Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 313 : Bắt Đầu Kế Hoạch

Sáng sớm hôm sau, các sư huynh đệ trong môn phái cùng đứng trước cổng sơn môn, tiễn biệt Hoàng Việt rời đi, chỉ có Lữ sư bá cùng Từ sư huynh không tới, làm chưởng môn Thanh Phong cũng phải lắc đầu, xem ra ông phải xem lại hai người đệ tử, đồ tôn này, tâm tính của bọn họ dù sao vẫn còn kém lắm, không chịu nổi thất bại thì làm sao có thể thành khí đây. Hoàng Việt sau khi từ biệt Thái Sư Phụ, Yến Đức Nhuận sư huynh, cùng các vị sư huynh đệ thì liền lên đường. "Ta! Ta!" hắn điều khiển ngựa, rất nhanh thì biến mất trong ánh mắt của tất cả mọi người. Đi được đến nửa đường, sau khi rời xa sơn môn Võ Đang, hắn liền xuống ngựa, thay một bộ quần áo bình thường, sau đó dịch dung, đổi dáng vóc, trở thành một trung niên nam tử khuôn mặt âm hiểm, hắn đã có kế hoạch để kiếm điểm tích phân, với bộ dạng này thì dễ dàng kiếm điểm tích phân nhất. "Hắc hắc!" Cười lạnh mấy tiếng, sau đó Hoàng Việt liền tiếp tục lên đường, mục tiêu của hắn lần này là một tiêu cục cách đây khoảng 2 ngày đường, dĩ nhiên là đi với tốc độ tối đa, không ngủ không nghỉ, nơi này thuộc địa phận của phái Hoa Sơn, Hoàng Việt không có bao nhiêu thiện cảm với Ngũ Nhạc Kiếm Phái, đặc biệt là phái Hành Sơn, nên quyết định từ những môn phái này bắt đầu xuất thủ. 2 ngày sau, Hoàng Việt cuối cùng cũng tới nơi, về phần tại sao Hoàng Việt lại chọn nơi này ư, hắn nghe đồn đây là một tiêu cục nổi tiếng, người chủ tiêu cục là một cao thủ Võ Lâm, đã đạt đến cảnh giới Hậu Thiên sơ kỳ, tiêu cục này chuyên vận chuyển những thứ hàng hóa đắt tiền như phỉ thúy, châu báu, dược liệu, thậm chí còn là vận chuyển người, do vị cao thủ này cũng có mối quan hệ rất rộng, nhất là đối với phái Hoa Sơn nên cũng không có bao nhiêu người dám trêu chọc. Ở Thiên Đảo, sở dĩ tồn tại những tiêu cục, cũng là bởi vì những thứ hàng đắt tiền rất dễ bị cướp, trên Thiên Đảo có rất nhiều tên thổ phỉ, chuyên lấy việc cướp bóc mưu sinh, các môn phái cũng thường thuê những tiêu cục vận chuyển dược liệu, giao thương buôn bán, trao đổi hàng hóa, nhất là những hàng hóa đắt tiền, nên có rất nhiều tiêu cục ra đời, các tiêu cục lớn nhỏ hầu như đều thuộc bảo hộ của một môn phái nào đó, tiêu cục cũng có trách nhiệm cung cấp tiền bạc cho môn phái, tuy rằng không nhiều nhưng có thể bảo đảm thực phẩm của môn phái luôn luôn dồi dào, thậm chí các môn phái còn cử đệ tử của mình gia nhập những tiêu cục để có kinh nghiệm đi lại trong giang hồ, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Tiêu cục mà Hoàng Việt muốn tới, đó chính là Tiêu Cục của Bằng Gia Trân, đây là một cao thủ của phái Hoa Sơn, nhưng đã xuất sơn từ lâu, phái Hoa Sơn nổi danh với kiếm pháp, tuy vậy Hoàng Việt cũng không định dùng Thái Cực Kiếm so chiêu với đối phương, mà võ công lần này hắn dùng đó là... Nhất Dương Chỉ. Đúng vậy, là Nhất Dương Chỉ, môn võ công của Đại Lý Đoàn thị, Hoàng Việt đã hối đoái từ hệ thống 300 tỷ tích phân để mua môn võ công này, sở dĩ tại sao hắn phải dùng môn võ công này ư? Chỉ là hắn muốn giang hồ biết, có người khác ngoài người của Đoàn thị biết môn võ công này, hơn nữa chỉ là một cao thủ Hậu Thiên sơ kỳ, khi đó, nhất định Hoàng Việt sẽ trở thành mồi ngon trong mắt các môn phái, nên nhớ, người biết Nhất Dương Chỉ, chắc hẳn là đã tìm thấy bí kíp của môn võ này ở đâu, vả lại tu luyện được Nhất Dương Chỉ, nếu biết khai mở huyệt đạo và có tâm pháp thì có thể luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm đó a, còn tâm pháp Lục Mạch Thần Kiếm tuy rằng khó tìm nhưng có môn bí kỹ võ lâm nào dễ kiếm được đâu, hơn nữa chỉ riêng môn Nhất Dương Chỉ này cũng đủ để giới võ lâm dấy lên một tràng phong ba rồi, phải biết dòng họ Đoàn thị vẫn luôn giữ kín bí kíp của môn công pháp này, chưa từng truyền cho người ngoài đâu à... Ngoài ra, nếu Hoàng Việt thành công, hắn còn có thể dẫn dụ Đại Lý Đoàn thị ra mặt, đến khi đó nếu gặp được người của Đoàn gia, có khi còn cướp được Lăng Ba Vi Bộ, tâm pháp Lục Mạch Thần Kiếm,. tiết kiệm được một lượng tích phân cực kỳ lớn, có thể lên đến hàng ngàn tỷ, tại sao ư? Nếu ngươi biết ở ngoài giang hồ có người nắm giữ công pháp bất truyền trong gia tộc của ngươi, ngươi sẽ lựa chọn bắt người đó lại thủ tiêu hay là mặc cho đối phương đem công pháp này truyền ra ngoài đi? Đến khi đó hẳn là Đoàn thị gia tộc sẽ như ngồi trên chảo nóng chứ? Hoàng Việt thử dò la tin tức về tiêu cực của Bằng Gia Trân mấy ngày gần đây, tiêu cục này có tên là Viên Huy tiêu cục, nghe phong thanh thì Bằng Gia Trân dạo này vẫn ở trong tiêu cục, chưa nhận mối làm ăn gì lớn, Hoàng Việt thử nghe ngóng tính cách của hắn ra sao thì biết được người này hết sức tham lam, vả lại cũng rất lạnh lùng, làm Hoàng Việt cũng có chút lo, nếu như hắn giữ bí mật việc mình có Nhất Dương Chỉ thì cũng rất khó để hắn hánh sự à. "Hừm... Vậy thì phải làm lớn một chút mới được!" Hoàng Việt lẩm bẩm, hắn quyết định ngay đêm nay sẽ hành sự luôn, dù gì đại hội thiên tài còn đến 3 tuần mới bắt đầu, trong 3 tuần này, dư sức để mình quấy lên một tràng phong ba a... Hoàng Việt tạm thời kiếm một khách điếm để nghỉ chân, tiện thể dùng chút rượu thịt, đây là Tây Kiếm thành, tòa thành trực thuộc phái Hoa Sơn, nên trong thành cũng rất nhộn nhịp, người đến kẻ đi, vô số võ giả ra ra vào vào, Hoàng Việt cũng đã quen với không khí võ lâm rồi, chỉ là hắn cảm thấy nơi này không khí dường như không được nhộn nhịp lắm thì phải? "Lão bá, ta mới đến đây không lâu, tại sao tòa thành này so với Nam Kiếm thành của Hành Sơn thì có vẻ heo hút quá vậy?" Hoàng Việt hỏi một lão bá bán bánh bao trên đường, người dân sinh sống ở đây hẳn là biết được một ít chuyện đi. "Thì là do cái tên Hồng Bảo chết tiệt của phái Hành Sơn đó, không biết hắn làm gì chọc đến Minh Giáo, dạo gần đây người của Minh Giáo rất hay tới làm áp lực, phái Hoa Sơn nằm trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái cũng phải chịu tội thay, mà chưởng môn phái Hoa Sơn có quan hệ rất tốt với chưởng môn phái Hành Sơn, chắc chắn sẽ không giao người, người của Minh Giáo nói, lần đại hội này nếu tên Hồng Bảo không có mặt, chắc chắn sẽ cử người công phá Ngũ Kiếm Thành, vì vậy người trong Ngũ Đại Kiếm Thành dạo gần đây lo lắng hoang mang, đã bỏ đi nơi khác lập nghiệp hết rồi..." Vị lão bá thở dài, có vẻ như bất bình lắm. Bây giờ Hoàng Việt mới hiểu, tại sao dạo gần đây càng ngày mình càng được tăng nhiều tích phân a, tên Hồng Bảo này cũng gián tiếp giúp mình làm cho tâm tình mọi người trở nên buồn bã, lo lắng, tuy rằng được không nhiều tích phân lắm do những người bị ảnh hưởng chỉ là những võ giả cảnh giới thấp kém nhưng cũng là một con số không nhỏ đâu à... "Ân, đa tạ lão bá, cho ta 5 cái bánh bao!" "Được, có ngay!" Lão bá này nghe Hoàng Việt nói sẽ mua bánh bao thì liền mỉm cười, Hoàng Việt cũng muốn biết mùi vị bánh bao ở Tây Kiếm thành như thế nào, chứ cũng không hẳn là mua ủng hộ.