Thần Trộm Cuồng Phi
Chương 18 : Lại so với (2)
Editor: Tử Sắc Y
Chung Đạo Bình xoay đầu lại nhìn Vương Đại Cẩu, ý bảo hắn nói tiếp, trong lòng Vương Đại Cẩu càng thêm tự tin, lớn tiếng nói: “Trưởng lão, coi như Hoa Thiên Vũ là đệ tử mới vào, nhưng nàng cũng chỉ được tính là đệ tử mới vào, không thân phận không địa vị, ngay cả đệ tử một túi cũng không phải, Cái Bang của chúng ta có quy tắc, đệ tử mới vào trừ phi có công, theo công của đệ tử mà ban thưởng tặng túi, còn Hoa Thiên Vũ này một túi cũng không có, nên dựa theo quy củ, nàng không có tư cách tham gia tỷ thí, có thể coi như là nàng làm trợ thủ cho Tô Lâm, nhưng tự tay nàng lấy trước tín vật Đà chủ, sau đó mới đưa vào trong tay Tô Lâm, dựa theo quy củ, không cần ta nói, kết quả lần tỷ thí này hẳn là không có hiệu quả?”
Vương Đại Cẩu nói, Hoa Thiên Vũ nghe rõ, nhìn thấy Chung Đạo Bình và Khâu Vân Quốc ở trên đài không ngừng gật đầu, lại nhìn một đám người ở bên cạnh phụ họa theo Vương Đại Cẩu, và cuối cùng sau khi chứng kiến được khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, cúi đầu không dám nhìn nàng Tô Lâm, Hoa Thiên Vũ biết rõ, ngày hôm nay là mình đường đột, cũng không hiểu rõ quy củ, mà mù mờ ra mặt, cho rằng lấy được tín vật thì đã thắng, kết quả là bị người nói lý, lần này, thực sự là có lòng tốt mà tạo nên chuyện xấu, chỉ sợ hôm nay chính mình với Tô Lâm toàn thân cũng không rút lui được!
Lúc này trong lòng Chung Đạo Bình thầm cao hứng, cực kỳ hài lòng với Vương Đại Cẩu ở phía dưới, hiểu rõ chuyện, sự thật vô cùng chính xác, và người phía dưới cũng đều phụ họa theo kết quả này, như vậy chính mình nếu chối bỏ kết quả ở trước mắt, cũng không sợ sẽ gây ra chuyện gì không tốt, chỉ là ngày hôm nay bên Trần Hạo Thiên kia, vẫn không thế nào gặp mặt tốt, Chung Đạo Bình không khỏi hơi trầm ngâm.
Thấy Chung Đạo Bình hơi trầm ngâm, thì tim của Vương Đại Cẩu đã có thể thả lại vào trong ngực rồi, nhìn lại bộ dáng Tô Lâm đứng đầy đức hạnh, thì lại càng cao hứng hơn, trong lòng cũng bắt đầu tính toán, tiếp theo làm sao để trừng trị tên tiểu tử đáng chết này, dám trêu chọc chính mình, hơn nữa tay còn rõ ràng cất giấu tín vật ở sau lưng, quả thực chính là ngán sống cũng không khác biệt lắm, ngày hôm nay may mà trưởng lão không tuyên bố thẳng kết quả, nếu không thật sự là cả đời đánh nhạn, thì hôm nay lại bị nhạn cắn!
(*Nhạn: là giống chim tên nhạn, có thể search gg để xem ảnh)
Trên đài Chung Đạo Bình và Khâu Vân Quốc đang truyền âm mật trao đổi, cuối cùng Chung Đạo Bình mở miệng, nói: “Dù cho như thế nào, ngày hôm nay tín vật đã vào trong tay Tô Lâm, đó là một sự thật, nhưng lời Vương Đại Cẩu nói cũng đúng, Hoa Thiên Vũ tự tay lấy tín vật đưa cho Tô Lâm, hành động này cũng không phù hợp với quy củ, mà nàng lại là đệ tử mới vào, không có phẩm cấp, vốn cũng không được lên trên tháp, như vậy cuộc tỷ thí hôm nay, không còn giá trị, với lại ngày hôm nay đã quấy rầy đến Phong Vân sơn trang mất một ngày, là Cái Bang chúng ta không nên, vì vậy lần này lựa chọn Đà chủ, sẽ dùng những cách khác vào ngày mai, Cái Bang đều là hành khất trong giang hồ mà sống, như vậy đi ta chọn thời gian cuối ngày mai làm hạn chót, phân định thắng bại trong một ngày, các ngươi cũng có thể tự tuyển chọn lên danh sách những người đi cùng tương trợ, vào ngày mai, những đám người các người đi ăn xin ở trong thành, người xin được nhiều bạc nhất, thì sẽ là Đà chủ, như vậy đi, nếu các ngươi nói không công bằng, hay là nói tân đệ tử không có tư cách thì cũng sẽ không được!”
Người phía dưới nghe vậy ồ lên một trận, lập tức nghe Chung Đạo Bình nói tiếp: “Nhưng các ngươi tuyển chọn người trợ giúp mình có hạn, chỉ có thể chọn ba người, hơn nữa, trong quá trình đi ăn xin, không được sử dụng đường ngang ngõ tắt, càng không được an bài người phía dưới đùa giỡn ám chiêu với người khác, tự thân bản trưởng sẽ theo dõi toàn bộ hành trình, nếu có người dám vi phạm, thì sẽ bị trực tiếp dùng ba đao sáu lỗ loại bỏ! Cứ vậy đi, tất cả giải tán, nhanh đi chuẩn bị cho ngày mai! Còn nữa, nhanh trình lên danh sách lên bản trưởng lão!”
Nói xong, Chung Đạo Bình và Khâu Vân quốc trực tiếp xuống đài, nhìn cũng không nhìn mọi người một cái, mà Khâu Vân Quốc lại trực tiếp lấy quyền trượng từ trong tay Tô Lâm, cũng không nói làm sao sẽ trừng phạt Tô Lâm và Hoa Thiên Vũ.
Rất lâu, mọi người mới rối rít trở về, đều tự ngầm hiểu dẫn theo nhóm người của mình từng người từng người rời khỏi, chỉ có Tô Lâm và Hoa Thiên Vũ là còn đứng ở tại chỗ.
Lần này Tô Lâm đã bị đả kích không nhẹ, thoáng vui lại nhiều buồn, khiến cho hài tử này không thích nghi được với sự thay đổi, mà với tất cả chuyện xảy ra ngày hôm nay, Tô Lâm quả thực lên xuống như cáp treo, một chút tâm lý cũng chưa hề chuẩn bị, đợi mọi người đi hết rồi, hắn còn chưa lấy lại được tinh thần, chuyện này đã xong rồi?
Bọn Đại Ngốc vây quanh hắn, đám hài tử trong nhóm này cũng không thể lý giải, tại sao tín vật tới tay, nhưng lại bị trưởng lão truyền công lấy đi, rồi sau đó tuyên bố là ngày mai so đấu lại?
Khi bọn họ biết là nguyên nhân bởi vì Hoa Thiên Vũ, nguyên một đám lập tức xoay đầu hướng mũi nhọn nhắm về phía Hoa Thiên Vũ, trong nhất thời, ngôn ngữ ô uế gì cũng vô tình hắt lên thân Hoa Thiên Vũ.
Hoa Thiên Vũ nhìn nhóm hài tử trước mắt này mà cảm thấy rất buồn cười, nhưng cũng thay bọn họ cảm thấy bi ai, nhưng lúc thấy Tô Lâm liên tục không nói một lời, lòng Hoa Thiên Vũ cảm thấy vô cùng lạnh.
Hôm nay nàng không làm rõ tình huống giúp đỡ, xác thực là nàng đã sai rồi, nhưng chuyện sai này, thật sự chẳng lẽ là chỉ có một mình nàng? Nếu như không phải có nàng, thì ngày hôm nay Tô Lâm có thể chạm đến cây gậy kia hay không cũng khó nói, nói không chừng hiện tại ngay cả mạng cũng phải đặt lại nơi này, thế mà đám người kia đều đổ hết tất cả sai lầm lên trên người nàng, chẳng lẽ bọn họ thật sự cho là Tô Lâm có thể làm được Đà chủ sao? Cũng quá ngây thơ rồi! Chính nàng vừa mới nghe lời trưởng lão chấp pháp kia, cũng hiểu rõ, ngày hôm nay Tô Lâm nếu coi như là được thừa nhận đi chăng nữa, chỉ sợ là vị trí Đà chủ này cũng ngồi không được!
“Đừng nói nữa!” Cuối cùng Tô Lâm mở miệng ngăn lại trước khi Hoa Thiên Vũ tính nghênh ngang rời khỏi, lập tức Hoa Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Tô Lâm, nhìn người này rốt cục cũng đã ngẩng đầu lên, trừng đôi mắt đỏ hồng nhìn tất cả hài tử, nhìn xem tiếp theo hắn có thể nói ra lời gì.
“Chuyện ngày hôm nay, không có liên quan gì với Hoa Thiên Vũ hết!” Tô Lâm một câu nói làm cho lòng Hoa Thiên Vũ thoáng đã vơi dần đi khó chịu, nhưng mà lời sau đó lại làm cho Hoa Thiên Vũ nghĩ không ra, “Cuộc tỷ thí ngày mai, Đại Ngốc, Trụ Tử, Tiểu Tân, ba người các ngươi đi theo ta, lão Ngô, ngươi trình danh sách lên trên, còn những người khác thì nhanh đi xin cơm đi, tất cả giải tán!”
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
55 chương
7 chương
81 chương
11 chương
90 chương
30 chương
165 chương