Thần Y
Chương 623
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 623: Một phen sợ bóng sợ gió!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
- Mặc kệ, trước tiên cứ đi xuống ép hỏi mấy tên sơn tặc một chuyến, nơi này cách Bangka cũng chỉ mười dặm thôi, bọn họ nói không chừng chính là kẻ cướp Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc! “…Hừ nếu để tôi phát hiện Tiểu Linh và Tiếu Trúc bị mấy tên trộm các ngươi ức hiếp, hoặc gặp điều gì bất trắc, cho dù là thiếu đi một cọng lông tơ, bổnđội trưởng đều không ngại đổ máu trôi, nổi mái trèo, máu chảy khắp hang ổ của các ngươi, đến lúc đó, một tên cũng đừng hòng chạy thoát!”
Diệp Thanh lo lắng dị thường, lòng nóng như lửa đốt, đã dần dần ảnh hưởng đếntâm trạng,vốn dĩ là người thản nhiên thong dong, lúc này lại trở nên cực kỳ nóng nảy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay giết người.
Tuy nhiên, đây chẳng phải mới là nam nhân thực sự sao? Nếu như đến người con gái mình yêu cũng không thấy, xảy ra chuyện, vẫn có thể bình tĩnh như thường, thì người này chắc cũng kinh khủng chút ít! Không phải tâm tình lạnh nhạt, chính là lòng dạ thâm trầm đến dị thường biến thái!
Lúc này, hắc quang chợt lóe, Diệp Thanh liền điều khiển tiểu phi thuyền đáp xuống giữa hang ổ sơn tặc.
Sau đó, Diệp Thanh liền nhảy ra ngoài, nhanh chóng thu hồi tiểu phi thuyền lại.
Bởi vì tiểu phi thuyền mở ra công năng ẩn hình, mấy tên sơn tặc kia căn bản không nhìn , lúc này Diệp Thanh từ trong tiểu phi thuyền nhảy ra, thật giống như trong không trung bỗng xuất hiện một người, lập tức dọa cho bọn chúng hết hồn!
Ngay đó một đám sơn tặc đanh thao luyện đấu tay đôi kịch liệt , tên dẫn đầu chú ý tới Diệp Thanh, lúc này liền dừng lại cầm vũ khí, liên tiếp lùi về sau bảy tám bước, sau đó, mới chậm rãi Diệp Thanh bao vây lại, dáng vẻ phòng bị, bộ dạng giống như gặp phải kẻ địch lớn!
Có thể không như gặp phải kẻ dịch lớn được sao, trước mắt xuất hiện người thanh niên cổ quái này,loại năng lực xuyên phá không gian này, quả thực không kém Thần Ma nhiều, bọn sơn tặc tuy rằng tín ngưỡng khác nhau, có thờ phụng Đạo Hồi, có thờ phụng Cơ Đốc giáo, có thờ phụng táng vật giáo , còn có căn bản là không tin giáo, nhưng lúc bắt đầu nhìn thấy Diệp Thanh đều có chung một suy nghĩ,, đều cho rằng người thanh niên da vàng tóc đen này, tuyệt đối là ma quỷ!
Sau đó, những tên sơn tặc đang ngủ trưa cũng đều bị đánh thức, có người đẩy cửa ra, có người từ mặt cỏ nhảy dựng lên, tuy nhiên, bọn họ cũng không có nhìn thấy cảnh Diệp Thanh quỷ dị xuất hiện lúc trước cho nên hiện tại cảm thấy rất khó hiểu,có người liền lẩm bẩm mắng, củ chuối thật, không phải là một bộ dạng lớn lên trắng một chút, vóc dáng cao một chút thoạt nhìn còn có vài phần gầy yếu của con trai châu Á, mặc dù có có thể là người Hoa Hạ, chính phủ của Hoa Hạtuy mạnh, nhưng chẳng nhẽ lại quản được các ông đây sao? lũ rác rưởi này, còn càng ngày càng vô dụng hơn cả bọn ẻo lả èo oặt rồi đấy!
Hoàn toàn không biết, nếu đổi là hắn, phỏng chừng còn kinh ngạc sợ hãihơn mấy chục lần! Con người đối với những cái mình không biết, luôn cảm thấy khủng bố!
Cùng lúc đó, mấy tên đang đứng trên mặt đất, trên tảng đá hoặc dưới cây, bài bạc sơn tặc, tự nhiên cũng lập tức tản hết, tuy nhiên vẫn còn rất nhiều người, trước lúc rời chiếu bạcvẫn không kìm được mà giơ tay ra lấy tiền!
Lúc này không cướp, thì lúc nào cướp, lại có chútcảm giác người chết vì tiền chim chết vì ăn!
- Tiểu tử, mày là ai?”
Một gã da đen tay chân vô cùng thô lớn, dáng người cường tráng dã man, bên hông còn đeo một khẩu súng lục “Desert Eagle" sáng loáng lớn tiếng quát, xem bộ dạng với khí thế, lại còn có trang bị, người này dường như trong bọn sơn tặc có địa vị nhất định.
DiệpThanh lại chẳng hiểu câu quát của đối phương, chỉ l thoáng nhíu mày, dùng thứ tiếng Anh còm cõi hỏi:
- Các ngươi có gặp qua hai cô gái trẻ tuổi không, một tóc ngắn, một tóc dài, vóc dáng đều rất cao, đều rất xinh!”
- không có không có, màyi từ đâu đến, thì cút về chỗ đó mà chết đi, mày chớ cho rằng sơn trại của chúng tao là cái chợ, nơi chó mèo có thể tùy tiện ra vào!
Một gã sơn tặc biết tiếng Anh liền hô quát, rống lớn lên liên tục.
Tên này vừa nãy đang ngủ say, mơ một giấc mơ ướt, nào biết cách xuất hiện quỷ dị của Diệp Thanhbởi vậy, trong lòng không chút sợ hãi, còn tưởng rằng những tên đồng loã đều sợ rồi, xưa nay giết người phóng hỏa, đến bây giờnhiều người như vậy, đối mặt với một thằng da vànglai lịch bất minh, đã sợ xanh mắt mèo rồi! nhất thời liền nảy sinh ý nghĩ muốn khoe mẽ!
Nhìn thấy Diệp Thanh còn đứng không đi, dường nhưhơi bực mình, người đóliền khoa một bước lớnrướn người bước ra, chửi ầm lên:
- khốn nạnbố đã sớm nói với màyrồi, không có ai cả!Sao mày òn chưa đi, cònkhông đi,bố đánh chết cái loại chó nuôi nhà mày! cứ cho làcó hai cô bé như ngươi nói tới chỗ của các ông đây, e là sớm đã bị luân cho mà chết rồib,mày còn tìm ở mấy chỗ này làm gì, còn không mau cút ngay cho bố!”
Người này hét vài câu, cảm thấy bản thân thật sự khí thế mười phần, rất có kiểu cách Đại đương gia, lúc này không khỏi dương dương đắc ý.
Vù ~!
Người nọ mới giơ giơ lên đầu, lập tức, liền có một bóng bóng đen nhảy lại, như âm hồn, như tử thần, sát khí tràn ngập, khủng khiếp, người nọ lập tức kinh hãi, đang định rút đao ngăn cản, nhưng vẫn không kịp nổi, chỉ thấy, một bàn tay to giống như một chiếc quạt hương bồ xuất ra một tàn ảnh“Vồ” một chưởng, liền đánh vào mặt người nọ, thoáng cái đã khiếncái tên người da đen kia bị quạt bay ra ngoài! Máu tươi phụt ra!
Vốn dĩ, tên đàn ông da đen này dáng người tuy rằng không phải mười phần cao to,nhưng cũng may cường tráng rắn chắc, trông có vẻgiống như cái loại trâu rừng lông tóc dựng ngược dựng xuôi, hoặc giống con chó ngao, ít nhất cũng phải có một bảy mươi cân. Giờ phút này, không ngờ lại rách tan như bao bố, bị Diệp Thanh tát cho một phát đãbay xa hơn mười mét, tung lên cao, sau đó rơi xuống, đập vào tảng đá, thành một bãi máu thịt nát nhừ!
Về phần đầu, khả năng trước đó đã bị Diệp Thanh vặn cho biến hình rồi, nói cách khác, người này lúc còn bay trên không trung, cũng đã tắt thở bỏ mạng rồi!
Những tên sơn tặc da đen còn lại thấy uy thế này, đều hoảng sợ không thôi, nghĩ, đây là loại người nào chứ? Chẳng nhẽ là siêu nhân trong truyền thuyết sao?Ừ, rất có khả năng, đồ chính phủ khốn nạn, chỉ biêt ém nhẹm thứ tin tức này xuống, có siêu nhân trước nay cũng chẳng thèm thông báo, tuyên bố một chút!
Tên da đen tiểu thủ lĩnh chân tay thô tô, eo còn đang giắt một con Desert Eagle thấy thế, lư, dù sợ, nhưng dù sao vẫn giữ được vài phần bình tĩnh, , lúc này liền rút súng lục ra, nhắm ngay Diệp Thanh, địnhbắn!
Đáng tiếc, vừa mới nghĩ đến lên cò súng, lập tức liền cảm thấy cổ tay tê rần, sau đó, hắn liền thấy, một cây ngân châm dài nhỏ rung rinh không ngớt đang cắm ở trên chính cổ tay mình, lập tức, tay liền mất lực, "Desert Eagle"lóe ra ánh kim loại rồi rốt cuộc cũng ngăn không được mà “loảng xoảng” một tiếng đánh rơi lên tảng đá trên mặt đất!
Cùng lúc đó, Diệp Thanh thân pháp chuyển động liên tục, trong nháy mắt liền lao tới phía trước tên đàn ôngda đen tay chân thô to này, bàn tay to chụp lấy, liền bóp chặt lấy cổ hắn như diều hâu quặp gà!
- Nói hay không? ! Không nói, chết!
Diệp Thanh tay nhấc bổng tên này, quát lên!
Lòng như thiêu như đốt, lo sắp chết tới nơi, làm quái gì có đủ kiên nhẫn ở đây mà ở đây từ từ hỏi, hơn nữa bọn sơn tặc này hoạt nhìn hung hăng dị thường, đứa nàotrên người cũng thản nhiên toát ra một loại sát khí, chắc chắnlà do xưa nay giết người vô số mới từ từ tích tụ mà toát ra, động thủ với bọn họ, lại cần gì phải e dè! Quả thực một chút gánh nặng tâm lý cũng không có! Hơn nữa, ở quốc gia chiến loạn này, giết lũsơn tặc, quả thực giống như giết gà nhổ cỏ, giết thì cũng giết rồi, chẳng lẽ còn có người tới bắt hắn nữa sao!
Thầy thuốc tuy rằng phải nhân từ, chú ý diệu thủ nhân tâm, nhưng với việc hành hiệp trượng nghĩa, diệt ác trừ gian cũng khôngmâu thuẫn, quân không thấy, cổ đại có rất nhiều hiệp y như thế sao?
Diệp Thanh nhanh chóng liền khống chế tên thủ lĩnh kia, những tên sơn tặc xung quanh nhìn thấy khí thế Diệp Thanh như vậy, ban đầu đãhoảng sợ không hiểu, lúc này không khỏi càng thêm sợ hãi, lúc này bốn phía như ong vỡ tổ mà chạy, căn bản mặc kệ tên thủ lĩnh, Diệp Thanh không khỏi bụm miệng cười, đám ô hợp này, sơn tặccơ đấy, quả thực là bôi nhọ tiềm lực hùng hậu của sơn tặc! Hiểu rồi, không biết có bao nhiêu vịHoàng đế khai quốc, đều khởi nghiệp từ sơn tặc!
- Ư ư ư
" tên sơn tặc đó đúng là một trong những tên thủ lĩnh ngày đó đã vây quanh Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, sau đó vài tên đã chết, địa vị hắn trong sơn tặc liền càng ngày càng cao, thật vất vả mới cao hơn một cấp, lúc này làm sao nỡ chết, hơn nữa, hắn cũng không phải một người kiên cường, lúc này liền liên tục cầu xin tha thứ, nước mắt lưng tròng thoạt nhìn thật giống như một cô con dâuchịu ấm ức!
Diệp Thanhném tên này xuống đất, nhặt chiếc súng lên quay quay trong tay, liền thu lại,tuy rằng, hắn bình thường rất ít dùng súng, nhưng đó là bởi vì tài bắn súng của hắn không bằng châm pháp, dùng tay cầm súng còn không lanh lẹ bằng cầm ngân châm, nhưng nam nhân mà, có ai không thích súng, ở trong nước thì không cho phép, hiện tại tới Châu Phi rồi, tiện tay lấy một khẩu chơi, cũng là một chuyện không tồi!
Diệp Thanh thậm chí còn tính , đợi khi nào rảnh, phải đi mua một khẩu AK 47 thật tốt!
Loại súng này ở chân Phi rất nổi tiếng, chẳng như ở tộc Khắc Lỗ có đứa bé, gọi là “A Tạp” , bởi vì cha hắn đặc biệt thích loại súng này, lại lười đặt tên cho hắn, liền trực tiếp dùng tên súng đặt tên cho nó!
Tên da đen đầu lĩnh kia cũng biết nói tiếng Anh, đồng thời liên tiếp cầu xin tha thứ, liền đem chuyện quân phiệt tập kích, chuyện bọn họ bị bắt kể hết một lượt. Người này cũng thông minh, đã sớm đoán được, Diệp Thanh hôm nàylà vì hai cô nàng xinh đẹp đó mà đến.
Người Hoa Hạ đốivới bọn họ mà nói là người nước ngoài, trong mắt hắn, ngoại hình gần như không có khác biệt lớn, nhất là Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, bất kể người nào đều là đẹp tới chói mắt, loại hàng cực phẩm mệ hoặc tâm trí con người, tên đàn ôngda đen này thoạt nhìn, làm sao có thể nhận ra sự khác biệt rất nhỏ, chỉ tưởng là hai chị em, còn mơ là bắt mang về , song phi cơ!
Mặc dù, quốc gia này có có các loại ngôn ngữ bản xứ, nhưng bởi vì nguyên nhân lịch sử mấy trăm năm thuộc địa , ngôn ngữ chính là tiếng Anh.
Diệp Thanhsau đó bắn một phát, kết thúc tính mệnh của tên thủ lĩnh sơn trại này, rồiđiều khiển tiểu phi thuyền hướng đến Bangka, theo lời của tên thủ lĩnh kia, hắn hiểu được, quân đội kia vô cùng có khả năng thuộc về thủ hạ của tư lệnh Tháp Mông, hắn tính trực tiếp xông vào đòi người, nếu như không giao, hừ hừ, hắn không ngại tạo ra thiên tai bất thường, rất nhiều chùm tia sáng đột nhiên đánh xuống, cho cái tên Tháp Mông tư lệnh gì gìkia đánh thành tro bụi!
Tuy nhiên, vừa mới bay lên giữa không trung, điện thoại vệ tinh của mình liền vang lên! Làm hắn sung sướng vô cùng!
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
70 chương
93 chương
1000 chương
1190 chương
72 chương