Quốc vương bệ hạ giương nanh múa vuốt rít gào khiến một đám các trọng thần trong lòng đều oán thầm. Làm sao mới có thể khiến quốc vương bệ hạ nhìn thấy rõ tình thế đây? Nếu như có thể giết chết, ngươi cho rằng Thân vương điện hạ sẽ tốt bụng từ bỏ thu vào mấy ngàn vạn kim tệ như vậy sao? Chỉ có điều ngẫm lại cũng là bình thường. Nếu như một quốc vương bệ khôn khéo hạ, bọn họ sao có thể tùy ý xem quốc vương bệ hạ thành con rối nhiều năm như vậy? - Tuy nhiên trên tay hắn có quyển sách ma pháp cấp tám. Chúng ta lại không có. Thân vương điện hạ cũng chỉ có thể nói ra lo lắng của mình: - Đây là thắng lợi dựa trên của cải, cũng không phải là quyết đấu công bằng thật sự. Bên chúng ta cũng không nhất định có thể chiến thắng. - Vậy thì không cho phép hắn sử dụng quyển sách ma pháp không phải là được rồi sao? Quốc vương bệ hạ hoàn toàn không nói lý, trực tiếp cho một chủ ý. Chỉ có điều, lời quốc vương bệ hạ vừa nói ra, dường như trong chớp mắt Thân vương điện hạ đã nghĩ tới điều gì. Hắn đột nhiên trở nên hưng phấn: - Đúng vậy. Chỉ cần không cho hắn dùng quyển sách ma pháp, không phải là được rồi sao? Quốc vương bệ hạ nhắc nhở, hoàn toàn chính là biểu hiện của một người hận Mạnh Hàn thấu xương nhất định phải làm cho Mạnh Hàn xấu mặt. Không có bất luận người nào nhìn ra được điều gì khác thường trong tình huống này. Nếu như Mạnh Hàn ở nơi này, nhất định sẽ biết tâm tình của quốc vương bệ hạ hiện tại. Phải biết rằng, Mạnh Hàn đã từng có một hiệp nghị bốn ngàn vạn kim tệ với quốc vương bệ hạ. Nếu như không có quyết đấu, những kim tệ này lấy từ đâu ra đây? Thân vương bệ hạ lại chưa từng lo lắng suy nghĩ vấn đề từ góc độ này. Trên thực tế, người ở trong cuộc nhiều khi không nhìn thấy rõ lắm, người bên ngoài lại rõ ràng hơn, chính là nói đạo lý này. Bản thân hắn cũng không nguyện ý từ bỏ số tài sản khổng lồ của Mạnh Hàn. Nhưng vấn đề là hắn không có niềm tin chiến thắng. Nếu như có thể có biện pháp khiến Mạnh Hàn từ bỏ sử dụng quyển sách ma pháp, vậy nói không chừng lại là một cục diện khác. Trên khế ước cũng không quy định hai bên không thể sử dụng quyển sách ma pháp. Bất kỳ ai cũng rõ ràng, cấm ma pháp sư sử dụng quyển sách ma pháp, tương đương với bảo chiến sĩ không mang theo vũ khí, vô cùng không hợp lý. Vấn đề là bốn ngàn vạn kim tệ, số lượng mê hoặc quá lớn, làm sao có người có thể nhịn cho dược? Chí ít Thân vương điện hạ không ở trong số đó. Quyển sách ma pháp không thích hợp? Mạnh Hàn đồng ý với điều này sao? Nghe thôi cũng giống như có vài chuyện khó tin vậy. Nhưng Thân vương điện hạ lại hiểu rất rõ ràng, Mạnh Hàn là một người làm ăn trăm phần trăm không hơn không kém. Nếu như trả giá thích hợp nói, hắn cũng không ngại làm ra một vài hành động khác người. Về điểm này, trong lý lịch của Mạnh Hàn đã biểu hiện rất rõ ràng. Đương nhiên, trước tiên là phải có cái giá đủ thích hợp đã. Mạnh Hàn cần cái gì? Tước vị đại công của Catherine. Hiển nhiên bởi vì lần trước Mạnh Hàn đáp ứng Thân vương điện hạ cho phép hắn điều đình ở trước mặt quốc vương bệ hạ. Đây chính là một trong những cái giá trong đó. Tương tự, chuyện đáp ứng Mạnh Hàn về tước vị hầu tước xem như xong. Muốn để Mạnh Hàn nói ra điều đó, nhất định cần có nhiều lợi ích hơn nữa. Lợi ích thế nào mới có thể làm cho một người bản thân xuất thân từ quan lớn hiển quý dao động hơn so với tham gia một trận quyết đấu sinh tử? Bất kể như thế nào, quyết đấu sinh tử nhất định phải thủ tiêu. Bất kỳ ai cũng không muốn trong lúc quyết đấu đắc tội với Mạnh Hàn hoặc là giết Mạnh Hàn mà gặp phải sự trả thù điên cuồng từ phía thuộc hạ của Mạnh Hàn. Tính mạng của mười hai quý tộc trước đó đã để chứng minh quyển sách ma pháp thực sự nằm trong tay Mạnh Hàn. Cho dù có niềm tin chiến thắng, nhưng làm sao có thể đề phòng được khả năng ma pháp rơi vào đầu mình bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu được? Phải biết rằng, trong đám thuộc hạ của Mạnh Hàn, những cặp sinh đôi kia tuyệt đối trung thành. Cho đến nay vẫn chưa từng nghe nói có người nào có thể làm cho những người kia phản bội hắn dù chỉ một chút. - Bá tước đại nhân! Khi Thân vương điện hạ lại một lần nữa xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn, nhưng thần sắc không mấy tốt đẹp: - Ta đã hết cố gắng hết sức, nhưng quốc vương bệ hạ hắn tình nguyện cho ngươi những tước vị này, cũng không muốn để ta từ bỏ quyết đấu giữa hai bên. Ta rất hiếu kì, ngài rốt cuộc đã nói gì trước mặt quốc vương bệ hạ, mà khiến cho hắn tức giận như vậy? - Trên thực tế, ta cũng không phải là người cứng rắn gì. Mạnh Hàn nhún vai, khổ cực làm ra vẻ vô tội: - Có khả năng giọng điệu của ta có hơi quá đáng, nên quốc vương bệ hạ cho rằng ta đã sỉ nhục hắn? Thật ra lúc đó chỉ có Mạnh Hàn và Demy Diana ở bên trong. Quốc vương bệ hạ không nói, người khác làm sao có khả năng biết được lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lấy hiểu biết của Thân vương điện hạ về biểu hiện kiêu ngạo ương ngạnh của Mạnh Hàn trong thời gian gần đây, điểm này thực sự có khả năng rất lớn. Đặc biệt là Mạnh Hàn còn đốt một kẻ hầu hạ của quốc vương bệ hạ thành một đống tro bụi, quốc vương bệ hạ tức giận là chuyện tất nhiên. Tại thủ đô bị một đám đại quý tộc loay hoay đã phải rất nén giận. Còn bị một kẻ giàu xổi từ nông thôn đến sỉ nhục, nếu đổi lại là Thân vương điện hạ cũng không chịu nổi mối nhục này. - Có lẽ chúng ta không thể không thay đổi một chút quy tắc trò chơi. Ngài nói sao, bá tước đại nhân? Hiện tại Thân vương điện hạ không có cách nào truy cứu thái độ của Mạnh Hàn lúc đó, chỉ có thể bày ra một tư thế thương lượng, để mong có thể giải quyết vấn đề. Hoặc là nói, khiến Mạnh Hàn mắc câu: - Quốc vương bệ hạ không cho phép thủ tiêu trận quyết đấu, cho nên chúng ta chỉ có thể tiếp tục. - Điều này không sao. Mạnh Hàn lại nhún vai đầu. Thật ra người chịu thiệt không phải là hắn, tiếp tục thì tiếp tục: - Thân vương điện hạ chuẩn bị kỹ càng là được. - Ý của ta là chúng ta không cần thiết tiến hành quyết đấu sinh tử. Ngài cảm thấy thế nào? Thân vương điện bắt đầu mê hoặc Mạnh Hàn từng chút một, chậm rãi đạt được mục đích của mình. - Quyết đấu sinh tử cũng không phải là do ta lựa chọn, Thân vương điện hạ.