Thiên Hạ Vô Song
Chương 716
Bá tước Joseph thậm chí không biết mình vào trong sân thế nào, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng. Ban đầu hắn cho rằng, Mạnh Hàn chỉ là một kẻ nhà giàu mới nổi ở nông thôn tới, có thể lôi kéo tới bên cạnh mấy người lính đánh thuê Đại Kiếm Sư đã không tồi. Hơn nữa có người nói vệ sĩ bên cạnh hắn vốn đều là những cặp sinh đôi. Cho dù những người kia bắt đầu luyện lại từ đầu, thời gian chẳng qua cũng chỉ mới hơn hai năm. Cho dù bọn họ có lợi hại hơn nữa, thì có thể lợi hại đến mức nào. Nhưng không ngờ được, hiện tại lại là kết quả như vậy.
Hai chiến sĩ trải qua trăm cuộc chiến, cấp bậc Kiếm Thánh trung cấp, ở trước mặt chiến sĩ của Mạnh Hàn lại không đỡ nổi một đòn. Khó mà tin nổi nhất chính là trận quyết đẫu của ma pháp sư. Carey trình độ Pháp Thánh, Joseph hiểu rõ ràng nhất. Gần như trong phạm vi mấy trăm dặm, không còn người nào lợi hại hơn và có quyền uy hơn hắn trên phương diện ma pháp.
Cho dù vậy, hắn vẫn thua trong tay của ma pháp sư che mặt bên cạnh Mạnh Hàn. Kinh khủng nhất chính là bên kia còn có ba người nữa cũng mặc trang phục ma pháp sư mang khăn che mặt.
Mạnh Hàn hoàn toàn không biết, vì mình không muốn để lộ thân phận Tinh Linh tộc của các nàng nên để các nàng mặc trang phục tương tự lại được Joseph tự nâng cấp bậc cho các nàng. Chỉ có điều, cho dù hắn biết, hắn cũng sẽ không sửa lại. Chuyện này có lợi đối với hắn, hắn sẽ không ngốc mà đi giải thích.
Đi từ từ đến trung tâm của trường đấu thú, Mạnh Hàn rất tò mò quan sát đối thủ của mình. Bởi vì những trận quyết đấu phía trước, Joseph giống như gặp đại địch. Thậm chí ngay từ đâu hắn đã triệu hồi ra sủng vật ma pháp của mình. Đó là một con hổ lửa có tốc độ cực nhanh, đang nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn.
Hai bên đều không mang theo ma pháp trượng, cũng không mang theo quyển sách ma pháp. Trước khi hai người vào sân, quốc vương bệ hạ đã phái người hầu kiểm tra cẩn thận. Xem ra Joseph khá khẩn trương. Có lẽ số tiền đặt cược cực lớn để hắn cảm giác như vậy, thân thể cũng đang run rẩy nhè nhẹ.
Mạnh Hàn nhìn về phía Joseph, hành lễ quý tộc rất ưu nhã. Giống như theo bản năng, Joseph cũng khom lưng đáp lễ với Mạnh Hàn. Từ động tác này có thể thấy được, Joseph từng chịu huấn luyện nghiêm khắc về các lễ nghi.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Joseph mới ý thức được điều gì, dường như trong chớp mắt hắn đã hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ, cũng nhìn rõ ràng Mạnh Hàn phía đối diện. Trên mặt hắn trong nháy mắt trở nên dữ tợn.
Làm người thừa kế gia tộc, Joseph biết rất rõ ràng, nếu như gia tộc thua bốn ngàn vạn kim tệ này, sau đó sẽ là một kết cục kiểu gì. Nếu như chỉ nhìn qua trong sổ sách, đó chính là tổn thất một phần tư lãnh địa. Nhưng trong đó còn bao hàm tổn hại uy tín, tôn nghiêm cực lớn. Đồng thời còn phải đối mặt với kẻ địch ở khắp nơi. Gần như có thể nói, thua những trận này, gia tộc gần như đã thua hơn một nửa.
Hiện tại Joseph cảm thấy cực kỳ hối hận. Tại sao lúc đó mình lại nghe theo lời khiêu khích của Jieluo Fu, đi đánh chủ ý vào đại công Catherine.
Tuy rằng chủ ý này cuối cùng đã được gia tộc đồng ý, hơn nữa còn ban đầu còn muốn trực tiếp chèn ép Mạnh Hàn, mới có những chuyện này phát sinh. Nhưng Joseph tuyệt đối không cho rằng đây là sai lầm của mình.
Đó là sai lầm của Jieluo Fu. Đồng thời, cũng là sai lầm của gia hỏa đáng ghét trước mặt này. Nếu không phải vì Mạnh Hàn, gia tộc sẽ không bi thảm như thế. Trong nháy mắt, Joseph liền tìm ra hướng trốn tránh trách nhiệm. Đồng thời hắn cũng hận Mạnh Hàn thấu xương.
Cảm nhận được sự phẫn nộ của Joseph, ánh mắt con hổ lửa bắt đầu trở nên tàn bạo nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, chỉ chờ chủ nhân ra lệnh một tiếng, sẽ xông lên xé nát Mạnh Hàn.
Từ bỏ quyết đấu sinh tử sao?
Trong đầu Joseph vừa nghĩ tới một vài chủ ý bạo ngược, lập tức bị ý nghĩ này xua tan.
Không thể giết chết Mạnh Hàn. Nếu không hiện tại gia tộc không có đủ tự tin có thể đỡ lấy lửa giận của hai vị Kiếm Thánh và một Pháp Thánh cao cấp đáng sợ như vậy.
Chỉ có điều, nếu là quyết đấu, như vậy bất ngờ là chuyện không thể tránh được. Đúng như vị chiến sĩ đầu tiên kia đã nói, không cẩn thận tàn phế, dường như cũng không phải là chuyện gì lớn.
Khuôn mặt dữ tợn đổi thành nụ cười âm hiểm, Joseph bắt đầu lớn tiếng đọc thần chú. Con hổ lửa cũng bắt đầu đi từ từ đến một hướng khác. Bất kể như thế nào, một ma pháp học đồ bị tấn công từ hai hướng, tuyệt đối không thể nào chịu được.
Mà giờ phút này Mạnh Hàn giống như bị choáng váng vậy, chỉ ngơ ngác đứng ở tại chỗ, nhìn Joseph biểu diễn. Đồng thời, cũng sẽ tình cờ nhìn con hổ lửa hung mãnh kia. Joseph rất để bụng bồi dưỡng đối với con hổ lửa kia. Hiện tại nó đã đạt tới trình độ cấp ba.
Vèo.
Một ánh lửa lóe lên. Một quả cầu lửa thiêu đốt, nhanh chóng bay về phía Mạnh Hàn. Mà cùng lúc đó, con hổ lửa cũng nổi giận gầm lên một tiếng, chân sau phát lực, đột nhiên nhảy lên trên không trung, dùng hết toàn lực nhào về phía Mạnh Hàn.Ầm.
Khi quả cầu lửa còn cách Mạnh Hàn ít nhất nửa mét đã nổ tung. Lửa bắn ra bống phía, thật giống như trực tiếp bị đập vào một vách tường chắn vô hình. Mạnh Hàn đứng ở tại chỗ, không nhúc nhích, thong dong nhìn quả cầu lửa này nổ tung, dường như đang thưởng thức một màn pháo hoa mỹ lệ.
Con hổ lửa đang ở trong không trung, trong chớp mắt va phải một tường đất không biết đã dâng lên từ lúc nào. Một tiếng động ầm ầm vang lên. Lực lượng khổng lồ va chạm khiến tường đất vỡ nát. Nhưng con hổ lửa dường như cũng bị va chạm không nhẹ, ngã nhào trên đất một hồi lâu mới lại bò dậy được. Nó bắt đầu đi vòng quanh tìm kiếm nhược điểm của Mạnh Hàn.
Joseph nhìn thấy rõ ràng. Hắn căn bản cũng không nhìn thấy Mạnh Hàn đọc thần chú, càng không nhìn thấy Mạnh Hàn dùng tay ra hiệu phóng thích ma pháp gì. Nhưng không biết từ lúc nào, hai ma pháp phòng hộ liên tục được phát ra.
Trong nháy mắt, Joseph liền nghĩ đến một khả năng. Trên người Mạnh Hàn thậm chí có vài vật phẩm ma pháp cao cấp. Nếu không, làm sao giải thích được hiện tượng ma pháp phát ra không một tiếng động như vậy?
- Phạm quy!
Joseph nhất thời quát to lên, một ngón tay chỉ về Mạnh Hàn, nhìn về phía quốc vương bệ hạ kêu lên:
- Hắn phạm quy, hắn sử dụng ma pháp vật phẩm.
Quốc vương bệ hạ lập tức kêu dừng lại, sau đó gọi thị vệ đã kiểm tra trên người của Mạnh Hàn tới. Tiếp đó hắn thấp giọng hỏi vài câu, đứng dậy lớn tiếng nói:
- Trên người hầu tước đại nhân Antonio không mang theo bất kỳ vật phẩm ma pháp nào. Quyết đấu tiếp tục!
- Không thể nào!
Joseph kêu to, hoàn toàn không để ý tới phong độ. Hắn còn thiếu nước nhảy dựng lên, chỉ vào Mạnh Hàn lớn tiếng nói:
- Hắn căn bản không đọc thần chú. Hắn làm sao phóng thích ma pháp được?
Lời chỉ trích của Joseph, dường như đã làm cho tất cả khán giả phía trên trường đấu thú phản ứng lại. Bọn họ bắt đầu bàn luận sôi nổi.
- Phóng ma pháp không tiếng động thì có gì ghê gớm đâu.
Mạnh Hàn đứng ở tại chỗ, hoàn toàn không có dáng vẻ muốn di chuyển, cười hì hì nói:
- Hai người thị nữ của ta đều là người câm. Nhưng các nàng đều có thể phóng thích ma pháp. Đây cũng không phải là chuyện gì khó làm?
Chỉ đơn giản một câu nói như vậy đã khiến khán giả hiểu được. Thì ra là như vậy.
Nhưng Joseph đứng ở phía đối diện gần như vừa nghe đã choáng váng. Từ lúc nào ngay cả một ma pháp học đồ cũng có thể nắm giữ được khả năng phóng ma pháp mà không cần phát ra tiếng? Đây không phải là kỹ năng mà chỉ có ma đạo sư đỉnh cao thậm chí là Pháp Thánh mới có thể làm được sao?
Vấn đề là hắn lại không có cách nào phản bác. Tình hình thị nữ của Mạnh Hàn thế nào, bọn họ đều rõ ràng. Hai người đó thực sự là người câm, nhưng cũng là ma pháp sư.
Joseph càng trở nên điên cuồng hơn. Nếu như bản thân mình là một Đại ma pháp sư, lại thêm sủng vật của mình, thậm chí ngay cả một ma pháp học đồ cũng không có cách nào đối phó được, đây chẳng phải là chuyện cười lớn sao?
Nhưng có vẻ như Mạnh Hàn không có nhiều ma pháp, chỉ là hai ma pháp phòng hộ. Nghĩ tới đây, Joseph lập tức bắt đầu đọc một thần chú khác. Mà con hổ lửa cũng bắt đầu tiếp tục tìm kiếm sơ hở của Mạnh Hàn.
Chờ một hồi lâu, Joseph mới đọc xong tất cả. Lúc mới vừa tiến vào cảnh giới Đại ma pháp sư, hắn cũng chỉ có thể nắm giữ mấy ma pháp cấp bốn. Lần phóng thích này chính là một hỏa cầu lớn cấp bốn.
Mạnh Hàn ở phía đối diện, chờ đợi đã có phần không kiên nhẫn được nữa.
Chỉ là một ma pháp cấp bốn mà thôi, lại phần dùng thời gian lâu như vậy. Xem ra, ma pháp sư không trải qua tôi luyện chiến đấu, thực sự cũng chỉ có thể là một trình độ như vậy. Thậm chí còn không bằng Mạnh Hàn.
Gần như khi vừa nhìn thấy hỏa cầu lớn này, Mạnh Hàn liền mất đi hứng thú tiếp tục chơi đùa cùng Joseph. Mạnh Hàn vẫn chờ đợi quả cầu lửa cực lớn va vào ma pháp thuẫn của mình, vỡ bắn ra xung quanh, lúc này hắn mới bắt đầu phản kích.
Trên mặt đất, đột nhiên bắn lên một địa gai sắc nhọn. Con hổ lửa đang nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, đã bi thảm trở thành vật hy sinh đầu tiên. Địa gai trực tiếp xuyên qua đầu của con hổ lửa. Trong tiếng kêu kinh ngạc của các khán giả, sủng vật của Joseph đã bị Mạnh Hàn gọn gàng nhanh chóng đuổi về không gian.
Địa gai thứ hai lại không sắc nhọn như vậy, mà biến thành một cột trụ. Chỉ có điều, tốc độ bắn ra rất nhanh. Đồng thời, vị trí cũng rất chính xác, vừa vặn gắn vào giữa hai đùi của Joseph. Độ cao chỉ tới vị trí khố của Joseph.
Tốc độ quá nhanh. Mọi người thậm chí không nhìn thấy địa gai bắn ra. Mạnh Hàn cũng khống chế khôi phục nguyên trạng. Chỉ có điều, bá tước Joseph giống một con tôm bị đun sôi, hai tay ôm lấy dưới khố, trên mặt đầy đau khổ, liếc mắt một cái đã trực tiếp ngã trên mặt đất. Thậm chí hắn không phát ra được một tiếng kêu nào, cứ như thế mà nhanh chóng hôn mê bất tỉnh.
Biểu hiện của Mạnh Hàn giống như vô tội, nhún vai tự mình xoay người rời đi. Khán giả lại không rõ chuyện gì vừa xảy ra. Mãi đến tận lúc có thị vệ đi vào kiểm tra, sau mới dùng tay ra hiệu cho quốc vương bệ hạ một cái.
Quốc vương bệ hạ ngồi ở vị trí trọng tài, trong lòng đã bắt đầu vô cùng bồn chồn. Nhìn thấy người thị vệ dùng tay ra hiệu như vậy, hắn càng thêm kích động. Trên mặt hắn thoáng ửng hồng. Cố nén cảm giác mừng như điên trong lòng, nghiêm mặt, lớn tiếng tuyên bố:
- Trận quyết đấu thứ ta, hầu tước Antonio thắng!
Thời điểm Thân vương điện hạ nghe thấy kết quả này, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, lập tức mất đi tri giác ngay tại chỗ ngồi. Đám thủ hạ ba chân bốn cẳng nâng hai người thân vương cùng Joseph đang hôn mê trở về nơi ở của gia tộc. Nhưng số tiền đặt cược đã đáp ứng lại bị thị vệ của quốc vương bệ hạ giữ lại.
Không có chủ nhân, trước mặt mọi người, quốc vương bệ ra lệnh, cho dù đám thuộc hạ của thân vương điên hạ bình thường không để mắt tới quốc vương bệ hạ, cũng không thể không trơ mắt nhìn bốn ngàn vạn mai kim tệ trực tiếp bị lôi đi.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương