Thiên ma kiếm
Chương 30 : Anh hùng cứu mỹ nhân
Bỗng nhiên có người xuất hiện cản trở,còn luôn miệng châm chọc bọn chúng,tên đại hán to con kia,ngay lập tức tức giận quát:
- Tiểu tử,đây không phải chuyện ngươi nên xen vào,nếu muốn sống thì mau lăn khỏi đây cho ta,bằng không đừng trách chúng ta độc ác…..
Dịch Thiên thấy tên kia phát nộ,khinh thường cười đáp:
- “ đừng trách chúng ta?” Ngươi nghĩ ngươi có đủ sức để đấu lại ta sao?...Một tên mới chỉ nhị giai đấu sư mà dám lên mặt.
Giọng điệu cho đến cử chỉ của Dịch Thiên bộc lộ ý xem thường cùng chế nhạo.Chỉ thấy tên đại hán to con kia nghe Dịch Thiên nói xong sắc mặt đỏ bừng vì tức giận.Tên pháp sư đứng bên cạnh sắc mặt cũng không khác tên đại hán kia là mấy.
Làm sao mà chúng không tức được chứ,con mồi đến tay mà bị cản trở giữa chừng,còn liên tục bị chế nhạo khinh thường sao không tức cho được.Tên Pháp sư bên cạnh xem ra không chịu được liền bước lên trước tiên chỉ vào mặt Dịch Thiên mà nói:
- Ngươi nói như vậy xem ra thực lực cũng không tệ,để ta được lánh giáo ngươi xem sao….
Nói rồi hắn ta bắt đầu niệm chú ngữ để hoành không mà đứng trên trời.Dịch Thiên vút mũi cười nói: “ được thôi từ ngày xuống núi đến giờ ta chưa được đánh đấm đã tay a…”
Sau đó Dịch Thiên xoay người lại nhìn 3 người nữ tữ áo trắng nói:
- Phiền ba vị hãy tránh xa ra 1 bên,bọn chúng cứ để ta lo.
Không nói nhiều,vị nữ tử áo trắng cúng 2 vị lão giả kia cũng di chuyển đến vị tri cách đó vài chục mét.Thấy họ đã tránh xa ra Dịch Thiên lại nở nụ cười lạnh lẽo nhìn tên pháp sư đang lâm râm đọc chú ngữ,chú ngữ kết thú cũng là lúc xung quanh tên pháp sư kia xuất hiện 1 đoàn hỏa diễm bay xung quanh gã.
Vù
Theo cử động cảu tên pháp sư đoàn hỏa diễm kia lao nhanh về phía Dịch Thiên.Nhếp miệng cọi thường Dịch Thiên lắc vai nhẹ di chuyển sang trái 5m nhẹ nhàn tránh được đoàn hỏa diễm.
Tên pháp sư cũng có chút kinh ngạc nhưng không được biểu hiện ra,ngay tức tốc hắn huy động các đoàn hỏa diễm nhiều hơn,nhanh hơn bắn về Dịch Thiên.
Nhẹ nhàng tiêu sái tránh những đoàn hỏa diễm,trên khuôn mặt vẫn còn đọng lại nụ cười khinh thường.Tên Pháp sư kia thực sự tức giận,tấn công nhiều như vậy mà ngay cả đến mép áo còn chưa đụng được.Hắn tức giận tự tập toàn bộ hỏa diễm còn đang bay xung quanh mình thành 1 chỗ.
Xì…Xì….
Những tiếng xì xì bắt đầu vang lên mình quả cầu lửa dần được hình thành.Dịch Thiên sắc mặt ngưng trọng,hắn biết tuyệt chiêu này không thể xem thường,bây giờ không có cánh nào đẻ tiếp cận đói thủ cả.Đây cũng là điểm yếu của 1 võ giả.Tên đại hán cười trong bụng:” Tiểu tử lần này ngươi chết chắc để nhị đệ ta xài tuyệt chiêu thì đừng mong thoát được.”
Cầu lửa lao về Dịch Thiên với tốc độ chóng mặt nhưng điều ghê hơn đó chính là quả cầu lửa này hoàn toàn do tên pháp sư kia điều khiển,tức là nếu Dịch Thiên lao qua bên trái tránh thì cầu lửa cũng lao sang trái theo sự điều kiển của tên pháp sư.
Ầm…..
Tiếng nổ do hỏa cầu gây ra làm mặt đất rung động,khói bụi mịt mù không ai nhìn thấy rõ tình trạng của Dịch Thiên hiện tại.Tên pháp sư cùng gã đại hán kia cười lạnh,bọn chúng chắc chán nghĩ Dịch Thiên chết chắc làm sao sống được qua chiêu đó chứ.
Vút…Vút……
Chưa kịp cười ta thỏa mãn từ trong làn khói chưa tan kia hơn 10 viên sỏi đá lao nhanh với tốc độ chóng mặt về tên pháp sư.
Bụp…..bụp…
Do không phòng bị cộng với những viên đá kia bắn rất nhanh về phía hắn với tốc độ cúng sức mạnh tên pháp sư kia hoàn toàn hững chịu toàn bộ 10 viên đá.Nặng nề đau đớn rới xuống.ngay lúc hắn chưa kịp tiếp đá thì từ trong làn bụi kia Dịch Thiên lao ra nhanh như chớp.
Vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt tên Pháp sư,1 cước cực mạnh nện thẳng vào lồng ngực của tên pháp sư.Phun 1 búng máu lớn văn xa hơn 10m tên pháp sư kia hoàn toàn nằm bất động.
Nói thì chậm nhưng diễn biến lại vô cùng nhanh,nhanh đến nỗi tên đại hán kia cũng không kịp lao ra ứng cứu.Lấy tay che miệng kinh ngạc trong mắt vị thiếu nữ áo trắng kia lộ vẻ kinh ngạc cùng chút si mê không rõ ràng.
Phủi phủi bụi còn dính trên áo,liếc nhìn vè phía tên đại hán đang kinh ngạc nhìn,Dịch Thiên cười lạnh ngoắc ngoắc ngón bàn tau khiêu khích:
- Đến đây đi….đến lượt ngươi rồi đó!
Thần sắc tên đại hán nhanh chóng chuyển từ kinh ngạc sang phẫn nộ hắn hét lớn:
- Oắt con dám làm bị thương người huynh đệ tốt của ta,ta sẽ băm vằm ngươi thành trăm mảnh..a….a….
Tên đại hán vận đấu khí xanh lam vào cây búa lớn lao đến đánh thẳng về Dịch thiên.
Ầm….Ầm……
Những cú đánh mang đầy uy lực cùng phẫn nộ nhằm Dịch Thiên mà đánh thế nhưng với tốc độ vốn có của Dịch Thiên việc tránh mấy cú đánh này lại quá sức dễ dàng.Thấy dáng vẻ tên đại hán có vẻ cực độ điên cuồng Dịch Thiên không muốn kéo dài thời gian quá.
Nhảy về sau vài bước để tạo khoảng cách cùng tên đại hán,Dịch Thiên xoay đầu nhìn ba người thiếu nữ áo trắng nhưng chủ yếu là nhìn nàng,trên gương mặt lộ lên 1 nụ cười đầy mị lực và quỷ dị.Sau đó Dịch Thiên cười nói với tên đại hán:
- Ngươi đánh nhiều rồi nhỉ bây giờ đến lượt ta….
Nói xong Dịch Thiên bắt đầu tăng tốc lao đến tên đại hán,kéo ngay sau đó là những đạo tàn ảnh ản hiện.Di chuyển với tốc độ cao áp sát tên đại hán vô số các đạo tàn ảnh cứ lao qua lao lại đến chóng mặt.
“Vụt….” Dịch thiên nhún chân nhảy lên cao hắn hét lớn: “ Tàn ảnh loạn vũ ”
Chỉ thấy ngay khi tiếng nói của Dịch Thiên kết thúc thì cũng là lúc lấy Dịch Thiên làm trung tâm vô số đạo tàn ảnh cứ bay lượn xung quanh tên đại hán.Số đạo tàn ảnh cũng phải nhiều đến hơn mấy trăm cái.Bốn phương tám hướng nơi nào cũng có.
“Tàn Ảnh Loạn Vũ” Chính là biến chiêu do dịch thiên tự sáng tạo ra từ khi học được đệ nhất thức-Thiên Ma Biến-Tàn ảnh. Từ bên ngoài đám 3 người thiếu nữ áo trắng cùng những tên cướp hoàn toàn trợ mắt há hốc mồm.Đây là chiêu thức gì? Tại sao lại kì lạ mà hết sức lại hại đến như vậy?
Những đạo tàn ảnh do Dịch Thiên tạo ra thực chất là dựa vào tốc độ cao mà thành,dùng để đánh lừa con mắt đối phương. Bây giờ tên đại hán cứ như con chim bị nhốt trong lồng vậy.
Bốp….binh…Bộp…..
Những tiếng của da thịt va chạm nhau vang lên liên tục.Khi mọi tiếng động kết thúc mọi thứ trở lại bình thường không còn tàn ảnh bay lượn khắp trời nữa.Dịch Thiên đang ngồi chẽm chệ trên người tên đại hắn.
Trông tên đại hán lúc này vô cùng tức cười cả người toàn thân bị bầm dập,da chỗ bầm xanh chỗ bầm tím.Hắn đã hoàn toàn bất tĩnh.Dịch Thiên cười cười nhìn vào cái thân tên đại hán đang dưới mông mình hắn cười khổ trong lòng: “ chắc ta ra tay hơi mạnh a…..”
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
574 chương
301 chương
109 chương
817 chương
50 chương
195 chương