Thanh xuân năm ấy mang tên em
Chương 26 : lật sang trang mới!
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânDiệp Tuyền Nhi chỉ nằm viện tiếp 4 tháng, sau khi tốt nghiệp thì định cư ở Mỹ theo sự sắp đặt của cha mẹ, sẽ không về Trung Quốc nữa! Mà có về cũng là chuyện của 6 năm sau, khi mà chuyện " Tiểu thư Diệp thị bị tai nạn " lắng xuống.
Không lâu sau Diệp Tuyền Nhi nhập học tại một ngôi trường danh giá bậc nhất quốc tế, nhưng nếu hiểu theo cách khác thì đó lại là nơi đào tạo các cậu ấm cô chiêu.
Diệp Tuyền Nhi tuy bị tai nạn động chạm vào não làm mất trí nhớ, nhưng đã thông minh thì thông minh từ trong trứng rồi. Cho nên dù có đả kích đến hệ thần kinh thế nào thì IQ vẫn giữ nguyên chỉ số. Quả thực, không thể nói điêu ngoa rằng một học sinh lại có thể dễ dàng nhảy lớp được. Mặc dù có, nhưng nó là trường hợp hi hữu rất khó tận mắt chứng kiến. Ngay trong những ngôi trường bình thường ở Trung Quốc, học sinh giỏi nhất cùng lắm là được hưởng học bổng, tiền chợ cấp chứ làm gì được nhảy lớp, huống chi là ngôi trường bậc nhất quốc tế ấy mà Diệp Tuyền Nhi đã nhảy lớp với sự công nhận của hơn hai nghìn học sinh và giáo viên công nhận.
Diệp Tuyền Nhi ắt hẳn là một nhân tài hiếm có của Trung Quốc mà!
Do nằm vuện một năm có nên cô bé ấy học chậm hơn các bạn cùng năm với mình. Nhưng nhờ đợt nhảy lớp này mà cô bé được học cùng với các bạn cùng trang lứa.
Tuy nhiên đến trường không phải chỉ có học! Học! Hạc và học thôi. Bên cạnh còn phải có những người bạn vui chơi bên mình. Đó cũng là điều mà hai ông bà lo sợ trước khi về Trung Quốc tiếp quản lại tập đoàn. Hai ông bà cứ ngỡ rằng con gái họ sẽ mặc cảm, tự ti với những gì mình đã chải qua. Nhưng sự thật đúng ra chỉ có đúng với thời gian đầu, sau này con bé lại hòa đồng vui chơi như các bạn khác. Những điều đó như thể hiện rằng, con bé đã hòa nhịp với cuộc sống hiện tại. Đến lúc này thì hai ông bà đã nhẹ nhõm hơn.
--------6 năm sau -------
Chiếc máy bay từ Mỹ đáp xuống sân bay Bắc Kinh lăn bánh đến điểm cực rồi dừng hẳn. Cả đoàn người bước ra nhưng nổi bật nhất vẫn là cô bé chừng 12 , 13 tuổi gì đó, toàn thân đều là cây đen.... Xách va li đi ra liền gặp ngay bác quản gia Hàn, tay bắt mặt mừng tíu tít hỏi :
- Sao tiểu thư không để tôi sai người lấy trực thăng sang đón tiểu thư mà phải thiêu đốt thời gian thế này!
- Không sao đâu, tôi muốn thấy cảm giác giống bao người ngồi trong khoang như tôi!
- A! Vâng!
Diệp Tuyền Nhi bước lên chiếc xe về nhà, con đường đi này so với 6 năm về trước đã đổi thay, hai bên đường là những tòa nhà cao ốc trọc trời. Nhưng đặc biệt thay, khu vui chơi năm ấy... Lại biến thành cái hồ nước.
Nhưng dù thay đổi đến mấy đi chăng nữa thì trong mắt Diệp Tuyền Nhi nó hoàn toàn lạ lẫm dù rằng đã về đây 2, 3 chuyến.
Chiếc xe yên vị đỗ tại sân lớn Diệp gia . Diệp Tuyền Nhi bước xuống liền được mẹ ra ôm cứng người, rồi đến cha cô - Diệp Lăng Ngôn, bà nội, bác Diệp Lục và anh Diệp Hạo... Tất cả đều ra đón cô.
* Diệp Lục : anh trai của Diệp Lăng Ngôn là con cả của Diệp gia, theo nghề y của mẹ.
*Diệp Hạo : con trai của Diệp Lục, là đứa cháu đích tôn của Diệp gia, là gia chủ nắm trong tay 26 các tộc lớn mạnh và 10 tộc nhỏ nằm rải rác khắp Trung Quốc. Hơn Diệp Tuỳen Nhi 7 tuổi.
Diệp Hạo nhìn cô em mình, mỉm cười, xoa đầu. Gì chứ cái con oắt này là cục vàng của cả nhà đấy, ngay cả anh là đứa cháu đúch tôm cũng không thể sánh nổi, nghĩ thôi đã ghen tị rồi! Nhưng cục bột nhỏ này lại quá đáng yêu, dù đi xa cũng nhớ nữa là. Anh đi du học ở Nga 2 năm thôi mà về thăm nhà cũng bay sang Mỹ ôm cô em này trước rồi mới về nhà.
Diệp Tuyền Nhi tuy được đãi ngộ rất lớn, nhưng không có sự sôi máu với tên khốn Diệp Hạo. Tuy nói yêu thương là vậy nhưng lại thích têu trọc Diệp Tuyền Nhi vô cùng.
Ai za ! Ngày hôm đó nào có ai biết khi mà đặt chân xuống máy bay là cuộc đời liền lật sang trang mới.
Ai za! Ngày hôm đó nào ai biết khi mà đặt chân xuống máy bay là cuộc đời liền lật sang trang mới.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
60 chương
18 chương
24 chương
170 chương
174 chương