Thiên Hạ Vô Song
Chương 611
Sau khi nghe thấy tin tức này, Grace và Elyse cũng vội vàng chạy tới đây. Hiện tại mọi người đều biết thích khách kia đã biến thành hình dáng của Elyse mới có thể nghênh ngang đi tới sát bên cạnh Mạnh Hàn. Các thân vệ không ngờ ngay cả Grace và Elyse cũng yêu cầu xác nhận một lần mới buông tha cho đi qua.
- Sau này không cần nghiêm ngặt như thế.
Sau khi Mạnh Hàn biết được những điều này, hắn lập tức nhíu mày. Tuy rằng ban đầu thời điểm hắn cho rằng mình bị Elyse phản bội, tim cảm thấy như bị đao cắt. Nhưng hắn cũng hiểu rất rõ cảm giác không được tín nhiệm đau khổ tới mức nào. Grace và Elyse đều nữ nhân của hắn. Hắn cũng không muốn làm cho các nàng phải chịu oan ức:
- Có thể làm được như thích khách kia, thực sự không có mấy người.
Sau khi tất cả mọi người thu xếp xong xuôi, Mạnh Hàn an vị ở bên cạnh giường tiểu ma nữ đang nằm. Cho tới bây giờ tiểu ma nữ vẫn chưa tỉnh lại. Thể chất của Tinh Linh Tộc vốn yếu hơn so với nhân loại một chút. Tuy rằng có pháp trượng sinh mệnh đeo bên người, vết thương nhanh chóng được chữa trị, nhưng dù sao cũng là vết thương tại ngực, không chết ngay tại chỗ đã là may mắn lắm rồi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu ma nữ vì mất máu quá nhiều mà có phần tái nhợt, Mạnh Hàn đột nhiên phát hiện, không ngờ mình lại không hề cảm thấy có chút thù hận nào đối với tiểu ma nữ. Nói đến nói đi, tiểu ma nữ chẳng qua là một tiểu nữ hài bị gia trưởng làm hư mà thôi. Nàng chỉ có chút điêu ngoa, tính tình có chút ngang ngược, nói chuyện không biết đúng mực. Những điều này, trong kiếp trước Mạnh Hàn đã từng gặp nhiều tiểu nữ hài của gia đình giàu có còn quá đáng hơn nàng gấp mười lần.
Điều khiến Mạnh Hàn chấn động nhất vẫn là lời nói cuối cùng tiểu ma nữ đã xin lỗi hắn, đồng thời cũng nói cho hắn biết nàng thích hắn. Cho tới nay, Mạnh Hàn đều cho rằng sau này tiểu ma nữ biến thành thục nữ như vậy là bởi vì trưởng lão hội trách phạt nàng, đồng thời bên trong hẳn còn ẩn chứa thủ đoạn càng điêu ngoa hơn. Nhưng hắn lại không ngờ được nguyên nhân chính bởi vì mình.
Có thể đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết đẩy mình ra, tình ý tình nguyện đưa ngực ra nhận lấy một kiếm của thích khách, Mạnh Hàn đều có phần không biết nên trả lại như thế nào. Mạnh Hàn đã quen với những giao dịch buôn bán, hắn biết hơn ai hết, trong các khoản nợ, nợ nhân tình không dễ hoàn trả nhất. Nợ cảm tình kia càng chính là dây dưa một đời. Trước đó Mạnh Hàn chưa từng nghĩ sẽ xuất hiện bất kỳ tình cảm nào đối với tiểu ma nữ. Nhưng bây giờ, hắn lại không thể không đối diện với vấn đề này.
Công chúa Tinh Linh yếu ớt nằm ở trước mặt mình, mặc dù trong Tinh Linh Tộc, khuôn mặt của nàng cũng là khuôn mặt mỹ lệ xuất chúng. Nhưng lúc này trong mắt Mạnh Hàn lại có vẻ xa lạ như vậy. Mạnh Hàn chưa bao giờ có một giây phút nào cảm thấy Tiểu công chú điêu ngoa ngang ngược lại đáng yêu như vậy, khiến người ta cảm thấy thương xót như vậy.
Biểu hiện của Jessyca sau này thật sự khiến Mạnh Hàn rất bất ngờ. Nàng hết lần này tới lần khác chống đỡ mặt mũi cho Mạnh Hàn, thậm chí nguyện ý giả vờ giả vịt với hầu tước đại nhân và hai cao tầng đại nghiệp đoàn. Lấy thân phận của nàng, vốn có thể không cần làm như vậy. Tất cả những điều này đều là vì Mạnh Hàn. Phải nói rằng trước đây Mạnh Hàn không biết có thể thờ ơ. Nhưng hiện tại, Mạnh Hàn lại có thể nào không cảm động trước tâm ý của nàng?
Chỉ có điều, vừa nghĩ tới thân phận của Jessyca, Mạnh Hàn lại không nhịn được cảm thấy đau đầu. Công chúa Tinh Linh Tộc, đây cũng không phải là quản gia của mình, cũng không phải là kỵ sĩ đặc biệt của mình. Cho dù bản thân Mạnh Hàn nguyện ý, tiểu ma nữ cũng nguyện ý sao? Còn cả nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh Tộc cũng sẽ đồng ý sao? Trưởng lão Tinh Linh Tộc sẽ nguyện ý để công chúa Tinh Linh Tộc và một tiểu lãnh chúa nhân loại mến nhau sao? Lần trước bởi vì tiểu ma nữ nói nhầm đã dẫn đến chuyện Mạnh Hàn bị cưỡng ép kiểm tra ký ức. Nếu như cho các nàng biết kết quả như thế, Mạnh Hàn có thể trực tiếp bị loại bỏ hay không?
Chuyện khiến hắn đau đầu quá nhiều, Mạnh Hàn gần như đã không muốn nghĩ tới. Ngay thời điểm Mạnh Hàn nhìn khuôn mặt tinh xảo của tiểu ma nữ cảm thấy đau đầu, đôi mắt đang nhắm chặt của tiểu ma nữ đã bắt đầu thoáng chớp động. Dường như nàng sẽ lập tức tỉnh lại.
Phát hiện ra điểm này, trong lòng Mạnh Hàn vui mừng gần như muốn nổ tung lên. Chỉ đơn giản từ trong trạng thái hôn mê tỉnh táo lại đã có thể cho mình cảm giác như vậy sao? Hiện tại Mạnh Hàn thậm chí có chút hối hận. Hẳn mình phải cho tiểu ma nữ mặc một chiếc áo chống đạn tơ nhện. Nếu như vậy, nàng đã không phải chịu thương thế nghiêm trọng như vậy.
- Nàng đã tỉnh!
Tiểu ma nữ mở mắt ra, điều đầu tiên nàng nhìn thấy chính là nụ cười của Mạnh Hàn, ánh mắt ân cần nhìn xuống, còn kèm theo một chút bất mãn nho nhỏ:
- Tiểu ngốc nghếch, tại sao lại ngốc như vậy chứ?
Mạnh Hàn vươn ngón tay ra, quyệt nhẹ lên trên mũi của tiểu ma nữ nói:
- Lần sau dẫn theo tất cả hộ vệ bên người.
Tiểu ma nữ khẽ cười. Tuy nhiên điều đó lại tác động đến vết thương của nàng. Trong chớp mắt, khuôn mặt tươi cười đã biến thành thần sắc thống khổ. Tuy rằng pháp trượng sinh mệnh thần kỳ, nhưng vẫn không thể đạt được hiệu quả giảm đau. Lần này sở dĩ có thể bị thương, trừ thích khách giảo hoạt ra, một nguyên nhân lớn chính là tiểu ma nữ không để cao thủ thị vệ của mình đi theo.
Tuy nhiên, khoonh ai có thể ngờ được, Mạnh Hàn vừa từ trong trạng thái tu luyện đi ra, dưới sự bảo vệ của hai trăm Đại Kiếm Sư đỉnh phong như vậy, còn có người dám tới gần ám sát hắn? Điều khiến người ta không ngờ nhất chính là tiểu ma nữ lại bất ngờ đỡ thay cho Mạnh Hàn một đòn nặng nề như vậy.
Mặc dù oán giận, nhưng tiểu ma nữ lại có thể nghe ra sự chuyển biến trong giọng nói của Mạnh Hàn. Điều này hoàn toàn khác với thái độ cẩn thận từng li từng tí của Mạnh Hàn đối với nàng trước đây. Cho dù sau này Mạnh Hàn cùng nàng xem như có phần thân cận, nhưng ở trong lòng lại có thể cảm giác được một hồng câu sắc bén. Nhưng hiện tại đã hoàn toàn khác trước. Hành động thân mật mờ ám quyệt vào mũi nàng như vậy, trước đây có đánh chết Mạnh Hàn cũng sẽ không làm được.
- Ngươi không có chuyện gì là tốt rồi.
Tiểu ma nữ gần như muốn tan ta trong cảm giác này. Trong miệng nàng khẽ lầm bầm một câu, thân thể lại uốn éo, chuyển người, đầu trực tiếp gối lên trên đùi Mạnh Hàn, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.
Thân thể Mạnh Hàn thoáng cứng đờ. Nhưng lập tức hắn liền tỉnh táo lại. Tay hắn cũng tự nhiên ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Jessyca, sau đó thân thể liền nhích lại gần một chút, đỡ lấy thân thể của tiểu ma nữ. Bàn tay lớn cũng bị tiểu ma nữ nắm được. Trong tình cảnh như vậy cũng không ai nói chuyện. Bọn họ lẳng lặng trong tư thế của mình.
Trong phòng chỉ có hai người, không có bất kỳ người nào dám đến quấy rối. Giờ phút này, Mạnh Hàn đã hoàn toàn ném hậu quả nếu Tinh Linh Tộc biết được ra sau đầu.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương