The love legend
Chương 40 : party! party! let's go!
Tựa như những ngày xưa đã trôi qua, áng mây che lấp vầng trăng dịu dàng cùng những giọt mưa tí tách rơi ướt lạnh. Hạnh phúc lúc này với Ouji và Kit chỉ đơn giản là được ở bên nhau. Mọi hiểu lầm trong quá khứ đều đã được hóa giải. Và câu trả lời cho trò chơi đầu tiên chính là: niềm tin. Nếu ngay từ đầu Kit tin vào Ouji thì đã chẳng dẫn đến sự việc ba năm về trước. Và nếu Ouji đặt niềm tin ở Kit thì lúc này đây hạnh phúc sẽ không đến với họ muộn màng như vậy.
Nhưng nói đi cũng nên nói lại, hạnh phúc đến dù muộn tuy nhiên lại khắc sâu trong trái tim họ. Một chút hạnh phúc chứa mọi cảm giác lạnh nhạt, đắng cay, ngọt ngào. Một hạnh phúc khó quên.
Trò chơi đầu tiên đã khép lại với câu trả lời mỹ mãn như mong muốn của Liquid Crystal và Rainbow Crystal, những thần qua tương lai đã tiên đoán trước được những hai câu trả lời. Nếu cái mà Kit và Ouji tìm được không phải là niềm tin thì đáp án còn lại chính là lòng ích kỷ. Có lẽ điều đó đã không còn quan trọng nữa vì cái kết tốt đẹp nhất cho trò chơi đầu tiên vẫn đang diễn ra đấy thôi. Tuy vậy Rainbow đã can thiệp một chút vào chuyện này lẽ dĩ nhiên cô sẽ phải trả giá. Nhưng không sao, cái giá mà cô phải trả cũng không hề lớn. Chỉ đơn giản là cùng cô em gái Clover của mình truy tìm Victoria và kết án tử cho bà ta thôi. Hơi khó khăn một chút nhưng nói chung là một thử thách thú vị.
Cũng đừng quá ngạc nhiên khi Rainbow không hề bước chân về Hiệp Hội Magic mà vẫn biết hình phạt dành cho mình. Cô ấy là thần quan, mọi việc diễn ra trong tương lai như thế nào thì chỉ cần một cái nhắm mắt thôi cô đã biết. Những người trong hiệp hội cũng hiểu điều đó nên cũng chẳng triệu tập Rainbow lần nào mà để cô tự giải quyết. Sau đó theo dõi tình hình xem cô có hoàn thành tốt hình phạt được giao chưa rồi mới quyết định tiếp.
Aizzz nhưng đó cũng là chuyện tương lai còn bây giờ thì nên tận hưởng cảm giác chiến thắng một chút. Để có được một cái kết như thế này thì cái giá Rainbow và Clover phải trả có là bao, suy ra chị em họ lời chán đó chứ. Bởi lẽ trước sau gì họ cũng sẽ tìm đến Victoria mà xử bà ta vì cái tội xen ngang vào cuộc chơi và còn dám xóa ký ức đứa em yêu dấu của hai người nữa. Tội lớn không thể dung tha.
Hai cô chị đứng từ xa nhìn đứa em gái của mình được một vòng tay yêu thương bảo vệ khỏi cái lạnh giá từ cơn mưa mà mừng thầm. Lúc này đây chắc chẳng có điều gì tách chúng ra khỏi nhau được. Vậy là có thể tạm an tâm về thời gian sắp tới. Đau thương qua đi hạnh phúc trở về, sau cơn mưa trời lại sáng, nhất là những cơn mưa ... nhân tạo như thế này.
-Ok được rồi tách ra ngay! Sướt mướt quá!
Clover từ trong bước ra phá vỡ bầu không khí lãng mạn, chia rẽ đôi uyên ương bằng giọng nói đùa cợt. Rainbow theo sau búng nhẹ tay một cái những hạt mưa thôi không trút xuống, mây đen tản ra hai bên rồi biến mất. Rõ ràng toàn bộ những gì xảy ra từ nảy giờ đều chịu sự chi phối của phép thuật. Kit và Ouji ngước mặt nhìn hai bà chị rồi quay sang nhìn nhau. Kỳ lạ, mới mấy phút trước đây cả hai đều ướt sũng từ trên xuống dưới vậy mà bây giờ quần áo lại khô ráo như chẳng có chuyện gì xảy ra.
-Không cần phải ngạc nhiên toàn bộ đều do chị và Clover làm hết đó. Nếu không nhúng tay vào thì hai đứa làm hỏng chuyện. Với lại chị cũng chẳng lừa gạt gì Kit, đó là sự thật mà nhóc không hề nhìn thấy.
Rainbow lên tiếng giải thích khi nhìn thấy hai đứa một thì hết sức thông minh tính toán, một ngu ngơ chả biết mô tê gì đồng loạt ngẩn người ra chẳng hiểu gì hết. Ouji nghe vậy bất chợt giật mình:
-Chị ra tay can thiệp vào. Vậy...
-Không có gì. Đừng lo, một cái giá nhỏ thôi.-Rainbow mỉm cười trước gương mặt đầy lo lắng của thằng nhóc mà cô xem như em ruột.
Ouji khẽ gật nhẹ đầu rồi nhìn sang Kit đang ngơ ngơ vẫn chưa hiểu mọi người đang nói gì nhưng không lên tiếng hỏi. Một cảm giác ngượng ngùng bao trùm tất cả, không ai nói gì. Trời ơi chị hai và chị ba đã đứng trên sân thượng từ nảy đến giờ vậy mà Kit chẳng hề hay biết. Điều đó có nghĩa là họ đã chứng kiến tất cả. Đỏ mặt! Chết rồi kể lúc cô bé và Ouji..... Thôi rồi bây giờ Kit không biết chui vào đâu cho hết ngượng nữa.
Ouji bật cười lớn trước biểu cảm trên gương mặt cô nhóc cũng như những suy nghĩ trong đầu cô lúc này. Chỉ là vô tình thôi mà cậu đọc được thôi. Số lần cậu đọc lén được những ý nghĩ trong đầu Kit dường như chỉ đếm trên đầu ngón tay, cho nên khi có thể phải biết tận dụng chứ. Với lại lần này hoàn toàn là vô tình chứ chẳng phải cậu cố ý. Rainbow và Clover mặc dù không có được khả năng thiên phú đó như Ouji nhưng cũng chỉ nhìn là biết đứa em út của mình đang nghĩ gì. Cả hai hùa theo cậu ấy cười thật lớn khiến gương mặt Kit ngày càng đỏ như cà chua chín.Cô bé cúi gầm mặt đưa nắm tay giận dỗi đánh vào người Ouji:
-Đồ...Cái đồ đáng ghét!!! Anh cười cái gì hả???
-Ay, đau anh! Rainbow và Clover - shimai cũng cười mà, sao em đánh anh? Với lại tự nhiên suy nghĩ của em nó chui vào tai anh thôi.- Ouji xoa xoa chỗ vừa bị đánh làm bộ đau.
-Đáng đời anh ai biểu khơi màu trước. Còn giở trò đọc suy nghĩ nữa em...em...-Kit lớn tiếng đáp trả nhưng giữa chừng đột nhiên bí từ khiến Ouji được nước làm tới:
-Em sao nào?
-Em bo xì anh luôn.-Kit sau một hồi vắt kiệt trí não cuối cùng cũng nghĩ ra từ để chữa lửa nhưng hình như trong tình huống lúc này thì nó không được phù hợp.
Điều đó dẫn đến chị hai và chị ba của cô nhóc khó khăn lắm mới nhịn được cười thì lại tiếp tục cười nghiêng cười ngả. Em gái của họ quả thật hết thuốc chữa. Ngốc đến thế là cùng. Bo xì, từ ngữ dường như chỉ những đứa bé tiểu học mới sử dụng. Ai ngờ nó lại được phát ra từ miệng một cô nữ sinh lớp 10 đã vậy còn là học viên đứng đầu khối B nữa. Quả thật hai người họ cười đến chết mà không còn lời nào để trăn trối mất thôi.
- Cho chị xin đi hai đứa, chết mất, đau bụng quá. Hai nhóc còn đủ sức cãi nhau như thế này thì coi như mọi chuyện đã giải quyết xong đúng không? Ouji, em về nghỉ đi chị buồn ngủ lắm rồi.
Clover cố gắng nhịn cười mà lên tiếng ngáp dài một hồi còn để lại vài giọt nước mắt hiện trên mi. Cười đến nỗi chảy cả nước mắt, chắc chỉ có thẻ là Clover. Ouji sau khi nghe câu nói đó khẽ nhướn mày tỏ vẻ khó chịu với giọng điệu đùa cợt:
-Vậy là chị đuổi khéo em a?
-Đuổi thẳng chứ đuổi khéo gì nhóc. Em mà còn ở đấy thì không biết con bé này sẽ làm trò ngốc nghếch gì nữa đây.- Rainbow cũng kéo dài tiếng ngáp phụ hoạ cho Clover và đồng thời chỉ tay về phía Kit.
Cô bé như muốn bật ngửa trước lời nói của chị cả yêu quý vậy. Ai thử nghe xem, chị lớn mà nói em gái mình như diễn viên hề ấy. Làm trò nữa chứ. Nhưng cũng phải công nhận bầu không khí lúc này vui vẻ hơn hẳn.
-Hix chủ nhà đã lên tiếng rồi thì em về vậy.
Ouji chưng ra bộ mặt tội nghiệp rồi đưa tay đỡ Kit đứng lên. Nhưng một sự cố nho nhỏ sau khi cậu vừa buông tay ra là... cô nhóc đột nhiên mất thăng bằng mà ngã nhào ra phía trước. Kit chỉ biết nhắm mắt mà thầm cầu nguyện rằng cả gương mặt mình không âu yếm hôn cái nền đất.
-Á!!!
RẦM!!!
-Phù!!!
Những tiếng thở nhẹ đồng loạt vang lên, một cảm giác êm êm ấm ấm lan toả khắp người cô bé. Kit khẽ hé đôi mắt nhìn lên...OMG! Cả người cô đang đè trên Ouji! Thật kỳ lạ rõ ràng khi nảy cô nhóc chắc 100% là ngã rồi mà, sao lại có cái viễn cảnh này xảy ra chứ.
Đó là hậu quả của cái việc Ouji đưa tay ra đỡ Kit trong khi bản thân cũng đang trong tình trạng mất thăng bằng. Lý do? Ngồi hơn cả nửa tiếng đồng hồ trên nền đất sần sùi thì làm sao mà đôi chân cả hai tránh khỏi việc tê rần được. Vừa đứng lên cảm giác như hàng trăm con kiến bò từ lòng bàn chân lên biểu thị tình trạng máu đang lưu thông trở lại khiến cả hai đứng không nổi. Rainbow và Clover được một phen hú vía nhưng cũng may cô em gái yêu quý của họ không tổn hại gì. Hai cô chị thở phào nhẹ nhỏm.
-Nè em có sao không? Có bị trày ở đâu không?
Ouji đỡ Kit dậy rồi không ngừng tuôn ra những câu hỏi và nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng. Cô nhóc khẽ mỉm cười đưa tay phủi những hạt bụi bám trên người cô cũng như cậu ấy:
-À em không sao. Tại hơi tê chân nên ngã vậy thôi.
-Em đó cứ hở ra là có chuyện. Về sau đừng hòng thoát khỏi mắt anh một giây nào. - Ouji xoa nhẹ đầu Kit rồi nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.
Một chút ấm áp truyền từ lòng tay đến tận trái tim cô nhóc. Ước gì thời gian cứ dừng mãi ở khoảnh khắc này đừng vội vàng trôi đi nhỉ? Nhưng mà.... Kit bất chợt giật mình, bây giờ cô bé mới để ý đến lời nói của Ouji. Không rời mắt khỏi cô một giây nào sao? Đừng nói lại tiếp tục thực hiện cái chế độ vệ sĩ như hồi trước đó nha. Như vậy thì chết mất. Kit lo lắng định lên tiếng hỏi cậu ấy nhưng bị chị ba mình xen ngang:
-Tách ra ngay. Hai đứa định đóng phim tình cảm hay sao? Biết là có con nít ở đây không?
-Con nít? Đâu ạ? Ở đây Kit nhỏ nhất nhưng cũng mười sáu tuổi rồi con nít gì nữa chị Clo?- Ouji không hiểu ý Clover nên khẽ chau mày.
- Clo gì? Tên chị chứ không phải nguyên tố hóa học nhá, gọi cho đàng hoàng. Còn nữa, nó một trăm mười sáu tuổi còn nhóc đã hai trăm mười bảy rồi chị đây chỉ mới hai mươi ba so với hai đứa thì không phải con nít sao?- Clover chỉ tay vào Kit và Ouji rồi ấm ức lên tiếng.
Cả hai đơ mặt ra trước cách so sánh tuổi tác chẳng còn gì kỳ cục hơn của chị ba. Không biết trước mặt họ có phải học viên thiên tài lừng danh Venus không nữa. Có nói ra chắc cũng chẳng ai tin được. Rainbow bước đến đánh vào vai nhỏ em lớn già đầu mà còn tính toán ngu ngốc của mình cái rõ đau:
-Này thì con nít! Nhóc đem tuổi dương xuân ra so với tuổi ở thế giới này của hai đứa nhỏ mà không biết nhục hả? Còn lớn tiếng nữa. Thật là đáng xấu hổ.
Clover ôm lấy cái vai đau nhói của mình chu mỏ lên cãi lại:
-Nói chung thì...ừ tụi nó còn nhỏ sướt mướt như vậy làm gì? Nhìn ngứa mắt quá!
-Chị à chị GATO với em thì cũng nên tìm cho mình một boyfriend đi chứ.- Ouji lấy được đà trêu ghẹo bà chị khiến Kit nhe răng ra cười thật tươi, nhưng vừa nhận được cái lườm từ chị ba cô nhóc cố gắng nhịn xuống nếu không tối nay sẽ bị tống ra vườn ngủ mất.
-Này nhé chị đây chẳng bao giờ biết GATO đâu. Bạn trai chị xếp hàng dài kìa, tại Clover đây chưa vừa mắt thôi.- chị ba Kit chống chế với gương mặt hiện ra chữ "tức" to đùng.
-Thôi cô ơi tui biết cô quá mà. Ham chơi ma nào thèm ngó.- Rainbow chẳng những không bênh mà còn thêm dầu vào lửa.
- Chị hai...chị được lắm. Clover này sẽ lấy được một Bá Tước giàu có, quyền lực nhất cho xem.- Clover bị chọc đến đỏ mặt.
- Ha ha có cần chị nhờ anh rễ nhóc giới thiệu cho không?- Rainbow ôm bụng cười nhưng không quên chêm thêm lời nói trêu chọc.
- Trời chị Rainbow, anh Ryo Hayata chồng chị là trùm giới bá tước rồi tìm đâu ra người hơn nữa.-Ouji cũng không buông tha cho Clover, bởi lẽ lâu lắm rồi cậu mới được cười sảng khoái như vậy thì làm sao dừng lại dễ dàng được.
- Ê nhóc chịu không về làm vợ nhỏ chồng chị đi, cho có chị có em. - Rainbow bất chợt nghĩ ra ý tưởng điên rồ nên vội vàng nói ra luôn. Nghe như chuyện có một không hai vậy.
-Bớt giỡn hai yêu dấu, làm người ai làm thế. Không lấy được người đứng nhất thì làm vợ bá tước có quyền thứ nhì xài tạm cũng không sao.- nghe câu nói nửa thật nửa đùa của chị cả mà Clover giật mình. Hơ hơ trên đời này cô chỉ chấp nhận đứng sau ba người còn lại thì nằm mơ đi.
-Ba yêu dấu, bá tước có quyền lực đứng sau anh hai là một lão già khụ chưa chịu đi hầu Diêm Vương đó ba xài nổi không vậy? Với lại ông ta hiện tại đã có một chính thê và tám tì thiếp rồi, ba mà vào nữa thì đứng thứ chín đó.- Kit im lặng nhe răng cười nảy giờ liền lên tiếng góp vui một câu.
Clover đơ người, thế là xong hết lối cãi rồi. Ôi xót thương cho cô, đúng là hồng nhan bạc phận. Nhìn xem cô tài giỏi xinh đẹp như thế này vậy mà một ước mơ nhỏ nhoi được lấy người chồng hoàn hảo chút cũng không được là sao? Thì thôi Clover cô quyết tâm ở giá chờ hoàng tử cho xong.
Ba người còn lại nhìn thấy gương mặt đơ đơ ngơ ngơ của Clover mà không tài nào nhịn cười được. Một tràng cười vang lên trong không gian tĩnh lặng. Thật thoải mái. Cảm giác này phải nói là lâu lắm rồi Ouji và Kit mới cảm nhận được. Không còn lo lắng, ưu tư, phiền muộn. Họ lại hạnh phúc, hai bàn tay đan vào nhau. Thật ấm áp! Để có được những giây phút như thế này cho dù phải trả cái giá lớn đến đâu họ cũng chấp nhận.
Nhưng mà cuộc vui nào cũng đến lúc tàn, đêm đã khuya Ouji phải trở về trước khi đám người kia nháo nhào lên đi tìm. Kit tiễn cậu ra tận cửa và nhận lại chiếc hôn nhẹ lên trán từ cậu ấy. Một phần thưởng nhỏ cho cảm giác hạnh phúc ngày hôm nay. Tuy nhiên tình cảm mặn nồng của đôi trẻ lại khiến cho hai bà chị nổi cả da gà. Hủ nữ mà. Rainbow và Clover nhanh chóng kéo Kit vào rồi đóng rầm cửa một cách phủ phàng. Đằng sau những đường nét uốn cong điệu nghệ của chiếc cửa là một nụ cười mỉm trông thật hạnh phúc.
Ouji vãy nhẹ tay chào sau đó ngồi vào trong xe lao đi. Ba chị em họ vậy là ai về phòng ấy, trời cũng khuya rồi và lúc này không còn việc làm gì lý tưởng hơn ngủ. Kit vặn tay nắm cửa đi vào phòng rồi thả tự do cho thân mình đổ ập xuống giường. Thật là mệt mỏi, hôm nay đối với cô bé là một ngày dài. Rất nhiều việc diễn ra nhưng nói chung cô đã nhận được một cái kết thúc mà bản thân mong muốn. Suy nghĩ mong lung một lúc đôi mi Kit như vô lực khéo chặt lại cùng hơi thở nhẹ nhàng đều đặn.
"I can tell youre looking at me
I know what you see
Any closer and youll feel the heat."
Ui cái điện thoại trong túi quần giờ này rồi mà vẫn không chịu tha cho cô nhó, nó cứ reo mãi reo mãi với âm lượng ngày một lớn hơn khiến cô dù có muốn làm ngơ cũng không được. Kit khó chịu ngồi dậy lấy phone ra bắt máy:
-Alô.
"Kit hả? Chúc mừng nha tui nghe Ouji kể hết rồi, hai người lại tốt đẹp như trước nha."- một giọng nữ đầu dây bên kia vang lên với vẻ háo hức vui mừng.
-Lin hả? Ouji mới về cách đây mấy phút mà sao bà biết nhanh vậy ?-Cô nhóc nhìn vào màn hình điện thoại, số gọi đến là của Fye- senpai vậy thì người trả lời cô là Linda rồi.
"Chắc anh ấy mừng quá nên thông báo với mọi người nhanh đó."-Lin cười cười.
-Uhm, mà gọi khuya vậy có gì không.- Kit gật gù vừa nói cặp mắt vừa lim dim.
"Khuya gì em? Chỉ mới có tám giờ ba mươi thôi, anh còn đang hẹn hò với Linda đây?"- sau một loạt tạp âm vang lên ở đầu dây bên kia thì Fye thay Lin nói chuyện với Kit.
Cô bé nheo mắt nhìn vào cái đồng hồ trên tường, đúng thật là còn sớm nhưng cô buồn ngủ quá. Cô ừ nhẹ một tiếng, thấy vậy Fye cũng không muốn dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề:
"Làm hòa với Ouji rồi thì mai em có đến party sinh nhật Moon không? "
-Party sinh nhật anh Moon á? Nhưng em đâu có thiệp mời làm sao đi?- câu nói của Fye như ly cafe độ mạnh vậy, nó khiến Kit tỉnh ngủ ngay lập tức.
Birthday Moon- senpai thì vô cùng quan trọng đó, trong thời gian qua cậu ấy đã giúp cô nhóc rất nhiều dù gì cũng phải nói một tiếng cảm ơn và chúc mừng sinh nhật chứ.
"Không sao, em cứ đến nhà hàng đó đi rồi gọi anh ra đón vào. Bảy giờ bắt đầu tiệc đó nha. Vậy đi, chúc em ngủ ngon....tút..tút...."
Kit định lên tiếng hỏi thêm nhưng Fye đã cúp máy mất rồi. Trời ơi cô bé biết phải ăn mặc thế nào đến đây? Không lẽ tiệc lớn của một hoàng tử cô lại mặc quần jean áo sơ mi? Coi sao được.
Một phút bối rối Kit chợt nghĩ ra ý tưởng mà cô nhóc cho là điên rồ. Cô vội chạy sang phòng chị hai mình đập cửa rầm rầm, đơn giản vì lúc ngủ chị cô có thói quen bấm chốt khóa trái bên trong:
-Hai! Hai ơi mở cửa đi! Em sắp chết rồi nè.
CẠCH!!!
-Giờ này mấy giờ rồi mà còn đập đùng đùng vậy con này? Chết cái gì?
Rainbow vừa bực bội mở cửa ra thì Kit đã chạy vào và ngồi xuống giường chị mình với lấy cái gối ôm chặt:
-Mới có tám giờ ba mươi à hai. Chuyện hệ trọng, chuyện hệ trọng.
Chị hai Kit cũng ngước nhìn đồng hồ giống như cô bé lúc nảy rồi ngồi lên cái ghế trước bàn trang điểm. Clover bị tiếng động lớn kích thích sự tò mò mà chui ra khỏi chăn bước qua bên phòng chị hai. Cô đóng cửa phòng Rainbow lại rồi ngồi phịch xuống sàn lên tiếng hỏi Kit:
-Cái gì nhóc nói ra đi hai chị giúp cho, làm gì mà ấp úng từ nảy giờ?
-Dạ...thì...thế này...thế kia....
Kit thao thao bất tuyệt kể lại từ lúc gặp Moon cho tới chuyện ngày mai là sinh nhật cậu ấy. Khoảng năm phút sau câu chuyện kết thúc Rainbow định lên tiếng hỏi nhưng bị nhạc chuông điện thoại của cô em út cắt ngang. Kit nhìn vào màn hình, Fye gọi cho cô có chuyện gì nữa sao?
-Alô Fye.- Không chần chừ cô nhóc nhanh chóng bắt máy.
"Anh quên một chuyện, bọn anh hôm đó bị bắt mặc đồ vest nên em diện đầm cho phù hợp nha. Chỉ vậy thôi, mai sáu giờ bốn lăm có mặt phone anh ra đón."
Fye chỉ vội nói nhiêu đó rồi cúp máy để lại một nỗi kinh hoàng cho Kit. Trời ơi đầm ư? Cô bé không có cái nào cũng như chẳng bao giờ mặc cái loại đồ một ống đó trừ khi học tiểu học. Nhìn thấy gương mặt lo lắng tột cùng của em gái mình Rainbow lấy làm lạ:
-Gì nữa vậy nhóc?
-Dạ? À chỗ nhà nàng người ta bắt nam mặc vest còn nữ thì đầm đó hai. Làm sao giờ? Trời ơi nỗi khủng hoảng đời em.- Kit giật mình thoát ra khỏi mớ suy nghĩ vẩn vơ mà nhìn về phía chị hai cầu cứu.
Rainbow thở phào nhẹ nhỏm, tưởng chuyện gì nguy hiểm tính mạng lắm. Cô quay sang nhìn Clover và vãy nhẹ tay ra hiệu. Kit đơ đơ ra nhìn, những cái ký hiệu bằng tay đó chỉ là đặc trưng của hai chị cô, còn cô chả biết nó có ý nghĩa gì. Clover nhìn vậy mà hiểu ý đứng dậy đẩy Kit ra khỏi phòng. Trước khi đóng cánh cửa lại cô còn mỉm cười với em út mình:
-Rồi, nhóc về phòng ngủ đi, chuyện ngày mai để hai chị lo cho.
Kit cảm thấy không mấy yên tâm, cô nhóc định mở miệng nói điều gì đó nhưng cánh cửa đã đóng sập lại và tiếng khóa trái bên trong vang lên. Cô áp tai vào cửa cố gắng nghe cho rõ những tiếng xì xào của hai người chị nhưng vô vọng. Kit đành ngậm ngùi về phòng chùm chăn. Đôi mắt cô bé nhắm lại và thầm nguyện cầu ngày mai mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.
CHÍP...CHÍP...
Từng tia nắng ban mai xuyên qua ô cửa sổ, nơi có chú chim sẻ tinh nghịch ngân tiếng hót vang chào buổi sáng. Nó vỗ vỗ nhẹ cánh, rung mình rũ bỏ những giọt sương sớm ướt lạnh. Kit lười biếng trở mình hướng về nơi phát ra ánh sáng chói mắt. Đôi mi cô bé khẽ hé mở, hình ảnh đầu tiên thu vào cặp mắt nâu là bóng dáng đen đen nhỏ nhắn của chú chim. Một nụ cười mỉm nhẹ chào ngày mới nở trên môi Kit nhưng tuyệt nhiên cô nhóc chẳng hề có ý định thức dậy hay rời bước khỏi chăn bông ấm áp.
CỘC...CỘC...
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài vọng vào khiến chú chim nhỏ đang mãi mê dùng chiếc mỏ vuốt bộ lông mềm mượt giật mình vỗ cánh bay đi. Lúc này Kit mới ngồi dậy, đặt chân xuống tìm đôi dép lông mang vào và đi ra mở cửa. Lý do: cái thói quen khóa trái phòng khi ngủ không phải chỉ của riêng chị cả Rainbow mà Clover cùng với Kit cũng như vậy.
-Chào buổi sáng cô Kit, phu nhân cho gọi cô xuống phòng ăn!
Cánh cửa vừa mở ra thì Kit đã nhận được nụ cười tươi từ cô quản gia. Kit mỉm cười lại và gật nhẹ đầu. Sau khi người quản gia quay đi cô bé đóng cửa vào vệ sinh cá nhân. Với lấy đồ buộc lại mái tóc lên cao thật gọn gàng, Kit nhanh chóng chạy xuống phòng ăn.
-Ngày đẹp hai yêu dấu!
Vừa nhìn thấy Rainbow đang dùng bữa sáng Kit đã nở nụ cười tươi dành cho chị mình. Rainbow dừng lại ngước nhìn cô em gái mà trêu ghẹo:
- Ha con gái biết yêu đúng thật xinh đẹp hơn. Mới sáng hôm qua còn ũ rũ như người chết rồi mà bây giờ đã cười tươi chúc chị ngày đẹp rồi.
-Hai chọc em. Sao im lặng vậy hai? Ba yêu dấu đâu rồi?-Kit cười ngượng ngồi xuống ghế ngó nghiêng khi phát hiện bầu không khí khác hẳn mọi ngày.
-À nó đi mua một ít đồ cho hai. Nhóc ăn sáng đi sau đó chúng ta ra phòng khách chuẩn bị một chút.
Kit gật nhẹ đầu và cầm ly sữa trên bàn lên uống mặc dù không hiểu mấy lời chị hai đang nói. Chuẩn bị? Chắc chị cô muốn nói đến việc ăn mặc như thế nào cho bữa tiệc tối hôm nay. Đó là một việc quan trọng cho nên Kit nhanh chóng dùng bữa sáng một cách qua loa, nói đúng hơn là cô nhóc chỉ ăn có một ít.
Nhìn thấy vẻ mặt nôn nóng của Kit, Rainbow chợt mỉm cười. Chỉ là một bữa tiệc sinh nhật thôi mà, để Ouji bắt gặp cảnh này chắc chắn cậu ta sẽ nổi cơn ghen lên mất. Mà Moon Kiyoshi sao? Cậu ta là Nhị Hoàng Tử gia tộc Pháp Sư, nếu nhớ không lầm thì Rainbow có gặp một lần rồi. Thông qua lời Kit kể thì cô bé chỉ mới biết Moon hồi đầu năm nay, nhưng hình như theo linh cảm của Rainbow thì lại không phải vậy.
Chắc không sao đâu, chỉ là bữa tiệc sinh nhật thôi, vả lại Ouji, Fye và Linda cũng có mặt ở đâu, sẽ không có chuyện gì nguy hiểm xảy ra đối với em gái cô. Chỉ cần Kit cảm thấy vui thì người làm chị như cô sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ.
Rainbow cùng Kit đi ra phòng khách, cô nhóc ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô pha đợi như lời của chị mình và một lúc sau chị cô quay lại với đôi giày cao gót trong tay.
-Mang vào thử xem vừa không.-Chị hai đặt đôi giày xuống trước mặt Kit.
Cô bé lập tức làm theo lời Rainbow, phải nói là mang vào mới thấy chúng vừa khít với bàn chân của cô. Kiểu dáng cũng đơn giản không rườm rà, cô nhìn đôi giày với nụ cười thích thú. Nhưng Rainbow đã lên tiếng cắt đứt niềm vui thích nho nhỏ của em gái mình:
-Cười cái gì? Không phải đôi giày nhóc sẽ mang tối nay đâu, chỉ ướm thử size thôi. Bây giờ đi vài vòng xem nào.
Kit gật đầu lia lịa và lập tức đứng dậy. Hôm nay cô nhóc có lẽ nghe lời hơn bình thường. Đơn giản vì một khi đã lên tiếng nhờ vã chị hai yêu quý thì phải nhất nhất nghe theo lời chị ấy. Chống là chết.
Tuy nhiên trên thực tế nghe lời là một chuyện nhưng làm được hay không lại là một chuyện khác. Kit đứng thẳng người dậy trên đôi giày có vẻ thuận lợi, cô hí hửng xoay lưng định sãi bước chân đầu tiên nhưng đã ngã nhào xuống đất vì lý do mất thăng bằng. Rainbow lắc đầu chán nản với lấy cái cây ở trên bàn trông có vẻ nhỏ nhắn nhưng đó là trước khi cô kéo dài từng đốt của nó ra. Cô quay sang nhìn em gái mình với cặp mắt xẹt lửa:
-Đứng lên! Đôi giày mới có mười phân đã đi đứng không xong rồi. Đứng dậy đi lại xem.
Lời nói của chị cả xem ra nhẹ tựa lông hồng nhưng thu vào tai Kit là những thanh âm nặng tựa thái sơn. WHAT??? Đôi giày mười phân mà chị Rainbow lại chỉ dùng từ "mới" sao? Cô bé đến đôi bảy phân còn chưa dám đeo vào chứ đừng nói là....
-Hai yêu dấu cái này làm sao mà đi được? Đổi đôi khác nha!
Kit mắt long lanh giọng ngòn ngọt mè nheo nhưng đối với Rainbow điều đó hoàn toàn không có tác dụng. Và trên hết cô nhóc đã phạm phải sai lầm vừa đề cặp ở trên: làm trái ý chị hai cô. Không nói không rằng Rainbow bước đến thẳng tay dùng cái cây đánh vào đôi chân của Kit khiến cô bé đành phải ngậm ngùi đứng lên.
Bước đi từng bước thật gượng gạo vụng về và cứ thế mà ăn đòn liêng miêng với chị cả. Nào là lưng không thẳng, mặt cứ cúi gầm xuống đất, cuối cùng là trọng tội nặng nhất: làm đứt dây đôi giày đắt tiền. Sau một thời gian khoản 3, 4 tiếng gì đó lãnh những trận đòn tơi tả thì Kit đã có thể bước đi thật uyển chuyển trên đôi giày cao mười phân. Cô nhóc vỗ tay ăn mừng và ngay lập tức nhận được một tuýt kem từ chị hai với nụ cười hài lòng:
- Giỏi lắm! Nè bôi vào đi.
Kit khựng lại một chút đón lấy tuýt kem rồi ngồi phịch xuống nhìn vào chân mình. Nó đã sưng lên đau rát từ lúc nào. Rainbow khẽ cười lắc nhẹ đầu trước hành động của nhỏ em ngốc nghếch. Cô không biết Kit vì điều gì mà cố gắng đến như vậy trong khi hồi sáng cô bé đã gọi điện cho Fye bảo rằng giữ bí mật chuyện mình sẽ đến bữa tiệc. Nhìn Kit lúc này trong lòng Rainbow bất chợt dâng lên cảm xúc kì lạ. Lo lắng chăng? Liệu rằng khi cái ngày đó đến thì em cô có còn cười tươi như bây giờ nữa không? Thật sự Rainbow khiếp sợ cái ngày đó.
-Hà....hà mệt quá!
Clover tay xách nách mang cả mấy chục cái túi bước vào ngồi xuống hở hỗn hểnh cắt đứt dòng suy nghĩ của chị hai. Rainbow cau mày khó chịu:
-Mua về hết chưa nhóc?
Chị ba Kit chỉ khẽ gật đầu vội bê lấy ly nước uống, chắc là mệt đến nỗi không nói lên lời. Cô nhóc tò mò bước lại:
-Cái gì trong này vậy ba yêu dấu?
CHÁT!!!
Nhưng đôi tay Kit đã nhận được một roi từ cái cây đánh mình nảy giờ do chính Rainbow ra tay. Chị cả liếc mắt:
-Nhiều chuyện! Đi tắm rữa gội đầu sạch sẽ mau!
-Đau quá đại hoàng tỷ. Hix!- Kit suýt xoa chỗ bị đánh bĩu môi. Clover nuốt ực ngụm nước chen vào:
- Chị cả có nước gọi đại bàng chủ chứ đại hoàng tỷ gì. Mới có năm giờ ba mươi phút sáng đã bắt người ta chạy lên trung tâm thương mại trực thuộc tập đoàn mình quản lý mua tùm lum rồi.
- Tại vì là trung tâm thương mại của tập đoàn mình nên chị biết chỉ có nó mở cửa sớm như vậy. Giờ cưng có ý kiến gì không? Nhóc kia đi tắm mau! Cho nhóc 1 tiếng đồng hồ.
Rainbow đổi cái cây dày hơn cái đã đánh Kit mà nhấn mạnh từng chữ chỉa vào hai nhỏ em khiến một đứa lắc đầu lia lịa còn một đứa thì gật đầu vài cái rồi nhanh chóng ôm đồ vào phòng tắm. Bên ngoài chị hai và chị ba Kit ngồi lại bàn bạc với nhau cuối cùng đưa ra một quyết định.
Việc mua đồ Clover đã đảm nhận cho nên nhiệm vụ còn lại làm đẹp cho công chúa nhỏ của hai người vinh dự trao cho Rainbow. Aizzz cho dù không bàn thì chị cả cũng giành làm việc đó, bởi lẽ mắt thẩm mĩ của chị cao cộng với có tài make up vang danh cái học viên Venus một thời cho nên để Rainbow sử lý là hợp nhất.
Khoảng 45 phút sau....
Ba chị em có mặt tại phòng Rainbow với vai trò như sau: Clover xách đồ, Rainbow trang điểm, Kit ngồi im một chỗ đừng quậy gì. Những tưởng Kit là người sướng nhất nào ngờ vào đến phòng một thời gian mới biết cô nhóc là người khổ nhất. Trời ạ chị ba chỉ ngồi ôm cái laptop xem mấy cái mv gì đó còn chị hai dù có cực hơn một chút nhưng vẫn có thể đi qua đi lại trong khi cô bé chỉ được ngồi im một chỗ. Ngáp cũng chẳng được. Lưng mỏi, mắt mỏi, tay mỏi,....tất cả đều mỏi.
Haizz Kit ngồi chịu đựng suốt mấy tiếng đồng hồ cho chị hai mình trang điểm, làm tóc, chọn quần áo. Nếu chỉ bình thường như vậy thì không còn gì để nói, đằng này chị cô nhóc khó tính vô cùng. Cứ đổi đi đổi lại mấy chục kiểu rồi nhưng vẫn chưa vừa ý.
Hiện tại đã là ba giờ hơn nhưng vẫn chưa đâu vào đâu, Rainbow tay vẫn đang lục lọi đám đồ mà nói với đứa em mình:
-Clover, lấy cái đó ra cho chị nào. Không kịp rồi.
Chị ba Kit hơi bực một chút bấm đứng đoạn clip đang xem mà đứng dậy bước đến cái két sắc nhỏ nơi góc phòng bấm mật mã lấy ra chiếc hộp màu hồng. Đưa cho chị mình, Clover còn thắc mắc một câu:
- Phải xài nó hả?
- Chứ làm sao? Chị không làm tóc kịp cho con bé, rối hết cả rồi.
Chị hai nhíu mày nhận lấy cái hộp. Clover gật nhẹ đầu rồi ngước nhìn xung quanh, cô suýt té xỉu. Trời đất, cái phòng như cái bãi chiến trường, bừa bộn không chịu nổi. Nhưng thôi kệ đi chút gọi người lên dọn. Nghĩ rồi Clover leo lên giường tiếp tục xem cái clip dang dở. Rainbow mở hộp ra cầm chiếc nhẫn có viên topaz thật đẹp bên trong trên tay mà đọc thần chủ:
-Hỡi linh vật đại diện cho cái đẹp. Ta, chủ nhân ra lệnh cho ngươi....HIỆN THÂN!
Chiếc nhẫn phát ra ánh sáng chói lòa và thay đổi hình dạng trong phút chốc. Ánh hào quang vừa tắt đi thì bóng dáng một sinh vật nhỏ trông như con bướm hiện rõ bay tới ôm chặt lấy cái mũi cao cao của Kit:
- Chủ nhân à! Người làm đẹp cho ai mà phải gọi Mix vậy? Cô bé này hả?
Con vật nhỏ nhỏ, chắc là con gái, tự xưng là Mix với đôi cánh bướm, mái tóc xoăn cột hai chùm, đôi mắt to tròn diện trên mình chiếc đầm phồng chớp chớp mắt mỉm cười nhìn Kit. Con nhóc đó từ trên xuống dưới toàn bộ một màu hồng đặc trưng, từ mắt đến giày.
-Á!!!!!! - Kit giật mình la lên lùi người lại làm Mix té nhào xuống đất, rồi sau một phút giữ bình tĩnh cô bé run run chỉ tay vào sinh vật nhỏ đang lồm cồm bò dậy:
-Con...con gì vậy?
-Em không biết sao? Mẹ đang tìm cho em một con giống như vậy đó. Ai có phép thuật cũng phải sở hữu ít nhất một con.- Chị hai Kit trả lời mà đôi mắt vẫn không rời khỏi đám quần áo.
-Vậy sao?- Kit đưa mắt nhìn con vật đang bay bay tiến về phía mình. Mix nắm lấy ngón tay trỏ của Kit theo kiểu "bắt tay" giới thiệu:
- Chào cô Kit em là Mix, Pet của cô Rainbow.
- Uhm, Mix. Mà Pet là gì vậy?- Kit cười toe nhưng lại phun ra một câu khiến cả ba ( Clover, Rainbow, Mix) muốn té ngửa.
Chị hai cô bé cau mày:
- Rồi stop! Chị sẽ giải thích nhóc biết sau. Còn bây giờ Mix, mi làm tóc cho con bé giúp ta. Ta chọn lại đồ, bộ khi nảy trông ngứa mắt.
-Tại cô chủ kén chọn quá...
Mix lên tiếng nói chưa dứt lời đã bị ánh mắt sắc bén của chủ nhân làm cho giật mình vội vàng nhảy lên đầu Kit thắt thắt cột cột. Cuối cùng sau một time khá dài, khi nhìn vào gương Kit thấy một cô gái da trắng ngần mặc bộ đầm lệch vai màu hồng. Phần váy có ba tầng : hai trắng và một hồng. Tóc nâu cột lệch sang bên phải, phía sau tết thành nhiều đường bím ( tác phẩm của Mix). Đôi gò má được đánh phấn hồng nhạt, không tô màu mắt để tự nhiên nhìn rất trong sáng. Hầu như đã hoàn chỉnh chỉ còn thiếu chút mùi hương.
-Uống vô nhanh. - chị hai Kit chìa ra hai viên thuốc trước mặt cô nhóc khiến Kit ngạc nhiên.
- Chi vậy hai?
Lại cái thái độ ngờ nghệch đó khiến Rainbow cáu lên:
-Nhà ngươi không uống thì làm sao xịt nước hoa hả?
Kit giật mình lật đật cầm ly nước và thuốc nuốt lẹ. Sau đó Rainbow quay sang nói với Clover:
- Đưa chị chai Tous EDP trên bàn đây. Nhanh lên! Ý bung tóc rồi.
-Nè.
Chị hai vội vàng lấy kẹp cố định lại mấy cái bím tóc của cô em gái út, tay nhận lấy chai nước hoa từ Clover xịt lên người Kit.
-Á...chủ nhân...đừng!- Mix vội vàng ngăn cản nhưng quá muộn.
XỊT!!!
- Cái mùi này đâu phải Tous EDP?
Nhận thấy sự kỳ lạ trong mùi hương Rainbow vội vàng quay sang nhìn chai nước hoa đang cầm trên tay và trợn mắt...
-Á!!!!!!
-Á!!!!!!
Rainbow hét lên tưởng chừng như ngất xỉu nếu Kit không nhanh chóng chạy đến đỡ. Một phút bình tĩnh lấy lại nhịp thở, chị hai vác cái chai mà Clover- xem- là- Tous EDP đến chỗ nhỏ em ngu ngốc vẫn còn cắm đầu vào cái laptop mà xịt thẳng vào mặt không thương tiếc.
-Trời ơi cái gì vậy hai?- Clover la làng la xóm sau khi được chị cả " xịt nước hoa" cho.
-Tous EDP của mày đó! - bao nhiêu máu nóng dồn hết lên não Rainbow, cô ném thẳng cái chai trên tay tiếp xuống giường chỗ cách nơi Clover đang ngồi vài centimet, tức điên được chẳng chị em cái gì nữa.
-Tous EDP? Cái mùi này đâu phải.- vừa nghĩ chị ba Kit vừa nhìn sang chai "nước hoa" cạnh mình và....
-Éc! Nước xịt phòng!
Clover trợn tròn mắt hốt hoảng, loại xịt phòng mùi lavender đặc biệt mà anh Ryo mang về cho chị cả hôm trước. Nó là sản phẩm thử mới ra của tập đoàn, hương thơm dịu ngọt nhưng sơ với Tous EDP thì..... Nhận thấy được tội lỗi tày đình mình gây ra Clover ngước lên nhìn chị hai vẻ hối lỗi và nhận lại cái nhìn toét lửa từ đôi mắt màu coffe. Cô cười trừ với ý nghĩ chị em hiểu nhau quá rồi mà giận hờn chi. Nhưng ánh mắt đó vẫn không hề suy giảm, Rainbow ngồi phịch xuống giường chống tay mệt mỏi:
-Chết mất thôi mấy tiếng đồng hồ mới làm được một kiểu vừa ý. Bốn giờ mấy gần năm giờ rồi sao đây? Có làm lại chưa chắc đã đẹp.
Mix nhanh nhẹn bay lên xoa xoa đầu nhầm giúp cho chủ nhân bớt mệt mỏi căng thẳng. Clover nhìn xung quanh căn phòng, mọi thứ quả thật rối tung không thể nghĩ ra bất cứ ý tưởng nào. Kit tự thấy mình vô dụng quá, khiến chị hai phiền lòng.Nhưng mà trễ rồi làm sao đây? Chắc phải ở nhà thôi.
- Hai à em không cần....- cô nhóc định lên tiếng nói gì đó nhưng chị ba cô đã chen ngang sau một hồi suy nghĩ:
-Nhóc đứng dậy đi vào phòng tắm cho sạch cái mùi đó đi rồi ra đây.
-Dạ? - Kit chưng hửng thoáng một chút khó hiểu.
-Ba mươi phút thôi nhanh lên! Clover đứng dậy đẩy thẳng cô nhóc vô nhà tắm đóng cửa lại.
Kit mặc dù không biết gì nhưng vẫn vặn vòi hoa sen lên gột sạch lớp mùi trên người. Trong khi đó ở bên ngoài chị ba cô nhóc lục tung tất cả một thứ trong cái két sắt ra rồi bỏ chúng vào như một mớ hỗn độn rồi sải bước đến cái tủ quần áo. Đôi lông mày Clover khẽ chau lại, Rainbow nhìn nhóc em mình khó hiểu. Có lẽ cô ấy đang tìm cái gì đó.
-A! Đây rồi!
Chị ba Kit reo lên vui mừng khi thấy một cái hộp màu đen trong tủ đựng nước hoa. Rainbow lắc đầu ngán ngẩm chọi thẳng cái...bông đánh phấn vào đầu nhỏ em:
- Này thì mừng! Pet mà mày quăng lung tung mẹ biết sẽ chẻ cưng ra làm hai.
Clover cười cười nhìn chị mình rồi lấy chiếc bông tai có đính viên ngọc trai trắng tròn sáng loáng. Cô lẩm nhẩm đọc câu thần chú chiêu gọi để Pet của mình hiện thân. Chiếc hoa tai biến thành một con vật nhỏ nhỏ xíu xíu chỉ cao hơn Mix chút. Lần này là một cậu bé với đôi cánh trắng đen xen kẽ. Cậu diện bộ vest trắng thắt chiếc nơ đỏ ngay cổ và bông hoa hồng trước ngực, kính cẩn cúi chào:
- Pet dòng thuần cấp A* đời 205 từ Viện Giả Kim Hoàng Gia xin ra mắt chủ nhân Clover. Không biết người gọi tôi có chuyện gì?
-Ax dẹp đi. Mi sao mà ở với ta mười mấy năm rồi vẫn còn văn chương hoa hòe. Lại đây xem nào, cả Mix với hai yêu dấu luôn.
Clover lên tiếng gọi khiến trí trò mò dâng lên, Rainbow cùng hai Pet tiến đến chỗ cô đang ngồi. Cả bốn túm xụm lại nơi đống đồ hỗn độn mà xì xào bàn tán.
-Hai em chợt thấy cái này hay nè, hợp với đôi này, mang cái này.- Clover sắp xếp những gì mà mình chọn cho chị cả xem.
- Hơi tối. Chị nghĩ vậy.- Rainbow khẽ cau mày.
- Cô hai với Mix có sức mạnh rất hữu dụng trong trường hợp này mà. Thay đổi cái này và cái kia trên cô út là được. -Sid lên tiếng đưa tay chỉ vào mặt mình minh hoạ lời nói.
- Hay lắm! - Clover nhí nhảnh đập tay với Pet của mình.
CẠCH!!!
Sau một hồi ngồi trong nhà tắm cùng cả đống xà phòng Kit cũng đã bước ra mà trên người chẳng vươn một chút mùi oải hương nào. Ngay lập tức bốn cặp mắt, tám con mắt bắn về phía cô nhóc tia nhìn giang tà. Một chút lành lạnh chạy dọc sống lưng, hay tại vì đứng trong căn phòng có điều hòa đang ở 22 độ C với đầu tóc ướt sũng nên mới như vậy Kit cũng không biết. Tuy nhiên không thể phủ định một chút bất an đang dâng lên.
Lúc này cô bé mới để ý thấy sinh vật kỳ lạ mang đôi cánh hai màu đang tiến về phía mình. Sid vừa tự giới thiệu bản thân là Pet của Clover với Kit vừa dùng sức kéo cô lại bàn trang điểm. Nhưng Sid chỉ nắm được có cái ngón tay kéo mãi đến bất lực thở hỗn hểnh. Hiểu ý Kit rốt cuộc cũng chịu bước theo cậu nhóc và ngồi ngoan ngoãn trên ghế. Cả bốn người họ bắt tay vào chuẩn bị cho cô bé lại từ đầu.
....................................
Sau khoảng một giờ ba mươi phút đổ mồ hôi, sôi con Pet cuối cùng cũng xong. Kit nhìn bản thân trước chiếc gương lớn của tủ quần áo mà sững sờ. Cả cô còn chẳng nhận ra chính mình nữa. Mix và Sid ngẩn người ra khi thấy sự thay đổi một cách bất ngờ của cô út, mặc dù chính bàn tay chúng góp sức tạo nên điều kỳ dịu đó. Tuy nhiên Clover cùng Rainbow nhìn nhau thoáng chút khó chịu trầm ngâm.
-Em cảm thấy nó thiếu thiếu.- Chị ba Kit quay sang nhìn cô bé một lượt từ trên xuống dưới.
-Đồng ý! Nó trống trống.- chị hai gật đầu rồi cố tia đôi mắt vào những món trang sức trên bàn nhưng không có món nào phù hợp.
Suy nghĩ chút, một ý kiến lóe lên trong đầu Clover. Cô nhanh chóng chạy đến mớ đồ trên sàn mà bới tung lên tìm cái gì đó. Rồi khi mọi thứ áo, váy, đầm văng đầy mọi ngóc ngách trong phòng ( thật tội nghiệp cho người nào bị bắt lên dọn cái bãi chiến trường này.), Clover cầm trên tay cái hộp nhỏ màu xanh thắt dây nơ trắng xinh xắn.
-Em thấy cái này trên cái bàn trong phòng Kit ở nhà mẹ. Hai xem được không.
Kit nhìn ra nó, chính là món quà mà Hell đã tặng cô bé. Cô chăm chú vào từng ngón tay mà chị gái mình đang mở cái hộp. Không biết trong đó là gì nhỉ?
-Perfect! Đeo lên cho Kit đi nhóc.
Rainbow mỉm cười thật tươi hối thúc Clover trong khi cô em út của mình khá ngạc nhiên khi thấy vật bên trong. Đẹp quá! Một sợi dây chuyền đẹp và lấp lánh ngoài sức tưởng tượng của Kit. Món quà thật sự quý giá.
-Xong rồi! Cinderella của chúng ta đã sẵn sàng rồi.- chị ba cô nhóc mỉm cười hài lòng.
-Nhưng mà làm sao em đến đó đây? Mấy giờ rồi?- Kit run run khi nhìn ra cửa sổ thấy bầu trời đã sụp tối.
-Á! 6h15 rồi sao?- Clover giật mình nhìn lên đồng hồ.
-Ông Kim chuẩn bị xe cho tôi, trong vòng 5 phút.- Rainbow lấy điện thoại ra gọi rồi quay sang nói với em gái út mình:
-Hai kêu tài xế rồi, với tốc độ của ông ta thì năm phút là tới nơi. Nhưng hai nghĩ đến trễ chút dễ gây ấn tượng hơn.
- Uhm, bảo đảm em đẹp nhất chỗ đó.- Clover cười tươi vuốt lại mái tóc cho em gái. Rainbow, Mix, Sid gật đầu hưởng ứng lời nói của chị ba Kit.
-À nhớ những gì hai dặn nảy giờ không?- chị hai dặn dò.
- Em biết rồi. Lạnh lùng đúng không?
Kit cười thật tươi thầm cảm ơn hai người chị yêu dấu cùng những sinh vật nhỏ đáng yêu. Như một phép màu từ bà tiên hiền dịu, cô nhóc cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
BÍP...BÍP...
Tiếng kèn từ chiếc xe đen đậu dưới sân vọng lên khiến mọi người giật mình. Rainbow thúc giục:
-Nhanh nào, nhanh nào trễ rồi!!!
Kit vội vàng nhặt đôi giày trên sàn rồi chạy thật nhanh xuống dưới mới dám đeo chúng vào. Đứng ở phòng nhìn đứa em gái yên vị ngồi trong xe đến bữa tiệc, vậy là họ có thể yên tâm, thời gian tới chắc sẽ phải trông chờ vào Ouji thôi. Clover bước lại phía tủ lấy ra hai chiếc áo choàng, cô một cái và một cái cho chị mình. Cả hai thu hồi Pet, Clover gắn chiếc bông lên bên tai trái còn Rainbow đeo cái nhẫn vào ngón áp út.
-Chúng ta xuất phát nào.
Sau câu nói nhẹ nhàng của Rainbow một luồng khí bao quanh hai người. Trong phút chốc tất cả đã biến mất chỉ còn lại căn phòng trống với mớ hỗn độn. Có lẽ vài phút sau sẽ có người lên dọn. Còn hai người họ đã đi đâu thì chỉ người trong cuộc mới biết.
____________________o~0~o____________________
-Alô Fye, em đến rồi.
"Uhm, cho anh hai phút. Anh ra ngay."
Dưới ánh sáng màu vàng chói lóa, huyền ảo của Atlantic- một trong những nhà hàng lớn trực thuộc tập đoàn Ice World dưới sự lãnh đạo của gia đình Moon. Kit ngồi trong xe, một chút lo lắng dâng lên. Cô nhóc chưa từng đến những nơi sang trọng như thế này . Thông qua ô cửa kính xe cô thấy được sự sang trọng phát ra từ những người đến dự tiệc. Đa phần đều là học viên của Venus tuy nhiên với vẻ chững chạc bây giờ có nói chắc cũng chẳng ai tin họ đều là học sinh cấp ba.
CỘC...CỘC...
Quả thật chưa đầy hai phút sau Fye đã có mặt gõ nhẹ vào cửa kính xe. Không khó để tìm thấy một chiếc xe Lexus màu đen với biển số đặc biệt như của chị hai Kit. Không biết mọi chuyện hôm nay sẽ ra sao. Cô bé hít một hơi thật sâu rồi bước ra sau khi Fye mở cửa xe. Bước chân trên đôi giày cao gót khẽ chạm xuống thảm đỏ, thật nhẹ nhàng nhưng đủ để Fye sững người. Nếu Kit không gọi báo trước chắc ngay cả cậu cũng chẳng nhận ra cô nhóc. Thoáng thấy nét mặt bất thường của cậu ấy, cô ngước đôi mắt lên nhìn:
- Anh sao vậy?
Chạm phải đôi mắt đó Fye một lần nữa giật mình, cậu không biết bản thân có nhìn nhầm hay không nữa. Nhưng chắc chắn rồi cô nhóc bước ra từ chiếc Lexus đen biển số 6693 mà.
- À không có gì, vào thôi.
Fye khẽ lắc đầu và mỉm cười, cậu quay mặt đi ngay lập tức. Chết mất thôi nếu cứ nhìn cô bé như thế này thì không biết cậu có rời đôi mắt ra khỏi cô được không. Tội lỗi quá!
Nhưng nói cho một câu công bằng thì Fye hôm nay trông ra dáng một quý ông lắm. Áo sơ mi trắng với gile và vest khoác ngoài cùng tông màu kem của chiếc quần tây và đôi giày da đi kèm cà vạt sọc xanh trắng thắt gọn gàng nơi cổ áo.
Kit khoác tay cậu sãi bước vào sảnh chính nơi diễn ra bữa tiệc. Cô nhóc thật sự bất ngờ trước những gì mình đang thấy. Đúng là phải vào rồi mới biết chỗ này xa hoa lộng lẫy đến mức độ nào. Nó vô cùng rộng lớn, ánh đèn màu vàng chiếu sáng cùng khắp không gian, tiếng nhạc nhè nhẹ vang lên. Và nơi Kit đang đứng thảm đỏ trải dài từ bên ngoài vào đây. Có cảm giác như mình là một V.I.P vậy. Phía trong cùng sảnh có cả sân khấu khá to với rèm che nữa. Chắc chút nữa sẽ có người biểu diễn gì đó.
Nhìn một vòng xung quanh, có lẽ đây là tiệc buffet đứng thì phải. Có rượu, nước trái cây cùng nhiều thứ sơn hào hải vị ở khắp các bàn. Mọi thứ quả thật là hoàn hảo, hèn gì nhà hàng lại bắt các boy mặc đồ vest tăng thêm sự thanh lịch, trang trọng.
-Fye Akira! Anh nói đi đón Kit mà tại sao dẫn con nhỏ nào vào đây?
Bỗng nhiên Linda từ đâu bước tới với gương mặt bừng bừng lửa giận la lên. Kit giật mình quay sang nhìn cô bạn. Sao Lin tức giận nhỉ? Cô nhóc đã buông tay Fye ra từ lúc bước vào đây rồi mà. Thinking một chút lời nói của cô bạn. Sau một phút bất ngờ cuối cùng Kit cũng hiểu ra khi thấy Fye ôm bụng cười trong khi Linda lại càng tức hơn.
-Thưa chị em Kit đây! - cô bé cố gắng nhịn cười mà giải thích với Lin.
-Xạo, bớt đùa đi. Kit của tôi làm sao mà lại như thế này.- Linda cau mày tỏ vẻ không tin.
-Linda tên thật Trần Hoàng Gia Linh, sinh ngày 18/12 tại Ishigaki thuộc quần đảo Yaeyama, Nhật Bản. Sở thích đọc truyện với đặc điểm nhận dạng bí mật là....- đang nói tới đây Kit đột nhiên ghé sát tai Lin thì thầm:
-Nốt ruồi son bên vai phải.
Linda bất chợt giật mình, bí mật đó chỉ cố cô và Kit biết thì không thể nào mà điều tra ra được. Cô bạn trợn tròn mắt ôm chầm lấy Kit reo lên vui mừng:
-Là bà thật sao? Tài make up của hai chị bà đúng là đẳng cấp!
-Nếu không phải chính cô bé gọi ra thì anh cũng chẳng biết. Quả thật rất khác bình thường. Cho dù anh có nói cho Ouji biết em ở đây thì chưa chắc gì nó tìm ra.- Fye cười cười sau khi thu thập được mớ thông tin về Linda mà Kit cung cấp mặc dù cái điều bí mật cuối cùng cậu không nghe rõ.
-Đang nói gì về tôi đó?
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
4 chương
3 chương
27 chương
17 chương
3 chương