Thiên Hạ Vô Song
Chương 587
Nghe thấy giọng nói này đột nhiên vang lên, hai hộ vệ của đặc sứ đế quốc Quang Minh không cần suy nghĩ liền rút bội kiếm ra, bay thằng về phía cửa nơi vừa phát ra âm thanh đó.
Bản thân đặc sứ đế quốc Quang Minh lại đứng nguyên chỗ. Đột nhiên từ phía dưới mũ che có một ma pháp trượng màu trắng tinh lộ ra. Bất kỳ âm thanh gì cũng không có, chỉ thấy một hào quang màu trắng phát ra.
Hào quang này nhìn sáng lòa, nhưng lại không có cảm giác chói mắt, trái lại nhìn có một cảm giác thoải mái, chiếu lên trên người cũng thấy ấm áp.
Nhưng Mạnh Hàn lại biết, đây là một loại ma pháp quang minh bên trong Quang Minh giáo hội. Loại ma pháp này đối với có vài sinh vật hắc ám, có lực sát thương trí mạng, đồng thời có thể tiến hành tăng cường các loại cho chiến binh bên phe mình, cũng làm suy yếu lực lượng của phe hắc ám trên diện rộng.
Mạnh Hàn ngồi ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích. Joey đã sớm ở tại sát bên cạnh Mạnh Hàn. Lúc này nàng cũng chỉ nắm chặt chuôi kiếm, không có một chút động tác nào. Mạnh Hàn chỉ là nhẹ nhàng nói ra mấy âm tiết, trước mặt liền xuất hiện mấy ma pháp thuẫn bảo hộ chính mình và Joey ở trong đó.
Trong nhất thời, vách tường phòng tiếp khách rạn nứt. Ngay lập tức một chùm khói đen xuất hiện, trực tiếp đối đầu với bạch quang, phát ra những âm thanh khiến người ta cảm thấy ghê răng.
Hai hộ vệ của đặc sứ Quang Minh vừa tới cửa đã bị hai thanh kiếm ngăn lại. Khói đen bên trong đột nhiên xuất hiện hai chiến binh toàn thân mặc hắc giáp, chiến đấu cùng với bọn họ thành một đoàn.
Hào quang màu trắng và khói đen giống như có lãnh địa của từng bên, đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Ngay sau đó, Mạnh Hàn chợt nghe được âm thanh của thần chú, hơn nữa còn là hai tiếng. Sau đó, Mạnh Hàn liền nhìn thấy trên mặt ma pháp trượng của đặc sứ Quang Minh bay ra một chùm sáng màu trắng. Bên trong khói đen lại xuất hiện một chùm sáng màu đen va chạm vào nhau. Ngay sau đó chính là tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.
- Juli đâu?
Mạnh Hàn kinh hãi.
Vụ nổ lớn như vậy, Juli dẫn theo đặc sứ đế quốc Hắc Ám tới đây, liệu có bị liên lụy vào trong đó hay không?
Mạnh Hàn đang muốn liều lĩnh ra tay, bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói của Juli:
- Đại nhân, ta ở đây.
Cho dù đã là nữ nhân của Mạnh Hàn, nhưng bất kể là Grace Elyse, hay là Joey Juli, thời điểm gọi Mạnh Hàn vẫn nguyện ý gọi hắn là đại nhân.
Nghe thấy tiếng kêu quen thuộc này, Mạnh Hàn vội vàng quay đầu lại. Khi Mạnh Hàn nhìn thấy Juli vừa vặn từ trong màn khói đen bên tường xuất hiện, hắn vội vàng ngoắc tay bảo nàng chạy tới. Sau đó Mạnh Hàn nhanh chóng bỏ thêm mấy tầng ma pháp thuẫn ở phía trước mặt ba người phe mình. Lúc này Mạnh Hàn mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Dù vậy, hắn vẫn không dám hoàn toàn thả lỏng. Con mắt Mạnh Hàn vẫn nhìn chằm chằm vào cuộc chiến giữa hai bên. Chỉ cần có một điểm nào đó không ổn, hắn có thể lập tức tiếp tục phóng thích ma pháp thuẫn.
Đặc sứ hai đại đế quốc dường như đã hoàn toàn quên mất, nơi này không phải là địa bàn của các nàng. Ma pháp trên tay các nàng gần như không chút lưu tình phóng ra. Những tiếng nổ mạnh kịch liệt. Âm thanh vách tường sụp xuống vang lên không ngừng.
Bốn chiến binh kia cũng không phải là chiến binh bình thường. Dựa theo những gì Joey và Juli nhìn thấy, ít nhất bọn họ phải có thực lực Kiếm Thánh trung cấp. Cho dù Joey và Juli đi tới, một chọi một chắc hẳn cũng chỉ có thể đánh hoà với bọn họ. Dưới lưỡi kiếm của bọn họ, lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn càng gặp xui xẻo. Không cần nhìn, chỉ nghe thấy âm thanh đã biết lãnh chúa phủ bị phá hủy thành hình dáng ra sao.
Hiện tại Mạnh Hàn cảm thấy rất may mắn vì mình đã đưa ra ứng phó chính xác. May mà mình sớm an bài cho những tướng lĩnh và những cặp sinh đôi tay trói gà không chặt ra ngoài. Nếu không thì, chỉ nhân viên bị thương vong đã có thể khiến Mạnh Hàn trực tiếp tức giận.
Tuy nhiên hiện tại Mạnh Hàn đã bắt đầu tính toán, dự định kiếm được bao nhiêu từ trên người đặc sứ của hai đại đế quốc. Phá hủy lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn, không phải là chuyện chỉ nói một câu đã có thể giải quyết công bằng.
Đó cũng không phải nói Mạnh Hàn có thực lực hoàn toàn áp chế được đặc sứ của hai đại đế quốc, chỉ là nếu như bọn họ cam lòng đi xa vạn dặm tới Hoàng Sa Thành, còn phái ra cao thủ hộ vệ tới mức này, rõ ràng không phải chỉ để gặp mặt Mạnh Hàn một lần. Chỉ cần đối phương có chuyện nhờ tới Mạnh Hàn, Mạnh Hàn sẽ không sợ gõ gậy trúc không tới trên người các nàng.
- Đại nhân!
Nhìn thấy sáu người hai bên này không chút kiêng kỵ hủy hoại lãnh chúa phủ như vậy, ngay cả Joey và Juli cũng không nhịn được mở miệng. Không nói này lãnh chúa phủ sa hoa, chỉ nói đây là tổ ấm yêu thương của các nàng và Mạnh Hàn, cũng đủ để làm cho các nàng đau lòng.
- Không vội!
Mạnh Hàn rất bình tĩnh đáp:
- Chúng ta đi ra ngoài trước, chờ các nàng đánh nhau xong rồi lại nói!
Nói xong, Mạnh Hàn đứng dậy, cũng mặc kệ những người này đang đánh thành đoàn trong lãnh chúa phủ , hắn dẫn theo hai nàng đi ra ngoài.
Sáu người đánh thành một đoàn cũng không hề chú ý tới hành động của bọn họ. Mạnh Hàn và hai nàng rất thuận lợi đi ra khỏi lãnh chúa phủ. Bọn họ vừa ra ngoài liền nhìn thấy đội thân vệ và các thành vệ quân đã bao vây xung quanh lãnh chúa phủ. Grace và Elyse đang lo lắng nhìn về phía bên này.
Từ phía xa, Mạnh Hàn hướng về phía hai nàng khoát tay áo, ra hiệu các nàng đem người rút lui, cũng làm cho các nàng cũng lập tức cái này địa phương nguy hiểm. Đối mặt này lãnh chúa phủ, Mạnh Hàn ngồi ở Joey từ bên trong thuận lợi mang ra đến trên một cái ghế, chậm rãi chờ.
Trong lãnh chúa phủ không ngừng vang lên những tiếng động ầm ầm. Qua một hồi lâu, âm thanh mới chậm lại, nhưng vẫn còn có tiếng chiến đấu. Có thể kết luận, lực lượng người chiến đấu ở bên trong nhất định là ngang nhau.
Tuy nhiên, đối với Mạnh Hàn mà nói đây là chuyện tốt. Trong trường hợp ngoại giao như vậy đặc sứ còn không khống chế được bản thân, vậy nếu chơi trò tâm lý, chắc chắn sẽ không là đối thủ của mình.
- Hai vị đặc sứ, các ngươi đặc biệt tới chỗ của ta để phá phòng ở của ta sao?
Nhìn thấy thời điểm đã tới, Mạnh Hàn mới cao giọng nhìn về phía bên trong kêu lên một câu.
Có lẽ là lời nói của Mạnh Hàn có tác dụng, nhưng phẫn lớn vẫn là lực lượng của hai bên ngang nhau, tiếp tục đánh nữa cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Bất kể là vì loại lý do nào, dù sao đi nữa bên trong đã ngừng tay, cũng không còn nghe thấy tiếng tranh đấu và ma pháp nữa.
Không biết có phải là người trong lãnh chúa phủ đang sắp xếp chỉnh trang lại hay là đang kiểm tra tổn thất của lãnh chúa phủ, dù sao đi nữa trong một thời gian rất dài vẫn không nhìn thấy bọn họ xuất hiện. Mạnh Hàn cũng không nóng vội. Hắn an vị ở bên ngoài, nhàn nhã chờ.
Tin tức đặc sứ đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đến tìm Mạnh Hàn, lúc này hẳn đã truyền ra khỏi Hoàng Sa Thành. Nếu như hai vị đặc sứ muốn niêm phong tin tức lại, chắc hẳn phải giết hết mọi người trong thành mới có thể làm được.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương