Thế giới thứ hai: vật hi sinh thay đổi
Chương 8 : Nguy hiểm!!
Sáng sớm hôm sau, đoàn người lại tiếp tục di chuyển. Vừa đi trên xe Dạ Xuân vừa hí hửng nói đông nói tây, cùng Bạch Nhi một chỗ vui đùa đến suýt quên trời đất. Cứ như thể chuyện mạt thế xảy ra không có liên quan gì tới hai cô nàng này vậy.
Chiếc xe Hummer này đã được cải tiến nên 8 người ngồi một chỗ hoàn toàn rộng rãi. Mà giờ đây, nhân vật đã lâu chưa nhắc tới - Liễu Hoành, mẹ ruột của Dạ Bạch Nhi, hiện tại đang ngồi co ro một góc khuất của chiếc xe, đôi mắt ánh lên sự thâm độc cùng oán khí nặng nề, đôi tay gắt gao bấu vào nhau thẻ hiện tâm trạng không bình thường của chủ nhân nó.
"Dạ Nguyệt chiết tiệt, mày chắc đang đắc ý lắm nhỉ, để xem không lâu nữa đâu, tao sẽ khiến cho mày cùng với cha của mày sớm đoàn tụ cùng người mẹ thân yêu xấu số bên suối vàng HAHAHA..."
Dường như cảm nhận được điều gì đó, Lăng Ngạo liếc mắt tới một góc khuất nhỏ trong xe. Sát khí trong mắt che dấu thật sâu. "Liễu Hoành, bà đừng để tôi thấy bất kì việc gì bà đang làm, nếu như bà làm cho Nguyệt nhi chịu một chút tổn thương thôi, tôi không ngại thu thập bà đâu..."
Cảm nhận được ánh mắt của Lăng Ngạo như có điều gì đó khác thường. Dạ Nguyệt quay sang chỗ anh, lo lắng hỏi:
- Ngạo có việc gì không ổn sao?
Anh mỉn cười: - không sao, anh ổn.
- Haizz có việc thì phải nói cho em biết đấy, không được giấu nghe chưa?
- Ừm, biết!
Không khí xung quanh hai người bắt đầu trở nên ngọt ngào ân ái, làm cho "những" thành viên nào đó vẫn còn lạc lõng bơ vơ cảm thấy rợn người, bắt đầu công kích.
- Ai da da, sao màu hồng nào đó đang bay phấp phới thế kia! Hai người có bớt chút dùm tôi vài cái trái tim đang lơ lửng kia không đây? Bây giờ là mạt thế đó, cảnh giác một chút cho tui nhờ nhá!!
- Phì...tiểu Xuân , bạn đang ghen đó sao?
- Ca...cái gì chứ, bổn cô nương đây cóc thèm nhá! HỨ!!
- Ha ha...Dạ Xuân cô nương, bản tiểu thư thật thông cảm cho ngươi, lớn từng này mà chả có một mảnh tình vắt vai là thế nào ~a!
- Bạch Nhi, Dạ Nguyệt các người...các người...các người ức hiếp ta...oa hu hu Lan tỷ tỷ, cứu muội a...
- Ừm...* vỗ vỗ lưng cho ai kia*
Ha ha ha ha
GRÀOOO
Một bóng dáng màu đen mãnh liệt đâm sầm vào chiếc xe mà nhóm người Dạ Nguyệt đang ngồi. Nó có hình thể to lớn gấp đôi một lực sĩ bình thường, Hàm răng nhọn và dài được khoe ra làm cho người ta cảm giác sẽ bị nó đớp một phát ngay cổ lúc nào mà không hay biết.
Móng tay dài như móng vuốt thú, lại còn đen sì sì nhìn mà phát tởm. Hiện tại quái vật này đang nhe răng gầm gừ thị uy, đồng thời ánh mắt đỏ ngầu thèm khát nhìn những con mồi đang ở ngay truớc mặt mình.
Nhóm người trong xe trầm mặt nhìn cái thứ đang gào thét phía xa, trong lòng lại một trận hoảng loạn cùng khiếp sợ. Thử hỏi xem mạt thế tới có mấy ngày mà tang thi đã biến hóa đến mức độ con ngưòi cũng không thể bì kịp thế này cơ chứ. Trong khi đó ngưòi có đuợc dị năng hiện tại còn chưa nhiều, quân đội và chính phủ thì chưa biết đến bao giờ mới thành lập xong căn cứ để ổn định một chút cái hoàn cảnh khủng bố này.
Theo quan sát của họ, tốc độ vừa rồi của tang thi nhanh đến nỗi khiến cho họ có cảm giác bất an ngập tràn.
Người cảm thấy kinh hỏang nhất ở đây thì chắc là Dạ Nguyệt rồi. Cô biết rõ hoàn cảnh hiện tại thì chưa phải lúc mà tang thi có thể tiến hóa nhanh đến như vậy. Ít nhất cũng phải trải qua nửa năm sau khi mạt thế bắt đầu thì hiện tuợng mưa axit độc xảy ra khiến cho con ngưòi chỉ chu rú trong nhà mà không dám ra ngoài.
Khi dó, tang thi đựoc axit gột rửa và trở nên mạnh mẽ hơn, nguy hiểm hơn.
Nhưng cái tình hình hiện tại của họ đang gặp đây là cái quái gì vậy. Chẳng lẽ ông trời thực sự muốn tuyệt đuờng sống của họ sao.
Khẽ cắn chặt răng, Dạ Nguyệt đưa mắt sang Lăng Ngạo đang ngồi cạnh mình
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
127 chương
115 chương
21 chương