Edit: Thiên Hạ Đại Nhân  "Ai?" Trong lòng ba người đột nhiên cả kinh, ngẩng đầu lên, ánh mắt cảnh giác nhìn trời không có giọng nói truyền đến. Bóng dáng của Hạ Như Phong dần hiện ra, đôi mắt đen nhìn về phía ba người dần hiện ra một tia đỏ, khóe miệng cong lên một nụ cười lạnh: "Cao thủ Chân Linh Tạ gia? Trước tiên ta sẽ đưa các ngươi đến địa ngục, sau đó sẽ đưa Tạ gia các ngươi đi theo các ngươi." Mấy người thấy xuất hiện là một nữ tử trẻ tuổi, trong lòng không khỏi khẽ thở phào, bọn họ cũng không cho rằng nàng có thể đả thương bọn họ. "Ha ha." Tạ Lăng cười khẽ hai tiếng, khóe miệng nhếch một cái, nở nụ cười âm hung ác: "Tiểu cô nương, tuổi nhỏ nhưng khẩu khí rất cuồng vọng, dám phát ngôn bừa bãi muốn tiêu diệt cả nhà Tạ gia ta, ngươi cho rằng ngươi có năng lực này sao?" "Có năng lực hay không, thử xem chẳng phải ngươi sẽ biết sao?" Sắc trời đã dần tối, một vàng trăng sáng nhàn nhạt treo cao phía chân trời, sau khi Hạ Như Phong dứt lời, cả bóng dáng của nàng biến mất ngay tại chỗ. "Hệ Hắc Ám, ẩn nấp!" Chỉ là Hạ Như Phong sử dụng cũng không phải là ẩn nấp gì, mà là Bạch Thần từng truyền Thuật ẩn Thân cho nàng, cũng vì bọn họ không biết Thuật ẩn Thân, nên lúc nãy mới cho rằng là ẩn nấp. "Không xong!" Vẻ mặt của Tạ Lăng chợt cảnh giác, ông không chỉ không tìm được bóng dáng của Hạ Như Phong, ngay cả hơi thở của nàng đều như biến mất: "Tạ Thanh, Tạ Phong, hai người các ngươi phải cẩn thận, nữ tử này không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu." "Xào xạt!" Nhưng vào lúc này, một chủy thủ màu bạc sắc bén đập vào hai mắt của ông, cũng ngay tại lúc này, ông cảm nhận được hơi thở quanh người Hạ Như Phong tỏa ra. "Chân Linh nhị cấp? Không, không đúng, hình như nàng cũng dùng bí pháp gì đó để mạnh mẽ tăng thực lực lên..." Tạ Lăng tâm tư trăm quay, thân thể nhanh chóng lùi về phía sau, đầu hơi nghiêng, tránh thoát chủy thủ đang đâm đến, theo bản năng trong lòng khẽ thở phào, còn không chờ ông ra tay, một tiếng thét chói tai bỗng nhiên cắt qua bầu trời đêm: "A!" "Tạ Thanh!" Sắc mặt của Tạ Lăng đại biến, phóng tầm mắt nhìn, vừa thấy ông hoàn toàn trợn tròn mắt: "Sao lại thế này, sao nàng lại có hai người?" Hạ Như Phong mắt lạnh nhìn Tạ Lăng, vẻ mặt rất lãnh ý, trước đó nàng đã sử dụng Thuật Phân Thân, chỉ là nàng ẩn dấu phân thân đi, hai người đánh lén, sẽ có một thành công, vì vậy lúc chủy thủ của nàng xuất hiện, tất cả lực chú ý đều tập trung ở trên người nàng, tự nhiên chưa từng phát hiện phân thân trốn ở một nơi bí mật gần đó. Tạ Thanh trừng lớn hai mắt, máu tươi từ ngực ào ạt chảy ra, ông ta há to mồm, thân thể đổ về phía sau, thẳng tắp ngã xuống mặt đất. Như thế nào ông cung không thể ngờ rằng, mình là một Chân Linh, đã vậy còn dễ dàng bị người giết, hơn nữa giết ông chỉ là một Chân Linh nhị cấp. . . "Tạ Thanh!" Tạ Phong và Tạ Lăng cùng nhau biến sắc, nhìn về phía Hạ Như Phong trong mắt cũng chứa một tia cảnh giác, bọn họ không dám xem thường nữ tử có thể một giây giết Chân Linh này nữa. "Bây giờ nên đến phiên các ngươi..." Đôi mắt đen dần bị tia máu nhiễm kín, trong mắt Hạ Như Phong tỏa ra sát khí dày đặc, một dòng khí cường đại chuyển động quanh người của nàng, cuồng phong cuồn cuộn thổi tóc đen lên, Hạ Như Phong đứng thẳng ở trong gió, như ác ma kiến người ta tâm sinh khiếp đảm. "Chắc là các ngươi ước ao có thể bình yên chết đi như người vừa rồi kia, nếu không phải là ba người các ngươi, ta cũng sẽ không dùng loại phương pháp này trước bỏ một người, nhưng các ngươi muốn chết, vốn không có dễ dàng như vậy! Bởi vì ta sẽ cho các ngươi sống không bằng chết!" Thời khắc đó, trong đầu Hạ Như Phong nhớ lại khuôn mặt tuấn mỹ tái nhợt của Dạ Thiên Tà, trong lòng sát khí càng sâu, nàng tuyệt đối sẽ không để cho những người hại chết hắn dễ dàng chết đi! "Ra tay!" Rút trường côn sau lưng ra, Hạ Như Phong phân phó với phân thân một tiếng, hai bóng dáng đồng thời tìm đúng mục tiêu, giơ trường côn lên đập xuống. "Bát Trọng Hỏa Diễm Côn, tầng sáu..." . "Ầm ầm!" Trường côn trong tay Hạ Như Phong đập thật mạnh vào trên nắm đấm của Tạ Lăng, Tạ Lăng nhướng mày, bước chân lùi về phía sau, hai mắt âm lãnh lạnh lùng nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Hạ Như Phong. "Ta thừa nhận ngươi rất thiên tài, nhưng ngươi cho rằng, công kích của ngươi có thể tổn thương đến ta sao?" "Ha ha ha." Hạ Như Phong ngửa đầu phá lên cười, tiếng cười của nàng tràn đầy châm chọc, thật lâu sau, thu tiếng cười lại, đôi mắt đen lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Tạ Lăng: "Nếu không phải muốn từ từ chết ngươi, ngay từ đầu ta đã sử dụng toàn lực, nếu như ta sử dụng một chiêu kia, ngươi nhất định sẽ hài cốt cũng không còn!" Bốn loại Hỏa Linh dung hợp, có thể nổ Tạ Lăng thành tan nát, nhưng như vậy nàng có thể nuốt trôi được tức giận trong lòng này như thế nào?  Cho nên nàng sẽ không để cho bọn họ dễ dàng chết đi, nàng chỉ biết từ từ khiến cho bọn họ nhận hết thống khổ rồi chết! "Phần Thiên Diệt Thế, đi cho ta!" Bầu trời đêm u ám bị ánh lửa nhiễm khắp, ánh lửa đầy trời nổi bật phía trên bầu trời đêm, vẻ mặt của Hạ Như Phong đầy lạnh lùng, cuồng phong cuồn cuộn thổi bay áo bào màu đỏ, ở dưới ánh lửa chiếu sáng, khuôn mặt cũng hiện ra ánh sáng đỏ rực. Trong mắt của nàng, hỏa diễm toát ra, nhưng mà chính là độ ấm của lửa rất nóng, cũng không thể hòa tan sát khí lạnh lẽo cả người nàng. "Ầm ầm!" "Ầm ầm!" Hỏa diễm đột nhiên từ trên không trung hạ xuống, đập ở trên dãy núi, dãy núi nháy mắt cháy lên, hỏa diễm dần bao trùm khắp sơn mạch. Mà đồng thời như thế, phân thân cũng thi triển ra Phần Thiên Diệt Thế, hai đạo Phần Thiên Diệt Thế lại cường hãn thế nào? "Mỹ nhân tỷ tỷ." Tiểu Bạch từ không trung nhảy xuống, đứng ở bên cạnh Hạ Như Phong, bạch y xẹt qua bầu trời đêm, hắn mở to đôi mắt đầy hận ý, nhìn về phía hai người bị hỏa diễm bao vây: "Mỹ nhân tỷ tỷ, ta cũng muốn đích thân báo thù cho Tà lão đại!" Tuy hắn rất bất mãn Tà lão đại không cho hắn chiếm lấy ôm ấp của mỹ nhân tỷ tỷ, nhưng nếu như nói mỹ nhân tỷ tỷ là hắn nhất thích, người bội phục nhất, thì Tà lão đại chính là người hắn kính ngưỡng nhất, trước kia đi theo rất lâu, hắn đã nhận thức Tà lão đại, loại cảm tình này sao có thể bình thường? Người hại chết Tà lão đại, hắn cũng muốn bọn họ sống không bằng chết! Hạ Như Phong nhìn Tiểu Bạch bên cạnh, hơi gật đầu, lấy thực lực của Tiểu Bạch, cũng không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ là dưới Phần Thiên Diệt Thế, bọn họ hẳn là bị thương không nhẹ, nếu không phải Bạch Thụy cho nàng linh kỹ, nếu muốn dùng Phần Thiên Diệt Thế để đả thương bọn họ, thật sự có chút khó khăn. "Khụ khụ!" Tiếng ho khan từ trong hỏa diễm truyền ra, hai tiếng đọng từ giữa nhảy ra, lúc này hai người đều chật vật, có thể bức hai Chân Linh thực lực không thấp đến loại tình trạng này, có thể thấy rõ năng lực của Hạ Như Phong không tồi. Nàng dùng Thăng Linh mạnh mẽ tăng thực lực lên, nhưng cho dù là mạnh mẽ tăng thực lực lên, lực lượng kia cũng thuộc về nàng. Phân thân từ từ bay đến bên cạnh Hạ Như Phong, dung hợp thành một thể với nàng, Hạ Như Phong ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh như băng nhìn về phía hai cường giả Chân Linh trước mặt. "Rống!" Tiểu Bạch ngửa đầu rống to một tiếng, cơ thể run lên, một tia sáng trắng vây quanh hắn, thân thể của hắn trong ánh sáng trắng dần xảy ra biến hóa. Tia sáng tỏa ra, một Bạch Hổ uy mãnh xuất hiện ở dưới bầu trời đêm, trong mắt nó bắn ra tia hung tàn, há to miệng về phía hai người Tạ gia: "Hai hỗn đản các ngươi, ta muốn các ngươi chết không được tử tế, bất kì ai tổn thương Tà lão đại, Tiểu Bạch ta đều sẽ không bỏ qua!" Lúc Tạ Lăng đang nhìn thấy Tiểu Bạch, sắc mặt đột nhiên đại biến: "Ngươi là tộc thú của gia tộc Bạch Hổ?" "Hừ, xem như ngươi tinh mắt." Tiểu Bạch cau cái mũi đáng yêu, miệng mở ra, lộ ra một cái răng nahnh hổ: "Nhưng cho dù ngươi nhận ra thân phận của ta, thì cũng phải chết!" Nghe thấy Tiểu Bạch thừa nhận, sắc mặt của Tạ Lăng và Tạ Thanh cũng không nhịn được biến đổi, nếu như gia tộc tứ thú sinh ra trả thù với Tạ gia, dù là Tạ Tranh cũng không thể cứu vớt Tạ gia. Trong khoảng thời gian này thanh thế cả tứ thú gia tộc lên mạnh, tuyệt đối là không dễ chọc, trừ phi là cường giả Thánh Linh, nếu không không ai dám động đến gia tộc tứ thú, viện Linh Sư sẽ vì một trưởng lão, mà triển khai chiến đấu với gia tộc tứ thú sao? Chết tiệt, người gia tộc Bạch Hổ muốn giết mình làm gì? Khi nào bọn họ trêu chọc gia tộc Bạch Hổ? Cho đến thời khắc này hai người mới phát hiện, bọn họ còn hoàn toàn không biết, lý do Hạ Như Phong muốn giết bọn họ. "Vị cô nương này, không biết khi nào thì Tạ mỗ đắc tội cô nương, có lẽ nói không chừng đây là một sự hiểu lầm." Đôi mắt của Tạ Lăng vừa chuyển, ôm quyền nói. Hạ Như Phong cười lạnh một tiếng, ánh mắt hiện lên hàn ý, một tia sát ý tràn ngập ở trong đôi mắt: "Hiểu lầm? Không phải các ngươi phụng theo mệnh lệnh của Tạ Tranh, đến bắt người nhà của ta để mà uy hiếp ta sao? Chuyện xảy ra vừa rồi, chẳng lẽ các ngươi đều quên sao? Các ngươi có thể quên không nhớ, nhưng ta lại vĩnh viễn không thể quên, hôm nay không giết các ngươi, Hạ Như Phong ta thề không làm người!" Dứt lời, Hạ Như Phong tung người nhảy lên, giơ trường côn đỏ rực lên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đập về phía đầu của Tạ Lăng. Tạ Lăng lâm vào kinh hãi, vội vàng rút kiếm bên hông ra, chặn ngang ở trước ngực, "keng" một tiếng, trong phút chốc côn kiếm chạm vào nhau, kích ra một tia lửa. Ở lúc Tạ Lăng và Hạ Như Phong đối chiến, Tạ Thanh không tính tương trợ, vẻ mặt ông ngưng trọng, cảnh giác đánh giá cảnh sắc xung quanh, bởi vì không phát hiện ra một Hạ Như Phong khác, cho nên để nàng lại ẩn dấu đi tìm kiếm cơ hội ám sát. Loại thời điểm này, sao ông còn lo lắng cho Tạ Lăng? Lúc Hạ Như Phong và Tạ Lăng chiến đấu, Tiểu Bạch còn thỉnh thoảng xen vào, Tạ Lăng mệt mỏi ứng phó, dần có chút không chịu nổi, nếu không phải vừa rồi Phần Thiên Diệt Thế khiến cho người ông bị thương không nhẹ, chỉ sợ Hạ Như Phong còn không thể bức lui ông. "Đáng chết! Tiếp tục như vậy ta nhất định sẽ chết!" Vẻ mặt của Tạ Lăng chứa một vẻ lo lắng, bởi vì trong lòng lo lắng, chiêu thức xuất ra sẽ sai lầm, ánh mắt ông nhìn Tạ Thanh bên cạnh, quát: "Tạ Thanh, còn không lại đây giúp ta một tay!" Ai ngờ, Ông vừa mới nói xong, Tạ Thanh đã vội vàng lắc đầu, cảnh giác nhìn bầu trời đêm xung quanh: "Không thể, chính ngươi từ từ chiến, vạn nhất ta giúp ngươi, bị người ta ám sát thì làm sao bây giờ?" "Ngươi..."Tạ Lăng khó thở, hung tợn trừng mắt nhìn Tạ Thanh: "Nếu ta chết, ngươi cũng không sống được!" Nhưng mà Tạ Thanh vẫn không có hành động, chỉ khẩn trương nhìn chăm chú vào dao động bên người mình, căn bản là không để ý đến Tạ Lăng đang vô cùng nguy nan. "A!" Tiểu Bạch một ngụm cắn cánh tay của Tạ Lăng, răng nanh bén nhọn cắm sâu vào trong cơ thể của ông ta, Tạ Lăng ăn đau phát ra một tiếng hét to, giơ bàn tay lên đánh thật mạnh về phía Tiểu Bạch, mà Tiểu Bạch nhìn thấy bàn tay đang đánh đến, há miệng, cơ thể chợt lóe nhanh như tia chớp xẹt qua ở bầu trời đêm. Nhưng vào lúc này, trường côn của Hạ Như Phong đập xuống, đập thật mạnh ở trên cánh tay của Tạ Lăng. "Ầm!" Trường côn của nàng như lưỡi dao sắc bén, lại đập cả cánh tay Tạ Lăng rơi xuống dưới, tất nhiên, là bởi vì Tiểu Bạch giúp, nàng mới có thể làm được. Một chiêu này nàng sử dụng linh lực hệ Hắc Ám, một lực lượng hắc ám từ cánh tay đã đứt lan đến toàn thân, cả người Tạ Lăng run rẩy một chút, dùng đôi mắt hận ý nhìn chằm chằm vào Hạ Như Phong. Ông không chỉ hận Hạ Như Phong, càng hận Tạ Tranh trưởng lão đã giao nhiệm vụ này cho mình. Nếu không phải bà ta, sao sẽ xảy ra chuyện như vậy? "Mỹ nhân tỷ tỷ, xử lý ông ta như thế nào?" Tiểu Bạch lại biến thành người, bạch y bay bay, đứng ở bên cạnh Hạ Như Phong. "Chúng ta phải đi Minh Giới lập tức, một đường này, ngươi khẳng định sẽ rất nhàm chán, cho nên ta đưa ông ta vào Phong Tà đại lục, tùy tiện ngươi tra tấn như thế nào, nhớ kỹ, đừng để cho ông ta chết, ông ta ta còn có chút tác dụng, nhưng ta đã dùng linh lực hệ Hắc Ám khóa Linh Hải của ông ta, trừ phi ta giải trừ thay ông ta, nếu không ông ta không thể dùng lại linh lực, ngươi có thể yên tâm đi tra tấn ông ta." Nghe vậy, ánh mắt của Tiểu Bạch sáng lên, cười âm hiểm nhìn về phía Tạ Lăng, xoa hai tay nói: "Những ngày về sau, ta sẽ khiến cho ngươi... Trọn đời khó quên..." Sau đó hai người hai mắt đồng thời nhìn về phía Tạ Thanh, Tạ Phong đã chết, Tạ Lăng bị phế đi, còn lại là một mình Tạ Thanh thực lực cũng yếu nhất. Nếu lúc trước ông ta và Tạ Lăng liên thủ, nói không chừng Hạ Như Phong cũng không có dễ dàng phế đi Tạ Lăng như vậy, nhưng mà Tạ Thanh rất sợ chết, thế cho nên đã mất đi cơ hội này. "Ông ta cũng tùy ngươi tra tấn? Nhưng chỉ cần giữ lại một người sống là được rồi, ta cần ông ta chỉ ra Tạ Tranh, mặt khác tùy ngươi xử trí, tháo thành tám khối, hoặc là đánh thành mảnh vụn cũng đều không sao cả." Lần này, Hạ Như Phong không cần Tiểu Bạch hỗ trợ, đã hàng phục được Tạ Thanh, dù sao thực lực của ông ta là yếu nhất trong ba người, hơn nữa bị trọng thương vì Phần Thiên Diệt Thế, cũng không có mất bao nhiêu thời gian, giống như Tạ Lăng bị Hạ Như Phong mạnh mẽ dùng vào linh lực hệ Hắc Ám khóa Linh Hải, sau đó đưa vào Phong Tà đại lục để Tiểu Bạch tra tấn. Cường giả Tạ gia đến, rốt cuộc bị nàng giết hết, mà đây cũng là lúc nàng đi Minh Giới, đi tìm tung tích của Tà. . .