Thiên Hạ Vô Song
Chương 686
Hắn phải đợi tới ngày mai sau khi tìm tới lãnh chúa nơi này, cẩn thận hỏi một chút xem rốt cuộc là ai đã tiến hành tập kích hắn với quy mô như vậy. Điều này thuần túy chính là muốn lấy tính mạng của Mạnh Hàn. Nếu không có hai chiếc xe ngựa thiết giáp, bên cạnh còn có trưởng lão Tinh Linh tộc và đông đảo vệ đội Tinh Linh đi theo, kết cục thực sự rất khó nói.
Chỉ dựa vào hai trăm người đội thân vệ, tên nỏ cộng thêm ma pháp oanh tạc, cũng không thể nào ngăn cản được mấy ngàn người thay phiên nhau công kích. Huống gì kẻ địch còn có hơn mười vị ma pháp sư.
Phía trước không xa chính là thành thị. Sau khi nhóm người Mạnh Hàn chấn chỉnh đội ngũ một đêm, cả đoàn xe nối đuôi nhau chạy tới cửa thành. Không ngờ, đoàn xe lại bị thành vệ quân ngăn lại.
- Các ngươi không thể vào thành!
Đội trưởng Thành vệ quân nhìn đội ngũ như vậy, trong lòng cũng vô cùng thấp thỏm. Xe ngựa của Mạnh Hàn vừa nhìn đã biết chỉ có đại quý tộc mới có. Bản thân hắn chỉ là một thống lĩnh thành vệ quân nho nhỏ, thật sự không muốn đắc tội. Nhưng không có cách nào. đây là mệnh lệnh của lãnh chúa đại nhân. Hắn cũng không thể không tuân theo.
- Lý do!
Joey đứng ở phía trước nhất, lớn tiếng chất vấn:
- Thân là bá tước vương quốc, đại nhân nhà ta có thể tiến vào bất kỳ thành thị nào bên trong vương quốc! Đây là đặc quyền quý tộc. Tuy rằng hiện tại lực ảnh hưởng của quốc vương bệ hạ đang dần suy yếu, nhưng trên danh nghĩa vẫn có quy định này tồn tại. Trừ phi lãnh chúa địa phương tuyên bố rời khỏi vương quốc hoặc là có lực lượng độc lập, bằng không không thể nào vượt quá những quy củ quý tộc này.
- Đánh vào đi!
Giọng nói Mạnh Hàn từ phía sau truyền tới. Sau khi nghe thấy mệnh lệnh này, Joey không có gì do dự nữa. Nàng trực tiếp rút bội kiếm ra, phất tay một cái. Mấy trăm vệ sĩ liền cầm nỏ kim loại nhắm ngay về phía thành vệ quân ở cửa thành.
Bọn họ đột nhiên phát ra sát khí, khiến tiểu thành lĩnh thành vệ quân căn bản không dám có phản kháng gì. Không đợi bọn họ làm ra gì động tác gì chống lại, trước mắt bọn họ đột nhiên xuất hiện hai bức tường ấm, trực tiếp bao quanh bọn họ. Hơn nữa phạm vi tường ấm vẫn đang dần dần thu nhỏ lại. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy những thành vệ quân này không thể không kinh hoảng co lại thành một đoàn.
Một con rối nham thạch cao lớn từ trên mặt đất chậm rãi bò dậy, vung quyền về phía cửa thành đóng chặt đập xuống.
Các thành vệ quân đang đứng trên đầu tường thành không có người nào dám nhúc nhích. Vô số dây leo không biết từ nơi nào mọc ra đã quấn chặt lấy bọn họ. Trên dây leo có những gai nhọn phát ra những hào quang màu xanh lập loè, khiến bọn họ liên tục co rúm lại.Ầm.
Cửa thành bị con rối nham thạch đập phá mấy quyền, ầm ầm rơi xuống đất. Sau đó, con rối nham thạch liền xông lên trước, nhanh chân xông qua. Ngay sau đó, đám hộ vệ của Mạnh Hàn ung dung đi theo phía sau, tiến vào trong thành.
Thành vệ quân ở cửa thành đã hoàn toàn từ bỏ việc chống trả. Một con rối nham thạch, một tường ấm, lại thêm một bụi gai quấn quanh, nói rõ trong đội ngũ này có ít nhất ba ma pháp sư.
Trong lòng thống lĩnh âm thầm mắng lãnh chúa đại nhân đã ra lệnh cho mình. Người như vậy cũng dám tùy tiện trêu chọc sao?
Mãi cho đến khi tất cả đoàn xe của Mạnh Hàn vào thành, các thành vệ quân vẫn không dám nhúc nhích. Vòng lửa cháy hừng hực và những bụi gai quấn quanh luôn nhắc nhở bọn họ, động đậy nhất định sẽ chết!
Ban đầu tưởng rằng đoàn xe của Mạnh Hàn vào thành sẽ không còn chuyện gì liên quan tới hắn nữa. Nhưng thống lĩnh lại bi ai phát hiện, chuyện cũng không phải như vậy. Thời điểm Juli ở phía sau đi qua, đã trực tiếp gọi thống lĩnh qua, lập tức ném lên con ngựa phía trước:
- Ngươi, dẫn đường, đi lãnh chúa phủ!
- Không!
Thống lĩnh vừa nói một câu, đại kiếm của Juli iền trực tiếp đập xuống. Không sai, không phải chém, mà là đập. Mọi người chỉ nghe được một tiếng bốp. Đầu thống lĩnh đã biến thành một hồ lô máu. Hai màu hồng trắng, chảy xuôi xuống.
- Ngươi, dẫn đường!
Sau khi Juli làm xong những việc này, cũng không thu kiếm lại, mà chỉ về phía một chiến sĩ thành vệ quân khác.
Theo ngón tay Juli chỉ, tường ấm bên cạnh chiến sĩ đó trực tiếp xuất hiện một lỗ hổng, lôi hắn ra. Nếu như có người nhìn thấy rõ ràng, tuyệt đối sẽ thất kinh. Loại khống chế cấp độ như vậy, hơn nữa còn là sau khi phóng thích ma pháp, tuyệt đối là trình độ của ma đạo sư cao cấp.Ở kết cục của thống lĩnh ngay trước mắt, chiến sĩ này làm sao còn dám nói chữ không nữa. Hắn vội vội vàng vàng cẩn thận cười đầy mặt, đi về phía trước. Chỉ có điều, nụ cười trên khuôn mặt kia nhìn thế nào cũng giống như đang khóc.
Chuyện ở cửa thành đã sớm có người nhanh chóng tới báo cáo lại với lãnh chúa phủ. Nghe thấy báo cáo như vậy, lãnh chúa đại nhân trong thành nổi trận lôi đình:
- Cái gì? Dám phá tan cửa lớn thành bảo của ta sao? Bọn họ không muốn sống nữa sao?
Sau khi mắng to, lúc này hắn mới hỏi:
- Tên gia hỏa kia rốt cuộc dẫn theo bao nhiêu người? Có phải không nhiều lắm hay không?
Hắn biết ngày hôm qua có người tập kích đoàn xe Mạnh Hàn, cho nên mới phải có phản ứng như vậy. Hiện tại tất nhiên hắn muốn biết đội ngũ Mạnh Hàn rốt cuộc tổn thất lớn tới mức nào.
- Không có, một người cũng không thiếu!
Người chịu trách nhiệm báo cáo, đương nhiên cũng biết đại khái chuyện gì đã xảy ra. Hắn lập tức báo cáo. Hắn cũng mơ hồ phát hiện ra, lần này lãnh chúa đại nhân dường như đã đá phải một tấm bảng sắt.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Phẫn nộ thì phẫn nộ, nhưng đoàn xe Mạnh Hàn sẽ lập tức đến đây. Lãnh chúa đại nhân cũng không thể không lo lắng suy nghĩ biện pháp. Chỉ có điều, ngày hôm qua đội quân của hắn đã bị thương vong nặng nề. Hiện tại cũng không còn nhiều cao thủ. Mấy ma pháp sư mạnh mẽ nhất ngày hôm qua cũng đã bị chết gần hết. Đối mặt với vẻ hùng hổ dọa người của Mạnh Hàn, lãnh chúa đại nhân cũng không nhịn được bắt đầu đi lòng vòng lầm bầm.Ầm!
Cửa lớn lãnh chúa phủ trực tiếp bị đánh bay. Sau đó, toàn bộ cửa lớn đều bị con rối nham thạch kia đập sụp, nhanh chân bước vào. Chân to trực tiếp giơ lên thật cao, giẫm về phía lãnh chúa đại nhân đang sợ hãi nhìn cảnh tượng như vậy.
- A!
Lãnh chúa đại nhân nhìn một cái chân to từ trên trời giáng xuống, nhất thời sợ hãi phát ra một tiếng kêu thảm thiết tới cực điểm.Ầm.
Cái chân to giẫm xuống ngay sát bên cạnh thân thể của lãnh chúa đại nhân, phát ra tiếng động ầm ầm. Sau đó, toàn bộ con rối nham thạch giống như làm bằng sáp, tan ra ngay trước mặt lãnh chúa đại nhân, trực tiếp chảy vào trong mặt đất, không nhìn ra một chút dấu tích nào.
Mấy trăm người nhanh chóng chiếm lĩnh toàn bộ lãnh chúa phủ. Người nào dám phản kháng, lập tức sẽ bị đao kiếm bắt chuyện. Lãnh chúa đại nhân nghe phía sau truyền đến nhưng tiếng kêu thảm thiết, gần như đã sợ vỡ mật. Nhưng hắn cũng không dám lại phát ra một chút âm thanh nào. Hắn rất sợ những hộ vệ giống như hung thần ác sát này sẽ trực tiếp đối xử với hắn giống như những người phía sau.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương