Thiên Hạ Vô Song
Chương 908
Harrison chỉ về phía trong thành:
- Hắn cũng có thể đã lĩnh ngộ được điều gì đó. Chỉ có điều, tuyệt đối không nhiều bằng lĩnh ngộ ta vừa đạt được. Ha ha, qua nhiều năm như vậy, mấy người bọn họ vẫn luôn kín đáo phê bình đối với phương pháp cưỡng đoạt cướp lấy của ta. Ta cũng rất kiềm chế. Hiện tại ta rốt cuộc đã suy nghĩ thông suốt. Sau này, ta sẽ không bao giờ bị hạn chế nữa.
Nghe thấy Harrison nói lời này, trong lòng Mạnh Hàn không nhịn được kêu thảm một tiếng. Harrison đã suy nghĩ thông suốt, có thể sẽ hoàn toàn biến thành một con ác long tham lam hung mãnh tới cực điểm trong truyền thuyết hay không? Lẽ nào sau đó hắn sẽ làm nhiều việc ác, còn phải tính một phần lên đầu mình hay sao?
Trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng Mạnh Hàn lập tức không chút lưu tình yêu cầu một câu:
- Ta mặc kệ sau này ngươi dùng biện pháp gì, nếu ta giúp ngươi nghĩ thông suốt, sản nghiệp của ta ngươi cũng không thể tùy tiện động tay vào.
Harrison cười ha ha, gật đầu lia lịa. Sau khi cười xong, hắn mới chỉ vào Mạnh Hàn nói:
- Không trách được còn nhỏ tuổi đã có thể tích lũy được lượng của cải như vậy. Cẩn thận như vậy, thật ra cũng không quá đáng.
Nói xong, Harrison cũng mặc kệ Mạnh Hàn có thể từ chối hay không, trực tiếp chỉ về phía bên kia nói:
- Những thi hài Long Cốt này, ngươi hỗ trợ liệm đi. Dù sao cũng tốt hơn bị luyện thành Cốt Long.
Mạnh Hàn gật đầu, vừa định đáp ứng, Harrison đột nhiên lại chỉ tay:
- Không cho phép ngươi bán nó đi, tuy rằng nó rất đáng giá.
- Yên tâm đi!
Mạnh Hàn cho Harrison một lời bảo đảm:
- Ta tuy rằng thích kim tệ, nhưng vẫn không để mắt tới chút tiền nhỏ như vậy.
Ngay thời điểm Harrison cảm thấy rất hài lòng, xoay người muốn rời đi, Mạnh Hàn lại bổ sung một câu:
- Ta sẽ chôn nó ở phía dưới phủ thành chủ, tăng thêm cho Hoàng Kim Thành của ta một Long mạch!
- Long mạch? Đó là cái gì?
Harrison ngẩn người ra, không hiểu rõ ý của Mạnh Hàn là gì, lắc đầu, nói một câu:
- Tùy ngươi thôi!
Trong nháy mắt Harrison đã rời khỏi.
Hắn lại không biết Long mạch là gì sao?
Biểu hiện trong lòng Mạnh Hàn nhất thời không còn sức mạnh. Mạnh Hàn cúi đầu nhìn xương ngón tay Vu Yêu trên tay mình. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn vứt trở vào trong hộp mệnh, nhét vào trong người.
Vu Yêu này ly kỳ như vậy, hắn không thể tránh khỏi có suy nghĩ muốn tra hỏi một phen sau đó mới giết chết.
Demy và Diana đã sớm khôi phục lại như cũ. Vừa nãy Harrison và Mạnh Hàn nói chuyện, hai nàng không dám tiến lên. Tới bây giờ, các nàng mới đến phía sau Mạnh Hàn, mỗi người ôm một cánh tay Mạnh Hàn, dường như vẫn còn đang khiếp sợ.
Hai nàng không có cách nào nói chuyện, nhưng thân thể các nàng hơi run rẩy đã bán đứng cảm giác của các nàng.
Mạnh Hàn than nhẹ một tiếng, ôm hai nàng vào trong lòng, nhẹ giọng an ủi:
- Không phải sợ. Mọi chuyện đã có ta.
Nghe Mạnh Hàn nói vậy, thân thể Demy và Diana từ từ không còn run rẩy nữa.
Lời nói của Mạnh Hàn nói dường như có ma lực. Mà những điều Mạnh Hàn đã làm trước đó cũng đúng như lời hắn vừa nói. Mọi chuyện đã có Mạnh Hàn đứng ra gánh vác. Trải qua thời gian dài như vậy, khiến các nàng hình thành sự tín nhiệm vô điều kiện đối với Mạnh Hàn. Bởi vậy các nàng cũng tin tưởng vào câu nói này của Mạnh Hàn.
Thân là nữ nhân, tuy rằng hai nàng tuổi còn nhỏ, miệng không thể nói, nhưng tâm tư hai nàng lại trong sáng hơn so với bất kỳ người nào. Mạnh Hàn ôm lấy hai nàng nói vài câu ngắn ngủi, khiến cho hai nàng trong thời khắc tuyệt vọng lại nhìn thấy sức mạnh của ánh sáng. Cho dù dưới chấn động long uy của Cốt Long, chỉ cần dựa vào Mạnh Hàn, bọn họ vẫn có dũng khí đối đầu.
Các thân vệ cũng bắt đầu từ từ khôi phục lại như cũ. Dù sao Joey và Juli cũng là chiến sĩ, cũng kiên cường hơn nhiều so với Demy và Diana. Các nàng đã rất nhanh khôi phục lại như cũ, chỉ huy các chiến sĩ, trấn an vật cưỡi Sư Thứu của bọn họ.
Vu Yêu đã bị bắt, nơi này gần như đã không còn nguy hiểm gì nữa.
Khống chế xe ngựa, Mạnh Hàn rất nhanh đã đến chỗ xương cốt của Cốt Long. Không thể không nói, xương cốt Long tộc đúng là quá khổng lồ, hơn nữa còn cứng rắn hiếm thấy. Không trách được cho dù không phải là pháp sư Tử Linh, cũng có rất nhiều người muốn có được xương cốt Long tộc.
Mạnh Hàn vung tay lên một cái. Xương cốt Long tộc cực lớn đã bị bùn đất cuồn cuộn dâng lên nhấn chìm.
Dưới sự khống chế của Mạnh Hàn, xương cốt Long tộc nhanh chóng di chuyển đến nơi sâu trong lòng đất phía dưới phủ thành chủ. Tuy rằng không phải là long cốt trong ký ức của Mạnh Hàn, nhưng dù gì cũng là sinh vật đẳng cấp nhất trên thế giới này, cũng coi như một Long mạch đi!
Hộp mệnh của Vu Yêu đã không có hào quang màu xanh lam bảo vệ, có thể mở ra bất kỳ lúc nào.
Mạnh Hàn mang theo cái hộp mệnh này trực tiếp tìm được Louise. Sau khi gọi Louisa và Louise vào gian phòng của mình, ôn tồn một phen, hắn mới giao hộp mệnh cho Louise.
- Không thể nào!
Louise vốn tưởng rằng, Mạnh Hàn đã giết chết pháp sư Tử Linh ngoài thành, nên cũng không suy nghĩ nhiều. Nhưng khi nàng nhìn thấy cái hộp mệnh này, nàng mới biết được Mạnh Hàn đã gặp phải chuyện gì. Hơn nữa vòng bảo vệ xung quanh hộp mệnh lại biến mất không còn một mống, nhưng không có bất kỳ dấu hiệu thánh quang thiêu đốt. Điều này khiến nàng càng kinh ngạc hơn:
- Ngươi làm như thế nào vậy?
- Dùng sức mạnh mở ra.
Thật ra Mạnh Hàn cũng không che giấu. Nói ra cũng không phải là chuyện gì mất mặt. Hắn thẳng thắn nói ra.
- Trời ơi! Đây là một hộp mệnh Thánh cấp!
Louise bịt miệng nhỏ, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn Mạnh Hàn khiến hắn có một loại cảm giác thành tựu không nói lên lời.
Điều này làm cho Mạnh Hàn cảm giác hài lòng hơn so với bất kỳ ánh mắt và lời nói sùng bái nào khác. Hắn dùng một tay kéo Louise qua, ôm nàng ngồi ở trên đùi của mình, cười khẽ hôn lên mặt Louise một cái, sau đó mới lên tiếng:
- Thứ tốt sao? Vậy nó là của nàng. Chỉ có điều, trước đó, có biện pháp nào gọi gia hoả này ra hay không. Ta muốn hỏi hắn vài điều.
- Đối phó một Vu Yêu thời kỳ toàn thịnh, có lẽ hơi khó một chút.
Louise nhẹ nhàng mở hộp mệnh ra, cầm lấy xương ngón tay trắng kia cười nói:
- Chỉ có điều, một Vu Yêu đã hết sạch lực lượng, rơi vào hôn mê, vẫn không thành vấn đề.
Nàng vừa nói xong, một hào quang màu xanh lam đã xông vào bên trong xương ngón tay. Sau đó, trước mặt Mạnh Hàn liền xuất hiện hư ảnh của Vu Yêu kia. Hắn đang đau khổ kêu gào. Dường như hắn đang trải qua đau khổ dằn vặt nào đó.
Louise ra tay, hoàn toàn không gây tổn thương gì. Đối với gia hỏa dám ra tay đối với Mạnh Hàn, cho dù ác tâm hơn gấp mười lần Louise cũng có thể làm được.
Tuy nhiên, Vu Yêu kia hẳn là một kẻ may mắn. Hiện tại hắn gặp phải chính là Louise vẫn chưa trải qua bồi dưỡng bí pháp của Tinh Linh tộc. Bằng không, hắn sẽ còn thê thảm hơn so với hiện tại gấp mười lần.
Các trưởng lão Tinh Linh tộc có lẽ cảm thấy cần để cho Louisa và Louise củng cố cảnh giới Pháp Thánh này một khoảng thời gian nữa, cho nên mới muốn trì hoãn lại thời gian sử dụng bồi dưỡng bí pháp.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương