Thiên ma kiếm
Chương 97 : Dịch thiên báo thù (2)
Tiếng rên khóc đau đớn thảm thiết phát ra từ năm cái miệng vang lên liên hồi khiến những người xem xung quanh cảm thấy lạnh cả xương sống,đây là lần đầu tiên họ thấy được một cảnh đẫm máu và dã man đến mức này.
Cả năm tên hai tay ôm hạ thân.đang chảy máu đỏ thẫm của mình lăn qua lăn lại đau đớn gào thét.
Dịch Thiên khuôn mặt không đổi vẫn ngập tràn sát ý hắn bước từng bước đến bên cạnh tên cẩu thiếu gia nắm lấy cổ áo hắn mà nói: “ Thế nào cảm giác thoái mái chứ?”
Khuôn mặt tên cẩu thiếu gia đó bây giờ trắng bệch không tí huyết,nước mắt chảy ra khắp mặt,trông bộ dáng hắn lúc này không còn là một vị thiếu gia tung hoành khắp Chiêm Thành như trước đây,hắn cầu xin Dịch Thiên: “ đại nhân,đại anh hùng,xin tha mạng cho tiểu nhân,tiểu nhân không biết đã đắc tội gì với ngài.”
Dịch Thiên nhếp môi cười khinh miệt, hắn đáp: “ ồ,ngươi không nhớ sao? Để ta nhắc lại cho ngươi nhớ nhé,đêm qua ngươi đã đụng đến một người mà đáng lý ra ngươi không nên đụng,bây giờ ngươi phải trả giá bằng cái mạng này,ngươi chịu không?”
Vừa nói Dịch Thiên dùng ánh mắt như sát thần nhìn cẩu thiếu gia. Tên thiếu gia kia tất nhiên hiểu Dịch Thiên đang ám chỉ đến ai hắn vội chỉ tay về phía một tên trong đám bạn bên cạnh nói: “ là hắn,chính hắn đã ép ta,là hắn đã kêu ta làm.”
Dịch Thiên nhìn qua hướng tay hắn chỉ đó là một tên thanh niên khá ốm,nhìn trang phục chắc cũng là một tên nhà quyền quý. Tên kia khi nghe Cẩu thiếu gia đẩy toàn bộ tội sang cho mình liền tuông ra một tràng chửi xyz,sau đó hắn vang xin Dịch Thiên tha mạng.
“ha...ha....”- Đúng lúc này một tiếng cười nhạt vang lên trong khuôn viên,giọng nói yêu kiều của một cô ả xinh đẹp: “ ha..ha... tiểu tử này thật là lanh lợi a....chỉ tiếc mạng sống nó không kéo dài lâu.”
Dịch Thiên quay lại nhìn thấy cô ả xinh đẹp đang xách cổ Tiểu Lợi,nó cự quậy liên tục nhưng không tài nào thoát ra được.
Dịch Thiên phẫn nộ, trong ngực giống như đang có một ngọn lửa thiêu đốt, hắn tung một quyền cực mạnh về phía ả xinh đẹp kia,tuy nhiên ả lại tránh né rất dễ dàng,hắn gầm lên một tiếng: “ Tiện nhân mau bỏ Tiểu Lợi ra.”
Cô ả xinh đẹp kia cười khanh khách nói: “ ui da...ta sợ quá a....”- ả đột nhiên lấy hai tay mình nắm vao hai chân của Tiểu Lợi mà chốc ngược nó xuống. Mặc kệ tiếng la hét của nó ả cứ như vậy đùa giỡn không khác gì một món đồ chơi.
Dịch Thiên vô cùng phẫn nộ tức tốc lao về phía ả.
“ Đứng lại!”- Ả ta hét lớn yêu cầu Dịch Thiên dừng lại rồi nói: “ nếu ngươi còn bước đến một bước ta e mạng sống của tiểu tử này sẽ không kéo dài được bao lâu.”
Dịch Thiên buộc phải dừng lại,hắn đã mất đi Tiểu Tuyết hắn thực sự không muốn mất đi cả Tiểu Lợi nữa,lúc này cả năm tên bị Dịch Thiên cắt đi hạ bộ,bò đến dưới ả phụ nữ kia. Dịch Thiên không dám manh động vì sợ sẽ gây nguy hiểm cho Tiểu Lợi,hắn nói: “ Ngươi là ai? Tại sao lại xem vào chuyện này.”
Cô ả xinh đẹp cười đáp: “ ồ....ta chỉ là người qua đường mà thôi, thấy ngươi ra tay tàn độc liền ra tay tương trợ.”
Ả nói xong có ba tên thanh niên còn khá trẻ đứng gần đó cười ha hả,hiển nhiên là người quen của nhau cả.
Rống...
Nói rồi đột nhiên bên ngoài thanh một con phi long to bằng cả tòa nhà phóng đến,nhe răng đầy máu hướng về tấn công Dịch Thiên. Dịch Thiên lập tức tránh né,hắn dần hiểu ra ả xinh đẹp kia là người của tên cẩu thiếu gia,ả cũng không phải hạng xoàng mà là một long kị sĩ.
“á”- Tiếng kêu đau đớn của Tiểu Lợi đột nhiên vang lên.
Dịch Thiên trong lòng lo lắng,vừa đánh với phi long vừa ngoái đầu lại nhìn. Cô ả đang cấu véo khắp người của Tiểu lợi, khiến trên cơ thể nó không ít chỗ bị bầm dập. Đôi mắt bốc lửa, hắn như muốn phát điên.
Trong lúc Dịch Thiên phân tâm một trảo của Phi long đập trúng người hắn,Dịch Thiên quy cuồng trên không,bay ba trượng rồi rơi xuống đất. Đòn vừa rồi không làm hắn bị nội thương nhưng khiến ngực hắn khá nhức nhối. Dịch Thiên nhìn chằm chằm ả rồi nói: “ Nếu ngươi buông Tiểu Lợi ra ta tuyệt đói xin thề sau này không động đến ngươi.”
“ ha...ha....” ả ta cười to rồi nói: “ để xem hôm nay ngươi có bảo toàn được mạng sống rời khỏi đây không mới là vấn đề.”
Ba tên thanh niên kia lại cười to,giống như đang chế giễu hắn đồng thời cũng như đang nịnh ả xinh đẹp kia.
Tên cẩu thiếu gia ngồi cạnh đó cố rặn ra nụ cười nói: “ Nữ hiệp cầu xin người hãy tiêu diệt tên ác tặc này, cha ta nhất đinh sẽ trọng thưởng cho cô .”
Rõ ràng tên cẩu thiếu gia kia đang rất muốn lấy mạng Dịch Thiên,thanh danh của hắn chỉ trong một ngày đã bị Dịch Thiên đạp đổ. Hắn căm thù Dịch Thiên hơn bất cứ thứ gì.
Giờ khắc này rất nhiều người ở Chiêm Thanh đã biết tin này mà chạy đến đây coi nói nhiệt trong số họ cũng có những cường giả. Mặc dù có một số người tức giận với hành động vô sỉ của ả kia nhưng không ai dám lên tiếng, tất cả họ đều biết cô ả kia bây giờ không khác gì là người của tên cẩu thiếu gia,thế lực của hắn trong thành này ai cũng biết,vô cùng đáng sợ.
Có nhiều người còn ví von rằng ở chiêm thành này Mã Tướng quân cha của tên Hòa Thiếu gia kia không khác gì vua của thành này, muốn gì được nấy.
Lúc Dịch Thiên cùng Phi long tái đấu ả xinh đep kia ném Tiểu Lợi lên không như một bao cát,sau đó lại ném sang cho ba tên thanh niên kia giống như đang chơi trò chơi vậy,tuy nhiên Tiểu Lợi tuy còn nhỏ nhưng tính cách rất mạnh mẽ nó không hề kêu lên một tiếng sợ sẽ làm Dịch Thiên phân tâm. Dịch Thiên biết toàn bộ sự việc đang xảy ra trong tâm can hắn bừng bừng như lửa đốt,sát khí ngập tràn trong tim.
Dịch Thiên dồn toàn lực phóng đến trước tay trái tung Thiên Vương Thủ một bàn tay khổng lồ màu hoàng kim nhanh chóng xuất hiện đập thẳng vào đầu Phi Long.
Ả kia vẫn tung hứng Tiểu Lợi như một bao cát rồi nói với đám thanh niên bên cạnh: “ lần này nhất định phải tiêu diệt ác tặc nhất định lúc về các sư phụ sẽ khen thưởng ta.”- Cả ba tên kia gật đầu cười lớn.
Dịch Thiên nhìn thấy tất cả,hắn nghe thấy tất cả, hắn cười một cách tàn nhẫn nói: “ là các ngươi ép ta,hôm nay tất cả các ngươi không ai toàn mạng rời khỏi đây.”
Lời nói sắt lạnh,không mang theo chút tình cảm vào khiến nhiều người sắc mặt tái xanh.
Thần nam đột nhiên xử dụng Thiên Ma Biến- Tàn ảnh và ảo ảnh kết hợp lại làm hoa mắt tất cả sau đó hắn đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh ba tên thanh niên kia một kiếm chém bay ba cái đầu. Chưa hết hắn lại tiếp tục thi triển tàn ảnh và ảo ảnh kết hợp nhanh như chớp xuất hiện bên cạnh hai tên bằng hữu của cẩu thiếu gia. Một kiếm chém đứt đôi hai gã.Tốc độ giết người còn kinh khủng hơn cả tưởng tượng.
Máu từ các tử thi phun ra sối xả,bắn hết vào người Dịch Thiên khiến hắn lúc này không khác gì một sát nhân đến từ Ma giới.
Lúc này ả xinh đẹp kia mới kịp phát hiện ra đám bạn của mình toàn bộ bị giết ả vô cùng tức giận ném tiểu Lợi lên không ra lệnh cho Phi Long ăn thịt nó. Dịch Thiên lao với tốc độ kinh khủng như muốn xé toạt cả hư không, hắn xuất hiện ngay trước miệng của Phi long đôi tay hoàng kim Thiên Vương Thủ nhanh chóng xuất hiện một trên một dưới chặn đứng hàm răng sắc nhọn của phi long.
Á
Dịch Thiên gầm lên một tiếng phẫn nộ hắn xé toạt cả cơ thể phi long máu văng tứ tung một dải trên không khiến nhiều người kinh hãi đến run càm cập. Ả xinh đẹp kia bỗng chốc khuôn mặt tái xanh,ả lùi lại hai bước nước mắt gần chảy nhìn phi lọng bị một con người bằng da bằng thịt xé toạt làm hai.
Dịch Thiên sau khi xé nát Phi Long liền xoay người ôm lấy Tiểu Lợi. Hắn đưa ánh mắt như sát nhân nhìn vào ả xinh đẹp đang sợ hãi kia. Hắn bây giờ không còn là Dịch Thiên trước kia,nếu là kẻ thù hại đến người thân mình thì giết không tha. Dịch Thiên móc từ trong người ra một chiếc hộp đưa cho Tiểu Lợi nói: “ tiểu lợi cầm ít tiền này cùng với mẫu thân rời khỏi nơi này, mối thù của tỷ tỷ đệ ta nhất định trả,đi mau đi.”
Dịch Thiên dùng lực khá nhẹ chưởng bay Tiểu Lợi ra xa tất nhiên cú chưởng vừa rồi không hề gây cho nó chút tổn thương gì, Dịch Thiên nhìn những tên xung quanh nói: “ kẻ nào dám động đến tiểu lợi đừng mong sống đến ngày hôm sau.”
Nhìn cảnh đẫm máu vừa rồi ai không có não mới đi động đến tên nhóc kia.
Dịch Thiên lại nhìn sang ả xinh đẹp hắn cười lạnh một tiếng vụt một tiếng hắn đã xuất hiện ngay bên cạnh ả,hắn nhếp môi nói: “ ta không cần biết thân phận của ngươi là gì chỉ cần chạm đến người thân của Dịch Thiên ta tất sẽ bị tru diệt.”
Nói xong ngân kiếm trong tay vung lên đã chẻ đôi người ả ta ra làm hai máu bắn tứ tung. Cả người Dịch Thiên toàn máu tươi,hắn ra tay quá tàn độc. Ngay cả Long Vũ bên trong Thiên Ma kiếm cũng không ngăn cản bởi lẽ nàng hiểu suy nghĩ của Dịch Thiên. Đồng thời cũng cho đây là một cuộc sinh tử chi chiến giúp hắn tu luyện.
Lộc cộc.....lộc cộc......
Tiếng vó ngựa vang liên liên tục,rất nhanh chóng một toán lính thân mặc giáp cưỡi ngựa chiến dần suất hiện tay tên nào tên nấy cầm thương sắc bén khí thế uy vũ. Dẫn đầu bọn chúng là một người mặc giáp trông ngoài năm mươi,nhưng vẫn giữ được vẻ uy dũng của mình.
Ba tên còn lại trong đó có cẩu Thiếu gia thấy quân binh đến thì vô cùng mửng rỡ hắn vội mò lết một cách đau đớn đến bên cạnh đám lính kia rồi bắt đầu khóc.
Rất nhanh sau đó hơn một trăm binh sĩ có mặt đã đứng thành một hàng bảo vệ quanh ba người. Tên tướng quân sau khi nghe kể toàn bộ sự việc thì khuôn mặt đằng đằng sát khí,lúc đầu lão chỉ nghĩ con trai lão là đánh nhau với cái đám đầu đường xó chợ, đám thuộc hạ bên cạnh có thể xử lý được thế nhưng sau khi nghe ở đây có vụ đổ máu kinh khủng lão mới kéo quân tới và biết toàn bộ sự việc.
Hơn một trăm tên lính thấy Dịch Thiên tay cầm kiếm đằng đằng sát khí tiến lại gần, Dịch Thiên nhìn ba tên đang ở trong vòng bảo vệ của đám lính ánh mắt hắn lóe sáng,hắn không thể nào kiềm chế được sát khí của mình,hắn thét lên với đám lính kia: “ các ngươi có tránh ra hay không? Bằng không ta sẽ giết hết.”
Một trăm người nhìn cả cơ thể Dịch Thiên đầy máu tươi,trong lòng có chút sợ hãi tuy nhiên không ai nhường đường cho hắn.
“Ta hỏi lại một lần nữa các ngươi có tránh ra hay không?”
Lúc này tên Ma tướng quân ra lệnh: “ bắt lấy ác đồ đó cho ta,nhất định phải cho hắn nêm trải nổi đau mà con trai ta gánh chịu”
Hơn một trăm tên lính tay cầm đao,kiếm nhất tề xông lên.
“ hôm nay ta phải đại khai sát giới!”- Dịch Thiên hét lên rồi xông thẳng vào đám lình trước mặt, trường kiếm hướng lên trời mà hét: “ kẻ....nào....cản...ta ....phải.... chết.”-Từng câu từng chữ rõ ràng lọt vào tai người nghe.
Truyện khác cùng thể loại
327 chương
6 chương
685 chương
75 chương
225 chương
1273 chương
61 chương