Ít nhất đối với Sở Tiêu, hợp tác với đội của Cao Lãng không phải không thể thực hiện được. Chỉ là đội của hắn yếu thế hơn Cao Lãng, điều kiện sẽ rất khó khăn. Cao Lãng gật đầu, thả Sở Tiêu cùng đồng bọn của hắn ra, giải toả kinh mạch cho bọn hắn. Chỉ là Sở Liên, lại bị Chung Linh giữ chặt, không cho lại gần Sở Tiêu. " Ca. . ." Bị giữ chặt tay, không thể vùng vẫy ra được, Sở Liên trong lòng hoảng hốt, vội kêu lên. " Cao Lãng công tử, chúng ta đã đồng ý hợp tác, ngươi đây là có ý gì?" Nhìn thấy vẻ mặt Sở Liên, sắc mặt Sở Tiêu trầm xuống, lạnh giọng chất vấn. " Sở Tiêu công tử bình tĩnh, chính là chúng ta mới hợp tác, còn chưa đủ để tin tưởng lẫn nhau. Nên để Sở Liên tạm thời vào đội của ta, chúng ta thêm phần gắn kết." Cao Lãng cười nhạt một tiếng, bình tĩnh nói:" Về vấn đề an toàn của nàng, sẽ do chúng ta đảm bảo. Ngươi có thể tin tưởng, nàng tuyệt đối sẽ không bị mất một miếng da thịt nào." " Ta sẽ không đi theo các ngươi." Sở Liên bực tức nói ra. " Chuyện này không phải do ngươi quyết định." Bình tĩnh nhìn nàng, Cao Lãng lạnh nhạt nói ra. Hắn chỉ tỏ vẻ sắc mặt với những người có khả năng quyết định, còn với Sở Liên, lười nói chuyện. " Ngươi. . ." Sở Liên sắc mặt đỏ bừng, bị nghẹn đến mức nói không ra lời. " Được rồi. Ta đồng ý." Sở Tiêu bất dắc dĩ thở ra một hơi, nhẹ giọng nói, ánh mắt thương tiếc nhìn qua Sở Liên, mới quay sang Cao Lãng: " Ta nếu mà thấy nàng bị ủy khuất, thì dù cho không đạt đủ điều kiện vào vòng sau, ta cũng sẽ sống chết với ngươi." " Chuyện đó ngươi cứ việc yên tâm, ta cũng không muốn bị một đại nam nhân nhớ thương đâu." Thấy Sở Tiêu đồng ý, nụ cười trên mặt Cao Lãng càng đậm, nhẹ gật đầu nói ra. " Hi vọng như thế đi." Nhìn thật sâu Cao Lãng, Sở Tiêu buồn bực nói:" Hợp tác như thế nào?" " Rất đơn giản, hai đội liên hợp đi săn cướp yêu hạch của các đội khác. Chia tám, hai." Cao Lãng cười vui vẻ nói ra. Sở Tiêu nhíu mày, bất mãn nói ra:" Tám, hai quá ít. Phải chia sáu, bốn. Nếu không bên bọn ta quá thua thiệt." " Các ngươi thực lực tổng thể không bằng chúng ta, huống chi Sở Liên còn đi theo gây vướng chân đội của ta nữa." Cao Lãng cũng không vì lời nói của Sở Tiêu mà chọc giận, chỉ bình tĩnh nói. Sở Tiêu bàn tay siết chặt, trong lòng giận dữ. Ngươi nói thế mà nghe được à? Nếu vướng víu, sao còn giữ muội muội của ta lại? Hắn quả thật rất muốn sống mái một phen với Cao Lãng, lột cái da mặt đấy ra, xem nó dày đến mức nào? Mà có thể thản nhiên nói được như vậy. Chỉ là không làm mất đi hình tượng của bản thân. Nhỏ không nhẫn sẽ làm hỏng đến đại sự, trong lòng Sở Tiêu liên tục lẩm bẩm thôi miên mình. Phải nhẫn. . . Phải nhẫn ~ " Được rồi, vậy thì bảy, ba. Chúng ta bảy, bọn ngươi ba. . . Không có trả giá thêm." Thấy sắc mặt khó coi của Sở Tiêu, Cao Lãng biết đã đủ, liền hạ giá xuống. " Được." Sở Tiêu gật đầu đồng ý, trong lòng hơi thoải mái một chút. Được ba phần vẫn còn hơn là lúc ban đầu, chỉ được hai phần. Đến bây giờ Sở Tiêu đã suy nghĩ kỹ, Cao Lãng đây đâu có phải là bình thường hợp tác, đây rõ ràng là bắt chẹt hắn mà. Cố tình vừa đấm vừa xoa, lại nắm trong tay điểm yếu của hắn. Khiến hắn Sở Tiêu không thể không nghe lời. " Tốt." Thấy đã bàn bạc rõ ràng, Cao Lãng nhẹ nhàng gật đầu một cái, quay sang đội ngũ bên kia, nơi đám người vẫn còn đứng yên tại chỗ, không một ai dám chạy trốn. Sở Tiêu thở dài một cái, bước chậm theo Cao Lãng, ba tên đội ngũ sau lưng hắn bước đi theo. Từ đầu đến giờ, không một tên nào trong đội Sở Tiêu dám mở miệng chen ngang. Tất cả đều yên lặng nghe theo sự sắp xếp của Sở Tiêu. Nói đùa, Sở Tiêu thực lực mạnh hơn đám bọn hắn, còn phải cúi đầu trước Cao Lãng, ba tên đó sao dám làm gì, mở miệng để Cao Lãng chú ý đến bọn hắn sao? Bước chậm đến chỗ đám người đội ngũ thiếu niên bên kia, Cao Lãng dừng bước lại, đứng đối diện với tên thiếu niên Linh Hải Cảnh ngũ trọng ban nãy mà hắn gác kiếm lên cổ, bình tĩnh nhìn. " Công . . . Công tử." Thấy ánh mắt Cao Lãng lạnh nhạt nhìn mình, thiếu niên có chút sợ hãi, nở một nụ cười thân thiện, run rẩy nói ra. " Ngươi tên là gì?" Cao Lãng mỉm cười nhìn thiếu niên, khẽ mở miệng. " Tại hạ Mao Sơn, công tử. . ." Thiếu niên vội vàng mở miệng, định nói thêm nhưng lại bị Cao Lãng giơ tay ra hiệu ngừng lại. " Mao Sơn, đội ngũ của ngươi từ bây giờ làm việc cho ta. Đi cướp yêu hạch của các đội ngũ khác, các ngươi một, ta chín. . . Hiểu chứ?" Cao Lãng ánh mắt sắc bén, hơi nghiêng đầu về phía Mao Sơn, lạnh nhạt nói. " Hiểu, hiểu, ta hiểu." Mao Sơn vội vàng gật đầu, không dám ho he nửa chữ. Hắn hiện đang như cá nằm trên thớt, Cao Lãng bảo sao nghe vậy. Sao dám nói thêm câu nào khác, gây phật lòng Cao Lãng. Không giết hắn, đã là tạ ơn trời đất. " Tốt." Cao Lãng thoả mãn gật đầu. Rất thức thời, không tệ, có khả năng bồi dưỡng. " Như vậy. . ." Quét mắt nhìn xung quanh đám người, Cao Lãng giơ ra bàn tay phải, ngón tay khẽ vẫy, miệng mỉm cười nhàn nhạt:" . . .các ngươi giao nộp yêu hạch đi." Đám người xung quanh đều sững sờ, có chút không theo kịp tư duy của Cao Lãng. Duy chỉ có Chung Linh và Vân Hi, vẫn luôn duy trì lạnh nhạt, để mặc cho Cao Lãng biểu diễn. " Cao Lãng công tử, không phải ngươi. . ." Sở Tiêu khoé miệng có quắp, chậm chạp nói. " Hợp tác? Tất nhiên rồi, giao nộp yêu hạch xong, chúng ta bắt đầu hợp tác." Sắc mặt Cao Lãng bình thản, một mặt đương nhiên nói ra. Hai đội các ngươi ba ngày này thu thập yêu hạch chắc chắn sẽ không tệ, ta sao có thể bỏ qua được chứ. Có chút không nói gì, Sở Tiêu một mặt bất đắc dĩ nghe theo, giao nộp tất cả số yêu hạch lên cho Cao Lãng. Bây giờ, Cao Lãng dù có đòi hỏi quá đáng hơn, Sở Tiêu cũng sẽ không còn thấy lạ lẫm, hắn sắp chết lặng rồi. Thu thập số yêu hạch của hai đội xong, Cao Lãng đếm sơ qua, có tổng cộng hai mươi lăm viên yêu hạch cấp hai, ba mươi mốt viên yêu hạch cấp một, liền ném hết cho Chung Linh cầm. " Các vị, đừng một mặt bi quan như thế, ta có thể chỉ cho các ngươi một con đường sáng nha." Thấy sắc mặt khó coi của đám người, Cao Lãng vỗ tay chú ý, cười vui vẻ nói. Mọi người xung quanh đều di chuyển tầm mắt về phía Cao Lãng, không ai mở miệng nói chuyện, đều lặng im nghe hắn nói. " Các ngươi có thể sử dụng cách này giống ta khi đối phó với các đội khác nha." Thấy mọi người chú ý đến mình, Cao Lãng bình tĩnh nói ra. Nghe được lời Cao Lãng nói, đám người ánh mắt loé lên một tia sáng. Phải nha. Nếu gặp các đội khác, có thể liên hợp lại bắt chia phần trăm yêu hạch của yêu thú. Như vậy cứ thế từ từ lan rộng ra, không cần phải chủ động đi săn yêu thú, cũng sẽ có người dâng hiến yêu hạch. Sau khi suy nghĩ được tầm lợi ích của kế hoạch này, đám người lập tức hưng phấn, có động lực hơn rất nhiều. Sở Tiêu híp mắt lại, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Cao Lãng, trong lòng nghiêm nghị. Không thể không nói nếu Cao Lãng ra một chiêu này. Số lượng người đi theo hắn sẽ chỉ càng ngày càng đông, lại thêm lợi ích ăn theo nhau, không có kẻ nào dám bỏ chạy, rời xa lợi ích tập thể này hết. Thêm phần đội của Cao Lãng là đội đầu tiên, nắm giữ phần trăm yêu hạch nhiều nhất, địa vị của hắn rất khó có thể dao động được. Sở Tiêu biết điều đó, nhưng hắn không hề từ bỏ cơ hội này, vì nếu kế hoạch này thành công, hắn cũng sẽ nằm trong số những người được hưởng lợi. Thấy không khí xung quanh đã không sai biệt lắm, Cao Lãng nở một nụ cười đầy tự tin, nói:" Kế hoạch. . . Bắt đầu." ( ̄ヘ ̄;) . . . . . . Cùng lúc đó, tại bên ngoài Khúc Dao Lĩnh. Chỗ khu vực ba ngày trước vốn chỉ mà đồng bằng bên ngoài bìa rừng, nơi tập trung hơn nghìn thí sinh lúc trước, hiện tại đã trở thành khu vực nhà ở. Các dãy nhà nhỏ bằng gỗ xây dựng khá đơn giản nằm sát nối liên tiếp nhau. Xem ra các vị trưởng lão không chịu được ngoài trời, đã cho người đến xây dựng khu nhà này. Nhìn các dãy nhà ở tạm thời nhưng bên trong vô cùng chắc chắn. Hiệu suất xây dựng vô cùng cao cấp. Một tên trưởng lão nội môn từ bên ngoài đi vào một căn nhà, trước khi mở cửa, hắn hơi toả ra khí thế của mình, để người bên trong kịp thời phát hiện ra, mới bình tĩnh đi vào bên trong, cẩn thận đóng kín cửa lại. " Tào trưởng lão, ngươi trở về rồi, cao tầng tông môn có ý định gì?" Nhìn thấy tên trưởng lão nội môn đó, người bên trong liền khẽ lên tiếng, đồng thời sử dụng trận pháp, ngăn cách âm thanh bên ngoài. " Cao tầng tông môn có lệnh. Để tên thiếu niên đó trở thành đệ tử Linh Hoàng Tông, dẫn hắn vào trong khu vực các đại trưởng lão." Tào trưởng lão cẩn thận kiểm tra trận pháp, sau khi thấy đảm bảo an toàn, mới mở miệng nói nhỏ. " Vậy còn Chung Linh thì sao?" Người bên trong phòng nhíu mày, khẽ dò hỏi. " Vấn đề Chung Linh không còn quan trọng nữa. Tên thiếu niên kia có khuôn mặt giống người đó như vậy. Cao tầng tông môn có quyết định, mặc kệ giả hay thật, cũng đều trở thành thật, lợi dụng tên thiếu niên kia, moi một số con sâu mọt ẩn núp trong tông môn ra." " Đã hiểu." Trầm trọng gật đầu, người bên trong căn phòng lập tức lâm vào im lặng, khẽ giải toả trận pháp. Tào trưởng lão cẩn thận đi ra ngoài, ánh mắt đảo xung quanh, khi thấy bên ngoài không có ai, nhanh chóng quay về căn phòng của mình. Chỉ là hắn không để ý kỹ. Ở trong một căn nhà gỗ khác, cánh cửa ra vào mở hé, một con mắt nhìn chằm chằm vào căn nhà gỗ mà hắn vừa đi vào, theo dõi Tào trưởng lão đến lúc thân hình của hắn biến mất. Cánh cửa mới chầm chậm đóng lại. " Đi thông báo với Chung Thy trưởng lão, Cao Lãng tên tiểu tử đó, bắt đầu bị người ta chú ý rồi. . . Đi đi" Bên trong căn nhà gỗ, vang lên một âm thanh rất nhỏ, dần dần lâm vào yên lặng.