Thiên Hạ Vô Song
Chương 570
Sau một hồi như thế, mười mấy ma pháp sư Đại ma pháp sư liền có biến hóa giống như người chủ trì vừa rồi. Sắc mặt bọn họ trắng bệch, vẻ mặt đầy sợ hãi. Dường như bọn họ muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói được thành lời.
Ai cũng nhìn ra, không biết làm thế nào những người này đã cấu kết với người chủ trì ma pháp trận, muốn tại thời điểm Mạnh Hàn tiến hành thí luyện ma pháp có ý đồ bất chính đối với Mạnh Hàn. Nhưng không biết làm sao bọn họ lại bị Mạnh Hàn phản chế. Hiện tại bọn họ đã bắt đầu gieo gió thì gặt bão.
Không có ai sẽ thương hại những người này. Càng không có ai muốn đi giải cứu bọn họ. Cho dù là bản thân Green tiên sinh là viện trưởng, thời điểm nhìn thấy những học viên này của mình bị khổ, hắn cũng không có loại ý đồ này. Đối với việc quấy rầy người tiến hành thí luyện ma pháp đã không còn gì để nói.
Hơn nữa lại còn hung tàn muốn làm hại. Cho dù là kẻ địch, Green tiên sinh cũng không thể khoan dung với phương thức này. Nếu như thí luyện ma pháp thần thánh cũng có thể dối trá, vậy học viện ma pháp này còn có giá trị tồn tại gì nữa?Ở trước mặt mọi người, mười mấy ma pháp sư bắt đầu nhanh chóng biến thành lão đi, giống hệt với người chủ trì ma pháp trận vừa rồi. Thời điểm những người kia đưa ánh mắt tuyệt vọng nhìn về phía viện trưởng Green, viện trưởng Green lại không nói một lời ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào bọn họ. Trong ánh mắt không nhìn ra một tia hi vọng.
Ngay khi tất cả các ma pháp sư cũng đã trở nên tuyệt vọng, ma pháp trận rốt cuộc ngưng lấp loé. Giọng nói của Mạnh Hàn cũng từ ma pháp trận bên kia truyền đến:
- Thật thư thái!
Nghe thấy Mạnh Hàn nói câu này, mười mấy ma pháp sư kể cả Rex bên trong dường như nhận được sự giải phóng. Tất cả đều xụi lơ xuống. Chỉ có điều, mười mấy ma pháp sư vốn là thanh niên, đã biến thành mười mấy lão đầu tóc bạc.
Từ lúc ở trong ma pháp trận, Mạnh Hàn đã biết xảy ra bất ngờ. Cho nên, đối mặt với cảnh tượng bên ngoài, Mạnh Hàn lại không có chút kinh ngạc nào. Mạnh Hàn chỉ bình tĩnh đi tới bên phía đám người Rex, có phần căm ghét nhìn những gia hoả từ lâu người không giống người này. Mạnh Hàn ngồi xuống bên cạnh, nhìn về phía Rex chỉ một cái nói:
- Ta có lời muốn hỏi hắn!
Juli ở bên cạnh Mạnh Hàn lập tức xông tới, túm lấy Rex trực tiếp ấn xuống bên cạnh chân Mạnh Hàn . Những gia hoả này, ở trước mặt các nàng dám hạ độc thủ đối với Mạnh Hàn. Nàng đối xử với bọn họ, làm sao còn có thể khách khí được nữa. Nàng không trực tiếp ra tay đánh chết đã tính là tốt lắm rồi. Hắn muốn tiếp tục ngồi nói chuyện với Mạnh Hàn, vậy hãy nằm mơ đi!
Từ trên cao nhìn xuống nhìn Rex đã biến thành một ông già, Mạnh Hàn không nhịn được căm ghét nhíu nhíu mày. Những gia hoả này đều tại thời điểm hắn vui vẻ mà đi ra quấy rối, giống như chỉ con ruồi cứ vo ve ở bên cạnh mình thật khiến mình chán ghét. Ban đầu bọn họ vốn chỉ nói là tới nhìn, Mạnh Hàn cũng không tính động tới bọn họ. Nhưng nếu như bọn họ dám xuống tay, vậy không phải nói nữa. Bọn họ chỉ có thể có một kết quả.
- Nói đi, chuyện gì xảy ra?
Ngẩng đầu, Mạnh Hàn thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Rex một cái, thản nhiên hỏi một câu. Sau đó Mạnh Hàn nhận lấy chiếc khăn mặt do Demi từ phía sau đưa tới, thoáng lau qua khuôn mặt, tiếp đó đặt khăn mặt lên mặt, thân thể dựa về phía một chút, trực tiếp dựa vào trong lòng Diana, hưởng thụ bàn tay nhỏ nhắn của Diana xoa bóp, chờ ma pháp sư Rex trả lời.
Thật lâu, ma pháp sư Rex vẫn không mở miệng. Chỉ có điều ánh mắt hắn ngơ ngác nhìn vào vị trí ban đầu của người chủ trì ma pháp trận kia. Nghĩ đến, hắn cũng như thấy lại cảnh tượng lúc đấy. Hắn cũng biết, mình làm những điều này bị Mạnh Hàn bắt được tại chỗ. Hiện tại hắn muốn trốn cũng trốn không thoát một chữ "chết". Một khi đã như vậy, tại sao phải chịu khổ để Mạnh Hàn diễn xuất cảnh tượng Đại lão gia, đắc ý ở trước mặt mình đây?
Trên mặt Mạnh Hàn vẫn đặt chiếc khăn mặt, thậm chí không thể không biết mình làm như vậy ở trước mặt Green tiên sinh là rất thất lễ. Đặc biệt là xử lý những ma pháp sư này ở trước mặt hắn. Đây quả thực là trực tiếp đánh vào mặt viện trưởng Green. Nhưng lúc này viện trưởng Green lại hoàn toàn không chú ý tới những điều này. Cho dù cí chú ý tới, hắn cũng sẽ không tính toán. Hắn chỉ muốn biết, ma pháp thí luyện thần thánh sử dụng ma pháp trận, sao có thể xảy ra vấn đề?
Không chờ Mạnh Hàn giục, viện trưởng Green đã thiếu kiên nhẫn:
- Rex, nói mau, chuyện gì thế này?
Rex đang quỳ trên mặt đất, lúc này đối mặt với câu hỏi của viện trưởng Green, hắn cũng chỉ khẽ ngẩng đầu lên, gian nan cười lạnh một tiếng. Tiếp đó hắn lại trầm mặc không nói như lúc trước. Mặc cho Juli ấn tay của hắn dùng sức, trên đầu Rex đã lấm tấm mồ hôi hột, nhưng vẫn cứng rán cố làm trang hảo hán.
- Juli, không cần mất công sức ở trên người hắn.
Tuy rằng Mạnh Hàn không nhìn tới, nhưng hình như vẫn đoán được tất cả những điều này. Mạnh Hàn chỉ ngửa mặt phát ra tiếng nói:
- Ma pháp sư Rex tôn kính của chúng ta chắc chắn sẽ không nói gì. Nàng bảo người của nghiệp đoàn ngầm đi thăm dò, xem ma pháp sư Rex tôn kính có gia quyến thân thuộc, cha mẹ vợ con, tổng cộng có bao nhiêu người, đều ghi rõ ra một danh sách cho ta. Mặt khác, đối với những người đang ngồi bên kia cũng vậy. Ta muốn tin tức về tất cả người nhà của bọn họ.
Lời vừa nói ra, không chỉ là Rex đang quỳ trên mặt đất, ngay cả những ma pháp sư còn sống đang ngồi bên kia đều chấn động toàn thân. Dường như vào lúc này mọi người mới nhớ tới, đã từng có truyền thuyết về con người trước mắt này. Ai từng đắc tội với người của hắn, gần như toàn bộ đều bị diệt môn. Cho dù không bị diệt mon, tất cả những người nhà đều bị xem là nô lệ để sai khiến. Nói tới sự tuyệt tâm đối đãi với kẻ địch, hình như không có ai quá đáng hơn so với hắn. Người khác nhiều nhất là khiến nhân vật quan trọng phải chết. Nhưng đối với Mạnh Hàn, lại là toàn gia đều gà chó không yên.
- Ta nói, ngươi không nên giận cá chém thớt giận lây sang người nhà của ta!
Gần như trong nháy mắt ma pháp sư Rex liền thay đổi lập trường của mình. Vừa rồi hắn còn mạnh miệng. Nhưng ở trước biểu hiện ác hơn của người nào đó, căn bản chỉ là một chuyện cười.
Rất nhanh, ma pháp sư Rex liền nói ra gần như hoàn toàn kế hoạch của bọn họ lần này. Nói toạc ra cũng rất đơn giản. Chính là ma pháp sư luôn chủ trì thí luyện ma pháp mười mấy năm qua trong một lần ngẫu nhiên đã không cẩn thận động tới một địa phương nào đó. Ngay cả chính hắn cũng không biết là nguyên lý là gì, nhưng ma pháp trận thí luyện liền biến thành một ma pháp trận hoàn toàn mới có thể nhanh chóng ngang ngược không biết lý lẽ rót ma lực vào vào trong thân thể của người ở giữa ma pháp trận.
Người chủ trì ma pháp trận trải qua mấy lần thí nghiệm, cuối cùng cũng đã rõ ràng ma pháp trận này nên làm sao để sử dụng. Thời điểm thí luyện ma pháp, nếu như hắn không muốn, không ai có thể thông qua thí luyện ma pháp.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương