Những ngày qua Kỷ Quân Đằng tự nói với chính mình hãy quên đi,cố tìm cách che lấp cảm giác trống trải trong tâm,hôm trước nghe cung nữ nói Thượng Quan Tôn đã dọn đến quân doanh,quản thúc binh sĩ rèn luyện,mục đích chính là để tránh mặt Đường Thi Vũ,từng có lần Đường Thi Vũ đến thăm hắn rồi ra về trong đau khổ,hiện giờ giam mình ở Lạc Nhạn cung,chẳng muốn tiếp bất kỳ ai,nàng cảm thấy mình nên có trách nhiệm trong chuyện này,lại không biết bây giờ nên làm gì để an ũi nữ tử bị tổn thương,muốn đến quan tâm Đường Thi Vũ,dù biết chắc mình không được hoan nghênh,lý trí lại mách bảo tình cảm của bọn họ bây giờ đủ rối rắm rồi,đừng tiếp tục sinh thêm phiền toái nữa,Đinh Cao Hồng nhìn tới nàng cũng thở dài theo,nàng gần đây không biết bị thế nào,làm gì suốt ngày cứ thở dài. « Đằng nhi,nói cho mẫu thân biết có phải ngươi yêu nam tử nào rồi hay không ?,nếu là có thì quên hắn đi,sau này ta tìm cho ngươi nam tử tốt » « Ta nào có yêu ai... » Kỷ Quân Đằng cười khổ lắc đầu,nếu nàng yêu nam tử nói không chừng sẽ bớt đau khổ hơn bây giờ nhiều lắm,chí ích không cần phải tỏ ra kiên cường cũng được hắn yêu thương bảo hộ,tiếc rằng nàng không có cảm giác với nam tử,cũng chẳng biết mình bị làm sao nữa,Đinh Cao Hồng tự thấy nữ nhi dù cải trang thành nam nhân vẫn xinh đẹp vô cùng,ngày sau khôi phục thân phận thì cả khối nam tử nguyện lấy lòng,cơ hội tìm được người tốt còn rất nhiều,đau khổ vì một người thật không đáng,trước kia nàng yêu trượng phu cũng từng đau khổ qua,không hề có ý định níu kéo nếu hắn muốn từ hồn khi hạ sinh nữ nhi,nàng không có làm gì sai,bây giờ là nàng chọn trượng phu chứ không tới phiên hắn chọn thê tử,ngày đó nàng bỏ đi,về sau cũng là hắn tự nguyện đến cầu xin nàng trở lại,đôi khi đeo bám day dẳng chưa chắc người ta đã để tâm đến mình,cho nên nói tình yêu có thể không cần,nhưng tự tôn trước hết phải có,kết thúc đoạn tình cảm này coi như không có duyên với nhau,còn cả đời người phía trước,tương lai sẽ gặp người khác tốt hơn,chỉ biết nhìn vào quá khứ để sống thì không thể nào sống tốt được,không lâu sau Khắc Vân phái người đến tìm Kỷ Quân Đằng,nàng đoán có lẽ hắn đã có hành động,lập tức đến phủ thừa tướng,hắn mỉm cười có chút bí hiểm. « Ngươi phải ghi nhớ đây là cơ hội không phải ai cũng có được,hãy tự hào khi ngươi là người được lựa chọn làm đồ đệ của ta » « Xin sư phụ hãy nhận một lạy này » Kỷ Quân Đằng quỳ xuống hành lễ với Khắc Vân,nàng biết rõ không thể lẫn tránh nữa,vậy thì hà cớ gì không nghênh đón nó ngay bây giờ,Khắc Vân mỉm cười hài lòng,thi triển ma thuật hắc ám,ngay tức khắc căn nhà hóa thành vực thẳm sâu vạn trượng,cảnh quan trước mắt đã hoang phế ngàn năm,chỉ còn sót lại vài tòa thành đổ nát,bên dưới vực thẳm là những dòng chảy đỏ rực của lửa,nơi đây thời thượng cổ từng tồn tại một vương triều hùng mạnh,sớm bị thế lực hắc ám nhấn chìm trong biển lửa,nàng choáng ngộp trước cảnh quan điêu tàng mang nét hùng vĩ nơi đây,mơ hồ đoán được đây là Luân Hồi Quan trong truyền thuyết,cánh cổng bước vào ma đạo mà tu chân giới thường lưu truyền,có thể xem nơi đây là dòng chảy tiến về cõi vĩnh hằng,tùy thuộc vào vận may của kẻ vượt qua thử thách,nếu xui xẻo nghiễm nhiên sẽ vướng lại ở cửa ải luân hồi,sớm ngày đi đầu thai,hắn thấy nàng kinh ngạc liền tà cười. « Nên nhớ một cường giả trong tâm tuyệt đối không có hai từ sợ hãi,muốn tồn tại phải có nghị lực siêu phàm,dũng khí đương đầu với mọi hiểm nguy,sinh tử đều vì vinh quang của Ma Tôn » Hàng vạn năm trước Ma Tôn chính là kẻ xây dựng nên vương triều đẫm huyết tại tu chân giới,Khắc Vân dù biết được biện pháp trở thành kẻ hùng mạnh nhất,lại chưa dám thử qua phương thức mạo hiểm cao này,từng mang kẻ khác ra làm vật thí nghiệm,những người được chọn đều là những kẻ vô dụng,không giữ nổi mạng sống vượt qua thử thách,thì làm sao có thể tìm đến cánh cổng dẫn tới cỏi vĩnh hằng,Kỷ Quân Đằng ngầm hiểu ra thử thách để nhập môn là gì rồi,vào lúc này hắn lại đến bên cạnh nói với nàng vài điều. « Việc này đối với ngươi phải trả giá rất đắc,nếu thành công thì ngay cả lục đạo đều thuộc về chúng ta » Lục đạo sinh tử luân hồi có sáu cõi,thiên giới,atula giới,nhân giới,súc sinh,ngã quỹ,địa ngục,Khắc Vân không chỉ muốn thống nhất thiên hạ,vương đồ bá nghiệp của hắn chính là thống lĩnh lục giới,hắn chưa bao giờ tin vào thần thánh,chỉ tin tưởng kẻ mạnh sẽ là kẻ thống lĩnh,nếu Kỷ Quân Đằng tình nguyện từ bỏ con đường hướng về thiên đạo để chân chính bước vào ma đạo thì hắn sẽ cao hứng truyền dạy ma pháp cho,năm xưa hắn may mắn được sư phụ truyền lại quyển bí kíp ghi chép toàn bộ tuyệt học của Ma Tôn,Vong Huyết ma pháp chưa phải là tuyệt học cường thế duy nhất,Thánh Quân ma pháp cùng Phá Thiên ma trảm mà Ma Tôn từng sử dụng mới là thứ kinh người nhất,năm xưa Ma Tôn từng dùng nó để tung hoành một cỏi tu chân giới,chinh phục cả ma giới. May mắn sở hữu tuyệt học đáng tiếc cho đến nay Khắc Vân không cách nào đột phá cảnh giới tối cao nhất để đăng tiên,thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử,khi đó mới có thể thống trị vạn vật,có thể nói cảnh giới vô thượng đó chính là Vạn Thế Bất Diệt,chẳng phải do hắn vô dụng hay hèn nhát không dám thử qua trò mạo hiểm này,chỉ là hắn không có tiềm năng để quyết định thành bại,thể chất của hắn thuần dương nếu lại tiếp cận hỏa khí sẽ bị dung hòa,lập tức lụi tàn,chỉ những kẻ mang linh lực nhật nguyệt hài hòa mới có khả năng đó,thần cơ toán từng tiên tri hắn sẽ là đế vương,đánh đổi bằng việc cả đời cô độc không thân nhân,nhưng để thống nhất lục đạo cần sự tương trợ của kẻ thiên sinh có mệnh tướng cao hơn cả cửu ngũ chí tôn,khả năng tìm ra kẻ có mệnh tướng cao như vậy thật quá mong manh,mãi cho đến khi Kỷ Quân Đằng xuất hiện,hắn tin đã tìm thấy người năm xưa thần cơ toán từng nhắc đến,nàng luyện qua tuyệt học của Tinh Vũ phái,từ nhỏ mất đi âm khí,nhưng một nửa bên trong nàng lại chính là của cỏi âm,để có thể luyện thành ma công việc đầu tiên kẻ đó làm là tẩy tủy,cải thiện lại toàn bộ thể chất yếu kém của phàm nhân,cách tốt nhất là nhảy vào biển lửa bên dưới vực thẳm kia,khi thân thể dần bị ngọn lửa thiêu rụi thành tro tàn thì cũng là lúc kết luận thành bại,thiên hạ này có được bao nhiêu kẻ nhảy vào biển lửa còn toàn mạng chứ,hắn bước tới gần nàng hơn. « Từng nhớ qua ta đã nói những gì không ?,hãy dùng huyết của ngươi chứng minh lòng trung thành đối với đấng Ma Tôn vô thượng » « Có lòng tin vào Ma Tôn thì sự sống sẽ là bất diệt,dù thân này hóa thành cát bụi,thiên kiếp vạn kiếp vẫn thề nguyện một lòng trung thành với Ma Tôn... » Kỷ Quân Đằng vừa dứt lời đã buông mình xuống vực sâu,nàng chẳng phải tôn sùng Ma Tôn đến mù quáng,chỉ là đã không còn đường để quay đầu,muốn đánh bại kẻ hùng mạnh như Khắc Vân phải dùng tánh mạng ra cá cược một lần,có thể giết chết đại ma đầu này thì sự hy sinh của nàng đã không uổng phí,nàng chẳng cần giang sơn,chỉ mong có thể tự tại vô ưu vô sầu,tu chân để làm gì đến cuối cùng nàng đã không rõ nữa,tâm nàng bất giác đau xót,những ký ức của quá khứ chợt hiện lên trong thoáng chốc,khiến nàng lưu luyến khôn nguôi,vào lúc nàng rơi vào biển lửa phi thường nóng bức thì thân thể dần bị thiêu cháy,trên lưng mơ hồ phát ra đạo hồng quang của phù chú,đạo hồng quang dần lan tỏa khắp toàn thân rồi bị hỏa khí phá vỡ,luồng ma khí trong thân thể như được phóng thích,nó hóa thành làn khói hắc ám hòa lẫn hồng sắc bay lượn quanh thân thể nàng,hắn đứng trên cao quan sát,chỉ kịp nghe được tiếng thét sau cùng trong cơn đau đớn của nàng,khi đạo ánh sáng hắc ám tan biến vào hư không hắn không còn thấy thân ảnh của nàng ở nơi nào nữa rồi. Khắc Vân phất tay biến không gian hoang phế trở lại thành như cũ,Kỷ Quân Đằng thật sự để cho hắn phải nể phục sự gan lỳ,theo điều tra hắn biết được nàng từng bị Dạ Ma Đế hấp thụ hồn phách mà không chết,ngược lại còn được sở hữu ma lực của Dạ Ma Đế,chứng minh mệnh tướng rất cao,chính vì lẽ đó hắn mới kêu nàng đi mạo hiểm đánh liều,hy vọng ma lực kia sẽ giúp nàng trùng sinh,Huyền Tử đạo trưởng chứng kiến hết thảy mọi việc từ lúc đạo phù chú bị phá giải,hắn quan sát thông qua đạo ánh sáng trên thiên không,dù cả hai chẳng phải phụ tử tình thâm nhưng nàng như hiện tại khiến hắn rất đau lòng,từ nhỏ nàng đã một mực ở bên cạnh hắn,luôn miệng gọi hắn là sư phụ,xem hắn là niềm tự hào,hắn lại bỏ mặc nàng sau những vấp ngã,muốn nàng phải tự mình đứng lên bằng chính đôi chân của mình,như thế mới tiên luyện được bản tính kiên cường,không dễ dàng bị khuất phục,hiện tại cũng vậy,chỉ có bản thân nàng mới cứu được mình. Vào lúc này nơi âm u hoang phế của Luân Hồi Quan dần hiện ra thân ảnh đang bị bốc cháy từ bên dưới biển lửa bước lên,đôi mắt tử sắc yêu mị hiện lên tia tà khí lạnh lẽo,Kỷ Quân Đằng đã không còn ý thức để làm chủ bản thân,vận dụng pháp lực phá vỡ cánh cổng to lớn làm từ phù chú,nó vỡ nát tạo thành một thông đạo phản chiếu ánh sáng từ bên ngoài,nàng nhanh chống bay ra khỏi Luân Hồi Quan,làn da tuyết trắng trên người nay đã hóa đen huyền,hiện lên những tia lửa rực cháy tựa nham thạch,thế như nàng chẳng còn cảm nhận được tia đau đớn nào nữa,thần chí sớm lâm vào vô thức,hiện tại người khống chế thân thể nàng là Dạ Ma Đế,hắn khát khao ngày được tái sinh từ rất lâu,đây chính là cơ hội thích hợp để thực hiện nguyện vọng. Một làn khói hắc ám hiện lên quanh thân Kỷ Quân Đằng,bên trong đạo sương khói đó là những linh hồn mang đầy oán khí với ánh mắt đỏ rực như huyết,những nơi nàng đi qua đều lưu lại sự chết chốc,rừng cây xanh tươi phút chốc khô héo tựa than đen,mọi sinh vật trong rừng đều bị hỏa khí thiêu thành tro,nàng hướng về Tinh Vũ phái,chính xác hơn là đến Huyết Thiên trì,nơi mang đến linh khí có khả năng tái sinh cho Dạ Ma Đế,trước mắt nàng dần xuất hiện nhóm người lạ mặt,họ là thuộc hạ của Khắc Vân,tên thủ lĩnh ra hiệu cho thuộc hạ dùng dây xích trói chặt nàng lại để mang về,đạo hỏa khí cường thịnh kia đã đưa tiễn những kẻ này trở về với hư vô,nàng nhếch miệng cười quỷ dị,không cách nào ngăn được cơn thèm khát đang dâng trào trong yết hầu,dùng ma lực kéo tới một nam tử,nàng cắn một nhát lên cổ hắn,huyết khí phun trào bao nhiêu đều bị nàng uống cạn,thưởng thức vô cùng ngon miệng,chỉ khi hút cạn huyết của kẻ thù thì mới phần nào giải tỏa được cơn đau tột cùng trong cơ thể,hấp thụ lượng khí huyết lớn thì làn da trên người dần khôi phục vẻ tuyết trắng như cũ,hiện giờ nàng không còn vẻ đáng sợ như lúc nãy,cũng đủ để cho đám người này sợ hãi không dám tới gần. Mãi cho đến khi Khắc Vân xuất hiện mới có thể thành công chế ngự được Kỷ Quân Đằng,hắn thi triển ma pháp khiến đạo ma khí hắc ám quanh thân nàng tan biến,tung ra một chưởng phong bế ma lực của nàng rồi phái người mang về cứ điểm bí mật,nàng lúc nãy thật để cho hắn lạnh sống lưng,những việc như moi tim kẻ thù,hay chặt đầu kẻ thù hắn làm qua rất nhiều,thậm chí là thiêu sống bọn chúng,còn việc uống máu của kẻ thù thì đây lại là lần đầu hắn chứng kiến,hắn tự hỏi bên trong nàng được tạo ra từ thứ quái quỷ gì,vừa sinh ra thì vận mệnh an bài nên chết đi thì hơn,để nàng trưởng thành sẽ làm điều gây hại cho nhân thế,tương lai có lẽ sẽ có đủ quyền lực xoay chuyển càn khôn. Về đến nơi Khắc Vân dùng quyền lực mang Kỷ Quân Đằng đẩy vào hồ băng lạnh giá,hy vọng cơn lạnh giá này có thể giúp nàng khắc chế được tâm ma trong lòng,nàng cảm giác cơ thể nóng rực như đang vỡ thành ngàn mảnh trước sự giá lạnh thấu xương của dòng nước,cố gắng thoát khỏi hồ băng nhưng không thể,chống chọi cho đến lúc hắn niệm thần chú khiến nàng lâm vào hôn mê,hắn sai người dùng dây xích chói vào cổ và hai tay nàng,đề phòng nàng tĩnh lại sát hại người trong vô thức.