Hôm nay nàng, Nguyễn Hoàng Yến Nhi đc cử sang tổ chức đặc biệt để thi hành nhiệm vụ mới đòi hỏi toàn những ng giỏi nhất bang tiến cử, nàng đường đường là một sát thủ đứng đầu thế giới mà ai ai cx biết đến là một con ng máu lạnh vô tình giết ng k lương tay, một ng văn võ song toàn, cầm kì thi họa giỏi giang nhưng k ngờ, nàng bị mắc bẫy điệu hồ li của Phạm Ánh Li-một sát thủ bình thường luôn ghen ghét vs mọi thứ của nàng đã nhẫn tâm đẩy nàng xuống vực sâu k trở lại, cận kề trc cái chết mà nàng vẫn dửng dưng như k, chỉ buộc miệng nói chơi một câu "Kiếp này Nguyễn Hoàng Yến Nhi ta hận k thế giết hết ng trên thế giới này, nếu có kiếp sau ta nhất định phải đứng toàn năm châu, bá chủ thiên hạ", ai ngờ, một luồng sáng hiện lên bao lấy nàng, nàng đột ngột biến mất không dấu vết ..... . . . . . ~1000 năm trc kia ~ Tại một cung điện nguy nga đg tấp nập hớt hải toán loạn khi nghe tin Hoàng Hậu bị Hoàng Quý Phi hành hạ cho đến ngất, Hoàng Chiêu Nghi, nàng ta nhân lúc Hoàng Thượng đi dò sát địa hình liền trở mặt, hành hạ Hoàng Hậu. ~Hậu Cung~ Trên chiếc giường nguy ng kia, một nữ nhân đẹp như tranh vẽ, là một nữ tử tuyệt sắc vô hạn nhưng luôn bị ức hiếp. Chợt, đôi mắt phượng với hàng mí dài cong muốt động đậy, đôi mắt dần hé mở, nữ tử ngồi dậy như k, nhìn xung quanh, phán xét phũ phàng "một nơi quái quỷ", chợt một nữ nhân chạy vào, nhìn nàng hốt hoảng nói : - Hoàng Hậu, ng có sao k, có đau ở đâu k, có mệt mỏi k, ... - thế là nàng ta tuôn một chàng dài hỏi nàng làm nàng khó chịu liền nhắm mắt, day mi tâm, trầm mặc nói : - Im ! - Nghe vậy nữ tử kia im bặt k giám nói, nhìn nàng như sinh vật lạ, cảm nhận đc ánh mắt kì lạ nhìn mk, nàng k mặc kệ, nắm xuống gối đầu lên tay hỏi : - Ngươi là ai ? Một câu thôi cx đủ làm nữ tử kia kinh thiên hét lên : - Hoàng Hậu, người đừng đùa, ng k biết nô tì là ai ư ????? - Không ! - nàng tl một câu phũ phàng k thể thũ phàng hơn làm nữ tì kia hoảng hốt : - Người k nhớ tôi, tôi phải cho người nhớ k sẽ gặp chuyện sui, đều tại bà Hoàng Chiêu Nghi kia cả vô cớ ức hiếp ng làm người sống dở chết dở hầy....thật tội cho người !!!! - nàng ta lại bắt đầu luyên thuyên làm nàng khó chịu, liền mở giọng, trầm mặc nói : - Ta hỏi, ngươi là ai, đây là đâu ? - A, nô ti xl Hoàng Hậu, thật ra nô tì tên Lâm Như, năm nay 24t, đây là Hoàng Cung ạ ! - Lâm Như ngây thơ đáp lại mà k phát hiện ra điều j - Hoàng Cung - Nàng thầm nghĩ r hỏi tiếp - Ta là ai ? - A trời ơi ngay cả tên ng cx k nhớ !!! Thiệt là .... - Im và tl ngay ! - Nàng trâm ngâm nói chờ tí hiệu tl của Lâm Như, nàng ta như hiểu ra, hỏi lại nàng : - Người thật sự k nhớ j ak ? - Không ! - Phũ phàng - Thật ? - đa nghi - h có tl k ? - cáu - A, dạ có nô tì tl ngay ak ! - Lâm Như hốt hoảng nói r tiếp lời - Người là Công chúa của Âu Quốc-Âu Dương Tử Nguyệt, ng đc gả sang nc này đã đc 2 năm và hiện h đang là Hoàng Hậu của Lãnh Quốc nhưng luôn bị coi là .... Lâm Như chưa nói hết câu thì nàng chặn lời nói : - Ta bị coi là một phế vật phế hậu, a bất quá, nó thật hay, k ngờ một ng như ta đến thế giới này lại là một phế vật, bất quá ta thích. ahahaha một Phế Hậu - nàng cất giọng lạnh thấu xương cười làm Lâm Như rùng mình hoảng sợ, nàng cất giọng trầm như cũ nói : - Ngươi lui đi ! - Lâm Như thấy thế vội chạy đi k ngoảnh lại, mk nàng ở lại, nàng nhếch miệng nói : - Đời này ta đã nói, ta k thể là một phế vật, ta phải là bá chủ thiên hạ !!!!