Thái tử phi siêu cấp ác bá
Chương 26
“Bổn cung làm sao? Ngươi xem ngươi đã ướt rồi. Vốn ngươi cũng thích được bổn cung chạm vào phải không?” Bắc Thần Hàn buông quả dâu đã sưng đỏ kia ra, tà ác nói.
Tô Duyệt Duyệt đang muốn mở miệng mắng hắn, nhưng một ngón tay của hắn không báo trước tiến vào trong cơ thể khiến nàng hít một hơi, muốn tức giận nhưng tiếng nói lại trở thành tiếng rên rỉ, “A…”
Bắc Thần Hàn cười mập mờ, thả khí ở bên tai nàng, “Tiếng của ái phi thật dễ nghe.”
“Ngươi là cái tên khốn kiếp, biến thái chết tiệt, bỏ tay ra…” Rốt cuộc Tô Duyệt Duyệt biết được cái gì gọi là ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ mà không nói ra được.
Thái tử này thật quá biến thái, ghê tởm, tức chết nàng.
Ánh mắt Bắc Thần Hàn càng ngày càng nóng bỏng, không để ý tới nàng lên tiếng kháng nghị, đôi môi ấm áp trực tiếp hôn lên chiếc cổ nhỏ nhắn của nàng, ngón tay cũng tàn ác rút ra rút vào, càng theo nụ hôn càng kịch liệt, tốc độ ngón tay cũng càng mạnh.
“Ngươi… Thật khó chịu. Dừng… Dừng lại…” Trong nháy mắt cơ thể của Tô Duyệt Duyệt tê dại không chống đỡ được, nhưng nàng lại không thể cử động, chỉ có khuôn mặt đỏ rực và tiếng kháng nghị rên rỉ phát ra mới diễn tả được sự khó chịu bây giờ.
Lúc này, đột nhiên Bắc Thần Hàn rút ngón tay của mình ra, cũng rời khỏi giường, khi hắn quay lại thì Tô Duyệt Duyệt kinh ngạc lần nữa nhìn toàn thân không mảnh vải của hắn. Trời ạ! Không phải chứ! Xem ra lần này tránh không được rồi.
Hắn đè thân thể nóng bỏng của mình lên, cũng mở hai chân tuyết trắng của Tô Duyệt Duyệt ra, để cho phần nóng bỏng của mình chĩa vào nàng. Tay của hắn nhẹ nhàng, khiến cho thân thể vẫn đang cứng ngắc trở nên mềm nhũn.
Tô Duyệt Duyệt cảm giác được huyệt đạo của mình được giải, không chút do dự vươn tay muốn chống cự, nhưng Bắc Thần Hàn đã sớm đoán được ý đồ của nàng, một tay trực tiếp giữ bàn tay nhỏ bé không an phận kia.
“Ngươi cảm thấy bổn cung sẽ để cho ngươi có cơ hội chống cự sao?” Hắn tà ác cười một tiếng, chậm rãi đưa thứ nóng rực của mình vào trong cơ thể của nàng.
Tô Duyệt Duyệt hít một hơi khí lạnh, cảm thấy vật khổng lồ đang dần dần đi vào trong cơ thể, Bắc Thần Hàn cắn răng, Tô Duyệt Duyệt thật chặt khiến hắn càng thêm điên cuồng, hắn tiến vào rồi lại lùi ra một tý, nhẹ nhàng ma sát ở lối ra của nàng.
“Ngươi…” Tô Duyệt Duyệt tức giận nhìn hắn chằm chằm, khó chịu trong cơ thế khiến nàng nổi cáu, này tuyệt đối là cố tình, loại trêu đùa chí mạng này là cố tình hành hạ nàng.
“Bổn cung làm sao? Có phải muốn bổn cung đi vào thêm chút nữa? Giống như vậy.” Hắn tà ác nói, vừa nói vừa đưa vào trong cơ thể nàng một chút, rồi lại lui ra.
Tô Duyệt Duyệt cắn chặt môi dưới, cảm giác hư không trong cơ thể khiến nàng phát điên rồi, tên biến thái này sao không dứt khoát một chút, trực tiếp đi vào không phải tốt sao? Hắn lại còn cố ý đi vào đi ra ở lối vào.
“Khó chịu sao? Có muốn bổn cung hay không?” Hắn chịu đựng sự sưng trướng phía dưới, khàn giọng hỏi.
Tô Duyệt Duyệt tức giận không thèm nhìn hắn, nhưng động tác giãy dụa của nàng đã nói rõ nhu cầu cơ thể.
Bắc Thần Hàn cười cười, không muốn tiếp tục hành hạ nàng, cũng không muốn tự hành hạ mình, hắn thở dài một cái, một lần nữa đưa thứ nóng bỏng của mình vào sâu bên trong nàng, không thể chờ đợi thêm nữa để biến Tô Duyệt Duyệt thành nữ nhân của hắn.
Lúc hắn cảm nhận được một màng mỏng chắn ở đó thì ngừng lại một tý, sau đó chuẩn bị công phá phòng tuyến cuối cùng.
“Tình cảm của Thái tử và Thái tử phi thật tốt nha! Ban ngày cũng có thể thắp lửa nóng như vậy.” Đột nhiên một giọng nói vang lên từ phía cửa.
Tiếng nói quen thuộc trong nháy mắt khiến hai người trên giường giật mình, Tô Duyệt Duyệt bị dọa co rụt người lại, điều này cũng khiến Bắc Thần Hàn hít một hơi, tiếp đó phần cứng rắn của hắn không khống chế được phun trào ngay cạnh màng chắn mỏng manh đó.
“Đáng chết…” Sắc mặt hắn tái xanh khẽ rủa một tiếng, chưa từng bị như vậy bao giờ, chưa kịp bắt đầu mà đã kết thúc rồi.
Tô Duyệt Duyệt cảm nhận được có một cỗ nhiệt chảy ra từ cửa động của mình, trnog nháy mắt bật cười.
“Mẹ ơi, điện hạ người còn không bằng một ông già, sớm như vậy đã ra rồi… Ha ha ha…”
Mặt Bắc Thần Hàn lạnh lùng khó coi, kéo chăn qua đắp kín mít hai người lại, nhìn chằm chằm người phá đám ở phía cửa.
“Sao ngươi đi vào không gõ cửa?” Hắn cắn răng lạnh lẽo nói.
Ánh mắt Bắc Thần Ngạo thoáng qua ý cười, nhún vai một cái, “Thần đệ có gõ rồi, chẳng qua không ai trả lời, nên tự đi vào.”
“Ngươi cút ra ngoài cho bổn cung. Ngay.” Bắc Thần Hàn căm tức nhìn chằm chằm hắn, quát lên.
Đáng chết, người này là cố ý hay vô ý, sao tự tiện xông vào tẩm cung của người khác?
Khi Bắc Thần Ngạo rời đi, Bắc Thần Hàn nhìn nữ nhân đang nghẹn cười bên cạnh, vừa nhớ lại tình huống vừa rồi, sắc mặt hắn càng thêm khó coi, nữ nhân này lại dám so sánh hắn không bằng một ông già, đáng giận.
“Cười vui lắm sao?” Hắn cắn răng nhìn nàng.
Mắt to của Tô Duyệt Duyệt đảo qua đảo lại, gật đầu như giã tỏi, không sợ hãi một chút nào nam nhân bên cạnh khuôn mặt đang ngày càng xanh mét.
Bắc Thần Hàn thất bại kéo chăn ra, xuống giường mặc y phục.
“Này, chỗ tắm ở đâu?” Tô Duyệt Duyệt nhìn hắn hỏi.
Trên người dính nhớp nháp mà hắn lưu lại, giờ phút này nàng chỉ muốn tắm rửa sạch sẽ.
“Ngươi muốn làm gì?” Hắn nghi ngờ hỏi.
Tô Duyệt Duyệt không cho hắn mặt mũi, không khách khí nói, “Chẳng lẽ ngươi muốn ta mang theo cái mà ngươi vừa ấy ấy ra để đi ăn cơm hử?”
Nghĩ tới khuôn mặt khó coi của hắn lúc nãy, nàng lại buồn cười, đường đường là một thái tử mà lại xuất ra quá sớm như thế, đủ khiến hắn mất mặt.
“Tô Duyệt Duyệt, lần này là ngoài ý muốn, lần sau ta chứng minh cho ngươi xem.” Bắc Thần Hàn không phục nhìn nàng.
Mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng nội tâm hắn đã có một bóng ma nho nhỏ, nỗi sỉ nhục khí phái nam nhi này khiến hắn vĩnh viễn không thể quên được.
Tô Duyệt Duyệt liếc ngang dọc, tốt bụng nói: “Anh đẹp trai, bảo ngươi đừng quá phong lưu mà không chịu nghe, nhìn đi. Nhìn đi! Chỉ bị cái cửa làm giật mình, mà ngươi còn không khống chế được bằng một ông già, đã vội vàng ra rồi.”
“Tô Duyệt Duyệt, ngươi câm miệng cho ta, chuyện này không được để lộ ra ngoài biết chưa?” Bắc Thần Hàn nổi giận lôi đình.
“Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi, đừng có mà lớn tiếng như thế.” Tô Duyệt Duyệt vuốt tai.
Cứ như vậy, trong sạch của Tô Duyệt Duyệt được giữ lại, nguy hiểm, quá nguy hiểm.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
43 chương
10 chương
60 chương
79 chương
159 chương