Thiên Hạ Vô Song
Chương 655
Những người thực lực không có cường hãn bằng hai đại đế quốc, trước khi suy nghĩ tới chuyện động thủ tại Hoàng Sa thành, không thể thiếu được phải cân nhắc lại lực lượng.
Mạnh Hàn dường như chưa từng phái ra đội ngũ đặc biệt tuần tra ở trên đường, tiến hành quản lý trị an gì, nhưng trật tự của Hoàng Sa thành có chút lạ kỳ. Đặc biệt là sau lần này, bầu không khí càng thêm bình thản, ít có người tranh đấu. Thậm chí ngay cả việc chửi mắng nhau cũng gần như đã biến mất. Âm thanh tranh chấp duy nhất co hơi lớn chẳng qua chỉ là khi cò kè mặc cả trong chuyện làm ăn. Chỉ riêng điểm này, Mạnh Hàn lại ra sức chống đỡ. Làm ăn, hoà thuận thì phát tài tất nhiên là quan trọng. Nhưng khi phải tranh, lại nhất định phải tranh.
Bầu không khí Hoàng Sa Trấn như vậy, đối với những thương nhân khát vọng phát tài mà nói, nơi này quả thực giống như thiên đường. Không riêng gì những người đã ở nơi này, chỉ cần là những người nghe nói về chuyện này, trong lòng cũng ngóng trông tới nơi này làm ăn. Càng có nhiều người không vì cái gì khác, chỉ muốn đến để xem một chút về con đường hành hình nổi danh kia, nhìn thi thể của nhân viên thần chức đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám bị treo trên đó.
Trong khoảng thời gian ngắn, ngoại trừ khu dân cư thương nghiệp ra, Hoàng Sa thành nghiễm nhiên đã trở thành một khu du lịch thắng địa. Mà khu phong cảnh nổi danh nhất dĩ nhiên là con phố hành hình treo cổ thật dài.
Trong lòng người phụ trách Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám cũng đầy thấp thỏm báo cáo chuyện đã xảy ra với phía đế quốc. Chắc hẳn để đợi được tin tức mới nhất, chí ít cũng cần thời gian một tháng. Dù sao khoảng cách rất xa, cho dù để khoái mã qua lại, cũng phải chạy trong khoảng thời gian dài như vậy.
Mạnh Hàn ở bên trong Hoàng Sa thành ít giao du với bên ngoài. Nhưng bên trong công quốc lại không gió êm sóng lặng giống như Hoàng Sa thành. Lão đại công và hầu tước đại nhân minh tranh ám đấu đã đến giai đoạn quan trọng nhất. Nhân mã dòng chính của hai bên tuy rằng không kiêu ngạo trắng trợn tới mức dùng đại quân đối kháng, nhưng nói lý ra, va chạm đã bắt đầu trở nên kịch liệt. Mỗi ngày đều sẽ có người chết ở nơi kỳ lạ với cách thức không rõ ràng.
Giống như Mạnh Hàn, lão đại công và hầu tước đại nhân cũng ít giao du với bên ngoài. Vương cung của lão đại công, hầu tước phủ của hầu tước đại nhân, quả thực thành nơi đám thích khách đạo tặc thích đến thăm viếng nhất. Mỗi ngày đều sẽ có vài người sa lưới. Hai bên đều không hẹn mà cùng tăng cường lực lượng bảo vệ.
Trong vương cung, mỗi ngày cảnh vệ tăng thêm gấp đôi. Mà ở trong hầu tước phủ còn triệu tập chiến sĩ tinh nhuệ nhất trấn giữ. Hơn nữa hầu tước đại nhân thậm chí còn thường xuyên ở bên trong xe ngựa thiết giáo do Mạnh Hàn cung cấp làm phòng làm việc và nghỉ ngơi, bình thường không rời khỏi đó.
Có ít nhất bốn thích khách cao minh tìm thấy ở trong hầu tước phủ, thậm chí còn thiếu chút nữa thì vọt tới trước mặt hầu tước đại nhân. Chỉ có điều, bọn họ có thể làm được cũng chỉ là thấy được mặt hầu tước đại nhân mà thôi. Khoảng cách giữa bọn họ và hầu tước đại nhân là một bức tường kim loại dày đặc. Mọi người chỉ có thể xuyên cửa kính trên xe ngựa thiết giáp nhìn thấy khuôn mặt của đối phương, sau đó những thích khách này liền ngã xuống.
Bốn thích khách, có ba người là cấp bậc Kiếm Thánh, một cái khác, lại là Ma Kiếm Sĩ. Ma Kiếm Sĩ đồng thời tinh thông hai loại kỹ năng chiến đấu của chiến sĩ và ma pháp ma. Nhưng bất kể là ai, đều không thể thương tổn được hầu tước đại nhân ngồi ở bên trong chiếc xe ngựa. Thậm chí toàn bộ công kích đều bị xe ngựa thiết giáp tiêu diệt.
Đối với chiếc xe ngựa thiết giáp siêu cường này, hầu tước đại nhân đã thoả mãn tới cực điểm. 300 ngàn kim tệ tuy rằng cái giá này có hơi đắt mộtchút, nhưng so với tính mạng của mình, tuyệt đối là vật có giá trị. Huống gì, ngoại trừ chiếc xe ngựa này, số vũ trí của Mạnh Hàn đã được trang bị cho đội quân tinh nhuệ của hắn. Trong mấy lần hành động bí mật đã có thu hoạch rất lớn. Điều này khiến hầu tước đại nhân càng thoả mãn hơn.
Tuy rằng bản thân Mạnh Hàn không trực tiếp tham dự vào cuộc tranh đấu giữa hai bên, nhưng hầu tước đại nhân cũng không trách tội Mạnh Hàn. Biểu hiện của Mạnh Hàn từ lúc ban đầu cũng không có thói quen dựa vào vũ lực cưỡng ép xen vào một chuyện nào đó. Điểm này giống như có ý tứ lấy lòng cả hai.
Nhưng hầu tước đại nhân lại biết, chỉ cần lão đại công bên kia có hai gia hỏa thiển cận là Đại điện hạ và Nhị điện hạ, Mạnh Hàn lại không thể có thể đầu vào bên kia.
Thế cục bây giờ, hầu tước đại nhân đã vững vàng chiếm được thế thượng phong. Rốt cuộc đám quý tộc của lão đại công đã có hơn phân nửa dưới tình huống áp lực mạnh mẽ và bị uy hiếp tới sinh mệnh không thể bảo trì được thế trung lập, đã quay đầu đến làm môn hạ cho hầu tước đại nhân. Toàn bộ công quốc, đã có 80 % lãnh chúa công hiến về phía hầu tước đại nhân. Lãnh địa của những lãnh chúa này trực tiếp nối liền thành một mảnh lớn, bao vây chặt chẽ xung quanh địa bàn mà lão đại công khống chế.
Bây giờ lão đại công có thể khống chế chỉ là một khu vực nhỏ xung quanh thành bảo cự thạch. Thậm chí ngay cả thành bảo cự thạch cũng chỉ có thể khống chế được một nửa. Đây là do lực lượng của hắn và hai người con trai của hắn chung sức mới có thể làm được điểm này.
Trên thực tế, nếu như không phải hầu tước đại nhân không muốn trắng trợn soán vị cướp ngôi, đã sớm phát động đại quân đuổi lão đại công xuống đài. Sở dĩ còn dùng loại phương thức ép sát từng bước như vậy, thật sự không muốn mình trở thành đại công, lại phải tiếp nhận một cục diện rối rắm. Cũng không phải bất kỳ ai cũng có sự quyết đoán như Mạnh Hàn, tùy tiện đã có thể xây dựng lên một toà thành mới.
- Phụ thân, thêm mấy ngày nữa chắc hẳn ngoại trừ mấy địa phương trong thành, lão gia hoả có mệnh lệnh ngay cả thành bảo cự thạch cũng không ra được.
Francis hưng phấn bẩm báo với cha của mình. Từ khi tiếp nhận chuyện làm ăn trong gia tộc vui vẻ sung sướng, hắn liền trực tiếp tiến vào trung tâm trong gia tộc hầu tước đại nhân. Bản thân chính là người thừa kế hợp pháp thứ nhất, tất nhiên càng được coi trọng.
Nhìn đứa con trai này của mình càng ngày càng trưởng thành chín chắn hơn, trong lòng hầu tước đại nhân cũng hết sức vui mừng. Nếu như đổi thành công tử bột trước kia, cho dù hầu tước đại nhân có dã tâm to lớn hơn nữa, nhiều nhất vậy chỉ là tranh thủ mình đất phong càng lớn hơn, sau đó lưu cho đứa con trai phá sản này. Nhưng hiện tại đã khác. Chính là bởi vì Francis trưởng thành, chín chắn hơn, mới khiến cho dã tâm của hầu tước đại nhân lại bành trướng, có khí thế và tiền vốn tranh đoạt với lão đại công.
- Không vội. Chúng ta cứ từ từ chờ. Thêm mấy ngày nữa, ta tin tưởng lão gia hoả cũng biết nên làm như thế nào.
Hầu tước đại nhân gật đầu một cái, cười đáp lại. Dưới tình hình không thể cứu vãn, nếu như lão đại công còn không biết mau nhanh thoái vị, vậy thật uổng công hắn ở trên vị trí đại công nhiều năm như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương