Thiên Hạ Vô Song
Chương 497
Còn chưa bắt đầu chiến tranh, đã muốn đối phó với người mình. Theo Mạnh Hàn thấy, bệ hạ Đại Công đã mê muội tới cực điểm. Công quốc có một kẻ như hắn, đối với mình đã không có ý nghĩa gì quá lớn nữa. Dù sao đi nữa mình đứng ở phía hầu tước đại nhân, chung quy sẽ là kẻ địch của bệ hạ Đại Công, sớm một ngày hay chậm một ngày cũng không có gì khác nhau.
- Lại nói, cuộc chiến tranh này vẫn có liên quan với đại nhân ngài.
Jensen tiên sinh biết Mạnh Hàn muốn tìm hiểu điều gì. Hắn không chờ Mạnh Hàn đặt câu hỏi, lập tức bắt đầu nói về mọi nguồn gốc ngóc ngách của cuộc chiến tranh này.
Trước một thời gian, một nhà thân vương vương quốc Ngũ Tư bỗng nhiên bị các cao thủ Tinh Linh không biết từ nơi nào xuất hiện tàn sát sạch. Mấy đại quý tộc liên quan tại thủ đô cũng bị cướp sạch. Đương nhiên, các Tinh Linh không phải gia hỏa giấu đầu lòi đuôi.
Bọn họ kiêu ngạo trắng trợn cảnh cáo người chứng kiến lúc đó, những gia hoả này bao gồm cả thân vương Ngũ Tư ở bên trong đều có liên quan đến việc buôn bán nô lệ Tinh Linh. Đây không phải là lần đầu tiên Tinh Linh Tộc làm những chuyện như vậy. Lúc đó, trong lòng mọi người đều đã nắm chắc.
Tuy nhiên, tại thủ đô của vương quốc trước mắt bao nhiêu người các Tinh Linh làm như vậy giống như là không coi mặt mũi của quốc vương bệ hạ ra gì.
Tuy nhiên quốc vương bệ hạ cũng không có cách nào khác. So với sự cường đại các Tinh Linh bây giờ, hắn vẫn không có thực lực đối kháng. Quốc vương bệ hạ chỉ có thể phẫn nộ nhìn các Tinh Linh làm xong hành động trả thù của bọn họ, ném cho mỗi người ở thủ đô một cục diện rối rắm khiến người người sợ hãi.
Chuyện xảy ra tại thủ đô cũng ảnh hưởng đến các Công quốc xung quanh. Khi uy tín của quốc vương bệ hạ bị chèn ép một bước, mỗi phần tử cứng rắn của một vài Công quốc bắt đầu rục rịch.
Gần đây Công quốc Transco bởi vì Mạnh Hàn buôn bán tơ lụa và buôn bán các loại xa xỉ phẩm dẫn đến thu nhập của tất cả Công quốc Transco tăng lên rất nhiều nhiều. Cho dù thuế thu phía Mạnh Hàn cũng không đóng vào quốc khố, nhưng không có nghĩa là những thương nhân kia có thể giống như Mạnh Hàn muốn làm gì thì làm. Chí ít thời điểm bọn họ rời khỏi Công quốc Transco, vẫn phải bỏ ra một khoản thuế kếch xù.
Tình huống cứ kéo dài như vậy, rất nhiều kim tệ chảy về phía Công quốc Transco. Cho dù phần lớn đều ở trong tay của Mạnh Hàn và thương gia các loại, hơn nữa phần lớn kim tệ đều tồn đọng bên trong Hoàng Sa Thành, nhưng mọi người không thừa nhận cũng không được.
Công quốc Transco hiện tại đang càng ngày càng giàu. Quốc vương bệ hạ suy thoái, bệ hạ Đại Công của Công quốc Transco dần dần mất đi quyền uy trước kia. Tất nhiên, ánh mắt tham lam của mấy Công quốc xung quanh liền nhìn chằm chằm vào Công quốc Transco.
Vì thế chiến tranh bạo phát. Năm Công quốc liên hợp phát động chiến tranh đối với Công quốc Transco. Do vội vàng ứng chiến, trong mười mấy ngày ngắn ngủi Công quốc Transco đã bị phá mất mấy toà thành bảo. Tài vật trong thành bảo đều bị cướp sạch. Mọi người đều hiểu rõ nguyên nhân và mục đích của cuộc chiến tranh này, không có bất kỳ người nào cảm thấy bất ngờ. Chỉ có điều đối với Công quốc Transco mà nói, đó cũng không phải là chuyện tốt lành gì. Cho dù hầu tước đại nhân và bệ hạ Đại Công vẫn minh tranh ám đấu, nhưng trên phương diện này cả hai vẫn phân biệt được phải trái rõ ràng, vẫn thống nhất đối ngoại. Vì thế đại quân tập trung lại, do Đại điện hạ treo soái, thống nhất chống lại sự xâm lược của các Công quốc khác.
Joey, Juli, hai nàng mau chuẩn bị một chút. Thời gian nghỉ ngơi của các nàng không nhiều.
Sau khi Mạnh Hàn nghe Jensen tiên sinh nói xong, đã hiểu rõ tất cả tiền căn hậu quả, hắn không thể không phân phó Joey và Juli. Nếu đối phương muốn chiêu mộ binh mã của hắn nhập ngũ, hắn cũng không thể không dẫn theo đội thân vệ của mình gia nhập quân đội. Chỉ cực khổ cho Joey Juli và các chiến binh trong đội thân vệ. Bọn họ vừa trở về, đã lập tức phải tiếp tục xuất phát.
Đối với mệnh lệnh này của Mạnh Hàn, hai nàng ngược lại không ai cảm thấy bất ngờ. Cả hai chỉ lớn tiếng đáp ứng một câu, sau đó lập tức ra ngoài sắp xếp. Lần này đội thân vệ ra ngoài mấy tháng, áo chống đạn và ngoại giáp trên người đều cần sắp xếp sửa chữa. Ngoài ra còn phải bổ sung thêm quyển sách ma pháp, điều chỉnh nỏ kim loại. Tất cả cũng phải mất một thời gian. Nếu thời gian quá gấp, các nàng không thể làm gì khác, chỉ đành tự mình đi giám sát.
Trong tay mỗi một thân vệ có một quyển sách ma pháp cấp bốn. Trong lần hành động trả thù này, thật ra không sử dụng mấy. Ngoại trừ thời điểm đối mặt với mấy ma đạo sư phải sử dụng ra, phần lớn các thời điểm khác, bọn họ đều lợi dụng vũ lực để chống cự. Điều này khiến Mạnh Hàn rất yên tâm. Có ít nhất hơn một trăm quyển sách với uy lực đạt được ma pháp cấp bảy, cho dù ở trong chiến tranh cũng sẽ không phải sợ sệt.
Nếu Đại điện hạ muốn thông qua lệnh động viên chiến tranh này để nghĩ biện pháp làm khó dễ, Mạnh Hàn sẽ không để hắn được toại nguyện. Nếu như sớm di chuyển, xe thiết giáp phát động trôi nổi thuật, chỉ cần một con ngựa là có thể kéo chạy như bay. Các thân vệ khác, đều một người hai ngựa. Muốn chạy tới địa đầu, tuyệt không thành vấn đề.
Lần này Grace và Elyse không yêu cầu Mạnh Hàn cho cùng đi. Các nàng biết mình có thực lực không ra sao. Khi ở trên chiến trường các nàng không có biện pháp nào giúp đỡ được Mạnh Hàn. Cho nên các nàng cam tâm tình nguyện lưu lại, bảo vệ nhà cho Mạnh Hàn.
Ngược lại là Demi và Diana. Hai nàng ồn ào nhất định phải đi. Dù sao đi nữa hai người các nàng cũng là ma pháp sư. Lại thêm huấn luyện trong khoảng thời gian vừa qua đã có hiệu quả rõ ràng. Mạnh Hàn mang theo các nàng, cũng không cần phải chú ý nhiều. Thế nhưng Mạnh Hàn vẫn căn dặn các nàng, mặc kệ từ lúc nào, đều phải đứng ở bên cạnh mình, thuận tiện để hắn chiếu cố bất cứ lúc nào.
Có Demi ở đây, chí ít Mạnh Hàn có thể bổ sung quyển sách Hỏa cầu thuật bất cứ lúc nào. Nói vậy trong chiến tranh của mấy Công quốc, tạm thời còn chưa vận dụng đến loại hình ma pháp sư Pháp Thánh. Với trình độcủa Mạnh Hàn hiện tại vẫn thừa sức đối phó.
Công chúa Jessyca và tỷ muội Louisa Louise đối mặt tình hình như vậy cũng chỉ có thể lưu lại. Các nàng là Tinh Linh, không thể nào tham dự vào chiến tranh của nhân loại, bằng không sẽ bị nhân loại ngộ nhận là Tinh Linh Tộc muốn can thiệp vào cuộc chiến tranh chủng tộc nhân loại. Đó không phải là chuyện tốt lành gì.
- Jensen tiên sinh, hầu tước đại nhân có thể tham chiến hay không?
Đây là một vấn đề cuối cùng Mạnh Hàn thắc mắc trước khi xuất phát.
- Đương nhiên, đại nhân! Hầu tước đại nhân là phó thống soái!
Lần này công tác tình báo của Jensen tiên sinh vô cùng đúng chỗ. Những tin tình báo này đã sớm thông qua phương thức đặc biệt truyền xuống phân hội nghiệp đoàn bên này. Mạnh Hàn cũng biết rất đúng lúc.
- Rất tốt!
Sau khi biết được vấn đề này, Mạnh Hàn càng yên tâm hơn. Có hầu tước đại nhân đó, hắn chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn Đại điện hạ làm càn.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương