Tam đế ký
Chương 1 : vô song
Vô song ngơ ngác nhìn hai ông lão bà lão đang cãi nhau trước mặt mình.
Tới giờ hắn vẫn chưa chấp nhận được thực tế là mình vậy mà chết rồi, chết bất đắc kỳ tử.
Hắn năm nay hai mươi hai tuổi, sinh viên năm cuối nhưng chưa tốt nghiệp vì còn nợ môn. thương cha mẹ tuổi tác ngày một lớn, hắn nỗ lực học tập bù đắp lại những tháng ngày dán mặt vào máy tính và điện thoại trong căn phòng trọ nhếch nhác cũ kỹ ba người ở.
Vô song nhớ mang máng là vào buổi tối hôm đó hắn bực mình vì đang ôn tập thi cuối học kỳ nhưng hàng xóm kế bên cứ bật nhạc inh ỏi nên mở cửa ra định chạy sang nhắc nhở. khu nhà trọ này toàn phòng nên khổ vậy đó.
Nào ngờ giữa đường đi vô song vấp phải cái gì đó giống tảng đá. một cú va chạm mạnh làm cho đầu óc hắn tối sầm lại.
Mở mắt ra thì thấy như hiện tại. không gian xung quanh trống rỗng không có gì trừ hai lão nhân này.
Vô song đoán mình chín phần mười là ngỏm củ tỏi rồi. công cha nghĩa mẹ chữ hiếu hắn còn chưa kịp báo đáp. sự nghiệp sau này chấm dứt tại đây.
Buồn, rất buồn.
Cố nén nỗi đau trong lòng, vô song đưa tay phải lên nhìn.
Trạng thái của hắn bây giờ rất lạ, hư ảo giống linh hồn trong quan niệm dân gian nhưng sờ vào thử vẫn cảm thấy có cảm giác ấm áp của xác thịt.
Quan trọng là hắn có ý thức, có tư duy rất rõ ràng chứ không mờ mịt như các bài viết, video trên mạng về hồn ma người vừa lìa khỏi cõi đời.
Vô song ngẩng đầu quan sát hai ông bà lão phía trước.
Hắn cố gắng tập trung nhìn vào mặt họ nhưng giống như có một màn sương ảo mờ nào đó khiến cho gương mặt hai người trông khá mơ hồ. đại khái chỉ nhìn ra là hai lão nhân tuổi đã qua lục tuần. tóc bạc kiểu muối tiêu.
Ông lão mặc một bộ trường bào màu trắng không nhiễm vết bẩn toát ra vẻ tiên phong đạo cốt theo phong cách trung quốc xưa.
Cụ bà mặc chiếc váy màu tím trông khá u tối. vô song không nhận ra loại váy này là loại gì. hắn biết rất ít kiến thức về trang phục.
Lẽ nào đây là hai đại lão cấp bậc đại năng tu vi cao thâm mạt trắc giống trong mấy truyện tiên hiệp huyền huyễn hay nhắc đến ?
Hay bọn họ là...quỷ bắt hồn trong dân gian lưu truyền ? mà nhìn bọn họ trông giống thần tiên vậy chắc không phải đâu.
Đang lúc vô song trong đầu suy diễn ra hơn chục âm mưu kinh thiên động địa thì nghe tiếng ho khan nhẹ đối diện. hắn lấy lại tinh thần lắng nghe.
"ta nghĩ ngươi cũng đoán ra là mình đã chết rồi đúng không ?", ông nhìn vô song rồi mở miệng trước.
Vô song nghe hiểu ngôn ngữ ông ta nói. dù thứ tiếng này không giống với tiếng trung, tiếng việt, tiếng anh,...ít nhất vô song cảm thấy vậy.
"để không làm ngươi rối, ta sẽ giải thích ngắn gọn. ngươi là linh hồn đầu tiên được chọn để tham gia thí nghiệm bách kiếp vô tại. về phần vì sao chọn ngươi thì ngươi không cần phải biết. thậm chí ngươi cũng không cần quan tâm chúng ta là ai."
"hiện tại ngươi có hai lựa chọn. một là chấp nhận làm vật thí nghiệm. thí nghiệm xong chúng ta sẽ cho ngươi vài cơ duyên xem như trao đổi đồng giá. là cơ duyên gì thì tạm thời chính chúng ta cũng không nói được nhưng có thể bảo đảm chúng sẽ mang đến nhân sinh tốt đẹp cho ngươi sau này."
"lựa chọn hai là từ chối.chúng ta không ép buộc ngươi mà cũng không cần thiết vì chúng ta có thể lựa chọn kẻ khác dù phải đợi lâu thêm."
"từ chối thì ta sẽ đưa ngươi quay lại dương gian nhưng sau đó linh hồn ngươi phải đi chuyển thế đầu thai. xem như lão phu làm một việc thiện vậy."
Vô song ngạc nhiên hỏi : "tiến bối có thể đưa ta về lại thể xác cũ trước lúc chết không ? ta muôn vàn đội ơn ngài."
Vô song nghe ông ta tự xưng "ta", "lão phu" giống trong tiểu thuyết mạng nên hắn gọi một tiếng "tiền bối". hai người họ tám chín phần là thần tiên đại lão trên trời.
"không."
Bạch bào tiên nhân lắc đầu, cũng không giải thích thêm. với hắn mà nói chịu khó đứng đối đáp với con sâu cái kiến phàm trần là đã vượt qua ranh giới tôn nghiêm bản thân rồi.
Vô song không khỏi thất vọng.
Hắn không muốn cứ vậy mà ra đi rời bỏ cha mẹ yêu thương. ai sẽ lo cho họ sau này ? vô song cũng không phải trẻ mồ côi như nhiều vị xuyên không trong tiểu thuyết, xuyên qua thì thôi không phải vướng bận lưu luyến gì cả.
Trừ khi hắn đủ nhẫn tâm quên đi họ.
"chớ nghĩ nhiều.", váy tím lão nhân bỗng mở miệng.
"nếu có một ngày ngươi tu vi đạt đến tu vi cấp bậc đại năng, ngươi hoàn toàn có thể quay trở lại thế giới cũ gặp cha mẹ ngươi. bây giờ bản thân ngươi chỉ là một linh hồn, ốc còn không mang nổi vỏ. nghĩ thêm nhiều cũng đâu thay đổi được gì ?"
Cụ bà nói giọng khá nhỏ nhẹ tựa như với con cháu trong gia đình.
Trấn tĩnh bản thân, vô song khó khăn lắm mới đưa ra quyết định.
"cảm ơn hai vị tiền bối. vãn bối xin chọn tham gia vào thí nghiệm bách...ạ. xin hai ngài nêu cụ thể nhiệm vụ của ta trong thí nghiệm bách...này."
"là bách kiếp vô tại. ngươi đã chấp nhận rồi thì bắt đầu thôi". cụ ông lườm vô song.
"ủa ???"
Vô song chưa kịp hỏi thêm gì thì cảm thấy một trận trời đất quay cuồng. hắn biến thành một quang đoàn nhỏ xíu rồi bay vụt đi xa mất.
"xong. nhanh gọn, đơn giản.", bạch bào tiên nhân cụ ông cười tủm tỉm.
"ngươi nghĩ thí nghiệm có thành công không ?", cụ bà váy tím hỏi nhỏ.
"ai biết. thành công hay không cũng đâu liên quan tiếp tới chúng ta. nhiệm vụ ta và ngươi đến đây là hoàn thành rồi. mà lúc nãy ngươi có vẻ quan tâm hắn nhỉ, lâm đạo hữu."
Cụ bà thở dài : "hắn có nét giống hân nhi..."
Cả hai người nói đến đây bỗng trầm mặt lại. không khí trở nên tang thương.
......-
An bá khúc hành cảnh nội núi non rừng rậm hiểm trở.
Lúc này trong rừng có hai bóng người, người đàn ông trung niên tướng mạo hòa ái cùng một tiểu cô nương dáng dấp đáng yêu.
Trung niên nhân quay mặt ra ngoài đứng cảnh giác như phường trộm cướp vậy. sau lưng trung niên nhân gần đó là một bụi cỏ um tùm.
"cha, con ỉa xong rồi !", tiếng cô nhóc vang vọng.
"ỉa xong thì lấy giấy chùi nhanh đi chứ gọi cha làm gì. nơi này ở lâu nguy hiểm lắm.", trung niên nhân sửng sốt.
"cha, hết giấy rồi. nãy con đi đường làm rớt mất rồi !"
"trời ơi con ơi là con. sao con ngốc thế. hái đại lá cây nào đó chùi đỡ đi."
"ây..."
Tiểu cô nương nhăn mặt lại hô nhỏ. nàng ngó sang bên phải thấy có một chiếc lá xanh lục to hơn những chiếc khác chỉa ra ngoài.
Nàng cười tủm tỉm rồi với tay về phía nó.
"á !!! đừng mà cô nương ! tha cho ta đi. thượng thiên có đức hiếu sinh. cứu một mạng người...một mạng lá hơn xây bảy tòa tháp !".
Chiếc lá "vô song" bên trong vừa mới thức tỉnh linh trí không lâu vội la làng lên như điên. nhưng cũng chỉ có bản thân hắn nghe thôi. hắn chưa thành tinh lại đâu có miệng ?
Ai thấu nỗi đau này.
Xong kiếp thứ nhất. là mộc.
...
Làng ma ka, huyện su dân.
Trong lúc này phương viên nhà họ long lúc này có hơn chục người tướng mạo thoát tục tiên phong đạo cốt ngồi hai hàng ghế.
Chính giữa sảnh đứng một thiếu niên tướng mạo tuấn tú anh vũ. có điều trông sắc mặt hắn lúc này rất khó coi.
Hôn ước giữa long ngạo thiên với tiêu viêm mộng đổ vỡ. hắn bị người nhà họ tiêu từ hôn chỉ vì mấy hôm trước kiểm trắc ra linh căn tư chất ngũ linh căn, rất rất kém.
So với tiêu viêm mộng tư chất thiên linh căn một trời một vực, căn bản không cùng cấp độ.
Nếu không có phép màu cơ duyên nào khác thì chú định họ long tiểu tử cả đời này cũng đừng mơ đạt tới trúc cơ, chớ nói chi là kết thành kim đan tiền đồ vô lượng.
Vừa đau khổ vừa nhục nhã, long ngạo thiên cắn răng mặt đỏ bừng. hắn chỉ ngón tay lên trời cố hết sức la thật to :
"các người chớ khinh thường ta. sẽ có ngày ta rửa sạch mối hận này. ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, đừng khinh thiếu niên..."
Bành !
Long ngạo thiên chưa nói xong câu cuối thì cảm thấy ngực đau nhói. ngồi ở hàng ghế thứ hai tiêu bá thiên trực tiếp tế phi kiếm xuyên thẳng qua thân hắn.
Trước khi ngã xuống, hắn chỉ kịp nghe tiếng chửi rủa: "đồ không não !"
Nhưng ngạo thiên chưa chết. thương tích nặng khiến hắn ngất đi thôi. bất quá lúc ngã xuống đất hắn vô ý đè chết một con kiến đang bò qua.
Con kiến ấy là vô song.
Xong kiếp thứ hai. là thổ.
...
Địa ngục hắc ám có một nơi gọi là hỏa phạt.
Hỏa phạt quanh năm suốt tháng đều có lửa đỏ rực cháy khắp nơi, thỉnh thoảng còn có dung nham phun trào từ lòng đất sâu hơn bên dưới.
Một thân hình to lớn màu vàng nhạt bất chợt hiện ra giữa không gian.
Vô song mới xuất sinh chưa bao lâu nhưng tướng mạo đã dữ tợn như ác quỷ giáng lâm, một thân tu vi sức mạnh càng khủng khiếp hơn, làm không gian xung quanh không ngừng rung động dữ đội.
Có điều đi trên gương mặt đường nét hung thần này lại mang biểu cảm có chút...ngu.
Phải, đích thị là khá ngu.
"đây là đâu ?", vô song ngơ ngác nhìn bốn phía.
Khi hắn còn chưa rõ tình hình thế nào thì trước mắt bỗng xuất hiện hai người đàn ông tóc vàng cơ bắp. hai kẻ này không nói một lời xông thẳng vào đánh vô song tơi tả.
Chiến đấu mãnh liệt đến mức khiến cho mặt đất chấn động, cả địa ngục bất ổn.
Ngọa tào, bạo hành trẻ em cấp độ cao.
Bất đắc dĩ vô song phải dùng hết sức để tự vệ.
Thấy đánh mãi mà không thắng được, hai tên tóc vàng nói lẩm bẩm gì đó với nhau rồi đứng hai bên trái phải bắt đầu múa mấy tư thế rất kỳ quặc như dang tay cong chân.
Mấy giây sau, hai tên tóc vàng này biến mất, ở đâu đột ngột chui ra một tên tóc vàng khác nhìn mặt còn lạnh lùng hơn hai kẻ đầu. hắn nhìn vô song hai giây rồi không nói câu nào lại nhảy vào đập vô song đến bầm dập.
"tiên sư chúng nó ! trời đánh thánh vật chúng nó !"
Trước khi bị tiêu diệt vô song ấm ức khóc không ra nước mắt.
Hết kiếp thứ ba. là hỏa.
...
"bình ca ! mau chạy đi !"
"không long muội ! ta sẽ không bỏ muội lại một mình !"
"ha ha, hai ngươi ai cũng không chạy đi đâu cả. dám ở sau lưng dương mộc quá ta giở trò mèo chuột. chết hết đi !"
Một thanh kiếm to lớn xuyên quá bụng doãn thiên bình do vô song đầu thai.
Lại xong một kiếp. là kim.
...
Kiếp thứ mười, trên biển đại đông, cậu nhóc lâm phi đẹp trai anh tuấn ước mơ làm vua hải tặc chạy ra biển đùa giỡn, nào ngờ không biết bơi bị sóng cuốn mất. là thủy.
...
Kiếp thứ mười ba, đầu thai thành thiếu nữ huệ thy nhà nghèo phải bán mình vào lầu xanh kiếm tiền trả nợ cho cha mẹ.
Một đêm tối, nàng thắp đèn lên đọc quyển sách cũ do người tình thuở bé tặng.
Vật còn nhưng người xưa đã ở rất xa. hai giọt nước mắt lăn nhẹ trên má hồng.
Bình minh đến, tú bà phát hiện xác huệ thy trên bàn. cô chết lúc chuyển tiếp giữa màn đêm êm dịu và bình minh lóe sáng.
Có người bảo cô uống thuốc độc, có kẻ bảo cô mắc bệnh đã lâu, đủ lời đồn đại. có khen có chê. có tiếc nuối có vui mừng vì ganh ghét đố kỵ.
Về sau trong căn phòng ấy thỉnh thoảng có nhân nghe tiếng khóc phụ nữ rợn người lúc trời gần sáng.
Ánh sáng và bóng tối. kèm đó là dương và âm.
Quan trọng sau này nếu vô song nhớ lại ký ức kiếp này từng là kỹ nữ tiếp qua trăm tên đàn ông xấu xa, già trẻ lớn bé đều có đủ thì không biết sắc mặt hắn sẽ ra sao.
...
Kiếp thứ hai mươi chín, vô song xuất sinh ở vĩnh hằng giới, là giới tu chân thịnh hành.
Kiếp này coi như không tệ, hắn đầu thai làm cháu một trưởng lão quyền cao chức trọng của xảo vân tông, tư chất song linh căn rất khá, lại có thiên phú trác tuyệt về luyện khí.
Vô song tu luyện tới kết đan hậu kỳ một đường bằng phẳng không bao nhiêu trở ngại. bất quá đến kết đan hậu kỳ thì đứng yên hơn trăm năm, tu vi không tiến lên được, tuổi thọ còn lại hạn chế.
Tự biết mình đột phá nguyên anh vô vọng, thậm chí không nổi kết đan viên mãn, vô song toàn tâm chuyển sang luyện khí.
Tay nghề của hắn ngày càng vững chắc, ẩn ẩn có phần vượt qua cả đại trưởng lão mộc dũy nguyên anh chân quân đồng thời cũng là sư phụ hắn.
Tháng năm trôi qua, tuế nguyệt dài dẳng, vô song lại trở về với cát bụi trong niềm tiếc thương của xảo vân tông từ trên xuống dưới.
Là thời gian. nó không chờ đợi bất cứ ai.
...
Kiếp thứ một trăm linh một, vô song cất tiếng khóc chào đời trong nụ cười đầy nước mắt của cha mẹ.
À, kế bên còn có người anh trai bé tí đang ngoáy mũi nữa.
Nhân sinh mới bắt đầu từ đây.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
5 chương
169 chương
58 chương
81 chương
84 chương
24 chương
285 chương