần như ngươi sẽ không có kết quả tốt đâu"
"Ha ha,đừng có oán trách ta,hãy tự trách chính ngươi quá ngu xuẩn đi,chỉ cần ngươi chết ta sẽ là đế vương của An Đế quốc này"
Khắc Vân cuồng ngạo cười lớn,hiện tại triều đình đã bị hắn khống chế,triều thần đều đứng về phía hắn,kẻ nào có khả năng ngăn được hắn nữa chứ,hắn không chút lưu tình tung ra một chưởng kinh hồn muốn đánh chết Đường Triển Lân ngay tức khắc,đạo lam quang bất giác bị đạo hồng quang khác phá vỡ,hai dòng sát khí cường thế văng vào nhau khiến cung điện gần như sụp đổ hoàn toàn,rất nhanh sau đó mọi người đã nhận ra người tới là ai,xuất hiện là một hắc y nhân,cả người toát lên ngạo khí bức nhân,thần thái phong nhã lạnh lùng,đôi mắt màu tử sắc lãnh mị mang đậm nét ưu buồn,mái tóc dài tuyết trắng tùy nhiên theo gió khẽ lay động,mang đôi găng tay màu đen,đây chẳng phải găng tay thông thường,đằng sau còn lưu giữ một nguyên nhân ít người biết đến,Kỷ Quân Đằng trong tay cầm Thiên kiếm,nghiêm trang đứng ở nơi đó công khai đối đầu cùng với Khắc Vân.
« Những kẻ chống đối với ta đều cùng chung kết cục,bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp »
Khắc Vân nét mặt uy nghi không có bất kỳ tia lo lắng nào,hắn sớm biết ngày sau Kỷ Quân Đằng sẽ có khả năng qua cầu rút ván,đừng nên quên ai là kẻ đã ban cho nàng tiền đồ như hôm nay,hắn có thể mang nàng đến với vinh quang thì cũng có thể đẩy vào chổ chết,nàng là nhân tài,nếu nguyện ý quy phục hắn sẽ tha cho con đường sống,hắn hiển nhiên là người biết rõ nàng yêu Đường Thi Vũ,đáng buồn thay Đường Thi Vũ hiện tại đã bị hắn khống chế,nàng cần tương lai của An Đế quốc hay muốn cứu người mình yêu,còn phải xem có biết hợp tác với hắn hay không.
"Đi cứu nàng"
Kỷ Quân Đằng không dễ dàng bị Khắc Vân nhiễu loạn tâm tình,lập tức đánh ra một chưởng khiến hư không tạo thành lối thoát dẫn tới Lạc Nhạn cung,Đường Triển Lân không do dự chạy đi,hắn đoán có lẽ Đường Thi Vũ đang gặp nguy hiểm,Khắc Vân tức giận tung chưởng pháp uy lực cường thế khiến nàng văng vào vách tường thành bên ngoài,nàng khóe miệng trào ra máu tươi,ôm ngực cố gắng đứng dậy,hắn nhanh như chớp bay đến,lôi nàng lên trên tường thành,chỉ tay về hướng phát ra những ánh đèn,từ nơi cao này có thể ngắm nhìn toàn cảnh sắc của Hoàng Hoa thành,xa xăm hiện lên muôn vạn ánh đèn rực rở phát ra từ nhà dân.
"Chẳng phải ngươi muốn làm kẻ hùng mạnh được vạn nhân kính ngưỡng sao,bây giờ sắp thành hiện thực rồi,ở An Đế quốc còn lại bao nhiêu kẻ chưa từng quỳ dưới chân ngươi chứ,ngươi cho rằng phải tất là phải,bọn họ dám không nghe theo sao ?"
"Quyền lực đối với ngươi quan trọng đến vậy sao ?"
Kỷ Quân Đằng ánh mắt lộ vẻ khó tin nhìn Khắc Vân,thật không tin nổi chỉ vì đế vị hắn đành tâm sát hại cả Ngưng Tuyết,nữ tử mà hắn luôn yêu thương,Ngưng Tuyết vì muốn giúp đở nàng đã bị hắn hại chết,nàng hối tiếc vô cùng,sẽ thay Ngưng Tuyết trả thù,sẽ để tên lãnh huyết này xuống địa ngục,nàng trầm mặc tháo ra đôi găng tay,bàn tay tuyết trắng lộ ra những tia lửa hắc ám chạy dài đến cánh tay,Vong Huyết ma pháp dùng để chuyển hóa sinh khí kẻ khác thành của bản thân tuy lợi hại,nhưng thứ làm cho người ta khiếp sợ nhất phải kể đến Thánh Quân ma pháp,Phá Thiên Trảm,Phong Ma Ảnh,sau cùng là Diệt Thế ma công thứ đáng sợ nhất,như tên gọi của nó tận diệt trần thế,một khi phóng thích uy lực kinh hồn sẽ tước đoạt đi hàng vạn sinh linh.
Hiện tại Kỷ Quân Đằng đã thoát khỏi sinh tử luân hồi,tuy nhiên với nàng chẳng có cảnh giới nào gọi là vạn thế bất diệt,thiên hạ không ai có thể hùng mạnh mãi được,chẳng có gì để đảm bảo trước sẽ không bị kẻ khác tài năng hơn đánh bại,so với Khắc Vân thì nàng tiến bộ nhanh hơn,hắn mất nửa đời mới luyện thành Thánh Quân ma pháp,nàng chỉ trong một năm ngắn ngủi đã đột phá,đủ biết tốc độ lĩnh hội cao đến mức nào rồi,để có được Phá Thiên ma pháp phải sở hữu nguồn năng lực hùng mạnh giống với phiến đá Thần Hỏa,thánh vật đã biến vương triều tại Luân Hồi Quan thành biển lửa,bất kỳ ai chạm vào đều hóa thành tro tàn,đó cũng là lý do nàng luôn phải mang găng tay ma pháp mỗi khi không phong ấn ma lực trong cơ thể.
"Trên thế gian liệu còn kẻ nào không có tham vọng muốn làm đế vương chứ ?,đừng quên chúng ta đều là một loại người như nhau,hãy để ta xem tên phản phúc như ngươi đã học được những gì"
Lời nói vừa dứt Khắc Vân liền chưởng mạnh xuống mặt đất,ngay lập tức đạo lam quang hóa thành vòng tròn lớn dần rồi trải rộng khắp hoàng cung,ba mươi tám cột ánh sáng từ vòng tròn bất giác xuất hiện,dâng lên cao đến thiên không,cung điện uy nghi phút chốc tan thành cát bụi,hóa thành đại mạc hoang tàn,chỉ còn ánh mặt trời rực rở chiếu rọi xuống,vào lúc này thân ảnh của hắn đã hoàn toàn biến mất,nàng đã luyện thành Phá Thiên ma pháp,tu vi càng gia tăng,bất quá ma pháp chỉ thật sự hùng mạnh nhất khi ánh nhật quang dần bị dạ nguyệt nhấn chìm vào bóng tối,khi đó nàng sẽ trở nên đáng sợ nhất,chẳng ai có thể chống lại thế lực hắc ám này,thế nên hắn đã hóa phép biến không gian thành ban ngày,nhầm áp chế sức mạnh này.
Gió cát trên hoang mạc dần nổi lên,tạo thành một cơn lốc cuồn cuộn lao về phía Kỷ Quân Đằng,nàng vẫn đứng bất động ở nơi đó,quanh đôi tay hình thành đạo ánh sáng hắc ám rực lửa,khi đạo ánh sáng được phóng thích khỏi bàn tay liền nhanh như chớp lao về phía cơn lốc xoáy ma quái,phá vỡ công kích của đối thủ,bụi cát mù mịch bay lãng đãng khắp hư không,làm cho không gian nơi đây càng trở nên mờ ảo hơn,hư không tĩnh lặng bất giác xuất hiện đạo lam quang,tốc độ của nó nhanh đến kinh hồn,nàng chống đở không nổi trước dòng uy lực cường thế bị đánh văng đi xa,tu chân giới còn lại mấy kẻ có thể né tránh được Thánh Quân ma chưởng của Khắc Vân,có lẽ nàng đã quên hắn là ai,nếu dễ dàng bị đánh bại thì hắn đã sớm chết trong tay Đường Diễn,hắn chỉ cần dùng hai phần ma pháp cũng đủ nghiền nát nàng rồi,tuy nàng đã trùng sinh,đạt tới cảnh giới mới nhưng không có nghĩa không thể đánh bại,nàng thật không biết sống chết khi đối đầu với hắn.
Khắc Vân vốn luôn che giấu năng lực thật sự,nhầm đánh lừa mọi người,nếu hắn quá vô dụng thì làm sao dám có tham vọng,ngôi vị đế vương tại An Đế quốc chỉ là bệ phóng giúp hắn thống nhất nhân giới,tiếp đến là cả lục giới,hắn thi triển ma pháp khiến giữa lòng đất của hoang mạc dần biến cứng rắn hơn,những hạt bụi cát đan kết với nhau tạo thành lớp đất rắn chắc nóng rực tựa sắt bị nung cháy,ở những khe nứt không ngừng sôi sục lửa đỏ,những mãnh đá lớn bay lên không trung,tựa cuồng vũ lao tới phương hướng của Kỷ Quân Đằng,quanh thân nàng xuất hiện đạo tử quang hất tung mọi thứ đang tiến tới,lập tức triệu hồi Thiên kiếm,dùng thần lực điều khiển nó bay vòng quanh nơi hắn đang đứng,chỉ là bay vòng quanh chưa thật sự công kích đối thủ,hắn cười lạnh phất tay làm cho những phi kiếm kia vỡ tan tành,trong chớp mắt không còn thấy bóng dáng của nàng nữa,hắn chỉ cảm nhận được luồng sát khí đang ở phía trên đỉnh đầu,ngẩng đầu nhìn lên thì đã không kịp nữa,nàng tiến quá gần không đường né tránh.
Kỷ Quân Đằng lơ lửng ở trên không trung,bàn tay phát ra hỏa khí đặt lên đỉnh đầu của Khắc Vân,hỏa khí từ bàn tay tạo nên uy lực khiến cho đầu óc của hắn muốn vỡ tung,hắn gầm thét lên,phẫn nộ đánh bay nàng đi nơi xa,nàng thật ngông cuồng khi muốn hút hết ma khí của hắn,lúc nãy nếu như trúng phải một chưởng đó không phải là hắn thì kẻ đó đã hóa thành tro bụi từ lâu,nàng bị ngã vào tản nham thạch khiến thân thể bốc cháy,trúng phải một chưởng của hắn thì toàn thân như vỡ nát,đau đớn vô cùng.
"Có thể chịu được một chưởng của ta không đến nổi vô dụng,thương hại ngươi là kẻ si tâm,hôm nay ta sẽ để ngươi chết được toàn thây"
Khắc Vân tung ra vô số chưởng pháp cường thế,đạo ánh sáng mang theo sự chết chốc lao thẳng vào hư không,Kỷ Quân Đằng thét lên một tiếng vang vọng đất trời,ánh mắt màu tử sắc tràn ngập sát khí,quanh thân nhanh chống hiện lên lửa đỏ,đạo hỏa khí đó phản lại sức mạnh của đối thủ đánh bay hắn,hắn tung ra bao nhiêu uy lực đều nhận về hết bấy nhiêu,hắn đã vội coi thường năng lực của nàng,da thịt bị tổn thương do hỏa khí gây nên,vết thương rất nhanh lành lặn như cũ,nguyên khí thì bị tiêu hao không ít,Ảo Hóa Phục Ma võ học của Tinh Vũ phái quả thực danh bất hư truyền,không chỉ dùng để tự vệ còn là sức mạnh kinh người,kẻ nào không kịp phòng bị liền chết không thể nghi ngờ,đây là chiêu thức nàng khá thích,nên rất chuyên tâm tu luyện,đã không nhớ rõ có bao nhiêu yêu ma bị trúng phải chiêu này mà tử vong.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
22 chương
70 chương
53 chương
108 chương
154 chương
89 chương