Tam đế ký
Chương 2 : vĩnh hằng đại lục
Vĩnh hằng đại lục, một đại lục có diện tích rộng lớn gấp không biết bao nhiêu lần địa cầu năm xưa nơi vô song ở. không chỉ người đông đất rộng mà còn có linh khí dồi dào, đi đâu cũng thấy tu chân giả. kèm với đó là yêu thú hoành hành, ma quỷ loạn lạc.
Nhân loại phát triển thì muôn loài cũng phát triển theo, nhưng con người há lại để yêu ma quỷ quái vượt qua mình ?
Đơn cử như yêu thú, chúng thức tỉnh linh trí có trí tuệ không kém nhân loại lại có ưu điểm về tuổi thọ cùng với thiên phú thần thông nên không ngừng mở những cuộc tấn công quy mô lớn khắp thế giới nhằm lật đổ sự thống trị của con người.
Một năm, mười ăm, trăm năm, ngàn năm,...mâu thuẫn giữa các giống loài ngày càng gay gắt.
Nội bộ nhân loại cũng không đồng lòng với nhau.
Quốc gia này xâm chiếm quốc gia kia, tông môn này ỷ mạnh lấn môn phái kia, cá lớn nuốt cá bé dẫn đến loạn lạc khắp nơi.
Chiến tranh cứ thế diễn ra liên miên làm cho bao người lâm vào cảnh lầm than, thây khô máu tanh.
Nhưng mâu thuẫn lớn nhất lại là phân chia giữa hai phe tu chân giả và người bình thường không có tư chất linh căn tu hành.
Phàm nhân ban đầu thấp cổ bé họng, chỉ biết phục tùng mệnh lệnh tu chân giả. một cái trợn mắt của tiên nhân cũng có thể khiến cho cả một gia tộc to lớn trong một đêm gà bay chó chạy, cửa nát nhà tan.
Oán khí ngày càng nặng.
Nhưng thượng thiên rất công bằng, vạn vật đều có cách thức tiến hóa để sinh tồn.
Phàm nhân tự biết mình không có tư chất tu tiên nên tập trung nghiên cứu phát triển khoa học công nghệ, dùng trí tuệ để bù đắp thiếu hụt bản thân.
Vô số công trình khoa học, máy móc thiết bị, những loại vũ khí hạng nặng được chế tạo ra. trong số đó có những thứ mà cả những bậc đại năng tu vi cao siêu cũng phải dè chừng. mỗi phát súng bắn ra đủ sức hủy diệt đồ sát nhiều thành trì đất nước.
Thậm chí nghe đồn còn có một số vũ khí bí mật đủ khả năng hủy diệt cả thế giới.
Vì sao phàm nhân có thể phát triển đến vậy ? tu chân giả đâu phải kẻ ngu, há để cho con sâu cái kiến trốn dưới mắt mình âm thầm làm việc.
Có nhiều nguyên nhân lắm.
Thứ nhất, tu chân giả ỷ mình là thần tiên cao cao tại thượng nên thường mắt nhắm mắt mở coi thường người trần mắt tục, quanh năm suốt tháng bế quan tu hành.
Có chuyện kể về một vị nguyên anh tiền bối tu vi cao thâm đóng cửa động bế quan tu hành gần ba trăm năm. tới lúc đi ra thấy con cháu nhiều đời sau của mình cầm cái "điện thoại" thì trợn cả mắt lên không biết nó là pháp khí pháp bảo gì. cũng không thể kéo da mặt xuống hỏi con cháu "chỉ cho ta xài nó đi" hay dùng thủ đoạn độc ác như sưu hồn được.
Thứ hai, tu chân giả mặc dù đông nhưng phàm nhân vẫn là chiếm ưu thế về số lượng.
Có toà thành thị dân số hơn triệu nhưng người tu hành chỉ lác đác chưa tới trăm. thậm chí có rất nhiều nơi phàm nhân tụ tập lại sinh sống, tự chế tạo ra công cụ, vũ khí riêng để chống lại yêu ma quỷ quái. nhiều căn cứ địa điểm bí mật thành lập trốn khỏi mí mắt tu chân giả.
Tiên nhân thường ví một đám phàm nhân chỉ như một đám kiến hôi nhưng họ quên rằng tiềm năng của loài người con kiến so được sao ?
Điều cuối cùng cũng là quan trọng nhất : phàm nhân có người lãnh đạo, người ủng hộ phía sau là chính tu chân giả.
Không phải tiên nhân nào cũng coi thường người trần mắt thịt.
Bản thân họ đại đa số cũng là đi lên từ người phàm trần. rồi còn gia đình con cháu dòng họ bạn bè của họ nữa chi. trong số những vị lãnh đạo đó có cả những tiền bối tu vi thâm hậu.
Tất nhiên, không phải vị nào cũng tốt như vậy. sẽ có một số tham gia vào chỉ nhằm thực hiện mục đích mưu đồ nào đó của bản thân nhưng nhìn chung vẫn là chỗ dựa to lớn cho lực lượng phía dưới.
Tức nước vỡ bờ.
Một năm nào đó chiến tranh chính thức bùng phát.
Tu chân giả đấu với phàm nhân. tu chân giả đấu với yêu ma quỷ quái. yêu ma quỷ quái tấn công phàm nhân.
Hơn sáu mươi mươi năm trôi qua chiến trận khắp nơi trên vĩnh hằng đại lục chẳng những không giảm mà có xu hướng tăng lên rõ rệt về số lượng lẫn quy mô.
Một ngày đẹp trời nào đó các bên tham chiến đột ngột tạm ngưng tranh chấp, lấy hòa bình làm mục tiêu thống nhất chung. nguyên nhân rất đơn giản : có kẻ xâm lược từ thế giới khác đến.
Không sai, là nền văn minh từ giới khác đến tuyên bố muốn thống trị vĩnh hằng đại lục, bắt mọi sinh linh ở đây làm nô dịch.
Nếu lúc này mà vô song biết điều này chắc chắn hắn thốt lên cụm từ "người ngoài hành tinh" !
Cũng không rõ về về sau chiến sự diễn ra thế nào. chỉ biết là về sau sinh linh trên đại lục chia tiếp làm ba nhóm.
Một nhóm bị kẻ xâm lược dị giới bắt đi.
Một nhóm chủ động rời bỏ vĩnh hằng đại lục đến những giới khác tìm kiếm con đường hướng đi mới. nhóm chủ động bỏ đi này lấy đội ngũ phàm nhân mang tư tưởng ưu tiên phát triển khoa học công nghệ làm chủ đạo.
Nhóm cuối cùng lựa chọn ở lại vĩnh hằng đại lục, tiếp tục theo đuổi con đường tu tiên truy cần trường sinh đại đạo. dĩ nhiên trong số này không thiếu yêu ma quỷ quái, nhất là bọn yêu thú.
Linh khí ngày càng cạn kiệt. vĩnh hằng đại lục cũng bị tách ra làm nhiều châu lục khác nhau rồi từ đó cũng không còn gọi "đại lục" nữa mà chỉ là vĩnh hằng giới.
Tu vi cảnh giới của các thế hệ sau không tiến chỉ lùi đi thấy rõ, sau đó cũng bị hậu thế chỉnh sửa lại cho phù hợp hơn với hoàn cảnh để tiện lưu truyền phổ cập.
Sách vở ghi chép lại rất hiếm, đa phần lớn bị tiêu hủy đi. nguyên nhân tại sao phải tiêu hủy cũng chỉ có số ít lão nhân biết.
Trăm năm, ngàn năm, vạn năm,...
Đến thời điểm vô song đầu thai lại ở kiếp thứ một trăm linh một không biết đã trải qua bao lâu.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
129 chương
800 chương
81 chương
27 chương
227 chương
501 chương
4 chương