Ta Tại Huyền Huyễn Soát Nhân Vật Chính Làm Lão Bà
Chương 28 : Hoàn thành nhiệm vụ
Nương theo sự xuất hiện của La Quân, sau lưng hắn xuất hiện thành đàn hàng trăm con yêu ma, có Hắc Du Bướm đầu người thân bướm, có Lạp Ô Tọa, một cái ô nhưng lại làm từ thịt, cánh thịt hóa thành ô, ô mở ra khép lại liền có thể ăn người. Lại cũng có những cái đầu người lăn lông lốc mở ra những cái chân nhọn hoắt, thế mà lại là Nhện Mặt Người.
"Hé hé hé hé hé"
Một cái sói thân ảnh đã không còn đầu lâu, chỉ còn lại một đóa hoa nở tung ra xuất hiện giữa đường chạy về Trần gia của Trần Viêm. "Dược Linh" rống lớn lên trong miệng:
"Mau mau ngắt lấy cái hạt giống giữa bông hoa, đó là tâm của nó, không có hạt đó nó sẽ không cử động được. Đừng dùng tay nào ướt, phải tay khô."
Trần Viêm nghe thế, lập tức vươn tay trái ra ngắt lấy cái hạt tròn nhỏ giữa bông hoa, chỉ thấy đột nhiên hạt tròn nhỏ rung lên, rồi hóa thành một đống tro tàn. Con Hoa Lang cũng ngã sập xuống. Dược Linh nói:
"Không sai, thứ này nếu chạm ướt sẽ nảy mầm, ngươi sẽ hóa thành một cái khác Du Thi Hoa. Giờ thì còn đứng đó làm gì, mau chạy á!!!"
Trần Viêm nhìn ra sau, kinh hoàng hét lớn, kế đó nàng chạy bạt mạng về Trần gia. Đằng sau nàng là một cái mặt người to gấp 4 lần kích cỡ thông thường, cười như ông phật di lặc, nhưng đằng sau cái cần cổ là một cái thân người gầy tong teo, vươn ra là 8 cái chân nhện phía lưng. Chân nhện tựa như cành cây khô, nhỏ nước tong tỏng, nước đen chạm mặt đất liền bốc khói nói rõ có độc.
Nhện Mặt Người.
Đâu đâu cũng là yêu ma, số yêu ma du nhập vào thành ít nhất cũng phải 3000 con nhiều.
"Nhện Mặt Người ghét nhất di chuyển theo đường zic zac, hơn nữa không thể đi lùi chỉ tiến, chạy vào ngõ nào nhỏ ấy!"
Theo chỉ dẫn của Dược Linh, cuối cùng Trần Viêm cũng lách qua một cái khe mà nàng chui qua được, nhưng cái kia Nhện Mặt Người thì lại kẹt cứng ở đó. Khuôn mặt của Nhện Mặt Người vẫn cười hiền từ như Phật Di Lặc, nhưng đôi mắt thì híp lại cong thành một đường vì giận, nó rít lên vài tràng bén nhọn.
Tiếng kêu của nó nghe có vẻ tức giận, nhưng lại mang ý cười, rất giống tiếng rú của loài linh cẩu.
Từ đằng xa, vô số Nhện Mặt Người cùng lúc lao tới chỗ Trần Viêm, như thể cái con kia Nhện Mặt Người kêu gào đồng bọn.
Hơn nữa, Trần Viêm cũng để ý thấy bên kia một con Thây ma quấn quanh bởi băng giấy, từ những sợi băng giấy tuôn ra hàng đàn chiến sĩ người giấy máu me bê bét, đem Hắc Sát Liên bao vây, đã hướng có xu thế không thể ổn định lại.
Những con người giấy kia vô cùng đa dạng, có người cầm khiên, giáo mác, kiếm, cung, thậm chí có cả voi giấy hổ giấy đem từng sợi xúc tu Hắc Sát Liên kéo lên bờ cắn xé, mà kiếm quang của hắc Sát Liên thì lại bị con cương thi kia cho chặn đứng lại.
Mà những cái chiến sĩ La Gia Trần Gia các loại đều không phải bị cái kia người giấy cho chặn thì cũng bị những con yêu ma khác chặn đường
"Ồ, không có hi vọng, cái kia Giấy Chiến Sĩ yêu ma là rất khó chống lại tồn tại, Trúc Cơ sơ kỳ chém giết hậu kỳ là thường. Nó trong Trúc Cơ cũng là mạnh nhất tồn tại đấy, đừng nói nó là Trúc Cơ hậu kỳ."
"Chà, không lẽ ta hiếm hoi lắm mới tỉnh, kết quả chưa thức tỉnh quá một ngày đã lại phải ngủ say!?"
Dược Linh thốt lên, nàng tức mình, nhưng so với nàng Trần Viêm còn tức hơn nữa. Nếu không có Dược Linh hút nội lực của nàng, có lẽ nàng hoàn toàn có thể thoát khỏi những con Nhện Mặt Người đang bao vây, thậm chí chạy được trở về Trần gia, cứu ra gia tộc.
Một con Nhện Mặt Người, toàn thân nó màu máu đang hướng Trần Viêm đi tới, mở rộng cái miệng to như chậu máu, bên trong có thể thấy rõ ràng nội tạng liên tục co động, vòm họng của nó nhung nhúc những cái gai máu, ẩn ẩn có thể thấy dạ dày đang sôi trào.
Dược Linh nói, tay nâng lên chút quang huy:
"Thôi thôi, ta ngủ say một thời gian ngắn vậy. Hi vọng lúc ta tỉnh lại không phải là một cái người khác, chuẩn bị, đại na di truyền tống muốn t.. ủa?! Có chuyện gì vậy!?"
Lúc này quanh người Trần Viêm đã bừng lên một ngọn lửa vô hình vô sắc vô thanh, nhưng nhanh chóng lụi tàn đi mất, chỉ để lại hoa lửa tàn phai.
RẦMMMM
Một âm thanh khiến cho người, Tế Linh cùng yêu ma đều phải ngoái lại, một cái thân ảnh mang đạo bào xanh thẫm đứng trên xác của một con Nhện Đỏ Đầu Người, cười lớn tiếng:
"Ha ha ta mới đi mấy ngày đã loạn. CMN!"
Kế đấy, Vũ Lâm tay vung lên, RẦMMM một tiếng khác, khí tràng nóng rực như lửa đỏ bao phủ, tựa như thái dương hạ san, khiến cho toàn bộ đám yêu ma xung quanh rít gào thoái lui, liền là cái con kia Chiến Sĩ giấy cũng đột nhiên lùi lại vài bước, kế đấy nó rống lớn đem lực chú ý từ Hắc Sát Liên chuyển tới con kia Yêu Thần Pháp Tướng bên trong.
Trong 50 mét từ vị trí của hắn, Yêu Ma Hóa Linh kỳ yếu đuối lập tức nổ tung, hóa thành vụn phấn, máu đỏ, máu xanh, máu tím chảy tung tóe. Hóa Linh kì trở xuống hết thảy toàn thân thể vỡ vụn hóa thành máu loãng. Trong nháy mắt có thể xưng là máu chảy thành sông.
Vũ Lâm ánh mắt đỏ rực, sau lưng hiện lên Thôn Thiên Tháp, Thôn Thiên Tháp phun ra một đạo tiếng thú rống, kế đó xung quanh ầm ầm rung chuyển, toàn bộ yêu ma Hóa Linh kỳ còn lại phá vỡ, hóa thành thịt nát bấy, máu thịt văng tung tóe. Những con ở ngoài 50 mét rít gào bỏ chạy, nhưng lại bị những chiến binh Lạc Dương thành chặn đứng, bắt đầu chém giết.
Giấy Chiến Sĩ cũng bị ảnh hưởng, chỉ còn có mỗi bản thể bị trọng thương, nó kinh hoàng quay ra sau muốn chạy mất, nhưng lại nửa đường sững lại, bị một cái đuôi mang theo trường mâu đâm xuyên qua, hất lên, Yêu Thần Pháp Tướng há long khẩu, một cái đớp nuốt ực Giấy Chiến Sĩ.
Dù sao cũng chỉ là Trúc Cơ, chẳng mạnh đi bao nhiêu.
Hắc Sát Liên rít lên hướng về phía Yêu Thần Pháp Tướng cảnh giác, nhưng rất nhanh một đạo quen thuộc bóng người đứng trước Hắc Sát Liên nói vài câu, lập tức Hắc Sát Liên rất nhanh đem những cái xúc tu bò lên bờ, cùng tham gia với Tam Gia quân truy đuổi đám kia tàn binh yêu ma.
"Ca ca."
Vũ Lâm lúc này mới nhìn lại, nguyên lai cái kia đứa trẻ suýt thì bị Nhện Mặt Người nuốt là Trần Viêm, một trận toàn thân lạnh lẽo phát run lên được: toàn thân nàng phát ra đạo đạo không gian ba động khí tức, rõ ràng là muốn chuẩn bị truyền di tới cái xó xỉnh nào đó không rõ nhưng tuyệt nhiên sau khi đi ra nàng sẽ là một cái cái thế cường giả.
Cho nên, hắn cảm thấy may mắn bản thân cứu nàng, bằng không nàng truyền di ra cái xó xỉnh nào đó CMN cái Phàm Vực rộng lớn như vậy hắn đi đâu tìm nàng để ôm cái này đại căn bắp đùi?!
"Trần Viêm a, ngươi không sao chứ!? Di, Luyện Khí sơ trọng!?"
Vũ Lâm méo miệng, 3 ngày trước gia hỏa này còn không có chút nào tu vi, nay đã là cái Luyện Khí Sơ Trọng, mai lên 1 trọng, kia lên 2 trọng, mỗi ngày lên 1 trọng, 10 ngày tăng 1 đại cảnh giới, chưa đầy một năm là chứng thành Tiên Đế CMNR.
Hệ Thống:
- ...........
"Đại Tiền Bối, đa tạ ngài!"
Vũ Lâm đang đầy đầu đều là mạng ta xong rồi, đột nhiên hắn nghe thấy người khác thanh âm tại, Trần Chiến gia hỏa này cúi mình nói với hắn, đồng thời lén lút đằng sau để ý con gái mình vừa mới được cái này "tiên bối" cứu mạng.
"Chúng ta có muốn vào trong nói chuyện!?"
Ngoài Trần Chiến còn có mấy cái tương đối lớn gia tộc khác.
"Âu, vậy chúng ta vào trong nói chuyện."
Vũ Lâm gật đầu cười, bất quá hắn tạm thời ngỏ ý Trần Viêm không nên vào, Trần Viêm cũng biết ý, đại tiền bối nói chuyện cùng các đại gia gia nha, không đến lượt nàng.
"Dược Linh, cái này đại ca thực lực như nào!?"
"Mạnh,rất mạnh, cực mạnh. Đừng nói Kim Đan, dù là Nguyên Anh hơi bình thường chút cũng chỉ có thể nuốt hận dưới tay hắn."
Dược Linh kinh dị nói ra:
"Cái này gia hỏa dù cũng chỉ là Kim Đan, nhưng thân thể đã là hiếm có trong thể tu, đạt tới linh khí đại thành cấp độ, thậm chí cái con kia khôi giáp yêu ma cũng chỉ là Pháp Tướng tại trong tay hắn mà thôi."
"Đó mới là đại ca nha!"
Trần Viêm kinh ngạc nói...
Vũ Lâm tại trong thánh điện đang nói chuyện với Trần Chiến, mấy cái lão tộc trưởng kia sau một hồi cảm tạ + dâng vật phẩm thì cũng lượn, để cho hắn với Trần Chiến cái này nói vào chính sự.
"Chính sự nha, cái kia tiểu nha đầu cũng như lời ta nói, bước vào Luyện Khí rồi, phải hay không...."
"Phải phải."
Trần Chiến toát mồ hôi lạnh, nếu như lúc trước hắn có chút không phục, thì lúc này cũng đã tiêu tán hết. Nói đùa, cái này gia hỏa dù nhìn cùng Trần Viêm không lớn hơn mấy tuổi, nhưng lại có một cái cự thần một kích giết cái kia để cho Hắc Sát Liên đau đầu yêu ma.
Hơn nữa, hắn cũng từng gặp qua Kim Đan, đây tuyệt đối trong Kim Đan chính là cường giả tồn tại, lại còn rất trẻ tuổi.
Này còn chơi cái gì!?
"Là cái này đồ chơi a."
Vũ Lâm nhận lấy ngọc giản bí tịch, lắng nghe Hệ Thống ban cho hoàn thành nhiệm vụ, gãi cằm nói:
"Cái này đối với ta cũng có diệu dụng. Chi bằng nhận lấy cái này đi, bằng không vô công bất thụ lộc, ta cũng thấy không thoải mái lắm."
Dù vừa nãy hắn một cứu toàn bộ Lạc Dương Thành dân chúng, nhưng cái này là chuyện khác. Vừa nãy mấy cái kia gia tộc dâng lên đồ vật cùng một chút tin tức bí truyền cũng đủ cho hắn hài lòng.
Đoạn trên tay gã xuất hiện 2 bình đan dược:
"Cái này là Linh Diệu Đan, để cho người thường bồi chắc căn cơ, dễ dàng hơn hấp thu thiên địa linh khí. Nếu là Hóa Linh kì phục dụng cũng có thể, nhưng sẽ bị thật sâu giảm mạnh tác dụng."
Cái này là hắn tại trên thi thể mấy tu sĩ vừa giết kia tìm được. Mặc dù là đồ người chết, nhưng võ giả nào không có dùng qua đồ người chết?!
Có khi bộ quần áo vừa mới mua về từ cửa hàng quần áo cũ cũng là đồ người chết không chừng.
"Cáo từ."
Đoạn hắn biến mất trong một luồng gió, để lại một vết rạn sâu dưới nền nhà khiến Trần Chiến cười khổ, nhưng đoạn hắn nhìn vào hai đan bình, kinh hoàng hơn: Cái kia 2 cái đan bình 20 viên đan dược chắc chắn là dành cho Trần Viêm.
Cái này khiến hắn thật sâu không hiểu, cường đại là thế tại sao một mực không có nhận Trần Viêm làm đệ tử đây!?
Mà Vũ Lâm đang ngắm nghía một thanh kiếm trên tay, thanh kiếm này rất không tệ, nhờ đến một cái đoán tạo sư rèn giũa phát có thể một mực dùng qua Kim Đan kỳ.
Cái này là hắn đem một cái Kim Đan Thú hạch đưa cho cái kia con Tế Linh trao đổi lấy, dù sao Kim Đan Thú hạch sau khi đi ra từ Man Hoang hắn cũng có phải tính bằng hàng trăm. Một cái chẳng là gì.
Đương nhiên lẽ thường mà nói, kiếm này cũng không đáng là gì, bất quá là bình thường Linh khí thôi.
Tuy nhiên hắn cảm giác thanh kiếm này vô cùng thú vị, đáng giá tham khảo. Hơn nữa, cũng nên có cái gì đó dùng thay thế cho Thiên Ngoại Ma Thần Kiếm chứ!?
Về phần bí tịch... hơi tiếc chút, hắn có xem qua, cũng không có ý định đi học. Cái bí tịch này nếu Phàm Vực người còn có thể coi nó như bảo bối, nhưng hắn là Tiên Vực cường giả cũng không thiếu cùng cấp bí tịch, còn có càng mạnh hơn.
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
9 chương
16 chương
110 chương
60 chương
173 chương
24 chương
164 chương
110 chương
100 chương