Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 496 : Ghét học? (2)
Có thể sát hạch chính thức giáo sư, những người này tất nhiên đều có thể nhìn ra. Chỉ có điều, người khác đã nói qua, ngươi đi lên nói, khó tránh khỏi có nghi ngờ sao chép, cũng không thu được thiện cảm.
- Ừ!
Khác với phản ứng của mọi người, biểu tình trên mặt Tạ viện trưởng không có quá nhiều biến hóa, trái lại lộ ra vẻ thất vọng, nhìn quanh một vòng:
- Còn có người nào có gì bổ sung không?
- Ta tới!
Do dự một lát, lại có một người đi ra.
Đó là một người trung niên, chừng bốn mươi tuổi.
- Là Đỗ Tầm lão sư của Thiên Tuyền học viện!
- Nghe nói là giáo sư sao kim, hơn nữa đã được một vị danh sư thu làm học đồ!
- Đúng vậy, ta từng nghe nói qua, lớp của hắn rất lợi hại...
- Xem ra, vị trí lại muốn muốn ít đi một cái!
...
Nhìn thấy được người trung niên đi tới, tất cả mọi người ồ lên, không nhịn được trên mặt lộ vẻ khẩn trương.
Vừa rồi người này ở trong đám người không mấy lộ sơn hiện thủy. Vừa đi ra khỏi đám người, nhất thời có không ít người nhận ra.
Có thể trở thành giáo sư sao kim và học đồ của danh sư, cũng phải là người có năng lực.
Trong số người đến đây tuyển chọn, cơ bản đều là lão sư bình thường, so với nhân vật cấp bậc cùng loại như vậy, vẫn có chênh lệch.
- Vừa rồi hai người bọn họ thi triển võ kỹ, ta cũng nhìn. Nữ sinh lực lượng nhẹ nhàng. Vị lão sư vừa rồi nói không sai, thích hợp tu luyện Ngọc Tố Công. Chỉ có điều... hắn bỏ quên một điểm. Cô nữ sinh này mới vừa gia nhập Chân Khí cảnh ba tháng, có thể tu luyện ra võ kỹ lợi hại như vậy, kết hợp chân khí cùng thân thể tốt như vậy... đoán chừng thiên phú, vượt qua người bình thường! Thuộc về... thiên tài!
Đỗ Tầm lão sư đi tới hai người trước mặt, nhìn kỹ một hồi, lời bình kỹ càng tỉ mỉ.
- Ngọc Tố Công, chỉ là tu luyện trong nữ tử, công pháp tương đối phổ biến. Nếu như thiên phú kém một chút, tu luyện không có vấn đề quá lớn. Nhưng cũng có chút lãng phí thiên phú. Ta cảm thấy nếu như đổi lại tu luyện Ngọc Nữ Công, càng thích hợp hơn!
- Về phần vị nam sinh này, lực lượng mạnh mẽ, khí thế hùng hậu, Trúc Dương Công loại hình lực lượng là tương đối thích hợp. Nhưng chiêu số của hắn gọn gàng sắc bén, nhằm thẳng vào chỗ yếu hại, hiển nhiên từng có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Trúc Dương Công có thể nâng cao tu vi, vận chuyển cũng có chút chậm. So với loại tính cách am hiểu công kích của hắn, còn kém một đoạn rất lớn. Ta cảm thấy, vẫn là tu luyện Phách Thiên Kìnhthì tương đối thích hợp hơn. Bộ công pháp ngắn và nhanh, có thể phát huy ưu thế của hắn tốt hơn!
Nói đến đây, Đỗ Tầm lão sư liền ôm quyền:
- Ta nói xong!
- Rất tốt!
Nghe được lời của hắn, Tạ Tất thoả mãn gật đầu.
Vừa rồi, lúc người thanh niên nói, hắn lộ ra vẻ thất vọng. Vị Đỗ Tầm này mở miệng, hắn tự nhiên khen một câu, đủ thấy hai người đã có sự khác biệt.
- Đáng giận!
Nhìn thấy được vẻ mặt của hắn biến hóa, biểu tình của người thanh niên vốn đắc ý, trầm xuống, xiết chặt nắm đấm.
Người trong nghề vừa ra tay đã biết có đúng hay không. Hắn nói tuy rằng cũng có sai lầm nào đó. Nhưng vừa so sánh cùng vị Đỗ Tầm này, lại thoáng lộ ra một chút trung dung. Quả thật, sử dụng phương pháp của hắn hiệu quả, nhất định phải tốt hơn bản thân mình.
- Được rồi, còn có ai muốn bổ sung không?
Tạ Tất lại nhìn ra.
Lại có mấy người đi lên phía trước. Chỉ có điều, bọn họ nói đều không khác mấy so với hai người lúc trước, không có quá nhiều ý mới.
- Nếu như không có bổ sung, vị trí chính là hai vị lão sư đầu tiên!
Thoáng hiện ra vẻ thất vọng, Tạ Tất tiếp tục nói.
- Ta đến đi!
Mạc Hoằng Nhất đi lên phía trước.
Thấy mọi người nói nhiều như vậy, còn có người tiến lên, tất cả mọi người đưa mắt tập trung qua. Chỉ có điều, khi thấy rõ tu vi, mỗi một người đồng thời lắc đầu.
Không ít Thông Huyền cảnh hậu kỳ, đỉnh phong đều đã nói, không có quá nhiều điều mới mẻ. Một sơ kỳ nho nhỏ mà thôi, lại làm sao có thể có kiến thức càng cao hơn!
Ngay cả Tạ Tất và tất cả trưởng lão cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Tu vi tuy rằng không có nghĩa là giảng bài, nhưng có thể nói rõ một vài vấn đề.
Tu luyện cấp bậc cao, nói rõ lý giải đối với tu luyện cũng sâu hơn, dạy học tất nhiên cũng càng có tâm đắc.
Không để ý tới ánh mắt của mọi người, Mạc Hoằng Nhất đi tới trước mặt hai học sinh, đi dạo qua một vòng, nhìn về phía Tạ viện trưởng:
- Viện trưởng, nếu như ta không nhìn lầm, ngươi nói hai học sinh này có chút vấn đề, không phải chỉ về tu vi bọn họ, mà là có ám chỉ gì khác!
- Có ám chỉ gì khác?
- Lão sư giáo dục, không chỉ tu vi còn chỉ cái gì?
- Sai lầm! Không hiểu thì đừng nói nhảm...
...
Nghe được lời của hắn, sắc mặt tất cả đám người vừa tham dự sát hạch đều trầm xuống. Người thanh niên nói đầu tiên còn mang theo vẻ mặt khinh miệt.
Học sinh có vấn đề, không phải chỉ tu vi thì chỉ cái gì?
Chẳng lẽ còn có thể chỉ thân thế gia đình?
- A? Vẫn mong nói rõ một chút!
Tạ viện trưởng vốn đầy vẻ thất vọng, nghe hắn nói như thế, nhịn không được ngẩng đầu lên.
- Nữ sinh này, bất kể tu luyện chính là Ngọc Tố Công hay Ngọc Nữ Công, ảnh hưởng cũng không quá lớn. Giống như Đỗ Tầm lão sư trước đó đã nói, thiên phú của nàng cực cao. Cho dù trên công pháp Có chút khác biệt, cũng sẽ không quá mức ảnh hưởng.
Mạc Hoằng Nhất nhìn qua:
- Hơn nữa, cho dù Ngọc Tố Công hơi yếu, nàng tu luyện nhiều năm, đã quen thuộc. Tùy tiện thay đổi, đối với tiến bước của nàng ngược lại là một sự ngăn cản. Lại nói, chỉ cần chỉ điểm tốt, hai công pháp này vốn lại không chênh lệch nhiều, không khác nhau quá nhiều!
- Cho nên... trong mắt của ta, vấn đề lớn nhất của nàng, không phải là tu luyện công pháp, cũng không phải cần củng cố thêm tu vi chân khí, mà là... ghét học!
- Ghét học?
Mắt của Tạ viện trưởng thoáng cái sáng lên, không nhịn được nhìn qua:
- Không sai, nói tiếp!
- Điều này...
Nghe hắn thừa nhận, đồng tử của tất cả mọi người đều trợn tròn.
Ghét học?
Có nhầm hay không, người này làm sao nhìn ra được?
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
67 chương