Thế thân khí phi

Chương 84 : Tàn bạo(2)

Thừa nhận có lẽ chỉ mình nàng chịu thương tổn, sẽ không làm cho hắn phải khó xử, càng sẽ không làm cho Hương Lăng vì chuyện nàng và hắn khắc khẩu mà không vui, còn có thể làm cho hắn có chỗ để trút giận. Tất cả mọi đau đớn, chỉ cần nàng nhận lãnh trách nhiệm về mình là được, mà nàng cũng là nên nhận trách nhiệm mới phải. Đau chính là chỉ một người mà thôi, cũng không cần phụ lòng thêm bất kỳ một ai nữa. “Ba” hắn không chút lưu tình, một chưởng tát vào mặt nàng, miệng còn không ngừng phun lửa giận:”Hương Lăng đối đãi với thế nào hả, ngươi vì sao lại làm như thế để cho nàng ta phải thương tâm? Bổn Vương vẫn luôn tin rằng là ngươi đã không cẩn thận, nhưng hóa ra ngươi lại là hạng người như thế, tại sao vậy?” hắn dù không đành lòng nhưng lại không thể kiềm nén, đem hết thảy mọi tức giận trút lên người nàng, tròng mắt sáng quắc nhìn chầm chầm Điệp Vũ Dương. Trên làn da trắng như ngọc lập tức hiện lên năm dấu tay rõ rệt, màu đỏ hằn lên trông thật tàn nhẫn, nhưng nàng vẫn kiên cường nói:”Bởi vì nô tỳ không cam tâm, so với Hương Lăng, địa vị của nô tỳ một chút cũng sánh không bằng, vì sao nàng ta lại có thể hưởng hết sủng ái, tất cả những thứ kia phải chính là của nô tỳ…”Hương Lăng hẳn là không cần phải tự trách, còn hắn đương nhiên cũng có thể lấy cớ để mà trừng phạt nàng. Cứ như vậy đi chẳng phải là tốt lắm sao, dù sao toàn bộ thế gian dư thừa chỉ là mỗi mình nàng, Điệp Vũ Dương thôi. Nói còn chưa dứt lời, một chưởng khác của Thương Duật lại hướng về phía mặt bên kia. Một tát này, so với cái tát khi nãy, lực đạo chỉ có hơn chứ không kém:”Ngươi muốn có đứa nhỏ sao? Muốn được sủng ái sao? Ngươi không phải thanh tâm hỏa dục à? Thì ra tất cả chỉ là giả bộ đóng kịch mà thôi!”.Tayhắn hung hăn đem quần áo trên người nàng xé đi, không hề mang một chút dục vọng gì, chỉ có phẫn nộ không thể khống chế và đau lòng không thôi:”Được, vậy để hôm nay bổn vương sẽ thành toàn cho ngươi, cho ngươi có được nó.” Môi hắn hung hăn hôn lên khóe môi nàng, mang theo bão tố cuồng phong, không ngừng cắn nuốt chà xát như muốn nuốt chửng lấy môi nàng, thâm nhập thật sâu vào trong hầu gian của nàng mà chiếm lấy tất cả hô hấp, đồng thời hắn dường như cũng đang muốn làm tê liệt đi mọi sự thống khổ cùng giận dữ mà hắn phải chịu đựng. Hắn luôn tự khắc chế, nhắc nhở bản thân rằng không cần trừng phạt nàng, cho dù có giận dữ, cho dù không thể khống chế được thì hắn có thể tránh xa nàng một chút, bởi vì hắn biết nàng là cố tình muốn làm cho hắn phải phát giận lên người mình. Taygắt gao ôm chặt lấy thân thể của nàng, giống như muốn đem nàng hòa nhập vào trong cơ thể chính mình, môi vẫn không ngừng càn quét, phẫn nộ giờ đây đã chiếm cứ mọi suy nghĩ của hắn. Nhưng chính giờ phút này đây, cảm nhận được ngot ngào từ miệng nàng truyền tới lại làm thay đổi ý định trừng phạt nàng ban đầu của hắn. Hắn càng điên cuồng, say sưa tăng thêm lực hút. Môi nàng cũng vì thế bắt đầu sưng lên, cho đến khi máu chậm rãi chảy ra hắn cũng không hề phát hiện, còn nàng lại một chút cũng không cảm giác được, để mặc cho hắn hôn mình. Đến khi trong miệng truyền đến vị mặn hắn mới thật kinh hoàng bừng tỉnh nhìn lại nàng đang chậm rãi rơi lệ. Tại sao? Trước mắt hắn giờ có thật nhiều nghi ngờ? Không biết có phải trong phòng quá sáng, nàng mông lung nhìn thấy khuôn mặt Thương Duật có chút khác thường, làm sao hắn lại có bộ mặt này cơ chứ? Sao có thể được ?Taynàng nhẹ nhàng vươn ra chạm vào hai bên má hắn:”A . thật sự có thể chạm đến sao, tại sao mình lại luôn có vẻ như nhìn không rõ?” Nước mắt của nàng làm cho lòng hắn chợt nhảy lên, mạnh mẽ buông nàng ra, không ngừng lắc đầu:”Hừ! Ngươi muốn nhưng bổn vương không nhất thiết phải cho ngươi toại nguyện!” Hắn dường như có chút khó xử, dùng sức đẩy nàng ra. Điệp Vũ Dương cứ như thế mà té ngồi xuống đất. Cửa lại bị hắn dùng lực đá tung, thanh âm thanh thúy vang lên giữa đêm tối âm u lạnh lẽo, so ra lửa giận của hắn chỉ có hơn chứ không kém. Nàng lẳng lặng ngồi trên mặt đất, cả người mềm nhũn như một vũng nước, không còn chút khí lực nào, dường như trái tim cũng thật mệt mỏi, không còn chịu đựng được nữa. Bếp lò đang đốt cháy bên cạnh không ngừng phát ra tiếng “tư tư”, đôi khi cũng có vài tia lửa nhỏ bắn tung tóe lên cánh ta trần trụi của nàng, vì quần áo khi nãy đã bị hắn hung hăn xé rách, đau đớn cứ thế một lần nữa lại đến. Trong lòng thầm nghĩ ngợi mông lung, nên nàng cứ thế lẳng lặng nằm đó mà ngủ thiếp,…….