Mạnh Hàn cảm giác muốn ngược đãi đối với thân thể mảnh mai của nữ thích khách đang ở dưới thân này. Hắn căn bản không để ý tới cảm thụ của nàng, chỉ để ý đến sự điên cuồng thú tính của riêng mình. Hiện tại trên phương diện này, thân thể Mạnh Hàn đã đến một mức độ vô cùng cường hãn. Cả hai nàng Grace và Elyse gộp lại, căn bản cũng bó tay bó chân không thể là đối thủ của Mạnh Hàn. Cho dù Joey và Juli có tu vi Kiếm Thánh, cũng bởi vì thể chất các nàng mẫn cảm, căn bản không có cách nào tiến hành vật lộn với Mạnh Hàn trong thời gian dài. Điều khiến Mạnh Hàn bất ngờ chính là, nữ thích khách Nicole này lại âm thầm chịu đựng sự trùng kích không chút kiêng kỵ của hắn, thậm chí còn có thừa lực. Sau khi Mạnh Hàn chú ý tới điểm này, cũng đồng thời nghĩ tới một truyền thuyết liên quan đến Ám Dạ Tinh Linh. Theo truyền thuyết, dường như Ám Dạ Tinh Linh nữ tính đều vô cùng phóng đãng. Hơn nữa mỗi người đều nhu cầu vô độ. Xem ra, biểu hiện của Nicole rất phù hợp với miêu tả trong truyền thuyết. Thân thể Nicole đã bắt đầu chậm rãi vặn vẹo theo động tác của Mạnh Hàn, so với nói là không có ý giãy dụa, còn không bằng nói là đang nghênh đón Mạnh Hàn. Trong miệng Nicole cũng bắt đầu phát ra từng tiếng rên rỉ tiêu hồn. Chỉ có điều âm thanh rất thấp, chỉ có một mình Mạnh Hàn có thể nghe thấy rõ ràng. Âm thanh của nàng lại khiến thú tính của Mạnh Hàn càng tăng cao. Nhìn thân thể mỹ lệ nằm phục ở trước mặt của mình, tay Mạnh Hàn cũng theo bản năng đánh vào cặp mông trắng mịn của Nicole. Mạnh Hàn nổi lên hứng thú, hoàn toàn không cần cân nhắc tới cảm nhận của nữ nhân dưới thân, vui sướng tràn trề hưởng thụ một lần cao trào mãnh liệt nhất từ lúc hắn đi tới thế giới này. Tới lúc này hắn mới thoải mái ngồi xuống chỗ ngồi của mình, lớn tiếng phân phó: - Dọn dẹp sạch sẽ! Nicole bị chà đạp hấp hối, lại chỉ có thể quỳ rạp xuống trước mặt Mạnh Hàn, mở miệng anh đào nhỏ, oan ức làm chuyện khiến nàng cảm thấy tủi nhục nhất đời. Mạnh Hàn sau khi phát tiết thú tính, dường như những lo sợ hoang mang vì bị Nicole liên tục ám sát mang cũng được phát tiết ra ngoài. Hắn mở mắt ra, nhìn Nicole đang phục vụ mình một chút. Không được. Hắn vừa mở mắt ra, lại thấy được một vệt màu mà hắn hoàn toàn không lường trước được: - Ngươi vẫn là xử nữ sao? Vào lúc này, trong đầu Mạnh Hàn cảm thấy mơ hồ. Không phải Ám Dạ Tinh Linh rất phóng đãng sao? Tại sao thân là trưởng tộc như nàng lại còn là xử nữ được? Vừa nghe Mạnh Hàn hỏi câu này, Nicole thật vất vả lắm mới thu hồi nước mắt, nhất thời nước mắt lại giống như hồng thủy vỡ đê, bạo phát. Chỉ có điều, ở trước mặt Mạnh Hàn nàng cũng không dám khóc ra thành tiếng, chỉ oan ức chảy nước mắt cũng không trả lời. Nàng cứ ngồi quỳ chân như vậy. - Nếu ngươi vẫn là xử nữ, như vậy, ta thừa nhận cho dù ngươi là đầy tớ của ta, nhưng ngươi cũng đồng thời là nữ nhân của ta. Trong lòng Mạnh Hàn cảm thấy có chút phiền mạu, sau đó lạnh nhạt nói rồi nhắm hai mắt lại. Vẫn đợi được Nicole vô cùng không thuần thục dọn dẹp xong xuôi, Mạnh Hàn mới lại nói: - Đi tìm Grace và Elyse, dẫn theo năm trăm thành vệ quân cùng hai ngàn kim tệ, chuyển bộ lạc của ngươi đến Hoàng Sa Thành là được. - Vâng, chủ nhân! Nghe thấy Mạnh Hàn nhanh chóng sắp xếp chuyện của bộ lạc mình như vậy, trên mặt Nicole cũng lộ ra một sự mừng rỡ. Nàng nhanh chóng đáp ứng. Tuy nhiên, trong ánh mắt nàng nhìn Mạnh Hàn vẫn có một chút nghi vấn, chỉ là vì bị hạn chế trong thân phận hiện tại, nên nàng không dám mở miệng. - Mười vạn người, hiện tại Hoàng Sa Thành thật sự không bỏ xuống được. Hơn nữa, số lượng Ám Dạ Tinh Linh chiếm ưu thế như vậy cũng không thể nào hoàn toàn chung sống hòa bình với nhân loại bây giờ. Mạnh Hàn dường như hiểu rõ nghi ngờ của Nicole, mở miệng giải thích: - Hiện tại sa mạc cũng được coi là lãnh địa của ta. Ta sẽ tìm kiếm trong sa mạc mấy mảnh địa điểm thích hợp, xây dựng mấy toà thành thị mới. Bộ lạc của ngươi có thể lựa chọn ở lại định cư trong một thành thị. - Nhưng... Nicole không nhịn được mở miệng hỏi. Chỉ có điều nàng vừa mới nói đã bị Mạnh Hàn ngắt lời: - Nicole, không phải là ngươi quên mất thân phận của ngươi rồi chứ? Trước đó không phải đã nói, không nên quên cách xưng hô. - Chủ nhân, khí hậu trong sa mạc cũng không thích hợp để Ám Dạ Tinh Linh sinh sống. Năng lực lĩnh ngộ của Nicole vô cùng cường đại. Nàng lập tức tăng thêm cách xưng hô, thuận thế hỏi vấn đề của mình. Sau khi hỏi xong, nàng cẩn thận thoáng nhìn về phía sắc mặt Mạnh Hàn. Hiện tại bởi vì khế ước trong người, Nicole cũng không thể không cân nhắc tới vấn đề mình có thể sẽ phải chịu khuất nhục lớn hơn hay không. - Trước khi thành thị mới được xây dựng hoàn thành, ngươi sẽ phát hiện, thành thị ngươi lựa chọn chính là thành thị thích hợp cho Ám Dạ Tinh Linh sinh sống nhất. Giờ phút này, trong câu trả lời của Mạnh Hàn đầy vẻ tự tin không thể nghi ngờ: - Ngươi có thể không tin, tuy nhiên ngươi có thể ra ngoài tùy tiện tìm người hỏi một chút, lời này là ta nói, ngươi xem bọn họ có tin hay không? Lần này, Nicole lại không nói gì thêm, chỉ cúi đầu nghĩ một lát, sau đó mới ngẩng đầu hỏi: - Chủ nhân, chừng nào thì ta có thể rời khỏi? - Bất cứ lúc nào, tại thời điểm ngươi đã chuẩn bị kỹ càng. Mạnh Hàn cúi đầu trả lời vấn đề của nàng. Cuối cùng đã tạm thời giải quyết vấn đề nữ thích khách, đồng thời cũng coi như là thu nhận bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh vào dưới trướng của mình. Tuy rằng hiện tại vẫn chỉ là một ý đồ, nhưng vấn đề đã không lớn nữa. Chỉ cần không xuất hiện bất ngờ gì quá lớn, trên căn bản có thể xác định, trên lãnh địa Mạnh Hàn sẽ có thêm mười vạn dân Ám Dạ Tinh Linh. Hoàng Sa Thành tuyệt đối sẽ nghênh đón một thời kỳ phát triển càng lớn hơn nữa. Mạnh Hàn lại trở về gian phòng nơi tiểu ma nữ đang dưỡng thương. Nói là dưỡng thương, thật ra vết thương đã khỏi hẳn. Bởi vì mất máu, cho nên tiểu ma nữ có chút suy yếu cần nghỉ ngơi một thời gian, thật không có nguy hiểm gì quá lớn. - Ta đã thu nhận thích khách kia làm nô lệ. Nhìn thấy tiểu ma nữ, câu nói đầu tiên của Mạnh Hàn chính là nói cho nàng biết tin tức kia. Khế ước chủ nô là do tiểu ma nữ nói cho Mạnh Hàn biết. Kết quả thế nào Mạnh Hàn đương nhiên muốn cho tiểu ma nữ biết trước: - Không lâu sau đó bộ lạc của nàng sẽ chuyển tới nơi này. - Mười vạn Ám Dạ Tinh Linh, ngươi nuôi được sao? Sau khi tiểu ma nữ đã biểu lộ tình cảm của mình với Mạnh Hàn, nàng liền trở nên rộng rãi hơn rất nhiều. Đối với Mạnh Hàn, dường như nàng đã biến thành không lời nào không nói được. Thậm chí ở trên phương diện khác, nàng cũng cân nhắc cho Mạnh Hàn. - Ta không phải là vô duyên vô cớ nuôi bọn họ. Bọn họ đều phải làm việc. Mạnh Hàn mỉm cười, nói với tiểu ma nữ: - Sau này nàng cũng như thế, tuyệt đối không nên để con dân của nàng nghĩ rằng nàng nuôi bọn họ là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Bất kể là người hay là Tinh Linh, đều chỉ có thể tự mình nuôi sống mình.