Ngô Giang Anh che mạng , mặc bạch y rời khỏi Lạc Hoa tiến vào kinh thành nhộn nhịp . Kỳ Nam có đưa cho nàng một ít bạc phòng khi bất trắc , lúc đó nàng cũng chẳng suy nghĩ gì , tiện tay nhét vào người . Thiên Thiên bước vào một tửu điếm nhỏ , đưa mắt nhìn tiểu nhị lên tiếng " Ta muốn ăn cơm , nhưng tiền này dùng thế nào " Tiểu nhị ngây ngốc nhìn Thiên Thiên một hồi , chậm chạp đáp " Ngươi muốn ăn gì " " Cạch " một thỏi hoàng kim lượng đặt trên bàn " Ta chỉ có nhiêu đây . Tính như thế nào " Vừa nhìn thấy tiền , chính xác là rất nhiều tiền ! Mắt tiểu nhị bỗng lấp lánh " A a , là khách quý , xin mời lên lầu trên . Nhanh nhanh thôi , tôi sẽ đem lên cho ngài " Nàng quay người bước lên trên , không quên dặn dò , nàng nói " Khẩu vị ta rất cao , không cần quá nhiều . Chỉ cần vừa miệng " " Vâng vâng , tôi cam đoan đồ ăn sẽ hợp khẩu vị của ngài " Một lúc sau , đồ ăn được dọn lên . Nàng bỏ mạng ra , nhàn nhã cầm đũa dùng bữa . Trong khi đó , có hai thân ảnh liên tục gây chiến . Một thân ảnh né tránh những đường kiếm , nhanh chóng đứng trên lầu . Thanh âm từ phía dưới vang lên " Thiên Lâm . Ngươi mau đền mạng cho Liễu Nguyệt cô nương đi " Mọi người vừa nghe thấy liền bỏ chạy . Giang hồ đồn rằng Huỳnh Thiên Lâm cũng là một người nổi danh tàn ác , hiện là đồ đệ của Sát Thiên . Thật không ai dám chạm đến ~ " Hắc hắc , mỹ nhân như ngươi ta không nỡ mạnh tay , Âu Đông Dương " " Ngươi ... Ngươi dám " Âu Đông Dương quát lên , từ dưới dùng lưỡi kiếm trên tay tấn công Thiên Lâm . Âu Đông Dương hắn chính là chủ nhân tương lai của Nguyệt y đại giáo chủ , nay chỉ vì một tên như Thiên Lâm mà lại tức giận gầm lên . " Hắc hắc , nếu như ngươi mà là nữ nhân . Ta đã đem ngươi về Nguyệt Cát rồi ~ " Thiên Lâm quỷ dị cười , hắn chính là một người háo sắc , nơi đâu có mỹ nhân là có hắn , nhưng có điều không ai không biết , hắn cũng chính là đệ nhất mĩ nam . Hai người cứ liên tục như thế , người tấn công , người né tránh . Nàng nhíu mày . Âu Đông Dương tức giận bay lên , thanh kiếm trên tay phóng tới Thiên Lâm , nam nhân lách người một cái , thanh kiếm vẫn tiếp tục lao đi , hướng tới nàng đang ngồi phía xa " Rắc " tiếng thanh kiếm vỡ làm đôi vang lên " Các ngươi thật phiền phức . " nàng lên tiếng , có vẻ bản thân đã làm không khí quá lâu rồi " Đại mỹ nhân ~ Đã lâu không gặp , thì ra nàng vẫn thế " " Không thể nào . Thanh kiếm đó không phải thứ dễ vỡ " " Ngươi nghĩ thế nào hả tiểu tử ? Những thứ như thế , tuyệt đối chẳng là gì với ta . Còn ngươi , sao ngươi lại ở đây kia chứ , hả ngốc tử ? " nàng chỉ tay vào từng người nói " Ai nha ~ Ta không ngờ nàng lại đối xử với ta như thế . Không sao , rồi nàng sẽ là của ta . Nàng có thể theo ta đến một nơi chứ ? " " Nơi nào " nàng điềm tĩnh cầm chén trà hỏi " Là Nguyệt Sơn Cốc lần trước . Hẹn gặp lại nhé . " Hắn nói rồi bỏ mặc hai người kia