Sự tàn nhẫn và cô độc trong hôn nhân
Chương 1 : Đám cưới.bắt đầu cuộc sống tồi tệ
GTNVNatsu-Anh : Là con trai của một chủ tập đoàn nằm trong top 3 thế giới.Từ nhỏ không có sự yêu thương của cha me nên chở thành một con người vô cảm,lạnh lùng,ít nói và háo thắng luôn bầy ra đủ cách để hành hạ nó.Khi sinh nhật 18t của cậu ba mẹ cậu về muốn bù đắp cho cậu bằng cách cưới cho cậu một người vợ tốt.Đó là nó
[IMG]
Lucy-nó 16t) Con gái của một tập đoàn nhỏ đã bị phá sản. Khi bị thiếu nợ của công ti cha của Lucy đành phải kết siu gia với gia đình Natsu.Lucy hoàn toàn trái ngược với Natsu cô hiền lành,dễ thương,không bao giờ làm trái mệnh lệnh của anh đó cũng chính là điều mà anh muốn hành hạ nó.
[IMG]
Gray-hắn : (18t) người yêu cũ của Lucy khi hắn gặp nó tính cảm ùa về.Rất giỏi võ coi như là đánh nhau giỏi nhất không ai đánh lại .Tình cảm của hai người đã làm tác động sự ác độc tàn nhẫn trong lòng Natsu
[IMG]
Juvia-nhóc 16t) Em họ của Natsu.Dễ thương cực kì lại còn giỏi võ nữa nhóc đã nói nếu như ai đánh được nhóc thì sẽ lấy người đó làm chồng.Và người đánh thắng nhóc là Gray
[IMG]
Jella-gã 18t) Một ca sĩ nỗi tiếng trong thế giới âm nhạc.Từ đầu gã gặp nó đã có một cảm giác lạ sau này là bạn thân của nó luôn chia sẽ mọi tâm sự. Là vị hôn phu của Erza
[IMG]
Erza-cô 18t) Người soạn nhạc và ca sĩ cũng nỗi tiếng bằng Jella. Hiền lành yêu thương gã hết mực.Là vị hôn phu của Jella
--------------------------------------------------------------------
Cuộc sống của nó chấm dứt khi gặp anh tất cả đối với nó chỉ tuyệt vọng xung quanh.Khi gặp nó cuộc đời của anh đã có lối thoát nhưng điều anh làm cho nó chỉ có mỗi chữ " hận"
Nếu em đã có ý định thoát khỏi anh sẽ bao giờ làm được vì em mãi mãi là người vợ của tôi hành hạ,tán độc,sự cay đắng đều là bản chất thật của anh
Chap 1 :Đám cưới.Bắt đầu cuộc sống tồi tệ
Cuộc sống của nó bắt đầu tôi tệ khi được 16t phải chấp nhận vì cha mình mà cứu công ti thoát khỏi tình cảnh khó khăn đành phải lấy anh đó là điều nó không muốn người nó yêu là hắn mà phải lấy là anh.
_Nếu như ông đồng ý gã con gái ông cho con trai chúng tôi thì công ti của ông được thoát khỏi cảnh nguy hiểm như hiện nay. Ba của anh nói
_Nhưng mà nó sẽ không đồng ý đâu. Ba nó lên tiếng phản đối
_Ông muốn công ti và con gái ông đều mất trong tay ông. Vẻ mặt đe dọa của ba Natsu hiện lên.
_Đừng làm hại nó. Ba nó đứng dậy
_Đồng ý thì công ti và con gái ông sẽ không sao đổi lại còn tốt hơn nữa.Mẹ anh nói
_Nhưng mà nó đã có hôn thê bên Anh rồi còn 1 tháng nữa sẽ về. Giọng ông yếu xùi
_Chúng tôi mặc kệ miễn sao con gái của ông sẽ là con dâu của chúng tôi. Ba mẹ anh cùng nói
_Hứa với tôi hai người không làm hại nó.
_Được chúng tôi hứa còn quyết định của ông.
_Tôi sẽ gã con gái của tôi cho các người. Ba nó cuối mặt xuống
_Chúng tôi sẽ giúp công ti ông.Đám cưới sẽ diễn trong lần sinh nhật của con trai tôi về chuẩn bị đi. Ba mẹ anh đứng dậy đi ra khỏi nhà hàng chỉ còn ba nó ngời ủ lủ đối với ông đây là sự tuyệt vọng
------------------------------
Nhà anh
Cứ nghĩ tới mình phải lấy vợ anh như phát điên lên. Ba mẹ anh đã bỏ mặc anh 10 năm qua đưa toàn quản lí công ti bên này khi anh mới 13t bây giờ về kêu bù đắp bằng cưới cho anh một người vợ. Ba mẹ anh vào thì thấy mớ đồ đạc bị đặp phá trong nhà của anh
_Sao con lại phá nhà nên nhớ con sắp có vợ rồi đó.Nhìn đống đồ trên nhà mẹ anh nhăn mặt
_Tôi hỏi các người sao lại về đây còn mang cho tôi một đống rắc rối. Anh nhăn mặt nhìn hai người họ
_Ta biết người con quý mến l dì con nhưng con bé rất giống dì của con hãy tin ta. Me anh tới an ủi anh
_Các người đừng có lừa tôi không có người con gái nào có thể sánh bằng dì.
_Nếu con gặp mặt con bé đó vào ngày đám cưới thì con sẽ tin điều đó là thực.
_Im đi. Anh gào thét lên
_Đừng có ra giọng điệu đó với ta con sẽ thích con bé đó.
Natsu chỉ im lăng đi anh suy nghĩ nếu lời ông ta là thật thì anh phải làm sao để đối xử với cô gái đó.Còn về phần Lucy cô không phản đối gì hết khi nghe ba cô nói hy sinh tình yêu của mình để bảo vệ ba mình điều đó rất cao cả
--------------------------------
Ngày tổ chức hôn lễ đã diễn ra khách toàn là những ông chủ nhà giàu nằm trong Top 50 của thế giới và một vài ông chủ nhỏ ai cũng nghĩ tuổi của hai người đó chưa đủ để kết hôn nhưng quyền lực của nhà anh cũng đủ biết rồi.Hai người không ai biết mặt nhau là đều rất kho khăn.
Khi nó vừa bước vào khán đài anh chết sửng khi nhìn nó thật sự rất giống dì anh kí ức của anh lại ùa về trong tấm trí anh. Natsu chỉ nhếch miệng cười khi nắm tay nó khi cảm giác thấy một bàn tay lạnh ngắt của anh nó thục tay lại thì bị anh nắm chặt lại làm đau nó. Tới lúc trao nhẫn anh giật tay nó thật mạnh đeo vào bằng một cách rất thô bạo nó thì cầm chiếc nhẫn cũng không nổi tay nó cứ run run khi thấy vẻ mặt của anh nó rất sợ một người máu lạnh như anh sẽ làm chồng có suốt đời sao. Anh nheo mắt lại, nó liền đeo nhẫn vào người anh ngay.Ở dưới mọi người ai náy đều vỗ tay vui mừng còn nó thì không chỉ coi đây là một cơn ác mộng khinh hoàng.
Sau khi hôn lễ tổ chức xong anh cùng nó đi về nhà đi trên xe anh chạy tốc độ rất nhanh nó ngồi kế bên hai tay nắm chặt lấy dây quai miệng thì ú a ú ớ trước tốc độ của xe như cuộc đua.
Về tới nơi anh lôi nó từ trong xe rất thô bạo nắm lấy tay trái của nó rất chặt đi vào nhà. Anh nhìn nó rất lạnh lùng mãi một chập anh mới cất tiếng nói
_Cô có biết là cô đang làm mất mặt tập đoàn Drangeel k .
_Em xin lỗi. Giọng nó rất nhỏ
_Nếu cô còn tiếp tục làm như thế công ti của ba em sẽ tiêu. Vẫn vẻ mặt lạnh lùng đó
_Nhưng Ba mẹ anh đã hứa sẽ ko làm hại ba em mà.
_Đó chỉ là ba mẹ tôi chứ tôi không có hứa.
_Các người nói dối. Mi mắt của cô sụp xuống
_Điều đó thì chưa chắc quyền hành của công ti bên này đều do tôi nắm giữ nếu xóa sổ công ti ba em dễ thôi.
_Em phải làm sao anh mới tha cho ba em.
_Dễ thôi làm tốt bổn phận làm vợ của em là được thôi.
_Đơn giản thế thôi sao. Ánh nghi ngờ của Lucy nhìn thẳng vào Natsu
_Em thông minh lắm. Sau này thì biết. Thay đồ cho cô ấy mau. Natsu quay sang cô hầu gái gần đó nói
Cô hầu gái đó đi tới dắt Lucy lên phòng thay bộ đổ cưới của nó ra sau khi xong nó bước xuống với một bồ đồ rất mỏng anh đi tới sát vào người nói nhỏ
_Em bị phạt vì cái tội làm mất mặt tôi. Người nó đơ hoàn toàn toàn thân run rẫy
Nữa năm sau
Nó không tin là mình đã sống ở một nơi địa ngục này trong nữa năm qua. Nếu nó chống cự, cải lời lại anh hay thân mật với ngưới khác thì đều phải nhận nhưng đoàn roi trời giáng của anh và những hình phạt ghê tởm mà anh nghĩ ra. Nó chỉ biết sống trong nỗi sợ hãi, cô độc của anh dành cho nói.Anh thì rất vui khi đối mặt với nôĩ sợ của nó anh làm tất cả để cho nó thấy phải biết sợ anh ko dám chống cự lại anh.
Nó mở mắt tỉnh dậy sau một đêm kéo dài mệt mỏi. Thứ đầu tiên đập vào mắt nó là đèn chùm pha lê khổng lồ treo trên trần nhà đang lơ lửng ngay trên đầu nó. Uể oải ngồi dậy,nó đưa mắt nhìn một lượt căn phòng sang trọng lộng lẫy được trang trí theo phong cách phương Tây có đầy đủ tiện nghi như một thói quen. Nó không hiểu nổi, nó đã sống trong căn phòng này suốt nữa năm liền nhưng sao nơi này xa lạ với nó quá, ngột ngạt tựa như một lồng kính vậy.
“Cạch”
Cửa mở khiến nó giật mình quay lại xem đó là ai.
-Ơ? Sao anh lại…- Nó ấm úp khi thấy anh.
-Tôi giữ chìa khóa phòng cơ mà.- Anh đưa chiếc chìa khóa lên như chứng minh cho lời nói của mình.
-Nhưng…có chuyện gì vậy ạ?- Nó nói.
_Kêu em dậy đi học.-lời nói lạnh nhạt của anh nó ngồi dậy bước vào trong thay đồ đi học rồi theo anh bước xuống lầu cùng anh
--------------------------------------------------
Hôm nay chỉ riêng một mình nó ngồi ở cái góc quen thuộc trong thư viện. có vài người bàn tán với nhau, tự hỏi sao nó lại một mình, trước giờ nào có thế.Thật ra, đó cũng chính là câu hỏi mà nó đang muốn biết được lời giải đáp.
Trước đây, khi anh có việc bận ko tới thì đồng nghĩa nó cũng ko tới chứ chưa bao giờ có chuyện nó đi tới đây một mình cả. Nhưng hôm nay lại khác, cũng có nghĩa là công việc hôm nay anh phải làm rất quan trọng, rất bí mật mà nó không bao giờ được biết hay cũng như là được phép biết.
Nó thôi suy nghĩ mà lại thả mình vào thế giới trong cuốn sách mang cái tựa đề
“Chiến tranh và hòa bình”.
-Lucy .- Nó giật mình khi nghe một giọng nói lạ lẫm gọi tên nó.
Nó tự hỏi trong ngôi trường này có ai dám gọi tên nó sao, có ai đó đủ can đảm như thế à.Tại sao ư? Nó cũng không rõ, chỉ biết là do anh. Ngày trước có một cậu bạn va trúng nó trong lớp học, ngay hôm sau cậu ta biến mất và không rõ tung tích;cách đây mấy tháng, một cô bạn dám bắt nạt nó, chỉ trong một tuần, công ti bố cô ta phá sản và nợ nần chồng chất. Chỉ hai tấm gương điển hình đó thôi là quá đủ để không ai dám lại gần nó chứ nói gì là kết bạn.
- Lucy.
Nó quay lại.
Quả thật có người gọi nó, một chàng trai đẹp không kém gì anh với mái tóc màu hạt dẻ,da trắng và đôi mắt đen láy lấp lánh như một bầu trời sao thu nhỏ trong đó.
Nó thấy anh ta quen quen nhưng không nhớ rõ đó là ai cả.
Hắn không thể nhầm được, rõ ràng chính là Lucy , là cô bé từng sống chung từ nhỏ hồi trước . Có thể giờ nó đã hơi khác xưa nhưng hắn vẫn nhận ra nó cùng vẻ đẹp như thiên tinh trong truyện cổ tích thì hắn không thể nhầm được.
Hắn tiến tới chỗ đó, ngồi đối diện với nó.
-Anh là…ai vậy?- Nó hỏi.
-Em không nhớ anh sao?
Nó lắc đầu.
-Em là Lucy đúng k.
Gật.
-Sao em lại không nhớ anh ?
Nó ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu xác nhận.
-Lẽ nào em không nhớ anh Gray sao?
Nó mở to mắt rồi mỉm cười.
-Anh Gray?
Hắn gật đầu, miệng cười toe toét.
-Sao anh lại ở đây?
-anh mới về dạo này em khoẻ không ?
Nụ cười lâu lắm rồi mới xuất hiện trên môi nó vụt tắt. Nó lại trở về với dáng vẻ im lìm thường ngày.
Thấy vậy, hắn nói:
-Không sao, gặp nhau là vui rồi. Dạo trước anh có gửi thư về cho bác trai bác ấy nói em đã lấy chồng. Nụ cười trên môi hắn tắt hẳn.
-Thi thoảng em cũng về đó.
Hắn và nó ngồi cười đùa nói chuyện, ôn lại những kỉ niệm xưa cũ hồi nhỏ với nhau trong sự ngạc nhiên của mọi người. Cả hai đều không nhận ra, từ đằng xa,một ánh mắt lạnh lùng nhưng chứa đầy căm phẫn đang găm thẳng vào họ.
_Lucy. Nó rùng mình khi ngh giọng nói đó
-Ơ…anh…- Nó ngạc nhiên, nó cứ ngỡ hôm nay anh không tới đây.
-Còn đây là…- Anh quay sang nhìn hắn.
-Tôi là Gray, bạn của Lucy .- Gray nói với vẻ thân thiện dù ánh mắt thì chẳng có chút là ghét anh.
-Em cũng có bạn sao? Tôi không ngờ đấy.- Anh cười sắc lạnh.
- Tôi có chút việc cần nói riêng với cô ấy, cậu không phiền chứ?
-Không, dù sao chúng tôi cũng còn nhiều cơ hội mà.
Gray cười đầy ẩn ý rồi quay sang nó.- Lucy...
-Dạ?- Nó ngẩng mặt lên.
Ngay lập tức, Gray ôm chặt lấy nó hôn lên má phải của nó.Chuyện này xảy ra quá nhanh khiến không chỉ nó mà tất thảy mọi người chứng kiến đều phải sững sờ.
-Tạm biệt.- Khi đi qua anh, hắn nói tiếp.
- Và hẹn gặp lại.
Anh ngồi ngay bên cạnh nó, không đọc sách, không uống trà mà cũng không nói gì.
Thậm chí cả khi chuông reo vào lớp đã vang anh cũng mặc khiến nó cũng chẳng dám đi.Thư viện trở nên vắng vẻ, chỉ còn có mấy người thủ thư ngoài quầy và hai ngừơi ở trong góc.
-Này.- Anh phá vỡ không khí im lìm đến đáng sợ đó.
-Vâng.
-Ai cho em cái quyền đó vậy?
-Ơ…
Anh dùng tay xoay mặt nó hướng thẳng vào mặt anh, giữ chặt để nó không thể lảng tránh đi đâu khác. Anh cúi xuống sát mặt nó, gằn giọng từng chữ:
-Đừng bao giờ nở cái nụ cười kiểu đó nữa, biết không?
-Vâng…- Nó thấy sợ.
Anh buông nó ra rồi nói:
-Em sẽ bị phạt.
Bị phạt?!
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
11 chương
22 chương
45 chương
190 chương