“Tên nha đầu nhà ngươi cũng không tồi. Vì tỷ tỷ mà nghĩ thấu đáo đến vậy! Thái hậu mỉm cười nhìn Hoàng Nguyệt Ly, đầu khẽ gật, lúc nhìn sang Bạch Nhược Kỳ, ánh mắt lại có phần lạnh lùng. “Đáng tiếc, tỷ tỷ ngươi lại không một chút động lòng cảm kích!”  Bạch Nhược Kỳ bình tĩnh lại, chợt nhận ra mình đã quá nôn nóng đáp trả Hoàng Nguyệt Ly, trái lại còn bộc lộ ra sự căm ghét đối với cô ta! Trong mắt thái hậu, tên tiểu tiện nhân kia càng trở nên vô tội, còn cô, cô lại trở thành người chị ác tâm. Cô lại một lần nữa bị những lời ngon ngọt của Hoàng Nguyệt Ly khống chế rồi!  Bạch Nhược Kỳ vội vàng nói: “Thái hậu nương nương, người hiểu nhầm rồi. Kỳ nhi… Kỳ nhi chỉ là quá vội vàng, thần biết tam muội chỉ muốn tốt cho thần, nhất thời hồ đồ… tam muội, ta không phải với muội rồi, muội nhất định sẽ không để bụng, đúng không?” Hoàng Nguyệt Ly cười như không cười mà rằng: “Phải, không để bụng! Nếu nhị tỷ đã nóng lòng muốn biết chân tướng sự việc, chúng ta không nên lãng phí thời gian nữa, mau đưa Lưu Y Chính quay lại cung khai đi!” Thái hậu gật đầu đồng tình: “Đúng vậy, mau đưa người đến đây!”  Bạch Nhược Kỳ lòng nóng như lửa đốt, vội ra ám hiệu cho Thục phi. Hoàng Nguyệt Ly trông thấy, nói tiếp: “Nhị tỷ, lát nữa Lưu Y Chính có nói lời nào bất kính, tỷ cũng đừng quá kích động! Phải nghe hắn nói cho hết, mới có thể trả lại sự thanh bạch cho tỷ! Thái hậu nương nương, thần sợ lát nữa nhị tỷ không kìm chế được cảm xúc, lát nữa chuyện này cứ giao cho thần!” Thái hậu đồng tình nói: “Được, giao cả cho ngươi đó! Lúc ngươi nói, người khác không được phép xen lời!”  Không ngờ, Bạch Nhược Kỳ lại mất bình tĩnh đến vậy, thật chẳng có phong thái hoàng gia chút nào! Như vậy xem ra vẫn là Ly nha đầu ổn hơn, bất luận là hành sự, đàm phán, tâm thái đều xuất chúng hơn Bạch Nhược Kỳ nhiều lần, không hổ danh là con gái của Bạch Lưu Phong! Bạch Nhược Kỳ bị cô ả bắt thóp, xém chút nữa thì không trụ vững được.  Có điều, thái hậu đã nói rồi, cô có vội thế nào đi nữa, cũng chẳng cách nào cản được. Lưu Y Chính vẫn cho rằng bản thân lần này hết đường lui rồi, còn bị chịu 100 trượng, làm không tốt còn bị đánh đến chết, vậy mà lại có thêm một cơ hội nữa! Lần này, đến hành lễ hắn cũng không quan tâm, bán mạng nói cho hết.  “Ba ngày trước, Bạch gia nhị tiểu thư có hẹn gặp thần tại quán trà, đưa cho thần một bọc tiền lớn, nhờ thân giúp cô ta chế ra loại thuốc kích thích khí huyết liều mạnh, sau đó nói với thần, cô ta muốn hôm nay tại bàn tiệc đào hoa sẽ ám hại tam muội của ả Bạch Nhược Ly, đến lúc đó…” “Cái gì? Bạch Nhược Ly?” “Chuyện gì thế này? Không đời nào?”  “Bạch Nhược Kỳ muốn hại chết chính người chị em chí cốt của mình sao, tại sao chứ?” Ngay câu nói đầu, hắn đã phóng ra quả bom khủng khiếp đến vậy. Một làn khí thanh liên tiếp truyền đến.  Ngay cả thái hậu cũng ngắt lời hắn. “Khoan đã, ngươi nói, Kỳ nhi muốn sát hại Ly nhi, vì vậy, mới nhờ ngươi chế thuốc?” “Đúng, không sai, thần nghe rõ từng câu từng từ! Đối tượng mà Bạch nhị tiểu thư muốn sát hại chính là tam tiểu thư, bởi tam tiểu thư đã từng vượt mặt cô ta trong buổi bán đấu giá ở Thiên Trân các, hơn thế còn từng đính ước với thái tử, nhị tiểu thư bởi vậy ôm hận trong lòng…”  “Cái gì? Còn có cả chuyện này sao?” Thái hậu kinh ngạc nói. Phía dưới điện cũng nổi lên những tiếng bàn tán. “Nói như vậy, cũng có khả năng đó, hội đấu giá ở Thiên Trân các ta cũng từng tới rồi, lúc đó tình huống đúng thực là…”  “Đúng vậy! Mất mặt đến mức như vậy, trong lòng mang nỗi oán hận cũng là thường tình.” “Nhưng đó chẳng phải là Bạch Nhược Kỳ tự tìm tới sao? Ban nãy cô ta còn nói muốn hòa giải với Bạch Nhược Ly cơ mà, hóa ra tất cả là giả tạo sao? Đúng là đạo đức giả mà!”