Thần Y
Chương 451
Thần Y
Tác giả: Hành Đạo Xích
Chương 451 Bệnh viện Ngân Hạnh chính thức khai trương
Nguồn dịch: Nhóm Dịch ShenY
Sưu tầm:
Trời tháng sáu nóng nực, những lá sen xanh mướt tỏa hương thơm thơm ngát, cổng bệnh viện Ngân Hạnh được trang trí rực rỡ, băng rôn được treo lên chiếc cổng lớn, tiếng trống rộn rã, khách khứa nườm nượp.
Sau đúng bốn tháng khẩn trương chuẩn bị và thử nghiệm, hôm nay bệnh viện Ngân Hạnh cuối cùng cũng tổ chức buổi lễ khai trương cắt băng khánh thành, từ bây giờ trở đi, bệnh viện này chính thức bước vào hàng ngũ bệnh viện có ảnh hưởng lớn nhất ở Ninh Thành.
Thực ra, Bệnh viện Ngân Hạnh vẫn còn đang trong quá trình xây dựng, vẫn còn mấy khoa vẫn đang xây dựng dở, nhưng sau vụ việc nhà máy hóa chất bị nổ, thì bệnh viện Ngân Hạnh nhanh chóng được xây dựng, tiếng tăm lẫy lừng.
Tất cả y bác sĩ của bệnh viện Ngân Hạnh qua lần thử thách khó khăn này, dường như đã được rửa tội qua, ngay lập tức đã trưởng thành.
Đương nhiên, cái này là cũng do ngày trước Diệp Thanh đã tiến hành bồi dưỡng một loạt về y đức y phong, nếu mà không tạo được nền tảng vững chắc, khi gặp phải tình huống bất ngờ thì e rằng không những không tiến bộ được mà lại không biết xử lý thế nào, sẽ lộ ra rất nhiều hạn chế.
Mà bây giờ, dường như tất cả những bệnh nhân bị thương nặng được cứu thì mới bước đầu hồi phục, chữa trị thêm một thời gian nữa thì toàn bộ có thể ra viện được, một sự việc lớn như vậy, ngay cả bí thư tỉnh cũng kinh đường động, cho nên toàn bộ quá trình vụ việc sẽ rất được quan tâm, mỗi ngày đều có rất nhiều phóng viên đến phỏng vấn, theo dõi tin tức từng giờ, tất cả các phương tiện truyền thông đều ca ngợi công lao cứu chữa người của bệnh viện Ngân Hạnh trong vụ nổ nhà máy hóa chất.
Chỉ trong vòng một thánh ngắn ngủi, bệnh viện Ngân Hạnh nhiều lần được phát lên ti vi, đài phát thanh, mạng điện tử, các báo...tất cả các phương tiện truyền thông, tạo được ảnh hưởng lớn ở khu Giang Ninh, có thể đè bẹp được danh tiếng bệnh viện đã có lâu đời ở đó, chính là bệnh viện Hoa Đổng.
Khi vụ nổ nhà máy hóa chất được giải quyết thành công mĩ mãn, Bệnh viện Ngân Hạnh đã nhân thời cơ này, chính thức khai trương, tiếng tăm lẫy lừng.
Bí thư tỉnh, lãnh đạo thành phố, lãnh đạo khu, lãnh đạo nhà máy hóa chất, cùng với người nhà những bệnh nhân được cứu đều đến tham dự. Có rất nhiều tổng giám đốc của nhà máy dược, công ty thiết bị y tế đến chúc mừng, còn ở thành phố Phù Liễu cũng có rất nhiều bạn bè cũ đến. Như con trai của bí thư ủy ban pháp luật thành phố Phù Liễu Tô Thồn và vợ sắp cưới Vương Liễu Ý, con trai của tư lệnh Trương Kim Thụ cục cảnh sát thành phố Phù Liễu Trương Hào Kiệt và vợ, chủ tịch tỉnh thành phố An Đông Phóng cũng nhờ Tô Thông mang quà đến chúc mừng, còn có nguyên viện trưởng bệnh viện Ngô Đồng Trương Hạo Bác, Trịnh Thường Mẫn...cũng đã đến đây từ sớm giúp đỡ chuẩn bị.
Mặc dù nói bệnh viện Ngân Hạnh là phân viện của bệnh viện Ngô Đồng ở Gianh Thành, nhưng Trương Hạo Bác không hề coi Diệp Thanh là cấp dưới của mình mà coi là đối tác của nhau, mỗi người quản lý một bệnh viện, song phương hoàn toàn bình đẳng, cho nên, khi Trương Hạo Bác đến, không hề có ý chỉ định bệnh viện Ngân Hạnh phải thế nào mà chỉ giống như những người khách khác đến chúc mừng Bệnh viện Ngân Hạnh khai trương.
Đến 11 giờ trưa, giờ tốt đã đến, bí thư tỉnh Nhạm Cảnh Thâm đích thân bước lên cắt băng, dùng bút lông viết ra một câu đối: “Diệu cứu thần châm y bách bệnh, đức nghệ song danh truyền tứ phương’’ “Huyền hồ tế thế”.
Câu đối này vừa được viết ra, lập tức bệnh viện Ngân Hạnh trân trọng treo lên, những người xung quanh, các phóng viên của các công ty truyền thông đua nhau chụp ảnh, bàn tán không ngừng, tiếng tăm của bệnh viện Ngân Hạnh vang dội khắn nơi.
- Ha ha, bệnh viện này thật lợi hại, suốt ngày được chiếu lên ti vi, bây giờ còn được cả bí thư tỉnh đích thân viết tặng câu đối ca ngợi.
- Đúng vậy, nhìn thì có vẻ không to lắm, nhưng vừa mới khai trương, không ngờ lại có nhiều khách khứa đến chúc mừng như vậy, lại còn có bao nhiêu là người nhà bệnh viện đến tặng cờ ca ngợi cảm ơn.
- Cũng phải có đến bảy tám trăm chiếc cờ rồi, nối tất cả lại có thể bao quanh cả bệnh viện Ngân Hạnh một vòng.
- Nhưng đây là những thứ mà bệnh viện Ngân Hạnh đáng được, bất luận là y thuật, hay là y đức y phong đều rất tuyệt vời, đặc biệt là, vụ nổ nhà mà máy hóa chất lần này, đã cứu được rất nhiều người, tôi còn nghe nói, hình như những người được cứu đều bị thương rất nặng.
Người này vừa nói vừa giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
- Cái này thì có gì lợi hại chứ, cũng chỉ là cứu người vẫn chưa chết mà, cái này cũng bình thường thôi, có thể vết thương của những bệnh viện đều không nặng.
- Trời ơi, anh có đầu óc không vậy, nổ nhà máy hóa chất lớn như vậy, khói độc đều bao trùm cả bầu trời, thế này còn không bị thương nặng sao?
- Đúng vậy, có người còn bị cháy đen thui, có người xương cốt bị cháy thành tro bụi, được cứu sống, tôi cứ nghĩ là phải chết rất nhiều người, kết quả là không hề có ai bị chết, khiến người ta không kinh ngạc sao?
- Này, mọi người biết không?
Một người nhìn bốn bề, rồi nhỏ giọng nói:
- Cái Bệnh viện Hoa Đổng cũng cứu mười mấy người, kết quả là bây giờ bị chết mất ba người đấy, còn bệnh viện Ngân Hạnh thì cứu được gần 200 người, không có ai tử vong, bây giờ có thể biết được bên nào hơn rồi chứ?
- Xì, tôi vẫn không phục đấy......
- Có ai bắt anh phải phục đâu.....
- Suỵt, đừng cãi nhau nữa, viện trưởng bệnh viện Ngân Hạnh bắt đầu phát biểu rồi.
- Oa, trẻ quá, đẹp trai nữa, đáng yêu quá, tối thích.
- Tôi cũng thích.
- Ài, anh là đàn ông đấy.
- Đàn ông thì làm sao, đàn ông thì không được phép khen người đàn ông khác đẹp trai à?
.................................................. ........................
Lễ khánh thành kết thúc, mời tất cả các vị khách quý đến nhà hàng to nhất sang trọng nhất khu Giang Ninh “Ninh Vận Hiên” ăn cơm, đi từng bàn chúc rượu, nhưng người Diệp Thanh có thương lê chân khí kì diệu, y võ kết hợp, nên những buổi tiếp khách không thành vấn đề gì cả.
Tiếp đãi khách khứa, một ngày nhanh chóng trôi qua, khi Diệp Thanh quay lại bệnh viện, thì trời đã tối từ lâu, đứng trong phòng làm việc, nhìn ra bầu trời đầy sao, Diệp Thanh tràn đầy cảm xúc.
Nhớ lại hơn một năm trước, mùa xuân tháng ba, cỏ cây xanh mơn mởn, là mùa ấm áp nhất, là lúc tốt nhất trong năm, những bản thân lại thất nghiệp ở nhà, giam mình trong nhà hơn nửa năm, cả ngày ngoài giúp đỡ ở phòng khám nhỏ, thì là dạy Táo làm bài tập, rồi học các phương thuốc.
Không phải nói kiểu sống này không tốt, mà chỉ là vẫn còn trẻ tuổi thế này, lại cứ giam mình ở nhà, vẫn xin tiền bố mẹ tiêu vặt, không được hay lắm.
Lúc đó, trong thì chị dâu thường nói bóng gió này nọ, bên ngoài thì những người trong thôn nói ra nói vào, đồn thổi này nọ, không dễ dàng gì đi thành phố Phù Liễu một chuyến, tham gia buổi họp lớp, lại phải nhẫn chịu sự phô trương giàu có của bạn học, còn cả mối tình đầu, chính xác mà nói là cô gái mà cậu yêu thầm suốt ngày đấy, Hứa Tinh Tinh, lấy chồng giàu, trong lòng đau đớn, không thể tâm sự cùng ai.
Nhưng may là ở chỗ bản thân tính cách vô tư, mọi việc đều rất lạc quan, hơn nữa, bố mẹ nuôi và em gái Diệp Tĩnh lại vô cùng hiểu cậu, cổ vũ....
Đến nay, chỉ trong vòng thời gian một năm, bản thân đã đường đường trở thành viện trưởng một viện ở thành phố, lại quen được rất nhiều người, có mối quan hệ vô cùng rộng.
Diệp Thanh nhớ lại cô gái Hứa Tinh Tinh, ngoài trước mắt hiện ra một bóng dáng mờ mờ ra, bây giờ cũng không còn cảm giác gì nhiều, dù sao, mối tình đầu thì ít khi có kết quả.
.................................................. .................................................. ........
Bệnh viện Hoa Đổng tức chết.
- Xoảng.
Lý Quốc Đổng lần nữa hất vỡ chiếc cốc trà bằng đất nung từ sau khi Diệp Thanh đến Giang Ninh thành lập bệnh viện Ngân Hạnh, ông ta không biết là đã làm vỡ bao nhiêu là những cốc trà đắt đỏ, thậm chí, bây giờ những cấp dưới cũng đã quen với chuyện này rồi, sau lưng còn đặt cho ông ta biệt danh là “ chuyên gia đập cốc”
Đương nhiên, Lý Quốc Đổng không biết gì, nếu như ông ta biết được, e rằng tức ứa máu, ngay cả tức dẫn đến bệnh tim cũng có khả năng.
- Đại ca, Diễm Xung, hiện tại quỹ y tế Tần Hoài xây dựng thế nào rồi?
Lý Quốc Đổng vẻ mặt trầm ngâm hỏi.
- Tiến hành rất thuận lợi.
Lý Quốc Lương lập tức báo cáo, nói:
- Hiện tại chúng ta đã thuê được chỗ ở tòa nhà Cảnh Tân, toàn bộ ba tầng làm tổng bộ, ngoài ra, còn thành lập phòng nghiên cứu, phòng họp, phòng sách, phòng trà, cà phê... trung tâm giải trí, để cho các bác sĩ bình thường có thể gặp gỡ nói chuyện, giải trí.
Tòa nhà Cảnh Tân cũng là sản nghiệp của nhà họ Hà, chỉ là Hà Minh Sơn lập ra hạng mục kinh phí của quỹ y tế Tần Hoài, cho nên đây dù là sản nghiệp của nhà họ Hà, cũng phải đóng phí thuê theo quy định, tiện lợi cho việc kiểm toán, dù sao, sản nghiệp nhà họ Hà lớn như vậy, nếu không có quy định và chế độ thì kiểm toán rất dễ lẫn lộn.
- Nói ít những thứ không có tác dụng gì đi, mau nói xem có bao nhiêu người gia nhập rồi là được rồi.
Lý Quốc Đổng có chút không kiên nhẫn nói.
Hà Diễm Xung kiêu ngạo nói:
- Có danh tiếng của nhà họ Hà chúng ta, tuyển bác sĩ không thành vấn đề, từ khi dán thông báo đến hôm nay, ngắn ngủi ba ngày, đã có hơn 780 người nộp đơn xin vào, đồng ý gia nhập, trong đó không kể đến những bác sĩ nổi tiếng ở huyện thành phố xung quanh đây, còn bệnh viện thì có hơn 30 bệnh viện đồng ý gia nhập, đương nhiên, quỹ y tế Tần Hoài của chúng ta có chế độ kiểm tra nghiêm ngặt, không phải là người nào hay bệnh viện nào đều có tư cách gia nhập.
Lý Quốc Lương nói thêm:
- Tôi sẽ dùng các thủ đoạn, để lôi tất cả những cốt cán trong hiệp hội bác sĩ Giang Thành về, bây giờ thực lực càng lớn mạnh, dường như là chỉ bấm một tổ hợp, là có thể độc chiếm Gianh Thành, có khi còn có thể thống trị toàn bộ khu Giang Nam.
Lúc này Lý Quốc Đổng mới thấy yên tâm một chút, gật đầu nói:
- Thế thì tốt, nhưng không biết bên hiệp hội bác sĩ phản ứng thế nào?
Hà Diễm Xung nhíu nhíu mày, khẽ thở dài một tiếng, nói:
- Ngoài tức chết đi được còn làm gì được họ Hà chúng ta chứ, cho dù bọn họ có ô dù cũng chẳng làm gì được.
Lý Quốc Lương cười nói:
- Hội trưởng của hiệp hội bác sĩ Ninh Thành là giáo sư y học cổ truyền đại học Ninh Thành Chương Ngọc Tân, nghe nói mấy ngày nay ông ta tức quá phát bệnh.
Lý Quốc Đổng nói:
- Việc này chúng ta phải làm cho tốt, mặc dù không biết đại ca muốn thành lập quỹ y tế Tần Hoài làm cái gì, nhưng khi anh ấy nói với tôi thì thái độ rất nghiêm túc, chắc chắc là có dụng ý gì lớn.
Đại ca mà ông ta nói không phải là anh trai ruột Lý Quốc Lương của ông ta, mà là anh trai của vợ mình, Hà Minh Sơn cũng là một trong những người có tiếng nói trong nhà họ Hà.
Hà Diễm Xung có vẻ không được hài lòng, thầm nói, nếu bố mình mà tiếp quản gia chủ họ Hà này thì có lẽ bây giờ Lý Quốc Đổng này sẽ liếm chân cho mình, đâu được vênh váo như bây giờ chứ, ông mày gì gì cũng là thiếu gia của Hà gia, thế mà vẫn phải làm tay sai cho lão ta, lại còn làm chức thư kí trưởng nữa chứ.
Lý Quốc Lương thăm dò hỏi:
- Bây giờ tiếng tăm của bệnh viện Ngân Hạnh rất là ghê gớm, sau này không biết chừng sẽ là bệnh viện đầu ngành của Ninh Thành ấy chứ, bây giờ chúng ta có nên lôi kéo bọn họ về phe chúng ta không?
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
12 chương
153 chương
149 chương
115 chương
8 chương