The love legend
Chương 16 : kết giới bị hoá giải . mụ phù thủy và một nút thắc trong quá khứ
Một ngọn lửa bùng lên dữ dội trong căn phòng . Nó như muốn nuốt chửng lấy thân hình bé nhỏ của một cô gái có mái tóc nâu kia. Và chủ nhân ngọn lửa đó lại hét ầm lên :
_Tại sao ? Tại sao một kẻ khát máu như nó lại để con bé kia sống sót . Cô đã sai ở chỗ nào hả ?
Ngọn lửa lớn từ tay bà Venus tiến thẳng về phía cô gái ấy , về phía gương mặt xinh đẹp của cô . Nhưng cô ta chẳng có một cái hành động gọi là tránh né hay một cái thái độ mang tên sợ hãi mà còn .....cười . Khi sức mạnh của Venus chỉ còn cách cô ấy một khoảng được tính bằng mm thì ....
ÀO!!!!!!!!
Một vòng tròn nước xuất hiện bao quanh cô ta . Nước gặp lửa tạo thành luồn hơi nóng ran rồi cả hai sức mạnh cùng biến mất trả lại vẻ tự nhiên vốn có cho căn phòng .
_Nước cấp A-của cô sao có thể chế ngự được lửa A+ của ta ? - bà Venus thoáng chút ngạc nhiên .
_Tôi bước chân vào đây cũng có nghĩa là tôi đã chuẩn bị tinh thần trước rồi . Tôi không hề hóa giải được sức mạnh của nữ thần , chỉ là tự vệ thôi . Với lại khi tung ra chiêu thức đó người dùng lực nhiều hơn khí , điều đó không tốt đâu . -cô gái ấy mỉm cười .
Bà Venus ngồi xuống , lưng tựa vào ghế , hai tay đan lại :
_Ta có hơi nóng nảy và bây giờ ta cần một lời giải thích cho sự việc ngày hôm qua .
_Đó là cội nguồn sức mạnh của người không sao cả. Người đứng đầu ba tộc hiện giờ là Đại Pháp Sư tộc Shamans , chồng của nữ thần . Trong cuộc chiến sắp tới chẳng phải người muốn rằng gia tộc của chúng ta sẽ lại cầm quyền thống trị hay sao ? Việc cậu ta tha cho con bé đó là bước đầu tạo nên một nhân tố quan trọng dẫn đến chiến thắng vinh quang của chúng ta , thưa nữ thần .-cô ta từ tốn trả lời .
_Ta sẽ xem xét lại việc đó . Còn cái kết giới phía Tây , nếu cô ta là hậu duệ của ......-Venus cố tình bỏ lửng câu nói .
Thấy thế cô gái tiếp lời :
_Người muốn cô ta phá kết giới , tôi nghĩ hơi sớm nhưng người đã nói vậy thì tôi sẽ thi hành ngay .
_Uhm. Nhanh đi.-Venus gật đầu .
Cô ta cúi chào rồi bước ra .
****************************
Lúc này đây một giấc mơ đang trỗi dậy trong tiềm thức của một cô bé và nó ....không hề ngọt ngào .
Tôi đang ở đâu đây . Cái cảm giác mát lạnh này nó bao trùm lấy tôi . Có cái gì đó quen thuộc quá . Thứ ánh sáng duy nhất nhỏ bé trên kia không đủ để tôi nhìn thấy rõ mọi vật xung quanh mình . Tôi đang chìm dần thì phải , và tôi bắt cảm thấy ngợp thở . Không thể nào ? Là nước ! Ai đó làm ơn đi xin hãy cứu tôi , đừng , đừng . Tại sao tôi cố vùng vẫy mà vẫn không ngoi lên được . Không . Không . Không .
_Không !!!!! -Kit hét lên một tiếng rồi ngồi bật dậy , những giọt mồ hôi ướt đẫm trên trán cô bé .
Kit quay mặt lại nhìn , hình ảnh đầu tiên thu vào mắt cô bé là Linda và Như đang nhìn mình chằm chằm với gương mặt đầy lo lắng .
_ Tĩnh rồi hả , còn mệt không ?-Linda lên tiếng , cô bạn kê gối lên thành giường để Kit tựa lưng vào .
_Uhm , mình ko sao rồi .-Kit mỉm cười .
_Tối hôm qua cậu đã đi đâu vậy ? Đừng nói với tui là cậu đến khu vườn phía Nam của khối A nha , trên người cậu toàn mùi hoa bất tử .-Như hỏi .
_Uhm cậu nhắn tui đến đó lấy tập hồ sơ cho cậu mà .-Kit gật đầu cái rụp .
_Trời ạ! Kit ơi tui nhắn là khu nhà kho phía Nam khối B mà . Nè . -Như muốn té ngửa sau hành động của Kit . Cô bạn lấy cái phone ra chìa ngay tin nhắn trước mặt cô bé .
Kit cười trừ :
_Ha ha chắc hôm qua tối quá nên đọc nhầm .
_Rồi cậu có biết ai đưa cậu về không ? -Như hỏi.
Kit lắc đầu vậy là cô bạn tiếp lời giọng đầy hào hứng :
_Ren Isora ! Là Ren Isora đó! Cấy được mệnh danh là kẻ máu lạnh . Bà là người duy nhất bước vào đó mà toàn mạng trở ra đó . Cậu ấy còn dặn tui và Linda chăm sóc bà cẩn thận nữa kìa . Thật ngưỡng mộ bà quá Kit à .
Kit không tin được vào những điều vừa nghe , cậu ta đưa mình về sao ? Nhưng cô bé cảm thấy từ khi quen biết cô bạn này cuộc sống của Kit vui vẻ , rộn ràng hẳn lên . Cô bé thật sự rất quý Như . Linda im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng :
_Như à bà ra ngoài chờ tui chút đi rồi hai đứa mình đi học .
_Uhm .
Như gật đầu rồi mở cửa chạy ra ngoài . Chỉ còn có hai đứa trong phòng không gian đột nhiên yên lặng hẳn . Linda mở lời cắt đứt cái không khí kì cục đó :
_Lại thấy giấc mơ đó sao ?
_Uhm nhưng tui không sao đâu , yên tâm .-Kit trả lời .
_Vậy thì tốt , mặc dù không bị thương gì nặng nhưng cậu nên nghĩ ở phòng đi . Đồ ăn tui để trong bếp . Ăn xong nhớ uống thuốc . -Linda dặn dò
Kit thoáng giật mình nhìn xuống cánh tay trái của mình , không thấy được một vết thương nhỏ nào cả, rồi cô bé nhanh chóng mỉm cười với Linda :
_Uhm tui biết rồi Lin đi học đi , nhớ chép bài giúp tui , chiều về mua cái gì cho tui ăn là ok rồi .
_Heo vẫn hoàn heo . Ngủ đi, tui đi học đây . Bye bye .-Linda cốc nhẹ đầu Kit rồi mở cửa đi ra .
_Bye bye .
CẠCH !!!!!!!!!
Cánh cửa phòng vừa đóng lại gương mặt Kit lập tức chùn xuống . Bàn tay cô bé nắm chặt lấy sợi dây chuyền có mặt hình trái tim của mình . Rồi ....
Tách ! Tách !
Một giọt , hai giọt , ba giọt và tiếp theo sau đó là hàng loạt nước mắt lăn dài trên gương mặt của Kit , nó chảy xuống thấm nhẹ vào tay . Những tiếng nấc đã vang lên .
_Tại ...sao ...chứ ? Tại sao lại ....đối xử với em như vậy ...chứ ?
Giấc mơ đó là một phần kí ức cay đắng của cô bé . Kit chấp nhận mọi cái giá cho dù đắt như thế nào để xóa đi . Nhưng đó là điều không thể . Và nó đã dày vò tâm hồn cô gái nhỏ này trong suốt ngần ấy năm qua .
**********************
Màn đêm bao trùm tất cả , không gian thật yên tĩnh , đôi khi có những cơn gió lướt nhẹ qua làm cho những tán cây đun đưa nghe xào xạc . Kit nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường của mình mãi mà không ngủ được , trong khi đó hai cô bạn thì đã say giấc nồng . Cô bé khoác vội chiếc áo lạnh rồi nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài . Kit cần chút không khí để suy nghĩ một vài chuyện .
Bước từng bước thật chậm xuống khu vườn yên tĩnh của mình , đầu óc cô bé rối tung lên vì những chuyện đã qua và suy nghĩ phải làm như thế nào để đối mặt với nó . Tán cây xào xạc đun đưa , và bất chợt một tiếng nhạc du dương vang lên . Kit khựng người , đôi chân chuyển hướng , bước đi đến nơi phát ra âm thanh đó một cách vô thức . Băng qua khu rừng với những tiếng quạ kêu in ỏi . Chạm đến nơi có ánh sáng và những cành hoa , nơi phát ra thứ âm thanh êm dịu đó .
Một lần nữa Kit lại bước chân vào đây , khu vườn với những bông hoa bất tử đỏ thắm . Cậu ta -Ren Isora đang rồi tựa lưng dưới gốc cây cổ thụ to lớn và thổi sáo . Khúc nhạc rất hay , nhưng nó mang một nỗi buồn sâu thẳm , một sự lạnh lẽo và cô đơn . Cô bé tiến về phía cậu , không có một chút mảy may lo sợ là tính mạng của mình đang bị đe dọa . Cậu ta đã nhận thức được là có người đã bước chân vào đây và ....
Xoẹt !!!!
Ren vẫn ngồi yên đó nhưng cây chùy thủ của cậu ấy đã kề sát cổ Kit . Mặc cho những giọt máu đang rỉ ra do đường trượt của thứ vũ khí đó , cô bé không một chút lo sợ đặt những ngón tay thon dài của mình chạm vào khuôn mặt hoàn mỹ đến từng nét của cậu rồi dang tay ôm lấy Ren . Cậu ấy thoáng giật mình vì những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gương mặt Kit và hành động của cô bé . Nhưng nó chỉ là thoáng qua và nhanh chóng vụt tắt , trả lại sự lạnh lùng vốn có thường ngày . Kit đang khóc , khóc một cách rất vô tư , khóc như một đứa trẻ mất mẹ . Còn Ren chỉ ngồi đó và yên lặng .
Một lúc sau khi đã bình tĩnh lại , cô bé lấy tay lau sạch nước mắt .
_Tôi có làm phiền cậu không ?
Ren không nói gì chỉ khẽ lắc đầu . Cậu thở dài một tiếng , cặp mắt lim dim , thấy vậy Kit ngồi xuống bên cạnh Ren , duỗi thẳng chân ra và trong lời nói có chút trêu chọc :
_Mệt lắm sao ? Muốn ngủ một chút không ?
Và hành động của cậu ấy bây giờ làm cho cô bé ngạc nhiên tột cùng . Ren nằm xuống nghiêng phần lưng về phía Kit và gối đầu lên chân cô bé cặp mắt nhắm lại . Nhìn cậu lúc này như một đứa trẻ vậy .
_Sao vậy ? Không muốn giết tôi nữa hả ?-cô bé cười cười .
Ren đột nhiên xoay mặt qua phía Kit , đến lượt bàn tay cậu chạm vào cái cổ trắng ngần của cô bé , nơi có một vết rạch dài đang rỉ máu . Kit cảm nhận được có một thứ chất lỏng mát lạnh từ tay Ren chảy vào cổ mình . Nó hơi rát một chút , nhưng rất dễ chịu . Cậu bỏ tay xuống , cô bé lại đưa tay lên chạm vào và không hề cảm nhận được cái gọi là vết thương . Kit ngạc nhiên tròn mắt hỏi :
_Tôi nhớ không nhầm thì hôm qua tôi có bị thương , nhưng bây giờ không thấy gì cả . Cũng là cậu chữa lành sao ?
_Uhm.-lần này có tiến bộ hơn một chút, cậu đã lên tiếng .
_Sao vậy ? Không phải là hôm qua cậu muốn giết tôi lắm mà ? -cô bé hỏi tiếp .
_Không đi học , Đại Hoàng Tử lo.-giọng nói của Ren trầm ấm vang lên .
_Ouji lo cho tôi á ? -Kit ngạc nhiên hỏi lại .
Cậu gật đầu . Đôi mắt cô bé bây giờ hiện rõ nỗi buồn , lời nói có một chút nghẹn lại :
_Thật sao ? Tôi lại thấy đau hơn rồi .
Đôi lông mày của Ren khẽ nhíu lại , hàng mi cong vút từ từ mở ra , để lộ cặp mắt màu nâu sẫm lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Kit . Cô bé cảm thấy có cái gì đó nghẹn ngào làm Kit khó thở khi nhìn đôi mắt của cậu . Ren lại đưa tay chạm vào sợi dây chuyền trên cổ cô bé :
_Hoàng Tử tặng ?
_Uhm , đẹp không ?-Kit hỏi .
Cậu lại gật đầu , im lặng ngắm nhìn nó . Cô bé cảm thấy mình như bị tuki vậy nói chuyện một mình . Rồi một cảm giác bức xúc trỗi dậy trong lòng , Kit lên giọng :
_Nè mà cậu nói chuyện làm ơn có chủ ngữ vị ngữ một chút được không ? Cậu là học sinh lớp 11 đó không phải lớp 1 đâu . Cái đó là phép lịch sự tối thiểu có biết không ?
Một sự yên lặng trên mức lạ thường và những tiếng thở đều làm cô bé cảm thấy nghi ngờ . Kit lay nhẹ Ren :
_Có nghe tôi nói không vậy ,nè ! Ê , cốc cốc có ai ở nhà không .
Cô bé ra sức làm đủ thứ chuyện nhưng cậu ấy vẫn nằm đó , thở đều và đôi mi không hề chớp .
_Đáng ghét , đang nói chuyện mà ngủ. Không chơi với cậu nữa . Tôi đi về .
Nói rồi Kit cởi chiếc áo khoác trên đang mặc ra, xếp lại nhẹ nhàng rút chân ra và gối đầu cho Ren . Cô bé đứng lên một cách khó khăn vì đôi chân tê rần . Và rồi bước từng bước chậm chạp ra khỏi đó mà không để ý thấy lần đầu tiên có một nụ cười được vẽ lên trên khuôn mặt ai đó. Dù chỉ là thoáng qua .
********************
Kit băng qua khu rừng đó và cố gắng tìm kiếm cái biển chỉ dẫn hình mũi tên đề chữ khối B. Cuối cùng cũng thấy nó , nhưng sao lại chỉ qua hướng bên trái nhỉ ? Cô bé nhớ là bên phải mà ? Kit suy nghĩ một hồi rồi quyết định đi theo hướng mũi tên chỉ với ý nghĩ có lẽ mình nhớ nhầm . Và khi bước chân vội vã của Kit chạy đi khuất , một cô gái có mái tóc nâu bước ra từ trong bụi rậm , xoay nhẹ mũi tên chỉ hướng ngược lại rồi mỉm cười đắc thắng .
Kit cứ đi mãi và kèm theo đó là những suy nghĩ hỗn độn trong đầu làm cô bé không để ý đến xung quanh . Đột nhiên mặt đất rung chuyển , những con dơi từ trong hang tôi bay ra làm Kit giật mình . Cùng lúc đó ở những không gian khác nhau Venus , mẹ Kit , Clover , cô gái tóc nâu , Ouji và Ren đều có chung một suy nghĩ : Kết giới đã bị phá bỏ !
Ouji lập tức chạy từ phòng ký túc xá của mình đến nơi đã giăng kết giới , nơi giam giữ một thứ vô cùng khủng khiếp . Ren cũng vậy , không chần chừ một giây , cậu đứng dậy lao đi với tốc độ ánh sáng .
_Á Ha Ha Ha! Á Ha Ha Ha !
Một tiếng cười ghê rợn vang lên . Những con dơi kia tụ lại tạo thành hình dáng một người phụ nữ . Mới đầu nhìn bà ta già nua , xấu xí với mái tóc bạc phơ và làn da nhăn nheo . Nhưng dần dần từng lớp da trở nên trắng mịn , đôi môi đỏ thắm , cặp mắt sắc bén lạnh lùng và mái tóc chuyển sang màu tía . Bà ta lơ lửng ở trên cao và nở một điệu cười khinh thường nhìn Kit :
_Ann , cuối cùng thì ngươi cũng chịu giải thoát cho người bạn này . Ngươi vẫn sinh đẹp như lúc trước nhỉ ? Mái tóc đỏ chói suôn mượt của ngươi đâu rồi , sao chúng lại là màu nâu hạt dẻ đáng ghét kia ? Đang chơi trò hóa trang sao ? Chắc bây giờ ngươi đang sống rất hạnh phúc bên anh ấy đúng không ?
Những câu hỏi dồn dập của bà làm Kit cảm thấy choáng ngợp . Cô bé lắc đầu, cặp mắt lộ rõ sự hoang mang :
_Bà đang nói cái gì vậy ? Tôi không hiểu ?
_Đừng có đóng kịch với ta . Cái thứ mang dòng máu bị nguyền rủa như ngươi mà dám tướt đoạt đi người yêu của một trong chúa trong hoàng tộc Witch như ta , rồi niêm phong ấn ta trong cái hang động này ngần ấy năm . Ngươi sẽ phải trả giá cho việc này .
Bà gào lên , cặp mắt hằn lên những vệt đỏ như máu . Một sự tức giận tột độ đang trỗi dậy trong người đàn bà này . Kit bây giờ người đã cứng đờ , cô bé thật sự hoang mang trước những lời nói của bà ta , nhưng không biết phải làm gì lúc này . Người đàn bà đó phẩy tay một cái , một trận gió lộng từ đâu kéo đến , hất bay Kit đi , nó làm cho cô bé văng vào vách hang động với một lực rất mạnh .Kit cố gắng đứng dậy , bà ta lại tiếp tục đọc lẩm nhẩm thầm chú gì đó, hàng loạt những tảng đá to lớn lao đến chỗ Kit . Cô bé lúc này đưa hai bàn tay về phía trước , một hàng rào cây được hình thành hất bay những tảng đá đó về phía bà ta nhưng kì thực chúng ko hề chạm được vào người đàn bà đó dù là một vết trượt nhẹ .
Bà ta thoáng ngạc nhiên :
_Luồn khí này . Ngươi không phải là Ann .
_Ngay từ đầu tôi đã nói là tôi không biết chuyện gì rồi .-Kit trả thều thào .
_Nhưng giọng nói , cặp mắt...-người đàn bà đó suy nghĩ một hồi rồi đẩy tia nhìn sắc bén về phía Kit :
_Ta hiểu rồi . Ta phải tiêu diệt ngươi để trừ hậu hoạ về sau .
Cô bé thở dài một tiếng , thật sự bây giờ Kit không còn đủ khí để đấu với bà ta nữa . Mà cho dù có đủ sức mạnh thì cô bé cũng không phải đối thủ của bà phù thủy này .Kit phải tìm cách rút thôi . Chớp ngay thời cơ lúc cô bé đang lơ là suy nghĩ, bà ta phóng thẳng ngọn lửa to lớn về phía cô bé . Lửa của bà ta khác với của Venus , nó mãnh liệt hơn , chất chứa lòng ghen tuôn và thù nhận nhiều hơn , và mạnh hơn , rất nhiều Đến khi cảm nhận được hơi nóng rồi thì nó chỉ còn cách Kit vài cm , cô bé không thể trở tay kịp . Và rồi .......
Ào!!!!
Một luồn hơi thoát ra , đây là hiện tượng khi nước gặp lửa . Bà ta ngạc nhiên quát lên :
_Nước cấp A+, kẻ nào ?
Từ trong làn hơi mờ dáng người to cao của một chàng trai dần hiện ra . Kit mở mắt ra nhìn . Là Ren Isora . Cậu ta đang đứng che chắn cho cô bé . Bất chợt cậu ấy quay sang hỏi Kit :
_Có sao không ?
Cô khẽ lắc đầu . Và điều Kit lo lắng bây giờ là bà phù thủy kia lại chơi trò đánh lén . Bà ta đang khai triển phép thuật , một trận đồ với những kí tự cổ hiện lên dưới chân người phụ nữ ấy .. Kit biết trận đồ này nếu cô bé đoán không lầm thì .....
_Sức mạnh bóng tối ! Khai trừ .
Quả đúng là như cô bé nghĩ , bà ta dùng thuật bóng tối . Kit đẩy Ren sang một bên và dàn ra một trận đồ khác :
_Năng lượng ánh sáng lan tỏa .
Bóng tôi và ánh sáng gặp nhau . Bà ta và Ren thật sự ngạc nhiên về sức mạnh của cô bé này . Nhưng do đang bị thương và lượng khí ko đủ Kit bị đánh bật ra . Bà ta đặt chân xuống đất , cất tiếng nói :
_Khá lắm cô gái nhỏ . Nhưng trò chơi kết thúc tại đây .
Kit đã quá mệt mỏi , cô bé ngất lịm đi . Bà phù thủy từng bước tiến lại gần Kit . Ren rút thanh kiếm ra lao thẳng về phía bà ta nhưng ....
ẦM ! XOẸT !
_Á !!!!
Những tia sét từ trên giáng xuống khiến bà ta gào ầm lên :
_Đủ rồi đó Victoria !
Ouji bước ra từ trong những hàng cây . Sức mạnh này , giọng nói này , lau đi vết máu trên khóe môi, bà ta quay phắt lại nhìn thì thấy một chàng trai có mái tóc màu bạch kim sáng chói và cặp mắt hổ phách lạnh lùng . Gương mặt bà ấy hiện rõ sự ngạc nhiên và tia nhìn hạnh phúc :
_Knight !
_Bà biết ba tôi ? -Ouji nhíu mày hỏi .
Sự thất vọng tột cùng lóe lên , bà ta lồm chồm chống tay xuống đất và đứng dậy :
_Ba cậu ? Ra vậy , ta hiểu rồi .- Victoria quay sang nhìn Kit đang được Ren bế trên tay :
_Ta sẽ còn gặp lại nhau , cô gái nhỏ, chuẩn bị tinh thần đi .
Nói rồi , cơ thể bà ta hóa thành những con dơi và tung cánh bây đi mất . Chỉ còn lại ba người ở đây , Ouji tiến gần đến chỗ Ren , vẻ mặt khó hiểu hỏi :
_Sao cậu lại ở đây ?
_Cảm thấy được kết giới bị phá . Trả công chúa cho ngài .
Ren nói rồi đặt Kit vào vòng tay của Ouji , cậu không quên lấy chiếc áo khoác khi nãy đắp cho cô bé . Cậu ấy quay lưng bước đi như cái bóng cô đơn âm thầm . Ouji xiết chặt Kit trong vòng tay , giọng cậu nhẹ nhàng vang lên :
_Sao em lúc nào cũng làm ta phải lo lắng thế này hả công chúa nhỏ ?
Cậu đặt nụ hôn nhẹ lên trán cô bé rồi bế Kit về phòng .
Một trong những mối nguy hiểm đã được giải thoát
Nhưng nó không phải yếu tố làm lệch bánh xe thời gian
Dù vậy đây là một cửa ải khó để vượt qua
Ước mơ trở thành hiện thực
Ký ức được xóa đi
Nhưng có vui không , có hạnh phúc không ?
Hay sẽ đau khổ nhiều hơn nữa ?
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
4 chương
3 chương
27 chương
17 chương
3 chương