Thiên Hạ Vô Song
Chương 675
- Phải có ma thú!
Mạnh Hàn nói. Ngay lập tức, rừng rậm Tinh Linh xuất hiện rất nhiều ma thú cung cấp cho một địa bàn hoàn toàn mới. Dưới ảnh hưởng của các loại lực lượng, rất nhanh rừng rậm Tinh Linh liền tạo thành một sinh vật quyển cực lớn.
Trong thời gian cải tạo sa mạc này, Mạnh Hàn có cảm giác giống như Thượng Đế, hưởng thụ niềm vui tạo vật. Cần cái gì, nơi này sẽ xuất hiện cái đó. Loại cảm giác này, quả thực còn tuyệt vời hơn so với thời điểm tay trắng lập nghiệp tại Hoàng Sa Trấn.
- Tiếp đó, dường như cần thành thị, cần nhân khẩu đúng không?
Xe ngựa thiết giáp dừng ở trong không trung. Mọi người quan sát sa mạc ban đầu phát sinh biến hóa lớn, Mạnh Hàn cảm khái nói một câu.
- Nicole, bản thân ngươi tự nhìn xem chỗ nào thích hợp cho tộc nhân của ngươi sinh tồn.
Mạnh Hàn kéo dây xích trên cổ Nicole, kéo nàng đến bên chân mình để có thể nhìn thấy rõ phía dưới. Một tay hắn vuốt ve mái tóc dài của Nicole, vừa nói:
- Ta nói lời thì giữ lời. Chỉ cần ngươi chọn xong địa điểm, ta sẽ xây dựng cho tộc nhân của ngươi một toà thành thị hoàn toàn mới.
Trong thời gian này, Nicole sớm đã bị những biến hóa liên tiếp chấn động. Giờ phút này nàng càng kinh ngạc vui mừng vạn phần. Từ trên trời cao, Nicole chỉ định một mảnh rừng ở gần biên giới rừng rậm, đồng thời lại có một con sông lớn chảy qua. Sau đó nàng dưới chân Mạnh Hàn lớn tiếng cảm ơn:
- Cảm ơn chủ nhân!
Ai nói ma pháp không có giác ngộ? Giờ phút này Mạnh Hàn thật muốn lớn tiếng hỏi những người kia, nếu như không có giác ngộ, như vậy tình cảnh bây giờ của mình tính là cái gì?
Không ai có thể hình dung được, khi vận mệnh của một công quốc v đều vận chuyển theo ý chí của mình, loại cảm giác này mang đến cho Mạnh Hàn tự tin lớn tới mức nào. Càng khiến người ta không cách nào hình dung được, bên trong sa mạc vận dụng quyền thế giống như tâọ hóa, gần như muốn cái gì, liền có thể thực hiện cái đó, trời đất dường như cũng có thể dựa theo ý chí của mình tiến hành gây dựng lại.
Tự tin điên cuồng lớn lên, khiến Mạnh Hàn giờ phút này có một trạng thái siêu thoát khó nói lên lời. Thêm vào đó là tộc trưởng bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh với hơn một trăm vạn người. Ít nhất thích khách Nicole có tu vi Kiếm Thánh siêu cường, giờ phút này lại giống như một sủng vật trung thành nhất quỳ phục ở dưới chân của mình, tận đáy lòng nói lời cảm ơn mình, trong nháy mắt đó tự tin của Mạnh Hàn trực tiếp lên tới cao nhất.
Trong tiếng cười ha ha, Mạnh Hàn ở ngay trước mặt mấy nữ nhân của mình, làm ra một hành động điên cuồng. Hắn ở trên không trên xe ngựa thiết giáp đứng dậy, sau đó bước ra ngoài.
Elyse ở bên canh gần như lập tức kêu lên sợ hãi. Mà Joey và Juli gần như không cần suy nghĩ, đã theo thân ảnh Mạnh Hàn xông ra ngoài. Demy và Diana giống như bản năng, nhanh chóng thêm cho Mạnh Hàn hai ma pháp thuẫn, sau đó Diana nhanh chóng khống chế xe ngựa thiết giáp nhanh chóng giảm xuống.
Thân hình Nicole còn nhanh hơn, thậm chí lên phía trước Joey và Juli, xông ra ngoài.
Tiếng cười của Mạnh Hàn vẫn vang lên, kéo dài không ngừng. Ba nàng lao ra chỉ vừa nắm lấy Mạnh Hàn, lại đột nhiên phát hiện, mình đang đứng ở trên một mảnh đất kiên cố.
Ba nàng kinh ngạc cúi đầu nhìn xuống. Bọn họ lại kinh ngạc phát hiện, không biết lúc nào dưới chân đã nổi lên một cột đá lớn. Mạnh Hàn cùng các nàng đang đứng ở trên cột đá này.
Xe ngựa thiết giáp cũng đang hạ xuống, liền rơi vào đỉnh cột đá.
Giờ phút này mọi người mới hiểu được, Mạnh Hàn vốn đã sớm khống chế nguyên tố ma pháp, một trụ đá cực lớn trực tiếp từ mặt đất không một tiếng động bay lên.
Dường như bây giờ bọn họ mới nhớ ra, điều này rất bình thường. Tuy nhiên lại không có người nào cảm thấy như vậy. Bây giờ bọn họ cách mặt đất khoảng mấy trăm mét. Thậm chí có thể trực tiếp nhìn thấy hơn một nửa cảnh tượng sa mạc. Mà cột đá khổng lồ như vậy, cho dù đặt hai chiếc xe ngựa thiết giáp ở phía trên cũng thừa sức. Mà tất cả điều này, trong khi các nàng ở trên xe cúi đầu ngắm phong cảnh thậm chí còn không hề có cảm giác, chỉ thấy Mạnh Hàn đang nói cười, đã khống chế hoàn thành một ma pháp như vậy.
Sau khi đã trấn tĩnh lại, Joey và Juli đứng ở phía sau Mạnh Hàn, mà Nicole lại tự giác quỳ gối dưới chân Mạnh Hàn. Tiếng cười của Mạnh Hàn căn bản cũng không hề dứt, vẫn ngân vang. Mà Elyse và Demy Diana vẫn luôn đi cùng Mạnh Hàn trong suốt thời gian qua, dường như có thể nghe được trong tiếng cười của Mạnh Hàn có sự phát tiết.
Đúng vậy, Mạnh Hàn đang phát tiết, phát tiết những thời gian mình vừa đến thế giới này tới nay bị người ức hiếp, bị người kỳ thị, chịu đựng đủ loại oan ức, từ ban đầu chỉ có ba ngân tệ lập nghiệp, cho tới bây giờ quyền khuynh công quốc một đường đi khổ cực và kiêu ngạo. Tất cả những điều này đều được Mạnh Hàn phát tiết ra trong tiếng cười ngân dài không dứt.
Theo tiếng cười của Mạnh Hàn, mọi người rất nhanh đã phát hiện, cột đá dưới chân đang không ngừng phát sinh biến hóa. Đầu tiên là trong nhất thời trên cột đá bắn ra vô số gai nhọn. Sau đó gai nhọn lại bắt đầu chậm rãi biến hình, thành những vân tay vặn vẹo, quấn quanh trên cột đá. Sau đó, trên cột đá bắt đầu loé lên hào quang của ma pháp thuẫn. Ma pháp thuẫn hệ thổ kiên cố thâm hậu hệ thổ, thay đổi hoàn toàn dáng vẻ bên ngoài.Ở trong mắt các nàng, gần như đã biến thành từng pháo đài cực lớn mà không phải là tấm chắn khiến người ta không cách nào hình dung được.
Dưới chân bắt đầu trở nên nặng hơn. Joey và Juli đã từng khổ cực tu luyện lập tức nhận thấy được, đây là trọng lực thuật của Mạnh Hàn. Chỉ có điều, giờ phút này trọng lực thuật lại có điểm không giống. Dường như trọng lực thuật đã tăng lên một chút. Chỉ Joey và Juli cảm giác được biến hóa, những người khác lại hoàn toàn không cảm giác được.
Trọng lực điên cuồng liên tục kéo lên, mãi đến tận khi hai nàng sắp cảm giác không chống đỡ được, trên đầu đã lấm tấm mồ hôi hột, lúc này mới ngừng lại. Sau đó trọng lực lại nhanh chóng giảm bớt, chậm rãi khôi phục lại bình thường.
Ngay sau đó, dưới chân hai nàng dường như nhẹ đi. Cả thân thể các nàng dường như cũng nhẹ hơn rất nhiều.
Tiếng cười của Mạnh Hàn rốt cuộc đã ngừng lại. Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười mỉm. Suy nghĩ một chút, cột đá cao vút trong mây bắt đầu điên cuồng hạ xuống. Trong chốc lát, cột đá đã hạ xuống đến độ cao mười mấy mét. Độ cao này, vừa vặn có thể nhìn thấy một màu xanh của rừng rậm Tinh Linh.
Mạnh Hàn lại cất tiếng cười dài. Mọi người chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên bắt đầu nghiêng về phía trước. Bọn họ định thần nhìn lại. Hóa ra cột đá dưới chân bắt đầu nhanh chóng di động, trong chốc lát liền lao ra thật xa, dường như còn nhanh hơn so với tuấn mã.
Thời điểm cột đá dừng lại, trên người Mạnh Hàn đã có một lớp áo giáp nham thạch bao vây xung quanh. Chỉ có điều, xem ra hoàn toàn không giống với hiệu quả thô lớn như khôi giáp nham thạch ma pháp cấp hai. Áo giáp nham thạch trên người Mạnh Hàn dường như còn trải qua sự điêu khắc tỉ mỉ. Ngoại trừ vừa khít với cơ thể ra, còn có một cảm giác vui tai vui mắt.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương