Tận thế lạt văn vật hi sinh tu chân ký
Chương 22 : Chương 16.3
Editor: Thuỷ Nguyệt Lam
Đã có mấy con zombie lảng vảng tiến gần khu nhà, chúng nghe thấy động tĩnh bên này liền thoáng lung lay chậm chạp chạy tới.
Mọi người theo nhau đi vào toà nhà, Tô Ngưng Mi vội đóng cửa chính lại, ngăn cách toà nhà với đám zombie bên ngoài.
Từ lúc xuống lầu Tô Ngưng Mi liền cảm thấy có một ánh mắt luôn tràn ngập địch ý gắt gao bám theo nàng, khi vào đến cầu thang, nàng vừa mới quay đầu nhìn thoáng qua đã phát hiện có một cô gái khoảng 17-18 tuổi đang phải trái gắt gao trừng mắt nhìn nàng. Tô Ngưng Mi nhíu nhíu đôi mày, hình như đây mới là lần đầu tiên nàng gặp cô gái này đi?
Trở về phòng, Hàn Bảo, Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt sau khi đã chào hỏi ông bà Tô gia thì liền vào trong bếp làm đồ ăn. Trong khoảng thời gian này cả bốn người đều chỉ chú ý đến việc tu luyện và giết zombie nên rất ít khi dùng khí than nấu đồ ăn vì vậy mà bây giờ trong nhà vẫn còn dư lại chút khí than. Hàn Bảo nấu cơm rồi lại mang mấy hộp thịt cá với một vài cái đùi gà được bảo quản hút chân không ra.
Trong phòng khách, Tô Ngưng Mi nhanh chóng làm quen với người nhà của mình.
Tô gia có bốn người phụ nữ, mẹ của Tô Ngưng Mi-Tô Quốc Trân là con gái thứ hai của Tô gia. Tô Ngưng Mi còn có một người bác trai là Tô Quốc Khánh, vợ của bác-bác gái là Chu Thu Tâm, chàng trai trẻ tuổi vừa rồi chính là con của họ-Tô Hạo và cũng là anh họ của nàng. Tô Ngưng Mi còn có một cậu là Tô Quốc Văn, mợ của nàng trên đường đi đến đây đã bị zombie cắn mà nhiễm bệnh độc mà qua đời; bởi vậy mà con gái của cậu mợ là Tô Vũ-em họ của Tô Ngưng Mi đã hận Tô Ngưng Mi đến thấu xương, cô bé đó cảm thấy tất cả đều do Tô Ngưng Mi gây ra, nếu không phải ông bà nội đi tìm Tô Ngưng Mi thì mẹ của cô bé cũng không phải chết. Mặt khác, Tô Ngưng Mi còn có một người dì là Tô Quốc Mai, khi tận thế mới tiến đến thì chồng của dì bị nhiễm bệnh độc trở thành zombie, hai vợ chồng dì sinh được một cô bé mới mười tuổi tên là Mục Tiểu Nghiên, cũng là em họ của Tô Ngưng Mi, Tiểu Nghiên rất đáng yêu nhưng bây giờ đang sợ hãi núp sau lưng dì Mai, hiển nhiên là đọc đường em ấy đã phải chịu một sự kinh hãi không hề nhẹ.
Toàn bộ Tô gia cũng chỉ có một mình Tô Hạo là băng hệ dị năng giả nên có thể thấy được suốt dọc đường mọi người đã phải gian khổ vất vả tới cỡ nào.
Trong lòng Tô Ngưng Mi cũng rất khó chịu, chẳng những người nhà họ Tô vì tìm nàng mà phải chịu vất vả dọc đường, hơn nữa mợ của nàng còn vì vậy mà phải chết. Cả phòng đều chìm vào trầm mặc, may mà Hàn Bảo đi ra từ phòng bếp đã phá vỡ sự im lặng này: "Chị Tiểu Mi, em nấu cơm xong rồi, chị cùng cả nhà mau đến ăn cơm đi."
Nhìn thấy trên bàn có cơm trắng, thịt cá, dưa muối, người nhà họ Tô cũng không tự giác nuốt một ngụm nước miếng, lúc trước khi tận thế tiến đến họ sẽ không động vào những đồ ăn này. Nhưng từ khi tận thế đến thì trong Tô gia cũng không còn lại bao nhiêu lương thực, dọc đường đi đến đây thức ăn cũng đã hết, họ đã đói đến mức ngực dán vào lưng, sớm đã không còn bộ dáng Tô gia hào môn nữa. Mặc dù họ đói nhưng được dạy dỗ rất tốt, chưa nói ăn chậm nhai kĩ nhưng tuyệt đối sẽ không tranh nhau như người Trần gia.
Trong lúc họ ăn cơm thì Tô Ngưng Mi đã dọn sạch các phòng trống để người nhà họ Tô vào nghỉ ngơi một đêm thật tốt, có chuyện gì để mai nói sau.
Người Tô gia đương nhiên là đồng ý, chuyến đi này họ chưa có một giác ngủ yên, vất vả vô cùng.
Sáng hôm sau Tô Ngưng Mi chuẩn bị đồ ăn thật tốt dù chỉ đơn giản là mì tôm, bánh mì, bánh bích quy.
Tuy không gian của nàng có sẵn rất nhiều đồ ăn nhưng nàng chưa muốn lấy ra, chuyện nàng có không gian tùy thân này có thể giấu kín bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Sau khi ăn xong Tô Ngưng Mi hỏi ông bà ngoại xem họ có dự định gì không thì cả ông và bà đều đồng loạt nhìn về phía Tô Hạo, lẽ hiển nhiên hiện tại Tô Hạo là người đứng đầu Tô gia.
Tô Hạo là một chàng trai đã trưởng thành, anh có dáng người cao lớn, cơ bắp cường tráng, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, nhìn thấy cả nhà đang nhìn mình, lúc này anh mới mở miệng: "Anh có dự định muốn tới căn cứ thành phố G, còn Tiểu Mi, em có dự tính gì không?"
Tô Ngưng Mi gật gật đầu: " Em cũng đang có ý định này."
Đang nói thì nghe thấy có tiếng ôtô ở bên dưới, Tô Ngưng Mi đứng dậy tiến lại gần cửa sổ nhìn ra ngoài thì thấy có hai chiếc xe ôtô cải trang của quân đội.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
243 chương
501 chương
71 chương
96 chương
24 chương