Thế thân khí phi

Chương 103 : Phi tình.

“Á cũng không phải, bất quá chỉ là chúng thường bay tới thôi!” Nàng lẳng lặng đứng cạnh hắn, sau đó hai người cùng trở về Mặc Chí hiên. Đây chính là lần đầu tiên Thương Duật đến Mặc Chí hiên từ sau khi hắn xuất chinh trở về. Nhìn thấy hắn, Tiểu Hồng cùng Hinh Nhi lại càng thêm kích động, không ngừng đem hoa quả, điểm tâm còn có thêm lục trà bày đầy trên bàn. Các nàng đương nhiên kích động thấy tiểu thư một lần nữa lại được Vương gia sủng ái, càng kích động hơn là tiểu thư hàng ngày tuy nhìn rất đạm mạc nhưng hôm nay trên mặt lại ẩn đầy ý cười. Người hầu chạy lại giúp hắn cởi bỏ áo choàng, đem treo trên giá cao. Thương Duật nhìn lại, phát hiện trên đó hãy còn đang treo chiếc áo hắn để lại đêm trước khi hắn xuất chinh, ánh mắt sâu thẳm nhất thời lại tràn ngập ý cười. Nàng xoay người nhìn hắn, vẻ mặt trầm tư, nàng đột nhiên ý thức được hiện tại bọn họ trông chẳng khác gì những cặp vợ chồng bình dân tầm thường, cầm sắc hợp nhất, cảm giác này càng kéo dài thật càng làm cho người ta thêm quyến luyến. Môi nàng thản nhiên cong lên ý cười, nhìn tựa như rất xa xôi nhưng lại rất xinh đẹp, sáng lạn đầy quyến rũ. Thương Duật một tay khẽ nâng mặt nàng lên, nhẹ giọng hỏi:”Cười cái gì?” “Nô tỳ không có…” Nàng còn chưa nói xong, câu nói sau liền cứ thế bị hắn nuốt hết vào bụng. Hơi thở ấm áp hòa cùng hương vị của hắn cứ thế mà xâm nhập môi nàng, nhiệt khí cũng chậm rãi rót từng giọt vào thân thể nàng. Môi nàng bị hắn tinh tế trêu chọc, không hề có cảm giác đau đớn nhưng lại có chút ngưa ngứa, hai tay nàng cũng bất giác vòng qua ôm chặt vào lưng hắn. Điệp Vũ Dương từ trước nay không phải là người thích quan tâm đến người khác nhìn mình thế nào, cho nên đối với hành động trước mắt này của mình, nàng một chút cũng không thấy ngượng ngùng gì cả. Cho đến khi bờ môi lạnh lẽo dần dần có cảm giác nóng bỏng lên, Thương Duật dường như còn cảm thấy hôn chưa đủ, hơi dùng sức cắn một cái làm cho nàng đau đến kinh hô ra tiếng. Thừa dịp nàng mở miệng, đầu lưỡi hắn liền thần tốc tiến nhập bên trong, trêu chọc chiếc lưỡi thơm ngát của nàng, không ngừng mà khám phá, càn quét tất cả mọi ngỏ ngách. Dưới sự khiêu khích của hắn, Điệp Vũ Dương bất giác buông lỏng bản thân, mặc cho hắn thỏa mãn mà vui đùa. Cảm giác thân thể mềm mại trong lòng ngày càng vô lực, Thương Duật hài lòng rời khỏi môi nàng. Hắn dần dần hôn đến vành tai nàng, cười càng thêm tà mị, hắn biết mỗi khi nàng bị kích thích thì vành tai sẽ hồng lên. Hắn càng không khách khí còn cắn xuống một ngụm, vừa lòng nghe nàng do quá hưng phấn mà rên lên một tiếng, định thừa dịp lúc nàng không còn một chút tỉnh táo hỏi:”Vì sao mấy ngày nay không đi tìm bổn vương?” Hơi thở nóng bỏng của hắn không ngừng truyền đến bên tai nàng, giọng nói ái muội càng làm người phải mặt đỏ tai hồng, thần trí nàng giờ cũng trở nên mờ mịt mông lung. “Điệp Vũ Dương. Bổn vương hỏi ngươi sao không trả lời?” Hắn đắc ý nhìn thấy nàng bị kích thích mà phản ứng hơi trì độn, nhìn thấy nàng như thế hắn càng thêm cao hứng:”Vì sao không đi Minh Thiên viện?” Vừa nói hắn còn vừa cố ý dùng đầu lưỡi của mình đùa nghịch vành tai mẫn cảm của nàng, gắt gao ôm chặt lấy nàng, để nàng cảm nhận nhiệt tình đang không ngừng dâng lên của hắn. Nếu nàng còn tiếp tục không trả lời, phỏng chừng hắn cũng sẽ không bỏ qua cho nàng đi:”Vương gia thân thể đã tốt lắm rồi, nô tỳ còn….còn đi làm gì?” Nàng hơi đẩy hắn ra, cảm giác lửa nóng của hắn đang tỏa ra vùa rồi làm cho nàng có chút thất thố. Hắn một tay cố định gáy nàng không cho nhìn chỗ khác:”Nên phạt nàng!” Môi hắn lại một lần nữa hung hăn xâm nhập tận bên trong, một tay đem nàng bế lên hướng phía giường lớn bước đến. Hắn thật ôn nhu nhẹ nhàng đặt nàng trên giường, môi một khắc cũng chưa từng rời ra, tay liền đem quần áo trên người nàng cởi xuống. Điệp Vũ Dương kinh ngạc cảm nhận được ôn nhu của hắn, nàng cảm giác như mình đang bị lạc. Thân hình vì vậy lại càng trở nên mẫn cảm, bất cứ một cái chạm nhẹ nào của hắn đều dễ dàng làm cho cơ thể nàng bị khiêu khích nóng lên. Cảm giác hạ thể cũng dường như có chất lỏng lạnh lạnh chảy ra, nàng lập tức thanh tỉnh:”Gia…hôm nay nô tỳ….” Nàng hô lên, lại phát hiện thì ra chỉ là một chuỗi những âm thanh rên rỉ, thật mềm mại đáng yêu. “Ân… thế nào…” Hắn thở hổn hển nhìn người dưới thân, da thịt trắng nõn, một vài chỗ bị hôn đã hơi hơi đỏ lên, hai nụ hoa bị hắn không ngừng trêu chọc giờ cũng trở nên ướt át. Nhìn thấy cảnh đẹp trước mặt, đôi mắt hắn càng trở nên đỏ ngầu, mồ hôi lấm tấm trên trán đang không ngừng chảy ra, từng giọt rơi xuống đậu lại trên mi mắt Điệp Vũ Dương, càng trông thật mê người. Điệp Vũ Dương bị những giọt mồ hôi kia làm cho thanh tỉnh, mặt liền đỏ bừng:”Hôm nay thân thể nô tỳ không được khỏe đâu!”Taynàng nhẹ nhàng đẩy nhẹ, để chắn ở trước ngực hắn. “Không ngại, thân thể bổn vương tốt là được!” nói xong hắn chậm rãi cởi bỏ những chướng ngại còn sót lại trên người nàng và hắn, sau đó hắn thỏa mãn đem mình tiến thẳng vào nàng. Kinh ngạc nhìn hắn, nàng là đang trong thời điểm nguyệt sự, hắn ta là nam nhân tại sao một chút cấm kỵ cũng không thèm để ý chứ, diều này càng làm cho nàng đau đầu khó hiểu:”A…Gia…” Nàng hô lên một tiếng thật dài, lại cứ thế đem cơ thể mình thừa nhận xâm chiếm của hắn. Thương Duật mỉm cười hài lòng nhìn nàng rất phối hợp, cảm giác thật thỏa mãn chưa từng có, nhớ nhung mấy ngày qua cuối cùng cũng được dần được phóng thích. “Vương gia….. vương gia….” Bên ngoài người hầu không ngừng đập cửa, dường như đang có việc gì rất gấp:”Vương gia, Nhạn tướng quân có việc cầu kiến.” Điệp Vũ Dương ánh mắt mê ly bị tiếng đập cửa kia làm cho bừng tỉnh, chuyện có thể làm cho Nhạn Minh tướng quân đích thân tới báo ắt hẳn không phải là việc nhỏ. Nàng giơ tay ra sức đẩy thân thể Thương Duật:”Gia, bên ngoài….có việc cần gấp!” tuy rằng đang nói chuyện công nhưng giọng nàng nghe qua lại rất kiều mỵ