Thiên ma kiếm
Chương 31 : Công tôn như ý
Trước khi các bạn đọc chương này lão Bất Hối ta xin lỗi trước với mọi huynh đệ,do máy tính ở nhà gặp sự cố không thể lên mạng được cho nên có lẽ lão Bất Hối ta sẽ post truyện chậm hơn rất nhiều.Mong mọi người thông cảm,ta định viết gộp nhiều chương sau đó sẽ post hết lên trong 1 ngày cuối tuần.Mong huynh đệ thông cảm đặc biệt bên diễn đàn
Quay đầu lại nhìn bọn thổ phỉ còn lại Dịch Thiên đứng dậy xoay lưng về phía chúng lạnh nhạt nói:
- Mau đem 2 tên thủ lĩnh của các ngươi đi đi,ta không muốn nhìn thấy các ngươi nữa.
Nếu là lúc đầu còn 2 tên thủ lĩnh thì bọn chúng chắc không nghe nhưng khi thấy được thực lực của Dịch Thiên bọn chúng nào dám cãi lệnh.Ngay lập tức khom người đến vách 2 tên thủ lĩnh mà chạy sâu vào rừng không còn bóng dáng.
Dịch thiên cười cười đi lại gần về phía 3 người thiếu nữ áo trắng,hắn hỏi thăm:
- 3 vị không sao chứ ?
Thấy Dịch Thiên đang nhìn chằm chằm vào mình không hiểu sao trái tim của vị thiếu nữ áo trắng nọ bỗng đập thình thịch,sắc mặt có chút đỏ hồng,nàng đưa tay cảm tạ:
- Cảm tạ ơn cứu mạng của ân công,Công Tôn gia tộc ta sẽ ghi nhớ mối ân tình này.
Nghe giong nói dịu dàng của thiếu nữ áo trắng Dịch thiên có chút không vui hắn quơ tay nói:
- Đừng gọi ta là ân công gì cả,ta tên Dịch Thiên cô cứ gọi thẳng tên ta là được,còn nữa ta cứu các người không phải để các người đền ơn,chỉ là đi ngang qua gặp các người nên ra tay giúp đỡ mà thôi!
Nghe được những lời nói này của Dịch Thiên thiếu nữ áo trắng có chút kinh ngạc,nàng không nghĩ được lại có người giúp không vậy mà không đòi hỏi chút gì! Thấy khuôn mặt Dịch thiên đang khó chịu nàng cũng sửa lại nói:
- Vậy đa tạ Dịch Thiên đại ca đã ra tay giúp đỡ,tiểu nữ gọi là Công Tôn Như Ý,Dịch đại ca cứ gọi Như ý là được rồi!
Dịch thiên cười gật đầu rồi xoay người sang nhìn 2 vị lão giả vận đấu khí trị thương đã xong,hắn hỏi:
- 2 vị ổn rồi chứ có cần ta giúp gì không?
Thấy Dịch Thiên quan tâm 2 vị lão giả cũng chắp tay cảm tạ nói:
- Cảm tạ ơn cứu mạng của vị huynh đệ đây,thương thế của 2 lão già chúng ta cũng đỡ nhiều rồi!
Nói rồi 2 lão già cố gắng nở nụ cười trên cái gương mặt nhợt nhạt.
Dịch Thiên đứng dậy nhìn sang thấy sắc mặt như ý có chút kì lạ,Dịch Thiên vội hỏi:
- Như ý cô nương có chuyện gì sao?
Công Tôn Như Ý có vẻ khó xữ,vẫn không nói,thấy vậy Dịch thiên thúc giục: “ Như Ý cô nương có gì xin cứ nói nếu giúp được ta sẽ giúp”
Không muốn phụ lòng của Dịch Thiên,Như ý cười ngượng ngùng nói:
- Bây giờ trong đoàn chúng ta chỉ còn lại 3 người mà nơi này không nên ở lâu cho nên……
Vừa nói nàng liếc nhìn 4 chiếc xe hàng của thương đoàn,nhưng lại nói giữa chừng thì không dám nói nữa,nàng cực kì ngại người ta mới vừa giúp mình thoát chết,chưa đền ơn được mà đã nhờ họ làm người đẩy xe việc này thực sự là có chút không phải.
Hiểu được điểm khó xử của Công tôn Như ý Dịch Thiên cười nói:
- Không sao cứ để ta lo cho.
Cứ như vậy Dịch Thiên 2 tay đẩy 2 chiếc xe hàng,đừng trông Dịch Thiên có thân hình không to con vạm vỡ chứ thực chất hắn vô cùng mạnh mẽ,suốt 3 năm rèn luyện cộng với thực lực là một tam giai võ giả những chuyện này đối với Dịch Thiên còn dễ hơn ăn cháo.
Đến tối toàn bộ 4 chiếc xe hàng cùng đám người Dịch Thiên cũng rời khỏi chỗ đó,bọn họ tìm đến cạnh 1 bìa rừng cách nơi lúc nãy chừng vài trăm mét.
“ Dịch đại ca xem ra đêm nay chúng ta chỉ có thể ở lại đây rồi,ta cũng đã gửi thư về cho gia tộc nhưng ít nhất cũng sáng mai họ mới đến được.”- Tiếng nói của Như ý vang lên từ bên kia.
Dịch Thiên không trả lời chỉ gật đầu sau đó chuyên tâm nướng 2 con gà mà hắn mới vừa bắt được.Thấy vậy Như Ý cũng không nói gì thêm xoay người lấy ra 1 cái bọc đựng thức ăn đưa cho 2 vị lão gia kia cùng ăn tối.
Đêm khuya yên tĩnh,những tiếng con trùng kêu trong những cành lá lúc cao lúc thấp giống như một bản hòa âm của thiên nhiên.Bên cạnh bìa rừng Dịch Thiên đang ngồi gặm 1 cái đùi gà,gà rừng ở thế giới này công nhận ngon gấp mấy lần gà ở thế giới hắn trước kia,gà ở đây thịt vừa mềm vừa ngọt,cộng với tài nghệ nướng thịt của Dịch Thiên thì món gà nướng trở nên hết xẩy.
Mùi hương theo gió phiêu đãng bay bay,đám người như ý mặc dù đã ăn tối nhưng dù sao đó cũng chỉ là những món ăn khô không có vị gì đặc biệt,khi họ ngửi được mùi thịt gà nướng của Dịch Thiên 3 người không hẹn nhau cùng nuốt 1 ngụm nước bọt.
Dịch Thiên cười vẩy tay nói:
-Ba người các ngươi qua đây ăn chung đi,chừng này ta ăn không hết!
Nghe Dịch Thiên nói vậy 3 người Như Ý có chút chần chờ nhưng sau đó cũng không thể cưỡng lại mùi thơm kia mà cùng đi đến ngồi cạnh Dịch Thiên.Cầm lấy một cái đùi gà Như Ý cắn nhẹ,vị thịt mềm mại khi cắn vào có cảm giác như tan ra trong miệng,một cỗ hương thơm cùng vị béo ngậy,có chút ngọt của thịt hòa tan trong lưỡi nàng.
“ Ngon quá đây là món ăn ngon nhất mà ta từng ăn,đảm bảo những đầu bếp hoàng cung cũng không làm được như vậy”- Hết sức khen ngợi không để ý ai cả nàng cứ như vậy mà ăn một cách ngon lành.Hai vị lão giả kia cũng không ngoại lệ,cứ ăn như chưa bao giờ được ăn qua món gà vậy.
Mỉm cười vui vẻ,Dịch Thiên tự thầm nhủ: “tài năng nướng thịt của mình quả nhiên quá siêu mà.”
Ăn xong, tất cả ai về chỗ nấy để nghĩ ngơi thì tiếng nói của Long Vũ lại vang lên trong đầu của Dịch Thiên:
- Thiên nhi,thế giới này luôn ẩn chứa nhiều mối nguy hiểm không thể ngờ được,tốt nhất sau này không nên lo chuyện bao đồng như vậy nữa.
Dọng nói của Long Vũ có vẻ ý trách cứ,Dịch Thiên liền thông qua ý niệm đáp lại:
- Đệ tử biết người cứ yên tâm.
“ Được vậy ngươi nghĩ ngơi đi!”- Long Vũ nói xong cũng lập tức thu hồi ý niệm.
Trả Lời Với Trích Dẫn
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
574 chương
301 chương
109 chương
817 chương
50 chương
195 chương