Khương đường
Chương 1 : Khương đường
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Cơn mưa mùa hè tính tình thật sự nóng nảy, nói đến là đến.
Mưa một lúc, Khương Đường cảm thấy cả người mệt rã rời.
Cô cảm thấy nguyên nhân có lẽ liên quan đến vị trí tầng lầu.
Nơi cô ở là tầng cao nhất, hướng mắt lên trên là khoảng trời mờ mịt, nhìn xuống phía dưới lại là cảnh mưa trắng xóa, trên dưới đều giống nhau, cả người cô tựa như đang trôi nổi giữa không trung, làm sao có thể không cảm thấy mệt mỏi đây.
Lúc chuông điện thoại reo vang, cũng là lúc cô đang say giấc, cả cơ thể vùi vào trong chăn, mắt nhắm mò tìm điện thoại di động, “Alo?”
“Tổ tông.”
Một giọng nữ trầm thấp lọt vào tai, tựa như nước mưa bên ngoài cửa sổ rót thẳng vào thần kinh của cô. Khương Đường chầm chậm mở mắt, đầu óc chậm chạp vẫn chưa thích ứng kịp, mở miệng, “Đây.”
Bên kia điện thoại, Quách Thắng Nam trải qua đủ cảm xúc lập tức muốn phát hỏa, nhưng khi mở miệng bản thân đã bình tĩnh trở lại, “Chúc mừng cậu, lại lên hot search miễn phí.”
Khương Đường lúc này gần như đã tỉnh táo rồi, trí lực một lần nữa lại login*, “Đừng, tớ tự mình biết mình, khẳng định chẳng phải chuyện tốt lành gì. Lần này lại là lý do gì thế?”
“Cậu nói cậu không quen biết Từ Lỵ Giai?”
“Đúng vậy.” Khương Đường không hiểu chuyện này thì có vấn đề gì chứ, cô cùng Từ Lỵ Giai chẳng qua chỉ hợp tác chung một quảng cáo sữa tắm, trước sau chỉ kéo dài không quá hai ngày, chụp xong ai về nhà nấy, đến một chén trà giao tình cũng không có, có thể thân thiết đến mức nào chứ?
“Người ta vậy mà ở trên Weibo khẳng định cô ta và cậu chính là bạn tốt đấy.” Chữ ‘tốt’ còn đặc biệt nhấn mạnh.
Khương Đường tự biết bản thân đuối lý, lại không phát hiện mình sai chỗ nào, vô cùng mâu thuẫn, chỉ cười khà khà hai tiếng với bạn tốt kiêm người đại diện của cô, “Tớ đã hơn nửa năm không sử dụng Weibo rồi.”
“Đoán được ”, Quách Thắng Nam thở dài, lành lạnh trả lời, “Quên đi, đã cho người xử lý rồi, cũng may là cậu không nổi tiếng như hai năm trước, nếu không lại phiền phức to rồi. Tổ tông, sau này nói chuyện chú ý một chút.”
“Đã rõ!”
Đối phương đã cho cô bậc thang, Khương Đường đương nhiên không do dự bước xuống rồi, đối với việc mình không nổi tiếng cũng thản nhiên tiếp thu.
Dù sao, chuyện cô không nổi tiếng cũng là chuyện không chỉ một năm hai năm rồi.
“Đừng quên buổi chiều có lịch đi đài truyền hình, tớ bận không đi được, cậu gọi Hiểu Bắc đi cùng được không?”
“Cũng được, tự mình đi được rồi, nếu cậu bận thì để Hiểu Bắc ở lại hỗ trợ đi.”
“Cậu có chút tự giác của một minh tinh được hay không, nào có minh tinh nào lúc làm việc ngay cả trợ lý cũng không mang theo, lại muốn tự mình đi cơ chứ.”
“ Đây không phải là do tớ không nổi sao.”
“. . . . . .”
Khương Đường thu hồi tâm tư trêu đùa, lần thứ hai tỏ thái độ nghiêm túc, “Yên tâm đi, tớ đi một mình cũng không có vấn đề gì đâu, bảo đảm sẽ quản tốt cái miệng, với ai cũng đều là bạn tốt.”
Quách Thắng Nam chẳng muốn nói gì nữa.
Những năm này coi như nàng đã hiểu rõ, cho dù có chuẩn bị 100 câu trả lời để ứng đối truyền thông, thì vị này vẫn có thể tạo ra câu trả lời thứ 101, một vé đi thẳng đến con đường bị bôi đen không lối thoát.
Thực sự người tính không bằng trời tính, vốn tưởng rằng dựa vào tư sắc của Khương Đường, muốn nổi tiếng chỉ dễ như ăn cháo.
Đáng tiếc, cô ấy đã đoán trúng đoạn đầu, nhưng không thể đoán được kết cục.
Khương Đường xác thực vừa xuất hiện đã nổi tiếng vô cùng, dùng giá trị nhan sắc đại sát tứ phương. . . . . Kẻ soi mói muốn bôi đen cố lắm cũng chỉ có thể nói, “Tuy rằng rất đẹp , nhưng lại . . . . .”, nhưng bộ phận những kẻ này cô ấy không thèm để tâm, thừa nhận cô đẹp là được.
Kết quả chỉ nổi tiếng không tới hay năm liền ‘lật xe’.
Tất thảy nguyên nhân chính là cuộc bầu chọn ‘thiếu nữ nhà bên’ trên một diễn đàn dành cho nam giới. Khương Đường dựa vào tấm ảnh chụp cô mặc đồng phục học sinh giành chiến thắng, phóng viên giải trí thừa dịp đó hỏi cô có đồng ý thừa nhận bản thân chính là hình tượng tiêu biểu của ‘thiếu nữ nhà bên’ hay không, tuy đã nhận đáp án phủ nhận từ cô nhưng vẫn bám riết không tha đòi cô nhất định phải nói rõ lý do, câu trả lời của vị tổ tông này đến giờ Quách Thắng Nam vẫn còn nhớ rõ. . . .
Nhà tôi không có hàng xóm.
Trước đó đã có người hoài nghi Khương Đường là phú nhị đại, có điều đó vẫn nằm trong dự liệu của bộ phận quản lý, không gây ra sức nóng gì, nhưng lần này, điều đó không may đã được chứng thực. Năm đó, Internet không được phổ biến rộng rãi như bây giờ, loại hình tượng fan hâm mộ thích chính là người nghệ sĩ có hoàn cảnh khổ cực, chịu thương chịu khó thay cha trả nợ, những người tuy gia cảnh tốt không nghèo khó cũng giả vờ nghèo khó.
Lời này nói ra, chính là cố ý khoe khoang giàu có, những lời đánh giá xấu đều bay ngập trời, muốn xóa cũng xóa không hết.
Quách Thắng Nam biết , những lời Khương Đường nói đều là lời nói thật, cô thật sự không có hàng xóm. Ở thành Bắc, giá nhà đều trên trời, biệt thự Khương gia rộng đến mức phía vườn còn có sân tennis riêng. Hơn nữa Khương Đường cấp học cao trung mới về nước, sáu năm trước tiếng trung không tốt như bây giờ. Vì thế, bản thân cô cũng không hiểu rõ ý tứ của cụm từ ‘thiếu nữ nhà bên’, còn đang buồn bực tại sao phóng viên lại cứ nói cô là thiếu nữ nhà bên cơ chứ.
Nhưng là nữ minh tinh một khi đã bị bôi đen, chỉ có thể đi trên con đường ngày càng bị bôi đen hơn. Bọn họ giúp cô giải thích, lên tiếng xin lỗi bộ phận fan hâm mộ nhưng chỉ như muối bỏ biển.
Mắt thấy gần đây ngược lại hình tượng “Con trai ngốc nhà giàu” lại thu hút vô số fan hâm mộ, Quách Thắng Nam không thể không thừa nhận một chuyện ----- nổi tiếng nhờ vận số.
-------
Đặt điện thoại xuống, Khương Đường bước xuống giường thay quần áo, chuẩn bị xuất phát sớm một chút.
Đài truyền hình Bắc Thành sản xuất những chương trình văn nghệ tổng hợp luôn luôn được khen ngợi, lần này được tổng đạo diễn Cù Đào chủ động mời, Khương Đường hết sức kinh ngạc, vô cùng hoài nghi có phải do vị đạo diễn này tuổi tác đã cao nên kí ức dừng lại ở thời điểm trước khi cô bị ‘ bôi đen’ hay không.
Sau đó khi biết được tên tiết mục, cô bỗng nhiên hiểu ra.
《 Dù cho như thế nào vẫn muốn yêu 》
Còn không phải là, dù cho bị chọc giận vẫn muốn yêu, dù cho bị bôi đen vẫn muốn yêu hay sao.
Lại nhìn một vị khách mời đặc biệt khác, Trác Linh, 21 tuổi, một tiểu hoa* mới tốt nghiệp từ Học Viên Điện Ảnh.
(*) tiểu hoa : diễn viên nữ trẻ tuổi.
Ừm, cô còn có thể bổ sung thêm, dù cho đã 28 tuổi vẫn muốn yêu đương.
Không hổ là Cù đạo diễn, thật có mắt nhìn, tìm cô đến đây không phải để lấy một địch ba, giá trị so sánh cực cao sao.
Mặc dù bản thân Khương Đường cũng không cho rằng tuổi 28 là độ tuổi quá lớn, nhưng đối với các nữ minh tinh mà nói, đây đúng suy xét so sánh tương đối có giá trị đối với tuổi nghề, đặc biệt là nữ minh tinh nửa nổi nửa chìm như cô.
Thay xong quần áo, lại ăn thêm một chút điểm tâm, điện thoại di động nhận được tin nhắn của Hiểu Bắc, “Chị, em đến rồi.”
Dựa vào hiểu biết của cô thì chắc chắn Hiểu Bắc sẽ không phải kiểu người ngồi yên trong xe chờ đợi, cô cầm túi lên, vội vội vàng vàng ra ngoài, vừa đi vừa trả lời tin nhắn , “Chị sẽ xuống ngay.”
Tăng Hiểu Bắc đang định nhắn lại thêm một tin trả lời “Không cần vội”, dư quang đã thoáng thấy bóng dáng cao gầy, vội vàng cất điện thoại, lấy ô qua đón.
Khương Đường chỉ trang điểm nhẹ, áo thun và quần jean đơn giản, tóc buộc đuôi ngựa gọn gàng. Cô là kiểu người có tướng mạo được ông trời thiên vị, đứng giữa đám đông cũng có thể dễ dàng nổi bật. Điểm khiến người khác chú ý nhất trên khuôn mặt đó chính đôi môi, đường nét thướt tha lại đầy đặn, căng mọng và mềm mại.
“Hiểu Bắc, em ở trên xe đợi chị là được rồi, nếu chị không tìm thấy sẽ gọi điện thoại cho em mà.”
Chàng trai trẻ tuổi thay cô mở cửa xe, cười cười nói: “Em nhìn thấy trời bắt đầu mưa rồi.”
“Chuyện này không phải đã nói rồi sao, không cần đặc biệt đến cửa đón chị đâu.” Chờ chàng trai lên xe, Khương Đường thuận miệng hỏi, “Tìm được trợ lý mới rồi sao?”
Tăng Hiểu Bắc là em họ Quách Thắng Nam, để cậu ấy tạm làm trợ lý cho Khương Đường chỉ vì muốn cậu ấy trau dồi thêm kinh nghiệm. Nào ngờ tạm một chút đã hơn sáu năm, Bản thân Khương Đường cũng tự cảm thấy xấu hổ, đặc biệt là dạo gần đây Thắng Nam rõ ràng có dự định bồi dưỡng cậu ấy, lúc đàm phán hạng mục thường xuyên đến chỗ cô ‘mượn’ người.
“Muốn tìm người có thể tin tưởng được, cần một quãng thời gian.”
Hai người trao đổi vài câu, không tính là quá sôi nổi, Hiểu Bắc nhân lúc xe dừng đèn đỏ liếc nhìn cô, không nhịn được hỏi, “Chị, tâm trạng rất tốt sao?”
Khương Đường thoải mái gật đầu, “Đúng vậy, chương trình của Cù đạo diễn đấy.”
Tăng Hiểu Bắc có chút khó tin, hiếm thấy cô có chí cầu tiến như thế.
Thật ra, còn một lý do Khương Đường chưa nói. Một trong hai vị nam khách mời đặc biệt là Lương Ngạn Văn, cũng chính là nam diễn viên cô yêu thích nhất lúc còn là nữ sinh cấp 3, có thể hợp tác cùng thần tượng đương nhiên là vui vẻ rồi.
Còn vị nam khách mời còn lại, tên là Tiêu Tắc, 23 tuổi, quãng thời gian trước đột nhiên nổi bật trong số tiểu thịt tươi, cô từng nghe qua, nhưng chưa gặp mặt lần nào. Tối hôm qua cô còn cố ý tìm kiếm một hồi, phòng khi hôm nay gặp mặt lại không nhận ra.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
14 chương
189 chương
516 chương
31 chương
10 chương
60 chương
4 chương