Vũ Lâm ngự phi kiếm thẳng tới Huyết Sát Tông, trong lòng càng lúc càng cảm thấy nao nao. Đây không phải là lo lắng, đây là hắn cảm nhận được có cái gì đó rất thân cận cùng sâu xa với mình đang đợi chờ.
Cũng không rõ là cái gì a?!
Nói thật, Vũ Lâm thật là có chút chờ mong, mối quan hệ này phải vô cùng sâu đậm mới có thể dẫn phát hắn tới chú ý đến.
Mà cùng lúc này.
"Ha ha ha ha thống khoái."
Một đám mây giông bão khổng lồ nổi lên trên bầu trời, gió lốc quần quanh, sấm rung chớp giật, một cỗ khí thế khổng lồ từ bên trong biển mây toát ra bao phủ năm dặm xung quanh. Lôi hải tựa như một con khổng lồ mãnh thú gầm lớn, ngập trời mây đen hướng về ngàn quân mà lao tới.
Một bên kia.
Ngàn binh xếp thành mười nhóm, mỗi nhóm 100 người, 100 người tụ thành Bách Quân Trận, có thể trên biên độ lớn tăng cường lực chiến cùng sĩ khí quân đội. Mà mười nhóm tụ lại chính là Thiên Binh Trận, lại có thêm Cổ Huân Nhi Cổ Quốc Công Chúa trấn tràng, lấy núi non sông ngòi địa mạch khí thế có thể ngưng tụ thành hình một con tương đương Hóa Thần lực chiến Long Mạch hóa thân, lại thêm vào Hồng Trần Kiếm dù chỉ là hàng nhái phẩm nhưng vẫn đủ trong Hóa Thần cảnh bảo mệnh.
Chỉ là tình huống lúc này...
"Thủ vững trận địa, chờ đợi viện quân, mau tìm kiếm chân thân của nó."
Cổ Huân Nhi tà áo hồng bay phất phơ trong gió, trên trán nhẹ rịn mồ hôi, nàng một tay nâng Hồng Trần Kiếm, Hồng Trần Kiếm phía trên bám dính lấy một đầu thần long vàng rực tựa roi mây, từng nhát chém đi ra đều mang theo thần long khí thế. Mà Thần Long quấn quanh người nàng, phần đuôi lại nối liền với đằng sau lưng nàng Thiên Binh Trận, mơ hồ tỏa ra cường đại hoàng kim vòng bảo hộ khí tràng, lại thêm Hồng Trần Kiếm trấn áp tựa như một tấm thuẫn chỉ cần Hóa Thần cảnh lực lượng đều không thể dịch chuyển.
Cổ Huân Nhi đang nắm trên tay Hồng Trần Kiếm trên một ý nghĩa nào đó chính là trường mâu có thể đâm thủng mọi thứ, đằng sau nàng cùng xung quanh lại chính là tấm khiên bất khả xâm phạm. NHƯNG LÀ!
Đối thủ của nàng lại chỉ là một đám mây.
Không sai. Lôi Đình Thiên Ma hiện ra chân thân, không phải là ma tộc, cũng chẳng phải quỷ tộc, mà là một đám lôi vân thành tinh, hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt lôi đình khí trời tu thành hiện tại, ngập trời ma khí lôi vân mới chính là nó bản thể.
Bản thân nó, chính là đại diện cho siêu tự nhiên hiện tượng hóa thân, là thiên địa lực lượng tích tụ mà thành, mà Hồng Trần Kiếm cũng là đại diện cho phàm trần hóa thân, cả hai chính là cùng một cấp độ. Nếu chân chính Hồng Trần Kiếm giáng lâm hẳn sẽ có thể gây hại cho nó, nhưng hiện tại trong tay Cổ Huân Nhi chỉ là hàng nhái, tác dụng chỉ là sắc bén gấp nhiều lần linh khí bình thường thôi.
Ngươi có thể chém trúng một đám mây, phân rã nó, ngưng tụ nó, đông cứng nó, nhưng nó vẫn là một đám mây, cái bản chất này không thể đổi. Nói cách khác, nó miễn nhiễm sát thương vật lý.
Trừ khi có thể trên linh hồn đối với nó thi triển ảo thuật đánh tan linh hồn, nhưng phàm là mấy thứ thiên địa chi linh này đều là vận dụng linh hồn lực tổ tông, muốn đối với nó thi triển linh hồn chèn ép cần cỡ nào thiên phú cùng linh hồn lực lượng?
"Tới đây a!"
Lôi hải vang lên tiếng rống ngập trời thỏa mãn, hướng về màn sáng hoàng kim công kích sung sướng.
Thỏa mãn!!!
Ngô Quân mấy tháng nay toàn là bị đuổi bắt, không chỉ có thế còn có hai lần biệt khuất nhận ra đồ đạc của mình không hiểu thấu biến mất, một lần là một kiện giáp trụ + khiên trụ + kiếm hết thảy cùng một chỗ biến mất, một lần khác lại là một cái Hoang Thiên Cốt bán tiên khí, mấy chục lần suýt bỏ mạng đã sớm để nội tâm của hắn tích lũy khổng lồ oán niệm, mà nay lại có thể "hành gà", còn có so cái này tâm linh canh gà hơn sao?
Không có!
Cho nên, hắn hành gà thư thái, mặc dù tình huống hiện tại chính là hắn cùng Thiên binh bị mắc kẹt với nhau, ai cũng không làm gì được ai, nhưng là hắn vẫn vui vẻ hành gà một cách sung sướng.
ẦM ẦM ẦM Lôi đình vạn dặm đột nhiên ngưng tụ, kế đó trong đám mây một ánh chớp đỏ rực lóe ra, ánh chớp này mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, hư khônh quanh nó chao chao đảo đảo liên tục, tựa như muốn tan rã mà không ngừng ổn định, lại muốn sụp đổ mà không ngừng khôi phục.
"Ha ha ha ha ha vật chất thế giới chiến sĩ quả nhiên không tệ."
Lôi hải vang vọng tiếng cười rền rĩ, kế đó mũi thương lôi đình kia ầm ầm lao tới thẳng về phía Cổ Huân Nhi. Cổ Huân Nhi hừ lạnh, vung ra một kiếm, ngập trời kiếm ý trong nháy mắt ngưng tụ lại, hợp lại cùng Hồng Trần Kiếm, trong nháy mắt Hồng Trần Kiếm biến đổi, hoàng kim long mạch ngưng tụ mà thành phàm trân hóa thân biến mất không thấy.
"THIÊN TỬ KIẾM!!!"
Phàm trần biến mất, lại nhiều ra một cỗ siêu tự nhiên lực lượng, khủng bố thiên địa chi uy hàng lâm, một cỗ thiên tử khí tràng thành kiếm ngưng tụ, thẳng chém về mũi thương sấm sét. 2 chiêu chạm nhau, một vụ nổ kinh khủng diễn ra, khiến cho Cổ Huân Nhi phải lui về sau ba bước, từ đó cũng có thể thấy được va chạm hai chiêu kinh khủng nhường nào.
"Không tệ, rất không tệ!!!"
Lôi hải rền rĩ, kế đó đột nhiên Lôi hải bắt đầu mãnh liệt bành trướng, lan ra đến mười dặm!
"Để xem các ngươi đỡ được ta chiêu này không?!"
Trong nháy mắt, Cổ Huân Nhỉ đã sớm kiệt lực vì một chiêu Thiên Tử Kiếm vừa rồi thở dốc không ngừng, dù sao nàng cũng không phải Thiên Tử, chỉ là con của Thiên Tử nhưng lại có thể cưỡng ép dùng Thiên Tử kiếm đã rất không tệ, nhưng..ánh mắt nàng chợt ngưng trọng lại... nàng nhìn thấy mười một mũi trường mâu cùng vừa rồi giống hệt như bắt đầu hội tụ lại.
Một hơi mười một mũi, đối ứng mười chi Trăm Binh cùng nàng, rất rõ ràng ngay từ đầu đối phương đã chỉ đem nàng làm đồ chơi.
Thậm chí có thể ngay một phần thực lực còn không có chân chính sử ra.
"THỦ VỮNG TRẬN ĐỊA!"
Nguy mà không loạn, Cổ Huân Nhi vung lên lưỡi kiếm trực chỉ lôi hải, sau lưng một ngàn binh lính rống lớn một tiếng, từng cái đều bắt đầu cắn lưỡi thiêu đốt bản thân máu huyết, khổng lồ khí tràng đột nhiên toát ra, hoàng kim khiên chắn trở nên mười phần ngưng thực, lại thêm Thiên Tử Kiếm bao phủ, tựa như muốn chân chính trở thành một tấm khiên bất khả xâm phạm.
"QUỐC CHỦ ĐẠO!"
Cổ Huân Nhi lạnh lùng hét lớn, lập tức xung quanh hoàng kim khiến chắn đột nhiên trở nên càng thêm lấp lánh, kế đó có thể thấy được một bức khổng lồ tường thành vàng rực như vàng ròng tạo ra bởi thuần siêu phàm lực lượng ngưng tụ, đối ứng 11 mũi thương.
Thân làm Cổ Quốc Công Chúa Cổ Huân Nhi không thể không biết một vài chiêu Tuyệt Thế Thần Công, mặc dù còn chưa đạt tới Hóa Thần kỳ. Tỉ như cái này Quốc Chủ Đạo.
Quốc Chủ Đạo lấy Cổ Quốc làm ý chí, mà hoàng tộc thống trị Cổ Quốc mới có thể sử dụng. Cổ Quốc vốn là một trong mười đại võ đạo thánh địa, lấy Côn Lôn sơn mạch làm thần địa trấn thủ Trung Nguyên phía Bắc, tự xưng một đạo, chính là một tấm khiên thành đồng vách sắt vô cùng vững vàng, người người tin phục.
MÀ NƠI NÀY LÀ TRUNG NGUYÊN!
Người Trung Nguyên đối với mười đại võ đạo thánh địa bảo hộ tin tưởng tự nhiên không thể nghi ngờ, đều nhanh đến trình độ lập miếu, mà đến Cổ Quốc trình độ khai phá long mạch này, lấy tín ngưỡng lực lượng từ trong dân gian thông qua long mạch bất quá hơi phiền phức thôi, nhưng uy lực hiển nhiên không thể nghi ngờ.
Có thể nói hiện tại nàng sử dụng ra Quốc Chủ Đạo là một môn Thần Công không lấy Thiên Địa chi uy làm năng lượng mà lấy quốc vận làm nền móng, lấy tín ngưỡng lực làm gạch, dân an thái bình làm kết nối, xây nên một khối lầu cao vạn trượng.
Trong thoáng chốc, hết thảy tín ngưỡng lực lượng đối với Cổ Quốc một đạo đều dung hòa nơi đây, thậm chí còn có một đạo nhỏ bé Tế Linh Cổ Quốc dẫn tới sức mạnh.
Mà kết quả chính là: Quốc Chủ Đạo trở thành một tấm tường thành khổng lồ, không thể đâm thủng.
"RẤT HAY!"
Lôi hải cho ra kết luận, mười một mũi thương ầm vang xé rách hư không mà tới.
Chính là xé rách hư vô mà tới, không phải loại phàm tục xé rách hư không, vạch ra vài cái kẽ nứt có thể nhanh chóng phục hồi, mà là chân chính thuần di, trực tiếp từ cách đó một dặm ngay lập tức xuất hiện trên tấm tường thành kia.
ẦM ẦM ẦM
Khủng bố năng lượng nổ tung ngay trên tấm tường thành, đẩy toàn bộ Thiên binh lui về sau trăm mét có hơn, nhưng hết thảy vẫn không vấn đề. Chỉ là không ai reo hò vui mừng: Ngay lập tức sau khi mười một mũi thương sấm sét tan biến, lại có hai mươi hai mũi thương xuất hiện.
"Lại tới!"
Rất rõ ràng, đối phương vẫn đang chơi đùa.
Hơn nữa, thân làm Hóa Thần cảnh đối phương có thể vận dụng thiên địa năng lượng chi uy, nhưng tựa hồ ngay từ lúc bắt đầu lôi hải chưa bao giờ chân chính bày ra dạng này năng lực.
Quá mạnh.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM
"Lại tới!"
"Lại tới!"
....
Ba trăm mười hai mũi trường thương sấm sét từ trên thinh không xuất hiện, nổ tung ngay phía trên tường thành hoàng kim, chỉ thấy bức tường không thể xâm phạm đã xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt, đây là dấu hiệu quân đội đã nhanh không chịu được, không thể chống cự lại.
Ba trăm sáu mươi hai mũi trường thương.
Bốn trăm bảy mươi tư mũi trường thương.
Năm trăm mũi.
ẦM!!!!
Đột nhiên, Cổ Huân Nhi hét một tiếng "Bạo"! Hoàng Kim tường thành nổ tung, khủng bố năng lượng thuận theo tám phương bốn hướng mà ùa tới, hoàng kim mang theo long mạch phàm ý chí lan vào bên trong biển mây, có thể rất rõ ràng mà nhận thấy được biển mây gào thét, trở nên càng lúc càng mờ nhạt, mây đen tách ra lộ ra mặt trời chói chang.
Cổ Huân Nhi thở dốc, không nghĩ tới chiêu này lại có thể phát huy tác dụng. Kế đó, nàng lập tức đứng lên, ra lệnh:
"Toàn quân, rút lui!"
Nơi này không thể ở lại, nghiêm chỉnh mà nói đối phương quá mạnh, hẳn là lực chiến ngang với Hóa Thần đại viên mãn, hơn nữa là mười thành lực khống chế Hóa Thần kì, lại đã đi vào cái kia bí ẩn cảnh giới Thần Thai cảnh.
Mặc dù một lần bạo tạc Quốc Chủ Đạo để cho biển mây tan rã, nhưng rất rõ ràng cấp bậc này sinh linh sẽ không bị một cái đơn giản chiêu thức đánh bại, nhanh chóng chạy đi mới là chính đạo.
Cổ Huân Nhi nhanh chóng dẫn theo một ngàn binh lính mặc dù đã mỏi mệt nhưng vẫn còn có thể động rút quân, thế nhưng nhanh chóng nét mặt nàng cùng một ngàn binh lính tái sầm lại, bởi vì.. không chạy được.
Nguyên Anh đại viên mãn tốc độ rất nhanh, lại có quân trận gia uy tốc độ có thể so với gấp đôi bình thường, chí ít một phút cũng có độn vài dặm đường, nhưng là bọn họ.. không thể đi ra dù chỉ là một bước. Mà nói chính xác hơn chính là dù có đi thế nào cũng chỉ có thể ở lại nguyên chỗ cũ.
Một vị Bách Binh trưởng nhìn qua dưới mặt đất, hơi áng thử, phát hiện bản thân vẫn có thể tiến lên, nhưng vô cùng chậm chạp, tốc độ chỉ vài phân một phút, kinh hoàng thốt lên:
"Không lẽ là Súc Địa Thành Thốn."
Cổ Huân Nhi cũng nhanh chóng nhận ra loại không gian bí pháp vô cùng cổ xưa này, chỉ có thể thấy trong các điển tịch, hiện tại cơ hồ đã tuyệt tích, nhìn xung quanh một chút, phát hiện lôi hải vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ lại, dự định tiếp tục lệnh cho toàn quân tiến lên.
Súc Địa Thành Thốn chỉ là tích súc đại địa, trên cơ bản là một loại khiến cho quãng đường từ một mét thành ra một cây số giống nhau, chỉ cần liên tục chạy cũng đều có thể đến đích.
Chợt hai vị nguyên anh đại viên mãn thống lĩnh khoác trên người hoàng kim sư tử giáp trụ bước sang hai bên, nói với Cổ Huân Nhi:
"Công chúa, mau chạy đi. Để chúng ta ở lại, tiến hành hủy diệt Súc Địa Thành Thốn trận đi."
"Đúng vậy, công chúa. Để chúng ta mấy cái thân già này ở lại đi, dù sao mấy trăm năm sống cũng coi như là đủ rồi."
"Không được."
Cổ Huân Nhi lắc đầu:
"Ta đã truyền tin cho phụ hoàng, phụ hoàng quân đội hẳn sẽ rất nhanh giáng lâm. Thiên ngoại tà ma một khi xuất hiện tại Trung Nguyên ắt sẽ gây ra một tràng đồ sát, không thể không làm gì. Chúng ta vẫn còn có thể chống cự lại ít nhất nửa giờ nữa."
Nói thật.
Thân làm Cổ Quốc Công Chúa nàng làm sao có thể không có vài loại bảo mệnh thủ đoạn? Liền là thần binh cũng có một thanh, chính là Hồng Trần Kiếm thanh kia, Thiên Tử Kiếm một chiêu cùng với Quốc Chủ Đạo hai môn Tuyệt Thế Thần Công hiếm hoi có thể tại dưới Hóa Thần sử dụng tính là hai cái.
Còn có vài loại miễn tử kim bài biện pháp nữa đều có thể sử dụng, tuy nhiên, tất cả đều chỉ là có thể bảo hộ chính nàng, không bảo hộ được đằng sau nàng binh lính.
Thân làm Cổ Quốc Công Chúa, lại lớn lên cùng theo Long vệ binh, mấy người này càng là nàng tự tay bồi dưỡng lên, nàng sớm xem mấy người này như nửa cái người nhà, trên cơ bản cũng sẽ không thực sự quá quan tâm thắng thua, kì thật ra trận chỉ mong có thể đem bọn họ về nhà.
Thân làm tướng sĩ, bỏ rơi vệ binh để mặc bản thân đào vong, cái này nàng làm không được.
" Viên quân?! Thật sao?! Ha ha!!!"
Đột nhiên, không gian tối đen lại, lôi hải lần nữa giáng lâm, cười nhạo báng, rất rõ ràng không bị thương chút nào, thưởng thức vẻ tuyệt vọng trên nét mặt của Cổ Quốc binh lính:
"Các ngươi ai cũng chạy không thoát, ta đã thiết lập không gian bí tàng quanh đây, dù là tin tức của ngươi cũng chạy không ra khỏi, nơi này! Nội bất xuất, ngoại bất..."
Đột nhiên, cùng lúc này, một tòa Hoàng Kim Tháp xé rách không gian, trực tiếp xuất hiện ở bên trong lôi hải.
Lôi hải:
- nhậ....
- ...
Coi như ta gì cũng không nói.
Mà cùng lúc này, Vũ Lâm nhảy ra khỏi Hoàng Kim Tháp, nhíu nhíu mày nhìn quanh.
Xung quanh đất đai địa hình rất rõ ràng là Huyết Sát Tông, nhưng mà tựa như đã bị người san phẳng thêm vài lần nữa, không nhìn kĩ căn bản chính hắn cũng nhận không ra. Lại nhìn qua lôi hải trên bầu trời, liếc mắt là nhìn ra đây là một loại thiên ngoại tà ma, tựa hồ gọi cái gì Lôi đình nhất tộc, lấy lôi vân làm bản thể, là một cái khá phiền chủng tộc.
Lại nhìn qua một đám chừng hơn ngàn người, nhận ra vài người, có một cái hình như gọi Cổ Huân Nhi - Cổ Quốc Công Chúa, tựa hồ.. cũng không có nhiều ấn tượng lắm. Lắc đầu lại nhìn qua con Lôi Đình Thiên Ma phía trên.
Tựa hồ, bản thân đối với "rất cùng mình hữu duyên" đồ vật chính là cái này ngập trời lôi hải.
Mở miệng cất lời hỏi:
"Ngươi là cái quỷ gì?!"
Một bên suy nghĩ, Thiên Đình Lôi Ma nhất tộc cũng không sinh sống tại Phàm Vực vô luận cái nào vị diện, mà bọn nó chủ yếu sinh sống tại Linh giới, xét điểm này bản thân vừa nãy mơ hồ cảm giác hình như có một cái đại trận gọi Súc Địa Thành Thốn cũng không bất hợp lý.
Dù sao tại Phàm vực không gian bí trận dạng như Súc Địa Thành Thốn đã mười phần hiếm có.
Nhưng là Linh giới loại địa phương này.. gặp quỷ. Không gian nát bấy, búng ngón tay cũng có thể xé rách hư không, lao hơi nhanh một chút liền có thể thuần di, thậm chí trên giường làm hơi mạnh cũng có thể sinh ra hư không vỡ vụn hiệu quả, tạo thành hiệu ứng censored JAV trong hiện thực. Cái loại địa phương này đừng nói tu sĩ, trẻ em 5 tuổi cũng phải biết cách thao túng không gian cùng làm cứng vị diện nếu không muốn chết.
Dưới loại tình huống này, phàm vực tu sĩ xác thực không có cách nào cùng Linh giới cường giả sánh vai. Dù sao không gian một đạo là cực kỳ khó tìm hiểu.
Không chỉ súc địa thành thốn thuần di đơn giản như vậy, tiểu đạo mà thôi, đại năng có thể trực tiếp xẻ đôi không gian, tấn công xuyên qua bất luận phòng ngự, trực tiếp chặt đối phương làm đôi, nghiền nát nội tạng, thay đổi kết cấu cơ thể vân vân.
Nhưng! Vũ Lâm là tới từ Tiên Vực, chỗ kia không gian rắn chắc trình độ để cho Phàm Vực người tiếc hận, vậy mà hắn cũng có thể phá toái cùng cố định không gian dễ như bỡn, như vậy có thể nói trình độ không gian tạo nghệ của hắn đều so bất kỳ cái nào Linh giới cường giả mạnh.
Cho nên, hắn cũng không có chút nào e ngại.
Mà lúc này Lôi Đình Thiên Ma Ngô Quân rất là ấm ức, bản thân vừa mới chưa nói xong "nội bất xuất ngoại bất nhập" câu tục ngữ vừa mới tìm hiểu được này liền đã đụng độ một cái có thể chui vào bản thân thiết lập kết giới, cái này liền để cho Ngô Quân vừa mới tìm được "hành gà" cảm giác tại bên trong thế giới vật chất vô cùng ấm ức.
Mà bực bội liền không muốn suy nghĩ nhiều:
"Nhàn thoại nói ít."
Ngưng tụ lôi hải ngập trời thành một đầu cánh tay, chộp thẳng về phía Vũ Lâm. Đột nhiên Oanh Minh một tiếng, một cỗ long ý thánh khiết ngập trời từ người Vũ Lâm toát ra, trên mình hắn đã ngưng tụ một cỗ Long chi giáp cùng Long chi Khiên, trên tay lại là Thiên Ngoại Tà Thần Kiếm cùng với trôi nổi sau lưng một cỗ vòng tròn xương cốt Hoang Thiên Cốt.
Long chi giáp cùng khiên có thể tăng mạnh phòng ngự, Hoang Thiên Cốt lại tăng mạnh khả năng hồi phục, phối hợp thể chất kinh người của hắn Vũ Lâm không sai biệt lắm muốn xưng võ lâm vô địch.
Hoàn toàn không bị tổn thương.
Ngô Quân lúc này:
- ...
Hắn híp híp mắt nhìn qua trên mình Vũ Lâm cái kia áo giáp hình rồng cùng với 6 cái long dực, còn có thiên ngoại tà thần kiếm, còn có hình giọt nước cái khiên, kế đó lại nhìn qua trôi nổi sau lưng Vũ Lâm giống như một vòng tròn tạo thành từ xương cốt với ba cái móng vuốt đỏ rực tràn ngập tà ác khí tức.
Ngô Quân:
".... "
Chợt nhớ tới bản thân bị mất một thanh kiếm, một bộ giáp, một cái khiên cùng một cái vòng đeo tay, sau đó lại để cho mình mấy tháng qua liên tục bị đám hỗn đản kia chơi đuổi bắt, tựa hồ đồ đạc trong trữ vật giới chỉ còn liên tục biến mất, vô số phù lục đan dược pháp bảo các loại đều không cánh mà bay.
Kì quái nhất là cmn chính mình không cách nào tìm hiểu ra được bản thân đến cùng tại sao lại rớt đồ đạc.
Âu yếm nhìn qua trên người Vũ Lâm mấy kiện đồ vật này cảm giác mười phần quen thuộc a...
CMN!
Quen thuộc cái rắm.
Rống lớn:
"LÀ NGƯƠI!"
Ngô Quân hai mắt đều nhanh đỏ, ngập trời lôi hải tựa như muốn hóa thành thực thể sầm sập rơi về phía Vũ Lâm:
"Ngươi đã lấy đi tất cả mọi thứ của ta!"
"... "
Vũ Lâm nhíu mày:
"Ta thậm chí còn chẳng biết ngươi là ai!"
Vung kiếm - chém!
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
9 chương
16 chương
110 chương
60 chương
173 chương
24 chương
164 chương
110 chương
100 chương